Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 209 Việc lớn không tốt!

  1. Trang chủ
  2. Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
  3. Chương 209 Việc lớn không tốt!
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 209 Việc lớn không tốt!

Chương 209: Việc lớn không hay rồi!

“Ta không muốn quỳ hắn!”

Bên ngoài, lão già kia giận dữ quát: “Cháu trai ngoan, cháu đừng sợ! Gia gia cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám g·iết chúng ta đâu!”

Người cháu không nói gì, chỉ cắm cúi dập đầu lia lịa với Diệp Thiên Mệnh: “Đại ca, xin tha mạng cho ta!”

Lão già kia thấy vậy, định nói thêm gì đó, Diệp Thiên Mệnh liếc mắt nhìn lão, tay phải nhẹ nhàng ấn xuống. Lão già lập tức bị trấn áp, bò rạp trên mặt đất, không thể nhúc nhích.

Lần này, lão ta đến cả nói cũng không nói được.

Diệp Thiên Mệnh nhìn xuống người đang quỳ trước mặt, cười hỏi: “Ngươi tên gì?”

Thấy Diệp Thiên Mệnh không có ý định g·iết mình và gia gia, người kia thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đáp: “Đại ca, ta tên Thiên Dư, còn đây là muội muội ta, Thiên Vân.”

Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu: “Ngươi kể chi tiết cho ta nghe xem.”

Thiên Dư nói: “Chuyện là thế này, chúng ta là một gia tộc phụ thuộc của Thiên tộc. Nhiều năm trước, chúng ta nhận lệnh tìm kiếm đại tiểu thư của Thiên tộc. Nghe nói Thiên tộc năm xưa có biến loạn, đại tiểu thư được người hầu mang đi. Sau này, Thiên tộc điều tra ra họ đã đến nơi này.”

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Mấy năm nay, chúng ta vẫn luôn tìm kiếm. Thời gian trước, chúng ta phát hiện t·hi t·hể của thị vệ hộ tống đại tiểu thư năm xưa dưới chân núi. Sau nhiều lần dò hỏi, chúng ta biết được năm đó hắn đã mang theo một tiểu nữ hài đến thôn, và tiểu nữ hài đó chính là…”

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Thương Hàn.

Diệp Thiên Mệnh quay sang nhìn Thương Hàn rồi hỏi: “Chính là nàng?”

Người kia gật đầu: “Đúng vậy. Chúng ta đã thông báo cho Thiên tộc bằng phương pháp đặc biệt, người của Thiên tộc sắp đến đón nàng.”

Diệp Thiên Mệnh hỏi: “Thiên tộc là tộc gì? Ở thế giới chân thật sao?”

Thiên Dư lắc đầu: “Cái này ta không rõ, có lẽ gia gia ta biết nhiều hơn.”

Diệp Thiên Mệnh liếc nhìn lão già đang bị trấn áp trên mặt đất, rồi nói: “Người của Thiên tộc sắp đến đón nàng?”

Thiên Dư gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa, họ sắp đến ngay thôi.”

Nói xong, hắn cẩn thận liếc nhìn Diệp Thiên Mệnh.

Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu: “Các ngươi đi đi! Đến lúc đó ta sẽ trực tiếp hỏi người của Thiên tộc.”

Thiên Dư thở phào trong bụng, vội vàng kéo muội muội đứng dậy rời đi. Ra đến bên ngoài, hắn vội vàng chạy tới đỡ lão già kia, nhưng lại phát hiện không thể nào tới gần được. Hắn đành quay lại nhìn Diệp Thiên Mệnh, ánh mắt tràn đầy cầu khẩn.

Diệp Thiên Mệnh phất tay, cỗ lực lượng thần bí trấn áp trên người lão già kia lập tức tan biến, lão ta khôi phục tự do.

Lão già vừa được tự do thì vẫn còn vẻ mặt không phục, đứng dậy trừng mắt nhìn Diệp Thiên Mệnh. Lão ta định mở miệng, nhưng người cháu đã kéo đi, vừa chạy vừa run giọng: “Gia gia, đừng có dại nữa, không lại ăn đòn đấy!”

