Chương 352 Phong Thần bảng! (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 352 Phong Thần bảng! (2)
Chương 352: Phong Thần Bảng! (2)
Diệp Thiên Mệnh đưa cho bọn hắn xem chính là Chúng Sinh Luật!
“Cái này…”
Chử Nại không thể tin nổi nhìn Diệp Thiên Mệnh: “Thượng Thần, bộ luật này…”
Diệp Thiên Mệnh mỉm cười đáp: “Bộ luật này chính là do Tổ Thần sáng tạo năm xưa.”
Tổ Thần sáng tạo!
Lời vừa thốt ra, cả điện xôn xao kinh ngạc.
Tổ Thần ư?
Đó chẳng phải là đứng đầu chư thần sao!
Bộ luật này lại do ngài ấy sáng tạo?
Diệp Thiên Mệnh chậm rãi nói: “Bộ luật này có tên là Chúng Sinh Luật, chư vị có biết vì sao nó lại mang tên như vậy không?”
Ung Hi chợt lên tiếng: “Vì chúng sinh mà tạo ra?”
Diệp Thiên Mệnh liếc nhìn Ung Hi, gật đầu: “Chính xác. Bộ luật này là do sư phụ ta… chính là Tổ Thần vì chúng sinh tạo ra, ngài mong muốn kiến tạo một thế giới công bằng thật sự, để chúng sinh đều có cơ hội thành thần… Nhưng ý tưởng này của lão nhân gia, không thể nghi ngờ sẽ xâm phạm lợi ích của những kẻ nắm quyền kia…”
Kim Khánh đứng phắt dậy: “Ta hiểu rồi! Năm xưa chúng thần nội chiến, chắc chắn cũng vì đám thần kia không muốn bộ luật này lưu lạc nhân gian, bởi vậy chúng cấu kết lại thí Tổ Thần… Tổ Thần căn bản không phải là tán đạo, mà là bị chúng thần liên thủ hãm hại!”
Đến cuối câu, gã kích động đến run người.
Mọi người: “…”
(Còn tiếp)
Diệp Thiên Mệnh nhìn Kim Khánh, khẽ gật đầu: “Sư phụ ta đã sáng tạo ra tổng cộng chín đạo Chúng Sinh Luật, vốn định truyền bá xuống cho muôn dân, nhưng nào ngờ, đám thần kia lại đột ngột phát động Thí Thần…”
Chử Nại đột ngột lên tiếng: “Với thực lực của Tổ Thần… không dễ dàng bị bọn chúng trấn sát như vậy chứ?”
Thực hư về cuộc nội chiến năm xưa của chư thần, bọn hắn thật ra cũng không rõ tường, những trang sử ấy, chỉ có những vị thần năm đó mới tường tận.
Diệp Thiên Mệnh bỗng nhiên cảm thấy đau lòng khôn xiết: “Trong tình huống bình thường, đương nhiên là không thể, nhưng sư phụ ta đã bị kẻ thân cận nhất phản bội!!”
Kim Khánh lập tức hỏi: “Là ba vị chí cao thần ư? Đúng không?”
“Không phải!”
Ngục Chủ vội nói: “Ma Kha Thượng Thần tuyệt đối không thể nào, năm xưa ngài ấy còn phản công Chúng Thần Điện, đối đầu với chư thần mà…”
Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu: “Ma Kha lão huynh không phải, hắn là đồng minh của ta.”
Chử Nại đột nhiên nói: “Nhưng theo ghi chép của thần sử, Ma Kha Thượng Thần năm xưa bị Tổ Thần đích thân giam cầm…”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên Mệnh.
Diệp Thiên Mệnh bật cười: “Chử Nại điện chủ, ngươi có từng nghe câu này chưa?”
Chử Nại tò mò hỏi: “Câu gì?”
Diệp Thiên Mệnh nhìn thẳng vào gã: “Lịch sử đều do kẻ thắng viết nên.”
Chử Nại im lặng.
Lời này… không có gì sai.
Diệp Thiên Mệnh tiếp tục: “Những chuyện đó không còn quan trọng nữa, điều chúng ta cần mưu tính bây giờ là hiện tại.”
Nói đoạn, hắn đảo mắt nhìn mọi người một lượt: “Tạo phản, chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì căn bản không đủ, vậy nên, bước đầu tiên chúng ta cần làm, chính là… phát động chúng sinh!”
Kim Khánh có chút hiếu kỳ: “Phát động bằng cách nào?”
Diệp Thiên Mệnh thành khẩn đáp: “Ta cần các ngươi giúp ta ban bố Chúng Sinh Luật, để tất cả mọi người ở tứ đại tinh hệ đều học tập bộ luật này!”
“Hả?”
Kim Khánh có chút khó tin: “Bộ luật này sẽ được trực tiếp truyền bá ra ngoài ư?”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu.
Những người còn lại cũng không khỏi kinh hãi.
Kim Khánh muốn nói rồi lại thôi.
Diệp Thiên Mệnh cười nói: “Đã cùng nhau trên một thuyền rồi, có gì cứ nói đừng ngại.”
Kim Khánh thành thật nói: “Thượng Thần, nếu bộ luật này được công khai, đối với chúng ta… sẽ có uy h·iếp.”
“Không đúng!”
Chử Nại nheo mắt: “Đối với chúng ta không có uy h·iếp.”
Mọi người quay sang nhìn Chử Nại, Chử Nại nhìn về phía Diệp Thiên Mệnh: “Thượng Thần hy vọng đoàn kết tất cả mọi người trong vũ trụ để đối kháng chư thần.”
Diệp Thiên Mệnh khen ngợi gã bằng một ánh mắt, cười nói: “Đúng vậy. Chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì sao có thể đối kháng với chư thần? Bởi vậy, chúng ta nhất định phải đoàn kết tất cả mọi người.”
Chử Nại có chút nghi hoặc: “Chúng sinh tu luyện bộ luật này… sẽ như thế nào?”
Diệp Thiên Mệnh nói: “Có khả năng triệu hồi Phong Thần Bảng!”
Vẻ mặt mọi người lộ rõ vẻ nghi hoặc.
Diệp Thiên Mệnh nói: “Phong Thần Bảng là một loại bảng do sư phụ ta sáng lập, ai lên bảng thì có thể phong thần. Uy lực của tấm bảng này vô cùng lớn, nếu chúng ta triệu hồi được nó, liền có thể chống lại chư thần…”
“Muốn làm nên đại sự, ắt phải bất câu tiểu tiết, kẻ đọc sách lại càng không thể bảo thủ, phải biết biến báo.”
Kha Thắng ngờ vực hỏi: “Chưa từng nghe qua cái gì Phong Thần Bảng cả!”
Diệp Thiên Mệnh liếc nhìn gã: “Cấp bậc không đủ.”
Biểu cảm Kha Thắng cứng đờ.
Diệp Thiên Mệnh cười nói: “Nếu không phải vì điều này, các ngươi nghĩ ta dám hô hào chống lại chư thần ư? Các ngươi phải dùng mọi khả năng để truyền bá Chúng Sinh Luật này, bảo đám người kia phải tu luyện, cứ nói đây là Tổ Thần ban tặng… Ai không tu luyện, chính là bất kính với thần!”
Chử Nại trầm giọng nói: “Một khi bộ luật này được truyền bá ra ngoài, không cần chúng ta phải nói, bọn họ sẽ liều mạng tu luyện… Thượng Thần, ta vẫn có một chút lo lắng, đó là trật tự sẽ bị đảo lộn…”
Diệp Thiên Mệnh nhìn gã: “Phá rồi mới xây!”
Chử Nại lập tức xúc động: “Đã hiểu!”
“Phá rồi mới xây!”
Nghe thôi đã thấy ngầu lòi rồi!
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên hỏi: “Hiện giờ các ngươi đang nắm giữ bao nhiêu biệt thự?”
Kim Khánh vô ý thức hỏi lại: “Ý của Thượng Thần là… muốn cả những sinh linh trong biệt thự cũng tu luyện ư?”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu.
“Việc này…”
Kim Khánh không thể tin nổi.
Những người còn lại cũng vậy.
Trong mắt bọn hắn, chúng sinh trong biệt thự chẳng khác nào kiến sâu.
Diệp Thiên Mệnh nói: “Các ngươi hãy nhìn vào điều thứ hai của Chúng Sinh Luật: chúng sinh bình đẳng… Thực lực càng yếu, bộ luật này càng mạnh.”
Mọi người: “…”
Diệp Thiên Mệnh nhìn lướt qua mọi người: “Các ngươi hãy tin ta đi, ta có kinh nghiệm trong việc tạo phản.”
Kim Khánh cùng những người khác nhìn nhau, cuối cùng Chử Nại lên tiếng: “Chúng ta đã chọn đi theo Thượng Thần, đương nhiên sẽ dốc lòng tin tưởng ngài… Thượng Thần sẽ không hại chúng ta, đúng không?”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Ta không chỉ là một vị thần, mà còn là một người đọc sách, người đọc sách không bao giờ lừa người… Nếu các ngươi không tin, ta có thể thề, nhưng ta thấy không cần thiết phải vậy… phải không?”
Kim Khánh do dự một chút rồi nói: “Hay là cứ phát một cái cho chắc?”