Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 83 Đại trượng phu làm học một đấu một vạn!

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
  3. Chương 83 Đại trượng phu làm học một đấu một vạn!
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 83 Đại trượng phu làm học một đấu một vạn!

Chương 83: Đại trượng phu học một hiểu vạn!

“Đại nhân!”

Thôi Hộ thấy Hạ Thần đến liền vội vàng hành lễ.

Hứa Tinh Thần nghe tiếng cũng buông bút, đứng dậy thi lễ.

Hạ Thần khẽ gật đầu. Đúng lúc Lục Trầm bước vào, hắn thấy Hạ Thần liền vội vàng bẩm báo:

“Đại nhân, hai tên đường chủ cấu kết thành bè phái đã bị bắt giữ. Xin hỏi nên xử lý thế nào?”

“Cứ thẩm vấn trước đã, sau đó thu thập chứng cứ phạm tội của chúng. Nếu tình tiết nghiêm trọng thì xử tử, nhẹ thì tước bỏ thân phận Đề Đăng Nhân. Còn Trần Tụng và Lý Việt, cứ coi là vây cánh của Lục Ly mà xử lý. Những năm qua bọn chúng giữ chức đường chủ, chắc chắn không tránh khỏi việc làm bậy, cứ tra xét kỹ càng rồi giao chứng cứ phạm tội cho Chỉ huy sứ đại nhân.”

Hạ Thần ngồi xuống, bình tĩnh nói. Nhưng lời này khiến mọi người ở đó đều rùng mình, đặc biệt là Hứa Tinh Thần, càng thêm hiểu rõ quyền thế của Hạ Thần.

Chỉ vài ba câu đã định đoạt vận mệnh của hai vị đường chủ Đề Đăng Nhân, hơn mười vị Thiên hộ và năm mươi mấy tên Bách hộ. Thuộc hạ của bọn chúng có lẽ chỉ dính líu chút ít, nhưng phần lớn tội không đáng chết. Có lẽ đây chính là cái giá của việc đứng sai phe trong chính trị.

“Thuộc hạ đã rõ!”

Lòng Lục Trầm lạnh toát. Nếu lần này không có Hạ Thần bảo đảm, có lẽ hắn cũng phải vào đại lao Đề Đăng Nhân rồi. Bởi lẽ Lý Việt và Trần Tụng vốn không phải vây cánh của Lục Ly, nhưng hắn lại là nghĩa tử trên danh nghĩa của Lục Ly, đáng lẽ cũng phải bị thanh trừng.

Chỉ nhờ mấy lời của người trẻ tuổi trước mặt mà hắn đã thoát khỏi kiếp nạn này.

Nghĩ đến đây, Lục Trầm thầm cảm thấy may mắn.

“Các ngươi đi làm việc đi.”

Hạ Thần phất tay, Lục Trầm và Thôi Hộ lui ra khỏi sân.

“Cảm thấy thế nào?”

Hạ Thần nhìn Hứa Tinh Thần, hỏi.

“Vẫn tốt. Mấy hồ sơ này không phải đại án gì, cũng không quá phức tạp.”

Hứa Tinh Thần khiêm tốn đáp. Hắn thông minh hơn người, những hồ sơ này dĩ nhiên không làm khó được hắn, hắn còn cẩn thận xem xét, phát hiện ra những lỗ hổng trong đó.

“Ừm, tốt lắm. Để ta giới thiệu, đây là Vu Thiếu Khiêm, trước kia cũng xuất thân từ Quốc Tử Giám. Sau này hai người sẽ cùng nhau giúp ta xử lý văn thư.”

Hạ Thần khẽ gật đầu. Hứa Tinh Thần sớm đã để ý đến mấy người phía sau Hạ Thần, bởi vì bọn họ vẫn còn mặc áo tù.

“Ra mắt Thủ Chính huynh. Thủ Chính huynh hai năm trước đã lớn mật thẳng thắn, khiến ta vô cùng kính nể. Hôm nay gặp mặt, Thủ Chính huynh có lẽ là nhân họa đắc phúc, được đại nhân cứu giúp!”

Hứa Tinh Thần cười hành lễ.

“Ngươi biết ta?” Vu Thiếu Khiêm hơi kinh ngạc, không ngờ mình vào tù hai năm, sau khi ra ngoài còn gặp được người quen.

“Ta cũng xuất thân từ Quốc Tử Giám. Hai năm trước, lúc Thủ Chính huynh dâng sớ, ta cũng đang học ở đó!”

Hứa Tinh Thần cười đáp.

“Không ngờ ta vừa ra ngục đã gặp được đồng môn, thật là duyên phận. Chỉ là vì sao…”

“Ta ở Quốc Tử Giám rất ít khi ra ngoài, cũng không thích giao du với đám học sinh, nên vẫn luôn lặng lẽ vô danh. Việc Thủ Chính huynh chưa từng nghe tên ta cũng là bình thường!”

Hứa Tinh Thần dường như đoán được Vu Thiếu Khiêm muốn nói gì, liền cười đáp lời.

Vu Thiếu Khiêm nhìn Hứa Tinh Thần. Lúc trước hắn chưa từng nghe nói đến người này, nhưng đối phương lại biết hắn, rõ ràng không phải là người không quan tâm đến thế sự. Hoặc là người này không có tài cán gì, hoặc là có toan tính quá lớn.

Vu Thiếu Khiêm tin rằng đây là trường hợp sau. Nếu không, Quốc Tử Giám có biết bao nhiêu học sinh, sao vị Hạ đại nhân trẻ tuổi này lại tìm đến hắn để làm văn thư?

Vu Thiếu Khiêm và Hứa Tinh Thần bắt đầu trò chuyện để hiểu nhau hơn. Qua những lời trao đổi, Vu Thiếu Khiêm càng khẳng định Hứa Tinh Thần không phải người tầm thường. Dù hắn nói gì, đối phương cũng có thể tiếp lời, đồng thời đưa ra quan điểm của mình.

Hứa Tinh Thần cũng nhận ra Vu Thiếu Khiêm là người thực sự có bản lĩnh. Hai người từ kinh điển Nho gia bàn đến quốc sách, cuối cùng thậm chí thảo luận cả thiên hạ đại sự.

Cả hai đều biết, tương lai họ sẽ là đồng liêu, có lẽ sẽ cộng sự trong thời gian rất dài. Cả hai đều là người tự cao, không muốn đồng liêu của mình là kẻ ngu ngốc, cản trở mình.

Sau khi trò chuyện, cả hai đều âm thầm đánh giá đối phương cao hơn vài bậc.

“Vu Thiếu Khiêm quả không hổ là Thủ Chính, người từng nổi danh ở Quốc Tử Giám hai năm trước. Thịnh danh không hề hư truyền. Hai năm lao ngục không chỉ không làm mai một kiến thức của hắn mà còn khiến hắn có một loại đại triệt đại ngộ. Con người hắn đã thay đổi rất nhiều so với trước kia. Xem ra thiên hạ vẫn còn nhiều người tài giỏi, quả nhiên không thể khinh thường anh kiệt trong thiên hạ.”

Hứa Tinh Thần thầm tán thưởng, rồi lại kín đáo liếc nhìn Hạ Thần. Vị Hạ Thần này quả thật có con mắt tinh đời trong việc nhìn người.

Chẳng qua, hắn chỉ là một phò mã, chiêu mộ nhiều người tài giỏi như vậy, chẳng lẽ thật sự bị hắn đoán trúng, Hạ Thần này có ý đồ không tốt ư?…

Ở một bên khác, Hạ Thần đang nhìn Trương Văn Liêu trước mặt.

“Biết chữ không?”

“Không biết chữ!”

Trương Văn Liêu lắc đầu. Hắn năm nay 21 tuổi, trước đây lăn lộn trong bang hội, làm gì có cơ hội học chữ!

Hạ Thần liếc nhìn hai người đang trò chuyện vui vẻ kia, rồi quyết định để Vu Thiếu Khiêm dạy.

“Thủ Chính!”

“Đại nhân!” Vu Thiếu Khiêm vội vàng bước tới.

“Mấy ngày tới, ngoài việc xử lý văn thư, mỗi ngày ngươi dành ra 2 canh giờ dạy Trương Văn Liêu học chữ, cố gắng trong 1 tháng để hắn nhận hết những chữ thường dùng!”

Vu Thiếu Khiêm kinh ngạc nhìn Trương Văn Liêu, kẻ có vẻ ngoài côn đồ kia. Để hắn dạy người học chữ, chẳng phải là dùng đại pháo bắn chim sẻ sao? Đại nhân có vẻ coi trọng tên côn đồ này lắm.

“Không thành vấn đề!”

Vu Thiếu Khiêm nghĩ thầm, nhưng vẫn vội vàng gật đầu.

“Đại nhân, không phải nói để ta làm hộ vệ cho ngài sao? Ta là kẻ thô kệch, học chữ này…”

Trương Văn Liêu nghe vậy thì nhăn nhó. Học chữ chẳng phải rất mệt sao?

“Ngươi chỉ là một võ phu Cửu phẩm, còn đòi làm hộ vệ cho ta? Là ngươi bảo vệ ta hay ta bảo vệ ngươi?”

Hạ Thần nhíu mày, cảm thấy có chút buồn cười.

Trương Văn Liêu nghe vậy thì mặt đỏ bừng.

“Ha ha ha, Tam ca ta nói cũng không sai. Ta không biết Tam ca nhìn trúng ngươi điểm gì, chỉ với chút tài nghệ đó, ngay cả ta còn đánh không lại!”

Hạ Văn nghe vậy cũng không khỏi bật cười, rồi vỗ mạnh một cái vào vai Trương Văn Liêu.

Trương Văn Liêu lập tức cảm thấy nửa bên vai mình tê rần, trong lòng hoảng hốt. Nhìn bộ dáng tiểu thí hài này, lúc trước hắn còn tưởng chỉ là người có chút liên quan thôi.

Nhưng vừa rồi một cái vỗ xuống, hắn cảm giác như có một ngọn núi đè xuống. Đây là trời sinh thần lực sao?

Quả thật có chút kinh khủng!

“Tiểu Văn, ngươi cũng có nhiệm vụ!”

Hạ Thần quay sang nhìn Hạ Văn.

“Từ ngày mai trở đi, ngươi giảng giải «Cửu Dương Binh Pháp» cho Trương Văn Liêu và hai người bọn họ. Tổ trưởng bối dạy ngươi thế nào thì ngươi dạy lại cho bọn họ như vậy!”

Hạ Thần vừa nói vừa chỉ Vu Thiếu Khiêm và Hứa Tinh Thần. Cả hai đều sững sờ. Để một đứa trẻ 11 tuổi làm thầy của họ ư?

“Tam ca, giảng giải binh pháp thì không sao, chỉ là binh pháp có chút nhàm chán. Ta thích luyện quyền hơn, dùng quyền pháp đánh khắp thiên hạ vô địch thủ!”

Hạ Văn vung nắm đấm, thiếu niên thông minh, nhưng tâm tính chưa định, không thích vẻ nho nhã, chỉ thích dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề, tuyệt đối không dùng miệng.

“Đại trượng phu phải học một hiểu vạn. Ngươi nắm đấm lợi hại đến đâu, có thể một mình đối kháng thiên quân vạn mã sao?”

Hạ Thần trầm giọng nói, nhìn Hạ Văn và Trương Văn Liêu, ngữ khí vô cùng nghiêm túc.

“Trong vòng 30 năm, võ lực tuy quan trọng, nhưng binh pháp mới là đại đạo. Nếu các ngươi học được binh pháp đến mức thông thần, chỉ huy đại quân, dù là lão thiên sư của Thiên Sư phủ hay Long Thụ chủ trì của Thiên Long Tự cũng phải tránh các ngươi. Đó mới thực sự là một đấu một vạn!”

Hạ Văn và Trương Văn Liêu nghe Hạ Thần nói vậy thì vô cùng ngưỡng mộ, Vu Thiếu Khiêm và Hứa Tinh Thần cũng từ chỗ lơ đễnh ban đầu trở nên nghiêm nghị.

Họ không biết Hạ Thần nói có thật không, nhưng họ đều biết sự lợi hại của lão thiên sư và Long Thụ chủ trì!

Hứa Tinh Thần còn tinh ý nhận ra một điều, vừa rồi Hạ Thần nói trong vòng 30 năm võ lực không bằng binh pháp, đây là ý gì? Vì sao còn cố ý nói rõ thời gian? Chẳng lẽ 30 năm sau tình huống này sẽ đảo ngược sao?…

(Trương Văn Liêu vốn là một kẻ côn đồ vô lại. Sau vì tội nặng mà vào ngục, may gặp Thái Tổ, Thái Tổ cứu giúp, lại sai người dạy hắn học chữ, sau đó lại hào phóng đem Hạ gia binh pháp truyền cho. Thái Tổ nói: “Đại trượng phu phải học thuật một chọi vạn, chớ có đồ sính cái dũng của kẻ thất phu.” Văn Liêu cảm kích ơn tri ngộ của Thái Tổ, khắc ghi trong lòng, từ đó cần cù siêng năng học tập, khổ đọc không ngừng, cuối cùng cũng thành tài.)

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 83 Đại trượng phu làm học một đấu một vạn!

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
ChatGPT Image 20_00_46 2 thg 9, 2025
Tam Quốc: Bắt Đầu Tiệt Hồ Quan Vũ, Cát Cứ Một Phương (Dịch)
Chương 649 02/09/2025
Chương 648 02/09/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
bia-khong-co-tien-tu-cai-gi-tien
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Chương 356 Bốn tâm hợp nhất, chỉ đạo của chủ nhiệm Cao 01/05/2025
Chương 355 Bạch Chân Chân xác định tổn hại Nhạc Mộc Lam 01/05/2025
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế, Điềm Đạm, Du Hí, Huyền Huyễn, Xuyên Qua
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz