Chương 255 Cả nhà vô địch!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 255 Cả nhà vô địch!
Chương 255: Cả Nhà Vô Địch!
Chương 255: Cả Nhà Vô Địch!
“Ai tán thành, ai phản đối?”
Cả đại điện im phăng phắc như tờ.
Không một ai dám hé răng.
Thật sự là không dám nói ấy chứ!
Từ sau khi Diệp Thiên Mệnh gϊếт sạch đám người trong nội các, mọi người đã khiếp sợ vị thiếu chủ này đến tận gan ruột.
Thật sự là quá kinh hãi!
Tên này giờ chẳng thèm để ý đạo lý gì, thích gϊếт là gϊếт, mà điều đáng nói hơn là, mỗi lần gϊếт người, hắn đều bảo là theo ý của phụ thân…
Ai mà biết có thật là ý của Quan Huyền Kiếm Chủ hay không!
Nhưng tóm lại, chỉ cần Quan Huyền Kiếm Chủ không phản đối, thì chẳng phải hắn muốn nói gì là nói đó sao?
Ai bảo người ta là cha con cơ chứ?
Thấy mọi người im lặng, Diệp Thiên Mệnh tiếp tục: “Dân chúng giờ không có quyền giám sát, không có tiếng nói. Chư vị, không phải ta muốn ra tay với các ngươi, ta cũng mong các ngươi có thể giống như tổ tiên của mình, có quyền, có tiếng nói. Bọn họ có khổ không biết tỏ cùng ai, có oan cũng chẳng có nơi nào để kêu. Đó không phải là điều phụ thân ta muốn thấy. Ta muốn các ngươi phụ tá ta giống như phụ tá phụ thân ta vậy, để chúng ta cùng nhau xây dựng Quan Huyền trật tự ngày một tốt đẹp hơn…”
Nói đoạn, hắn đảo mắt nhìn một lượt giữa sân, rồi nói: “Nếu chư vị thật lòng phò tá ta, ta cũng sẽ chân thành đối đãi. Còn nếu ai cảm thấy ta còn trẻ, dễ bắt nạt, dễ lừa gạt, thì ta cũng nhìn thấu hết cả rồi.” Vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đều biến đổi. Hai mắt hắn đột nhiên đỏ ngầu.
Phong Ma huyết mạch!
Lúc này, bọn họ mới hiểu vì sao vị thiếu chủ này hở ra là gϊếт người, chẳng phải là do Phong Ma huyết mạch gây ra sao?
Thực ra, đôi mắt Diệp Thiên Mệnh đỏ lên lúc này không phải do Phong Ma huyết mạch, mà là Ác Đạo huyết mạch của hắn.
Diệp Thiên Mệnh mặc kệ phản ứng của mọi người, tiếp tục nói: “Chức viện chủ Chúng Sinh Viện giao cho Cố Trần tiền bối kiêm nhiệm, chi phí do Tiên Bảo Các chi trả. Chư vị… đối đãi tốt với chúng sinh, cũng là đối đãi tốt với chính các ngươi. Bãi triều!”
Mọi người như trút được gánh nặng, vội vã hành lễ rồi lui ra.
Ngay khi mọi người vừa rời đi, trên người Diệp Thiên Mệnh đột nhiên xuất hiện vô số khí thể màu vàng nhạt.
Diệp Thiên Mệnh hơi nghi hoặc.
Tiểu Hồn bỗng hưng phấn nói: “Tiểu chủ, đây là Tín Ngưỡng lực! Chúc mừng tiểu chủ, ngài vậy mà thu được Tín Ngưỡng lực…”
Diệp Thiên Mệnh lại lắc đầu, vung tay lên, trực tiếp từ chối tất cả Tín Ngưỡng lực.
Tiểu Hồn ngơ ngác: “Tiểu chủ?”
Diệp Thiên Mệnh mỉm cười: “Ta có phải thiếu chủ thật đâu, cần Tín Ngưỡng lực này làm gì?”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Trong một vùng tinh không, Diệp Thiên Mệnh tiễn Mục sư và những người khác.
Mục sư nhìn Diệp Thiên Mệnh, mỉm cười: “Thiếu chủ, tiễn đến đây thôi.”
Diệp Thiên Mệnh cười đáp: “Mục sư, lần này đa tạ các vị.”
Phải nói, hắn vẫn còn có chút kinh ngạc, Mục sư chỉ tốn chưa đến một khắc đồng hồ đã giúp Tiên Bảo Các bên này đột phá xiềng xích, thành công chế tạo ra một kiện Thần vật Xưng Tổ Cảnh.
Nhân tài a!
Nếu có thể sản xuất hàng loạt thì thật là khủng bố, mà Tiên Bảo Các thì hoàn toàn có thực lực đó, bởi vì tiền ở Tiên Bảo Các thật sự là quá nhiều.
Mục sư cười: “Chỉ là chuyện nhỏ. Thiếu chủ, cảm tạ chiêu đãi của ngài. Sau này đến tổng viện, nhớ tìm đến nhóm ‘Tượng Tông’.”
Diệp Thiên Mệnh cười đáp: “Nhất định.”
Mục sư cười cười. Về vị thiếu chủ này, ông cũng có chút thiện cảm. Ông lấy ra một quyển trục trao cho Diệp Thiên Mệnh: “Thiếu chủ, đây là một vài bản vẽ rèn đúc của chúng ta, bên trong còn có một số tâm đắc rèn đúc của ta nữa, ngài cứ giữ lấy, hy vọng sẽ có ích cho ngài.”
Diệp Thiên Mệnh hai tay đón lấy, chân thành nói: “Cảm tạ Cố sư.”
Cố sư cười: “Thiếu chủ khách khí.”
Nói xong, ông chắp tay: “Thiếu chủ, sau này còn gặp lại.”
Dứt lời, ông quay người rời đi.
Mục Thanh kia liếc nhìn Diệp Thiên Mệnh, không nói gì thêm, rồi cũng quay người bước đi.
Nhìn theo mấy người rời đi, Tần Phong bên cạnh cảm thán: “Thật là nhân tài hiếm có!”
Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu. Có thể chế tạo ra Thần vật Xưng Tổ Cảnh… Đây đúng là siêu cấp nhân tài, trách sao trước kia vị Tần các chủ kia phải đích thân đến mời Tượng Tông cho bằng được.
Tần Phong đột nhiên quay sang nhìn Diệp Thiên Mệnh, cười nói: “Thiếu chủ, chúc mừng ngài.”
Diệp Thiên Mệnh nhìn Tần Phong. Hắn chân thành nói: “Tượng Tông ở tổng viện có địa vị vô cùng siêu nhiên. Ngài được họ tán thành, sau này đến tổng viện, chẳng khác nào có thêm một siêu cấp trợ lực.”
Diệp Thiên Mệnh cười cười, không nói gì.
Tần Phong lại nói: “Các thế gia cùng tông môn hiện giờ đã liên kết lại với nhau rồi. Dù trước đó có đối địch, giờ cũng đã gác lại, rồi liên kết vô cùng chặt chẽ. Rõ ràng là họ đang chống lại cuộc cải cách của ngài!”
Nói đoạn, mặt hắn trầm xuống. Cuộc cải cách lần này, e là không được suôn sẻ như vậy.
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Trong dự liệu thôi.”
Cải cách chính là động đến lợi ích của một số người, mà những người đó chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ quyền lợi của mình.
Tần Phong chân thành khuyên: “Ngài phải cẩn thận, chó cùng rứt giậu.”
Về lý thuyết, họ không dám động thủ với thiếu chủ, nhưng đó chỉ là lý thuyết thôi…
Diệp Thiên Mệnh lắc đầu: “Ta không lo lắng cho bản thân bằng lo cho các ngươi.”
Tần Phong im lặng.
Hắn giờ đúng là đang lo cho mình đây. Mẹ kiếp, hắn giờ đã là người của phe thiếu chủ rồi, ở Tiên Bảo Các, hắn đã cảm nhận rõ rệt địch ý từ các trưởng lão khác.
Ngay lúc ấy, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Mệnh, cung kính nói: “Thiếu chủ, An Ngôn và những người khác đã đến Quan Huyền điện…”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Ta sẽ gặp bọn họ.”
Nói đoạn, hắn nhìn Tần Phong: “Cử người theo dõi nhất cử nhất động của các thế gia và tông môn.”
Tần Phong gật đầu: “Rõ.”
Hắn ngập ngừng rồi nói: “Ta lo cho Tín công tử kia hơn. Người này có uy vọng cực lớn ở thư viện, lại có quan hệ rất tốt với các thế gia và tông môn. Việc hắn không có bất cứ động tĩnh gì vào lúc này là vô cùng bất thường.”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Ta sẽ lưu tâm đến hắn.”
Tần Phong cười: “Vậy thì tốt.”
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên hỏi: “Kiếm Tông đâu?”
Từ khi đến giờ, hắn rất ít nghe được tin tức gì về Kiếm Tông.
Tần Phong trầm giọng: “Tông môn này không màng danh lợi. Kiếm Tông có quy định, phàm là đệ tử Kiếm Tông, đều phải ra ngoài lịch luyện, rèn giũa kiếm đạo của mình. Thêm nữa, họ đều không thích tục sự, bởi vậy, các sự vụ của thư viện, họ cơ bản không tham dự.”
Diệp Thiên Mệnh nói: “Thảo nào, từ khi đến đây, cơ bản chưa từng thấy bóng dáng họ! Chiến lực của họ ra sao?”
Tần Phong cười: “Ngoại trừ quân viễn chinh ra, thì không nghi ngờ gì nữa, họ là mạnh nhất.”
Mạnh nhất!
Diệp Thiên Mệnh hỏi: “Tông chủ Kiếm Tông hiện tại là ai?”
Tần Phong đáp: “Diệp Vũ, là người thuộc bối phận ông nội ngài… Bất quá, bà ấy cũng đã lâu không xuất hiện.”
Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu: “Hôm nào ta sẽ đến Kiếm Tông một chuyến.”
Tần Phong chân thành nói: “Nếu ngài có được sự ủng hộ của Kiếm Tông, thì cuộc cải cách này quá có hy vọng. Bất quá, những năm gần đây, Kiếm Tông quá mức không màng danh lợi. Các kiếm tu của họ đều thích tự do, không thích trói buộc. Dù gia nhập thư viện, nhưng họ cơ bản không xuất hiện ở thư viện… Ngoại trừ Diệp Vũ ra, dù là nội các muốn điều động họ cũng đừng mơ, họ căn bản không coi nội các ra gì!”
Nói đoạn, hắn cười khổ. Các kiếm tu của Kiếm Tông ai nấy tính tình cũng thối hoắc, nhưng mà nếu thật có thể thu phục được họ, thì đó đúng là một siêu cấp trợ lực.
Diệp Thiên Mệnh im lặng.
Giờ khắc này, hắn cũng ý thức được, dù hắn thân là thiếu chủ, nhưng không phải ai ở Quan Huyền Thư Viện và Tiên Bảo Các này cũng hoàn toàn nghe theo hắn.
Uy tín không đủ!!
Bọn họ có lẽ không dám gϊếт hắn, nhưng chắc chắn dám bằng mặt không bằng lòng, thậm chí là mặc kệ hắn.
Giống như các thế gia cùng tông môn kia, bề ngoài thì không phản kháng, nhưng sau lưng đã liên kết với nhau rồi.
Vả lại, hắn biết rõ, việc thành lập ‘Chúng Sinh Viện’ này nhất định sẽ không suôn sẻ, chắc chắn sẽ có vô vàn cản trở. Thêm vào đó, những cuộc cải cách tiếp theo của hắn cũng chắc chắn sẽ gặp phải trùng trùng khó khăn.
Chẳng lẽ mình thật sự phải gϊếт hết bọn chúng sao?
Thư viện bây giờ, gần như tám phần mười trở lên là người của các thế gia cùng tông môn…
Nói đơn giản, vẫn là uy vọng không đủ, không đủ để khiến người bên dưới thực sự tin phục. Nếu Quan Huyền Kiếm Chủ đến cải cách, thì các thế gia tông môn này nửa điểm dị tâm cũng không dám có.
Diệp Thiên Mệnh thu hồi suy nghĩ, nói: “Ta sẽ đến nói chuyện với họ, tranh thủ có được sự ủng hộ của họ.”
Tần Phong nhìn Diệp Thiên Mệnh: “Nếu bọn họ không ủng hộ thì sao? Kiếm Tu Kiếm Tông tính tình đều rất thối.”
Diệp Thiên Mệnh nhìn Tần Phong: “Bọn họ tiêu tiền của ai?”
Tần Phong trầm giọng: “Nhà ngài.”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Nếu tiêu tiền nhà ta thì phải nghe ta. Còn về tính tình, có người có bản lĩnh, có tính tình, ta có thể hiểu được, nhưng… Nếu họ không phân biệt được lớn nhỏ, thì Kiếm Tông còn cần tồn tại hay không?”
Tần Phong im lặng, đồng thời trong lòng cũng chấn kinh. Hắn đột nhiên ý thức được, cuộc cải cách lần này của vị thiếu chủ này là thật.
Hết thảy không phục, toàn bộ dẹp bỏ!
Đây là thái độ của vị thiếu chủ này hiện tại!
Đối với Diệp Thiên Mệnh mà nói, hắn không có hứng thú vòng vo với những người này. Hắn là thiếu chủ, lão cha vô địch, gia gia vô địch, tằng tổ phụ vô địch, cả nhà đều vô địch!
Hơn nữa, những người này đều còn sống.
Bọn họ đâu có ૮ɦếƭ!
Người trong nhà đều vô địch, muốn tiền có tiền, muốn thực lực có thực lực, ta không hung hăng càn quấy ai hung hăng càn quấy?
Việc gì phải sợ?
Lão tử chính là muốn cải cách, mà lại là công khai cải cách!
Không phục?
Có bản lĩnh các ngươi diệt cha ta, diệt gia gia ta, diệt ta tằng tổ phụ đi!!!
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên nở nụ cười, thầm nghĩ trong lòng: “Làm thiếu chủ mấy ngày nay, ta phát hiện mình có chút không khống chế nổi sự bành trướng này rồi…”
Tiểu Hồn: “…”
Sau khi Diệp Thiên Mệnh rời đi, Tần Phong nhìn theo bóng lưng hắn, thần sắc có chút phức tạp. Vị thiếu chủ này không phải là kẻ bất tài! Hắn không hiểu là, người có tâm tính như vậy, tại sao lại liên tiếp bại ba lần cho cái tên Diệp Thiên Mệnh kia?
Không đúng a!
Lẽ nào không phải thiếu chủ?
Tần Phong nghĩ đến đây, hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu cười một tiếng, sao có thể?
Không nghĩ nhiều nữa, hắn quay người rời đi.
Sau khi chia tay Tần Phong, Diệp Thiên Mệnh đến Quan Huyền điện, và trong điện, hắn gặp được rất nhiều gương mặt quen thuộc: An Ngôn, Pháp Chân, Phương Thiến, Phương Ngự, Thanh Thư…
Những người từng là bạn bè này đều ở đây.