Chương 539 Hành tẩu Bất Hóa chi địa kinh nghiệm (1)
- Trang chủ
- Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
- Chương 539 Hành tẩu Bất Hóa chi địa kinh nghiệm (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 539 Hành tẩu Bất Hóa chi địa kinh nghiệm (1)
Chương 539: Hành tẩu Bất Hóa chi địa kinh nghiệm (1)
Thương Hải rùa run rẩy giọng, ánh mắt hoảng hốt nhìn Hứa Viêm bốn người: “Ta vẫn luôn tự hỏi, ta may mắn cỡ nào, may mắn cỡ nào khi toàn bộ thiên địa đều tĩnh mịch, Hồng Trạch cũng đã c·hết, mà ta vẫn còn sống sót.
“Nguyên Quy chỉ thiếu chút nữa thôi là có thể sống tiếp, nhưng cuối cùng hắn không qua khỏi, chỉ để lại cái mai rùa kia. Lúc rời đi, ta mang theo Nguyên Quy giáp trên người.
“Mỗi lần nhìn thấy Nguyên Quy giáp, ta đều mừng cho chính mình, cả thiên địa này, vậy mà chỉ còn mình ta sống sót.”
Giờ phút này, Hứa Viêm bốn người có chút hiểu được sự sợ hãi của Thương Hải rùa. Cảnh tượng kia thực sự quá kinh khủng, tạo thành xung kích cực lớn đến tâm thần của Thương Hải rùa.
Nguyên Quy giáp vậy mà còn ẩn chứa không gian tiểu thiên địa, ý vị tất cả của Nguyên Quy đều chưa bị thôn phệ triệt để, cho nên Nguyên Quy giáp vẫn còn lưu lại pháp tắc của tiểu thiên địa.
Thương Hải rùa quả thực may mắn. Nếu Nguyên Quy có thể chống đỡ thêm chút nữa, có lẽ cũng sống sót được.
Điều này cũng bởi thực lực Nguyên Quy không bằng Thương Hải rùa, càng không bằng năng lực thiên phú Quy Tức Huyền Diệu của Thương Hải rùa, nên mới không thể sống sót.
“Ta đoán rằng, lúc Hồng Trạch c·hết, Thái Thương còn chưa vẫn lạc. Chủ nhân Bất Hóa thần điện rút đi, hẳn là để đối chiến với Thái Thương. Hắn phát hiện trong thiên địa của Hồng Trạch vẫn còn chút sinh khí của ta, chưa hoàn toàn tĩnh mịch.
“Nhưng đối với hắn mà nói, chút sinh linh chi khí còn sót lại của ta có cũng được, không có cũng chẳng sao. Dù sao toàn bộ thiên địa đều đã tĩnh mịch, thừa lại chút đó của ta cũng chẳng cần thiết.”
Thương Hải rùa suy đoán.
“Bất Hóa thần điện vị kia hình dạng thế nào, tên gọi là gì?”
Khương Bất Bình tò mò hỏi.
“Không biết!”
Thật bất ngờ, Thương Hải rùa lại lắc đầu.
“Không biết? Ngươi chẳng phải đã gặp qua hắn rồi sao?”
Phương Hạo kinh ngạc.
“Không thấy rõ chân dung, chỉ thấy một đoàn thân ảnh kinh khủng, không cách nào hình dung được. Ngày đó, thiên địa phảng phất bị bóng tối bao trùm, phảng phất như một cái miệng lớn bao lấy thiên địa mà hút…”
Ánh mắt Thương Hải rùa lộ vẻ sợ hãi, nở một nụ cười khổ sở.
Hứa Viêm bốn người nghe mà líu lưỡi. Vị kia của Bất Hóa thần điện thật thần bí, tham dự đại chiến Thái Hợp và Thái Côn mà vẫn không thể miêu tả được hình dáng tướng mạo.
Hơn nữa, khí tức quỷ dị trên người Thái Hợp và Thái Côn cũng đến từ vị kia. Tố Linh Tú vẫn chưa nghiên cứu thấu đáo khí tức quỷ dị kia.
Phảng phất như bị nhiễm phải thì sẽ như giòi trong xương, khó mà loại trừ, lại còn có một loại hình dạng chẳng lành, tựa hồ có thể ăn mòn khí vận của sinh linh, vô cùng đặc thù.
“Không hề che giấu, ta may mắn trốn thoát được một mạng, toàn thân mềm nhũn, run rẩy không đứng dậy nổi, thậm chí còn kéo lê trên đất, nhưng ta không hề cảm thấy mất mặt, chút nào cũng không. Quá kinh khủng!
“Ta thậm chí không biết đã xụi lơ bao lâu, chỉ biết là đại chiến đã kết thúc, hỗn độn chi địa không còn động tĩnh gì nữa.
“Thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, không còn gì cả. Ta mất một thời gian rất dài mới chậm rãi đứng lên được, mới lê lết thân thể trọng thương rời khỏi Hồng Trạch thiên địa tĩnh mịch, rời khỏi cái nơi đáng sợ kia.
“Kỳ thật ta có thể ở lại thiên địa đó, thậm chí nghĩ cách khôi phục thương thế, sau đó lấy Hồng Trạch thiên địa làm căn cơ, có lẽ có cơ hội tấn thăng Thiên Địa chi chủ.
“Các ngươi cũng biết, Hồng Trạch thiên địa đã trở thành chướng ngại tâm lý của ta, trở thành bóng tối trong lòng ta. Ta ở nơi đó lúc nào cũng sợ hãi, không khống chế nổi sự hoảng hốt, nên chỉ có thể rời đi.”
Thương Hải rùa thổ lộ xong thì có cảm giác như trút được gánh nặng, tâm thần cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Những điều này hắn đã giấu trong lòng quá lâu, vẫn luôn muốn tìm người thổ lộ, nhưng từ đầu đến cuối không có ai thích hợp. Hắn một thời gian dài không dám nhắc đến chuyện này, thậm chí hồi ức lại cũng không dám.
Trước kia, Thương Hải rùa còn tự phong bế một phần ký ức này, muốn quên đi hoàn toàn.
Hứa Viêm bốn người nghe Thương Hải rùa thổ lộ hết thì đều không nhịn được cảm thán, con lão quy này thật may mắn, lại có thể sống sót trong đại kiếp kia.
Dù cho đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng, Thương Hải rùa vẫn không khỏi hoảng hốt khi nghĩ đến đại kiếp lúc trước.
Vị kia của Bất Hóa thần điện thật đáng sợ, trực tiếp thôn phệ Hồng Trạch và tất cả thiên địa Hồng Trạch.
“Ta rời khỏi Hồng Trạch thiên địa tĩnh mịch liền hướng về Thái Thương thiên địa mà đến, muốn xác nhận kết quả cuối cùng của đại chiến lúc trước. Lúc trước ta thấy Thái Thương thiên địa vẫn còn tồn tại, Minh Ngục, Vu Ma thiên địa tuy tàn tạ, dù sao vẫn còn, không bị băng diệt hoàn toàn, lúc ấy ta mừng rỡ vô cùng.
“Ta vốn cho rằng thắng lợi cuối cùng thuộc về lục đại thiên địa, ai ngờ lại phát hiện Thái Thương đã vẫn lạc!”
Nói đến đây, Thương Hải rùa bất đắc dĩ và bi thương, thậm chí vẫn khó mà tin được.
Thái Thương cường đại đến nhường nào, vừa ra tay đã trấn sát cường giả cấp Thiên Địa chi chủ. Hắn có thể may mắn sống sót cũng là nhờ Thái Thương, kết quả vậy mà bại!
“Ta bị thương nghiêm trọng, dù cho có Quy Tức Huyền Diệu cũng không thể ở mãi trong Bất Hóa chi địa, nếu không sẽ không thể khôi phục được. Vì vậy ta chớp lấy một cơ hội lẻn vào Thái Thương thiên địa.
“Vào Thái Thương thiên địa mới phát hiện, nơi này đã thay đổi, hơn nữa Vu Ma và Minh Ngục vẫn còn tranh đấu. Ta lại là người ngoài, một khi bị phát hiện chắc chắn không hay, vì vậy liền trốn.
“Ta cũng nghi hoặc, Thái Thương tất nhiên đã chiến bại, vì sao Thái Thương thiên địa vẫn còn tồn tại, Bất Hóa thần điện thì tựa hồ đã rút lui. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong đại chiến lúc trước? Chẳng lẽ vị kia của Bất Hóa thần điện bị thương nặng?
“Nhưng ta không dám tìm người hỏi thăm, dù là người quen cũ, dù sao vật đổi sao dời. Đối với những Giới chủ kia mà nói, ta có lẽ rất có giá trị, là bảo vật cũng nên.”
Nói đến đây, Thương Hải rùa tự giễu cười một tiếng.
Đại chiến lúc trước còn rất nhiều bí ẩn. Thái Thương vì sao vẫn lạc? Vị kia của Bất Hóa thần điện đến tột cùng mạnh đến mức nào? Nếu đã g·iết Thái Thương, vì sao không thôn phệ Thái Thương thiên địa?
Thái Thương thiên địa tồn tại đến nay, có phải do vị kia của Bất Hóa thần điện b·ị t·hương nặng, không thể ra tay với Thái Thương thiên địa được nữa?
Nếu vậy thì thực lực của vị kia Bất Hóa thần điện chưa hẳn mạnh hơn Thái Thương bao nhiêu.
Nhưng những điều này chỉ có người tham dự đại chiến cuối cùng mới biết chân tướng, ngay cả Thái Hợp và Thái Côn cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, hai người bọn họ chỉ ở biên giới hạch tâm của đại chiến.
Còn những người khác đều đã vẫn lạc.
“Minh Ngục là chuyện gì xảy ra? Chẳng phải nói hắn là Thiên Địa chi chủ, không thể nương nhờ vào Bất Hóa thần điện sao? Làm sao hắn thành công nương nhờ vào Bất Hóa thần điện, mà lại không bị thôn phệ?”
Hứa Viêm nghi ngờ hỏi.
Theo lời Thương Hải rùa thì sinh linh thiên địa, nhất là Thiên Địa chi chủ, không thể nương nhờ vào Bất Hóa thần điện, vì có xung đột không thể điều hòa với Bất Hóa thần điện.
Nương nhờ vào Bất Hóa thần điện cuối cùng đều sẽ bị Bất Hóa thần điện thôn phệ.
Nhưng Minh Ngục lại trở thành một thành viên của Bất Hóa thần điện, từng hiện thân thôn phệ Minh Ngục thiên địa của hắn, mang theo năm tên Huyết Chủ rời đi.
“Minh Ngục…”
Thương Hải rùa trầm ngâm: “Trong bảy đại Thiên Địa chi chủ, Minh Ngục thuộc loại thị sát nhất. Các ngươi cũng biết, Minh Ngục tu luyện Huyết đạo, từng thôn phệ tinh huyết của võ giả để tu luyện. Nghe đồn Minh Ngục thôn phệ Bất Hóa chân linh chi huyết, lấy đó làm bản thân lớn mạnh, sinh ra linh trí, có được trí tuệ, liền lấy máu để tu luyện.”