Rất nhanh, ba ông cháu biến mất ở phía xa.

Diệp Thiên Mệnh nhìn Thương Hàn vẫn im lặng nãy giờ, mỉm cười nói: “Không phải đây là một chuyện đáng mừng sao?”

Thương Hàn nhìn hắn, khẽ nói: “Nhưng có lẽ chính họ đã vứt bỏ ta trước kia.”

Diệp Thiên Mệnh suy nghĩ một chút rồi nói: “Vấn đề này có lẽ không đơn giản như vậy đâu, bởi vì rõ ràng người kia đã cố gắng bảo vệ ngươi. Vậy nên, có lẽ có uẩn khúc gì đó ẩn giấu bên trong.”

Thương Hàn cúi đầu: “Ta…”

Diệp Thiên Mệnh hỏi: “Sao vậy?”

Thương Hàn khẽ nói: “Ta không muốn rời khỏi nơi này.”

Diệp Thiên Mệnh cười: “Sau này đâu phải không gặp lại được nữa. Hơn nữa, theo lời họ nói, thân thế của ngươi chắc chắn không hề đơn giản, biết đâu sau này sư phụ còn cần ngươi giúp đỡ đấy.”

Thương Hàn còn chưa kịp nói gì thì Diệp Thiên Mệnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía chân trời. Ở cuối chân trời, từng đạo khí tức mạnh mẽ đang kéo đến.

Diệp Thiên Mệnh nói: “Họ đến rồi.”

Nói xong, hắn nhìn Thương Hàn, cười nói: “Chúng ta ra ngoài gặp người nhà của ngươi thôi.”

Nói rồi, hắn nắm tay Thương Hàn đi ra ngoài.

Vừa ra đến nơi, trên bầu trời Phật Ma Tông xuất hiện một đường hầm không gian rộng chừng trăm trượng. Ở ngay trước đường hầm không gian đó, một lão giả đang đứng, tay cầm pháp trượng, mình mặc một bộ hắc bào thêu phù văn. Phía sau lão ta, còn có hơn trăm cường giả mặc chiến giáp ám kim.

Khi họ xuất hiện ở mảnh thiên địa này, cả không gian bắt đầu trở nên mờ ảo.

Ba ông cháu kia cũng ở đó. Lão già vô cùng khó chịu trừng mắt nhìn Diệp Thiên Mệnh, còn người cháu Thiên Dư thì tươi cười hòa nhã.

Thương Hàn đứng bên cạnh Diệp Thiên Mệnh, nhìn thấy trận thế này, lập tức có chút bối rối.

Lão giả dẫn đầu liếc nhìn Diệp Thiên Mệnh rồi dừng mắt trên người Thương Hàn.

Diệp Thiên Mệnh nói: “Chúng ta đi thôi.”

Nói xong, hắn dẫn Thương Hàn đi đến trước mặt đám người kia.

Lão giả đột nhiên hơi cúi người thi lễ với Thương Hàn: “Bái kiến tiểu thư.”

Thương Hàn quay sang nhìn Diệp Thiên Mệnh. Diệp Thiên Mệnh mỉm cười nói: “Họ chắc là tộc nhân của ngươi, đi thôi.”

Thương Hàn cúi đầu không nói gì.

Diệp Thiên Mệnh nhẹ nhàng vỗ vai nàng: “Đi đi! Đi theo họ, con sẽ được gặp cha mẹ.”

Thương Hàn ngẩng đầu nhìn Diệp Thiên Mệnh, hốc mắt đã ướt át: “Sư phụ, chúng ta còn có thể gặp lại không?”

Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Nhất định có thể.”

Thương Hàn chân thành nói: “Sau khi trở về, con sẽ cố gắng tu luyện thật tốt, sau này nhất định sẽ giúp được sư phụ.”

Diệp Thiên Mệnh cười lớn: “Ta chờ con.”

Thương Hàn đột nhiên nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Thiên Mệnh, run giọng nói: “Sư phụ, con sẽ mãi mãi ghi nhớ người.”

Nói xong, nàng buông Diệp Thiên Mệnh ra, bước về phía lão giả kia.

Thương Hàn đi đến trước mặt lão giả. Lão ta liếc nhìn Diệp Thiên Mệnh ở phía xa, rồi nhìn Thương Hàn: “Đại tiểu thư, mời.”

Nói xong, lão ta dẫn Thương Hàn đi về phía xa.

Khi Thương Hàn bước chân vào đường hầm không gian, nàng đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Thiên Mệnh. Diệp Thiên Mệnh đang mỉm cười vẫy tay với nàng.

Thương Hàn gượng cười đáp lại.

Rất nhanh, đường hầm không gian khởi động, đoàn người biến mất ở nơi xa.

Nhìn Thương Hàn biến mất, Diệp Thiên Mệnh cũng có chút hụt hẫng, nhưng rất nhanh, nỗi buồn ấy đã biến thành niềm vui mừng thật lòng cho Thương Hàn.

Hắn quay người đi xuống phía dưới. Khi hắn trở lại trước đại điện, liền thấy Tế Đỉnh đang đứng ở cửa, nhìn hắn.

Diệp Thiên Mệnh cười nói: “Ngươi vẫn chưa đi sao?”

Tế Đỉnh nhìn chằm chằm hắn: “Lão cẩu kia đâu?”

Diệp Thiên Mệnh nói: “Tiền bối có chút việc cần làm, nên đã đi rồi.”

Tế Đỉnh nói: “Ta nghe nói, ngươi muốn so tài với Dương Già vũ trụ?”

Thời gian này, hắn cũng biết được một số chuyện. Điều khiến hắn có chút bất ngờ là người trước mắt lại muốn sinh tử chiến với Dương Già.

Diệp Thiên Mệnh gật đầu: “Ừm.”

Tế Đỉnh nói: “Ta phải nhắc nhở ngươi, cẩn thận hai thanh kiếm trong tay hắn.”

Diệp Thiên Mệnh khẽ gật đầu: “Đa tạ.”

Nói xong, hắn đi vào trong đại điện.

Tế Đỉnh nhìn thoáng qua Diệp Thiên Mệnh, nhíu mày, im lặng một lát rồi quay người rời đi.

Trong đại điện, Diệp Thiên Mệnh lấy quyển sách của đại sư huynh ra đọc. Một lúc sau, hắn đột nhiên buông sách xuống, rồi nói: “Thương Hàn, đến giờ ăn cơm rồi.”

Không có ai trả lời. Diệp Thiên Mệnh định mở miệng thì đột nhiên, hắn dường như nghĩ ra điều gì, đầu tiên là khẽ giật mình, rồi nhẹ nhàng thở dài.

Một bên khác.

Lão giả mặc trường bào phù văn của Thiên tộc dẫn Thương Hàn đến một vùng tinh không. Hắn quay người nhìn Thương Hàn: “Đại tiểu thư, chúng ta cần phải thức tỉnh huyết mạch Thiên tộc của ngài.”

Thương Hàn hơi nghi hoặc: “Huyết mạch Thiên tộc?”

Lão giả gật đầu: “Huyết mạch Thiên tộc của chúng ta là huyết mạch đệ nhất trong chư thiên vạn tộc. Hơn nữa, huyết mạch Thiên tộc trong cơ thể ngài lại càng là Chí Cao Chí Thuần. Nhưng vì ngài chưa từng tu luyện, nên huyết mạch chưa hiển lộ, cần chúng ta chủ động giúp ngài thức tỉnh.”

Thương Hàn có chút do dự.

Lão giả ôn tồn nói: “Không cần sợ hãi, sẽ ổn thôi.”

Thương Hàn nhẹ gật đầu: “Vâng.”

Lão giả xòe lòng bàn tay, một đạo phù quang phóng lên tận trời, xé toạc hư không, trực tiếp mở ra một đầu Thời Không đại đạo hoàn toàn mới. Rất nhanh, một vệt kim quang từ đầu kia của Thời Không đại đạo chiếu thẳng xuống, bao phủ Thương Hàn.

Ầm ầm!!

Sắc mặt Thương Hàn trắng bệch như tờ giấy, vô cùng kinh hãi.

Còn lão giả và đám người thì tràn đầy mong đợi nhìn Thương Hàn. Nhưng rất nhanh, đạo kim quang kia biến mất không thấy tăm hơi.

“Đồ ngu xuẩn!”

Một giọng nói đột nhiên truyền đến từ cuối Thời Không đại đạo.

Vẻ mặt lão giả lập tức trắng bệch như tờ giấy, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía ba ông cháu ở phía xa, giận dữ hét: “Một đám ngu xuẩn! Nàng căn bản không phải đại tiểu thư của Thiên tộc chúng ta, trong cơ thể nàng không có một chút huyết mạch Thiên tộc nào!”

Ba ông cháu kia lập tức bối rối. Lão già mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin: “Không thể nào, chúng ta có được tin tức xác thực, thị vệ kia chính là mang theo nàng…”

“Câm miệng!!!”

Lão giả gầm lên, t·hi t·hể lão già trực tiếp vỡ tan.

Hai người cháu lập tức quỳ xuống, run giọng nói: “Thuộc hạ đáng c·hết, thuộc hạ đáng c·hết…”

Lão giả mặt không b·iểu t·ình: “Đi tìm, đại tiểu thư chắc chắn vẫn còn ở vùng vũ trụ này.”

Lão già liếc nhìn Thương Hàn, run giọng hỏi: “Vậy nàng thì sao?”

Lão giả nhìn thoáng qua Thương Hàn đang ngơ ngác: “Sâu kiến.”

Sắc mặt Thương Hàn trắng bệch như tờ giấy, nàng kinh hãi tột độ.

Phàm nhân sao chịu nổi uy áp của cường giả như vậy?

Lão giả đột nhiên quay đầu nhìn về phía ba ông cháu ở phía xa, giận dữ quát: “Còn không mau đi tìm?”

Ba ông cháu vội vàng lùi ra.

Lão giả hít một hơi thật sâu, vẻ mặt vẫn còn xanh mét.

Nếu không phải vì nơi này có sự áp chế của Đại Đạo pháp tắc của Quan Huyền kiếm chủ, thì Thiên tộc hắn hà tất phải mượn tay ba tên phế vật này?

Một khi họ động thủ ở đây, sẽ dẫn đến sự áp chế của Đại Đạo pháp tắc của Quan Huyền kiếm chủ.

Lão giả ngẩng đầu nhìn sâu vào bầu trời: “Không ngờ Quan Huyền kiếm chủ này lại thật sự có tài…”

Một bên khác.

Diệp Thiên Mệnh đang đọc sách trong đại điện. Đúng lúc này, một người chạy vào. Thấy người tới, Diệp Thiên Mệnh khẽ giật mình: “Là ngươi.”

Người này chính là Thiên Dư.

Thiên Dư vội nói: “Đại ca, việc không xong rồi, Thương Hàn cô nương…”

Nói xong, hắn kể lại sự tình một cách ngắn gọn.

Sau khi nghe xong, vẻ mặt Diệp Thiên Mệnh đột nhiên biến đổi. Hắn gầm lên: “Tiểu Hồn!”

Ông!

Thiên Mệnh kiếm đang nằm nghỉ ngơi ở nơi xa đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang bay ra ngoài, bởi vì Diệp Thiên Mệnh đã ở cuối chân trời rồi.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 209 Việc lớn không tốt!

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
bìa
[Dịch] Hệ Thống Phú Ta Trường Sinh, Ta Chịu Chết Tất Cả Mọi Người
Chương 1826 Tranh đoạt thuật pháp! 28/09/2025
Chương 1825 Đạo Pháp Chi Tranh! 28/09/2025
bia-lan-kha-ky-duyen
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
Chương 1075 30/05/2025
Chương 1074 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Tiên, Vô Địch, Vô Địch Thiên Mệnh, Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz