Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 134 Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Nương nương tỉnh mộng nhân gian, cung đấu từng bước tất thắng
  3. Chương 134 Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 134 Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu

Chương 134: Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu

“Thái hậu——”

“Dẫu tần thiếp không lắc bát nước, máu của Bệ hạ và Ngu đại nhân cũng có thể hòa vào nhau!”

“Nếu ngài không tin thì cứ thử một lần xem sao.”

“Nếu cứ thế này mà bắt giam tần thiếp, dùng cực hình ép cung, chẳng phải người đời đều sẽ hiểu lầm về việc nhỏ máu nhận thân hay sao?”

“Tần thiếp chết cũng không đáng tiếc, chỉ là muốn lo nghĩ cho danh tiếng của Bệ hạ, cho công lý của thiên hạ này thôi——”

Tiếng kêu của Phi Vãn ban đầu vốn không được Thái hậu đoái hoài tới.

Thế nhưng nàng cứ mở miệng là nhắc đến danh tiếng của Bệ hạ, Thái hậu làm sao có thể đánh mất sự công minh trước mặt quần thần cho được.

Điều này không chỉ liên quan đến danh tiếng của Hoàng đế, mà còn liên quan đến sự tiết khiết của bà ta nữa!

“Mang nàng ta trở lại.”

Thái hậu cuối cùng cũng lên tiếng, đợi sau khi Phi Vãn bị kéo trở lại trước mặt rồng, Thái hậu nghiêm khắc cảnh cáo nàng: “Ai gia cho ngươi cơ hội cuối cùng. Tốt nhất ngươi hãy thành thật khai báo, đã giở âm mưu quỷ kế gì để khiến máu của Hoàng đế và Ngu Thị lang hòa làm một!”

Phi Vãn thoát khỏi sự kìm kẹp, hướng lên trên dập đầu.

Sau đó nàng đứng dậy, trước tiên công khai chỉnh đốn lại y phục trang sức của mình.

Nàng vuốt lại mái tóc dài rối bời, thu xếp xiêm y ngay ngắn, lúc này mới bước lại gần Tào Bân, lấy thêm một bát nước khác.

Nàng hít một hơi thật sâu, kiên định nói: “Bệ hạ, tần thiếp xin được mạo phạm lần nữa.”

Thái hậu lại giơ tay: “Khoan đã!”

Bà ta dặn dò Thập Hương ma ma đích thân đi lấy nước và kim châm.

Đợi Thập Hương mang tới, bà ta bắt Phi Vãn phải dùng những dụng cụ mới này.

Đây là đến cả Tào Bân cũng bị nghi ngờ lây.

Tào Bân cúi người rũ đầu, không dám hé răng nửa lời.

Phi Vãn nâng cao giọng, từng câu từng chữ rõ ràng nói: “Không liên quan gì đến bát, không liên quan gì đến kim, và cũng không liên quan gì đến tần thiếp cả. Phương pháp nhỏ máu nhận thân này, chỉ liên quan đến nước mà thôi.”

Nàng thỉnh Hoàng đế và Ngu Trung một lần nữa nhỏ máu vào bát.

Từ đầu đến cuối, đều do Thập Hương ma ma bưng bát, còn bản thân nàng không hề chạm vào bát nước dù chỉ là nửa phân, cốt để tránh hiềm nghi.

Thập Hương giữ bát rất vững, đợi hai giọt máu rơi vào nước, bà ta liền nhẹ nhàng đặt xuống, để bát tĩnh lặng trên mặt bàn, không hề làm lay động chút nào.

Những giọt máu lẳng lặng khuếch tán trong nước.

Cả đại điện im phăng phắc, mấy trăm con người nín thở chờ đợi.

Lúc này Phi Vãn mới mở lời.

“Tào công công, phiền ngài phái người đi lấy thêm một chút máu của gia cầm gia súc, trong ngự thiện phòng có con vật nào sống thì cứ lấy máu con đó.”

“Chiêu tiểu chủ, nô tài đi ngay đây.”

Phi Vãn bảo ông ta phái người đi, nhưng ông ta biết chuyện này trọng đại, dứt khoát tự mình đi, còn mời cả Thập Hương ma ma cùng đi.

Thập Hương nhìn sang Thái hậu.

Thấy Thái hậu trầm mặt không phản đối, bà ta liền rảo bước rời đi cùng Tào Bân.

Trong lòng Phi Vãn hiểu rõ, sự không phản đối của Thái hậu không phải là ủng hộ nàng, mà chỉ là muốn xem màn kịch cuối cùng trước khi nàng “chết” mà thôi.

Bởi lẽ, ánh mắt kia của Thái hậu rõ ràng đã nhận định nàng nhất định phải chết.

“Hòa nhau rồi!”

Bỗng nhiên, Giản Tần người đứng khá gần bát nước kinh ngạc thốt lên.

Mọi người vội vàng nhìn sang.

Quả nhiên thấy trong bát nước kia, hai giọt máu sau khi từ từ khuếch tán đã dần dần hòa quyện vào nhau.

“Chiêu Quý nhân, chẳng lẽ ngươi đã dùng tà thuật gì sao. Máu của Bệ hạ sao có thể hòa tan với máu của Ngu đại nhân được!”

Giản Tần quan sát sắc mặt Thái hậu, lên tiếng phát nạn trước nhất.

Nàng ta vừa mở đầu, những phi tần ngày thường vốn chướng mắt vì Phi Vãn được đắc sủng, lại có lá gan khá lớn, lần lượt lên tiếng chất vấn.

Trung Thanh Bá phu nhân dĩ nhiên cũng phải nói đỡ cho Thái hậu, chỉ trích Phi Vãn không những khi quân mà còn dám công khai giở quỷ kế, lại còn làm tổn hại đến long thể.

“Các vị nương nương, các vị phu nhân, lần này Chiêu Quý nhân đâu có chạm vào bát nước, lấy đâu ra cơ hội dùng tà thuật chứ?

Tần thiếp nghĩ rằng nên nghe Chiêu Quý nhân giải thích một chút. Vừa rồi nàng ấy đã nói sẽ chỉ ra chân tướng của việc nhỏ máu nhận thân, mọi người ngại gì mà không nghe nàng ấy nói một lời?

Dựa theo những lần tiếp xúc trước đây của tần thiếp, Chiêu Quý nhân là người ôn nhu lương thiện, lại đối xử với Bệ hạ cực kỳ tốt, sao có thể dùng quỷ kế làm hại quân vương được?”

Giữa những lời chỉ trích của mọi người, Thu Thường tại bỗng nhiên đứng bật dậy, cố gắng nói giúp Phi Vãn.

Sắc mặt nàng ấy hơi tái, giọng nói cũng có chút run rẩy, rõ ràng là đang rất căng thẳng.

Thế nhưng, nàng ấy vẫn cố gắng nói hết câu dưới những ánh mắt không mấy thiện cảm của mọi người.

Một phi tần mỉa mai nàng ấy: “Ngươi dĩ nhiên là phải giúp đỡ Chiêu Quý nhân rồi. Nếu không nhờ nàng ta đề bạt, ngươi vẫn chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, đến mặt Bệ hạ còn chẳng được thấy nữa kìa. Xem ra ngươi và nàng ta là cùng một giuộc, biết đâu chừng đã sớm biết chuyện nàng ta che giấu thân phận khi quân rồi.”

“Tôi không có…”

Thu Thường tại căng thẳng đến mức mặt mũi hết trắng lại đỏ, đỏ rồi lại trắng.

Nhất thời không biết phải tự biện bạch thế nào.

Giản Tần vỡ lẽ: “Ồ, hóa ra Thu Thường tại cũng là do Chiêu Quý nhân đề bạt, hèn chi đột nhiên lại được ngồi Phương Loan xa.”

Ngô Tưởng Dung tiếp lời: “Thu Thường tại ngồi Phương Loan xa là do Bệ hạ đề bạt, sao các người có thể nghị luận về Bệ hạ như vậy? Giản Tần tỷ tỷ, muội muội cả gan khuyên tỷ một câu, không thể vì Bệ hạ treo thẻ bài của tỷ, khiến tỷ không được ngồi Phương Loan xa mà tỷ lại nhìn những người ngồi xe khác không thuận mắt được.”

Trước khi thọ yến bắt đầu, nàng đã được Phi Vãn dặn dò là không được tùy tiện mở miệng. Bất kể gặp chuyện gì cũng cứ lánh đi là được, nhiệm vụ hôm nay của nàng chỉ là để mắt tới những động tĩnh trong điện, âm thầm truyền tin tức.

Nhưng Phi Vãn đang ngàn cân treo sợi tóc, đến cả Thu Thường tại nhát gan còn đứng ra nói chuyện rồi.

Nàng vốn được Phi Vãn nâng đỡ nhiều hơn Thu Thường tại, nếu còn lẩn tránh thì còn ra con người gì nữa!

Cái miệng của nàng lợi hại hơn Thu Thường tại nhiều.

Trực tiếp khiến Giản Tần tức đến nghẹn họng.

Vốn dĩ chuyện bị phạt bổng lộc và treo thẻ bài chỉ có hậu cung biết, nay Ngô Tưởng Dung công khai nhắc tới, đến cả triều thần mệnh phụ cũng đều biết sạch rồi!

“Ngô Tiệp dư, ngươi và Chiêu Quý nhân cùng một phường mèo mả gà đồng, cấu kết làm càn, thăng vị cũng trước sau với Chiêu Quý nhân, chắc chắn đều là hạng người làm loạn hậu cung như nhau…”

“Giản Tần, ngươi có đói không, có muốn uống chút hồ tinh cho đầy bụng không?”

Hiền phi không đợi Giản Tần nói xong, nheo mắt lại, lạnh lùng cắt ngang lời nàng ta.

Giản Tần bị sắc mặt của Hiền phi làm cho giật mình, lúng túng cười bồi: “Nương nương, tần thiếp không đói…”

“Dùng hồ tinh lấp đầy bụng là chuyện phụ, dán cái miệng ngươi lại mới là chuyện chính.”

“Nương nương…”

“Chuyện nội cung mà ngươi cũng dám đem ra đây nói bậy bạ, cung quy tổ huấn ngươi quên hết rồi sao? Còn không mau ngậm miệng!”

Hiền phi quở trách Giản Tần, các cung phi khác cũng lần lượt im lặng.

Các mệnh phụ thấy vậy cũng không dám nói thêm gì nữa.

Trong lòng Giản Tần dĩ nhiên là không phục. Người nhắc tới Phương Loan xa đâu chỉ có mình nàng ta, tại sao Hiền phi lại chỉ nhằm vào nàng ta mà làm nhục, uổng công ngày nào nàng ta cũng vây quanh nịnh nọt Hiền phi!

“Hiền phi giúp bản cung hiệp lý hậu cung chưa được mấy ngày mà tính khí đã lớn thêm không ít. Xem ra chuyện vặt vãnh trong hậu cung quả thực nhiều, khiến ngươi có chút nóng nảy rồi, đợi ngày sau khi bản cung khỏi bệnh…”

Hoàng hậu vừa mới mở miệng đã bị Hiền phi ngắt lời: “Hoàng hậu nương nương đừng vội nói chuyện ngày sau, hãy nhìn trước mắt đã.”

Món nợ hôm nay bà tính kế bản phi, vẫn chưa tính xong đâu!

Ánh mắt hai người giao nhau đầy tia lửa, Hiền phi hất cằm chỉ vào bát nước kia: “Trước mắt, máu trong bát này đã hoàn toàn hòa quyện vào nhau rồi. Chiêu Quý nhân, ngươi có phải nên giải thích một chút không?”

Đúng lúc này, Tào Bân và Thập Hương ma ma cũng vội vã mang theo hai bát máu quay về.

“Khởi tấu Bệ hạ, Thái hậu, đây là máu gà, đây là máu vịt, đều là những vật sống sẵn có ở sân sau ngự thiện phòng, vừa mới cắt tiết lấy máu xong ạ.”

“Làm phiền hai vị.”

Phi Vãn khách khí cảm ơn.

Bản thân nàng không nhúng tay vào, để hai người họ mỗi người lấy một giọt máu cầm thú nhỏ vào hai bát nước sạch.

Sau đó nàng lại châm vào ngón tay Ngu Trung một lần nữa, lần lượt nhỏ vào hai bát.

Dưới sự chứng kiến của bao nhiêu con mắt, chỉ trong chốc lát, máu của Ngu Trung và máu gà, máu vịt cũng đều hòa vào nhau!

Phi Vãn giữa những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lên tiếng giải thích.

“Tục ngữ có câu, máu đặc hơn nước. Nhưng bất luận là người hay gia súc chim muông, máu tươi nhỏ vào trong nước đều sẽ bị loãng đi. Máu đã loãng thì chẳng khác gì nước, dĩ nhiên có thể hòa tan vào nhau.”

“Đừng nói là máu của Ngu đại nhân, ngay cả máu của Bệ hạ cũng có thể hòa tan với máu gà máu vịt.”

“Cho nên quan hệ huyết thống tuyệt đối không thể dựa vào điều này mà phán đoán.”

“Nếu chư vị không tin, Tào công công đã chuẩn bị sẵn rất nhiều bát nước, mọi người cứ việc tự mình thử một lần!”

Phi Vãn còn những lời phía sau chưa nói, đành nuốt ngược vào trong.

——Nếu thật sự tin vào cái phương pháp nhỏ máu nhận thân này thì sao nhỉ?

——Chỉ cần có nước, gà vịt đều có thể là cha mẹ con cái của Hoàng đế hết.

——Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu!

Trong phút chốc, cả đại điện lại một lần nữa xôn xao.

Thuyết nhỏ máu nhận thân lưu truyền ngàn đời nay, vậy mà lại bị một cung phi nhỏ bé lật ngược sao?

“Điều này không thể nào!”

Một vị lão đại thần râu tóc bạc phơ đứng bật dậy.

“Bệ hạ, vi thần nghe nói chỉ cần trong nước cho thêm bạch phàn là có thể khiến máu của bất kỳ ai cũng hòa tan được với nhau. Thần xin Bệ hạ cho phép thần đích thân kiểm tra xem trong nước có vấn đề gì không!”

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 134 Chỉ cần có nước, gà cũng có thể làm Thái hậu

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bìa
Vạn Cốt Yêu Tổ (Dịch)
Chương 584 Chung Chương Mục Lục 26/10/2025
Chương 583 Mục Lục 26/10/2025
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh [Dịch]
Chương 270 Thần Thông 10/11/2025
Chương 269 Tập Sát 10/11/2025
bìa
[Dịch] Quỷ Giới Cầu Tiên Ta Có Một Gốc Thần Thông Đại Thụ
Chương 566 Đệ Ngũ Cảnh 02/12/2025
Chương 565 Ẩn Ưu 02/12/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
bia-khach-diem-co-yeu-khi
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
Chương cuối (một) 30/05/2025
Chương cuối (hai) 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Cơ Trí, Cung Đấu, Hậu Cung, Ngôn Tình, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Truyện Nữ Trùng Sinh Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz