Chương 125: Đánh nhau so mệnh cứng rắn!
Tòa Mệnh Cốt kiều kia từng khúc nứt ra, rồi hóa thành từng đạo quang mang chui vào cơ thể Diệp Thiên Mệnh. Trong chốc lát, khí tức quanh người Diệp Thiên Mệnh điên cuồng tăng vọt, đồng thời, xương cốt trong cơ thể hắn trực tiếp được tái tạo.
Tố xương!
Thấy cảnh này, đám cường giả Quan Huyền vũ trụ ở phía xa trợn mắt há mồm, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trên Mệnh Cốt kiều, diện mạo Diệp Thiên Mệnh đột nhiên vặn vẹo, bởi vì hắn cảm giác được thân thể mình đang biến đổi nghiêng trời lệch đất. Theo những biến hóa này, từng đạo lực lượng kinh khủng đột nhiên xuất hiện bên trong cơ thể hắn.
Cả tòa Mệnh Cốt kiều, Mệnh Cốt giờ phút này đều đã tiến vào trong cơ thể hắn, muốn thay thế xương cốt nguyên bản.
Bờ sông, ông lão áo tím gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh: “Những xương cốt kia muốn hoán cốt cho hắn, hắn thu được cơ duyên to lớn!”
Thiên đại cơ duyên!
Nghe ông lão áo tím nói vậy, vẻ mặt các cường giả Quan Huyền vũ trụ còn lại cũng trở nên khó coi.
Ngay lúc này, bất ngờ xảy ra chuyện! Chữ ‘Mệnh’ trên đỉnh đầu Diệp Thiên Mệnh đột nhiên nổ tung. Ngay sau đó, từng tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên trong cơ thể hắn.
Ông lão áo tím và những người khác đều sửng sốt, dường như nghĩ ra điều gì. Vẻ mặt ông lão áo tím trong nháy mắt trở nên khó coi, như đưa đám vậy: “Xương cốt trong thân thể hắn đang thôn phệ những Mệnh Cốt đó… Sao có thể? Xương cốt của hắn làm sao có thể thôn phệ được những Mệnh Cốt đó!”
Với nhãn lực của lão, tự nhiên có thể thấy những Mệnh Cốt đó đều không hề đơn giản, thấp nhất cũng là Phá Quyển cảnh. Vậy mà những Mệnh Cốt Phá Quyển cảnh này lại không thể thay thế xương của Diệp Thiên Mệnh?
Ông lão áo tím cùng những người khác nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh hãi. Diệp Thiên Mệnh này rốt cuộc lai lịch gì?
Đến giờ phút này, bọn hắn tự nhiên không cho rằng Diệp Thiên Mệnh chỉ là một người từ gia tộc mạt đẳng bình thường. Chắc chắn có người đứng sau hắn!
Ông lão áo tím nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh, sát ý trong mắt không hề che giấu: “Tuyệt đối không thể để kẻ này sống, động thủ!”
Nhưng người đứng bên cạnh lão lại không nhúc nhích.
Ông lão áo tím nhíu mày.
Một tên cường giả Quan Huyền vũ trụ lên tiếng: “Nạp Lan Lăng, giờ phút này chúng ta đều không có tu vi, chỉ có ý thức chiến đấu. Ngươi nhìn cây cầu kia xem, trên cầu tràn ngập đủ loại khí tức Đại Đạo, chúng ta đi qua bây giờ, ngươi thấy có khả năng sống sót không?”
Ông lão áo tím trầm giọng nói: “Nếu hắn thôn phệ hết những Mệnh Cốt kia, chúng ta càng không có khả năng sống sót!”
Một tên cường giả Quan Huyền vũ trụ khác nói: “Vậy ngươi lên đi?”
Nạp Lan Lăng nhíu mày. Hắn quay đầu nhìn người vừa nói: “Lý Nguyên, ngươi có ý gì?”
Lý Nguyên, dĩ nhiên là người của Lý gia nhị đẳng thế gia. Tiên tổ Lý Bán Tri của Lý gia từng nói, không cho phép người đời sau vào các, nên Lý gia vẫn luôn chỉ là một nhị đẳng thế gia. Dĩ nhiên, không ai dám xem nhẹ họ, dù sao, Lý Bán Tri năm đó đã làm nội các thủ phụ nhiều năm như vậy.
Có điều, so với Nạp Lan gia, Lý gia tự nhiên kém hơn nhiều.
Thấy không khí không đúng, một tên cường giả khác vội đứng ra giảng hòa: “Hai vị, đừng vì chuyện nhỏ này mà mất hòa khí. Lăng huynh, giờ khắc này, chúng ta đã không làm gì được Diệp Thiên Mệnh kia. Nếu không có biện pháp khác, ta kiến nghị chúng ta nên rút lui trước, vì nơi này thật sự quỷ dị, không nên ở lại lâu.”
Những người còn lại cũng dồn dập gật đầu. Bọn họ đều là cường giả Phá Quyển cảnh, nhưng ngay cả tu vi của bọn hắn cũng bị áp chế ở nơi này, chuyện này thật sự không bình thường.
Nạp Lan Lăng nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh ở phía xa: “Cứ vậy mà đi, các ngươi cam tâm?”
Mọi người im lặng.
Bọn hắn tự nhiên không cam lòng. Dù sao, trên người Diệp Thiên Mệnh không chỉ có thanh thần kiếm kia mà còn có Chúng Sinh luật. Hơn nữa, bọn hắn hiện tại và Diệp Thiên Mệnh đã thành tử thù. Nếu bây giờ không g·iết Diệp Thiên Mệnh, về sau khẳng định càng khó g·iết hơn.
Một tên cường giả đột nhiên nói: “Vậy tạm thời xem trước đã, hắn cũng chưa chắc sẽ thành công, dù sao, những bạch cốt phía dưới kia khẳng định đều là kẻ thất bại.”
Những người còn lại khẽ gật đầu. Diệp Thiên Mệnh lơ lửng giữa không trung trên Mệnh Cốt kiều, xương cốt hắn đang điên cuồng thôn phệ những Mệnh Cốt kia, mà những Mệnh Cốt kinh khủng kia căn bản không có cách phản kháng, chỉ có thể bị thôn phệ.
Chiêm Đài Sạn nhìn chằm chằm Diệp Thiên Mệnh trong ngực hắn. Từ kinh ngạc ban đầu, ánh mắt nàng đã trở nên bình tĩnh.
Nàng nhàn nhạt nói một câu: “Phàm cốt!”
Phàm cốt!
Trong thế gian chi cốt, phàm là tôn quý nhất!
Mặc dù những Mệnh Cốt ở đây đều rất mạnh, nhưng chúng không thể so sánh với phàm cốt. Không, ngay cả tư cách dung hợp cũng không có, chỉ có thể bị thôn phệ. Và đây là khi huyết mạch phàm nhân và phàm cốt của Diệp Thiên Mệnh chưa thức tỉnh hoàn toàn.
Nếu thức tỉnh…
Chúng thậm chí không có tư cách bị thôn phệ!
Theo những Mệnh Cốt kia bị thôn phệ, khí tức quanh thân Diệp Thiên Mệnh điên cuồng tăng vọt. Từng đạo khí tức đáng sợ không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể hắn, và thân thể hắn cũng đang biến đổi nghiêng trời lệch đất. Vô số hoa văn Đại Đạo xuất hiện trên thân thể hắn.
“A!”
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết thê lương đột nhiên vang lên trong thức hải Diệp Thiên Mệnh.
Diệp Thiên Mệnh mặt đầy nghi hoặc.
Chiêm Đài Sạn nói: “Đó là Linh của Mệnh Cốt kiều. Ngươi có thể tha cho nó bất tử, để nó nhận ngươi làm chủ nhân.”
Diệp Thiên Mệnh vô ý thức hỏi: “Nếu nó không muốn thì sao?”
Chiêm Đài Sạn đáp: “Chỉ cần nó có chút đầu óc, hẳn là sẽ nguyện ý.”
“Ta nguyện ý mà!”
Linh kia mở miệng, giọng nói tràn đầy kinh khủng: “Đại lão, ta nguyện ý mà!”
“Ồ nha!”
Diệp Thiên Mệnh nói: “Ta cảm thấy ngươi không phải Linh bình thường, bắt ngươi thần phục ta, sợ là nhân tài không được trọng dụng. Hay là… Chúng ta làm huynh đệ đi?”
Ngọa tào?
Mệnh Cốt Linh trực tiếp bối rối, còn có chuyện tốt này sao?
Chiêm Đài Sạn nghe vậy thì lắc đầu, tên ngốc này.
Mệnh Cốt Linh vội nói: “Đừng, ta gọi ngươi chủ nhân là được…”
Diệp Thiên Mệnh không hiểu, nó dĩ nhiên hiểu. Tên này rõ ràng không phải người bình thường, mình mà đồng ý làm huynh đệ với hắn, đến lúc đó loạn bối phận thì mình chịu không nổi.
Diệp Thiên Mệnh hỏi: “Ta nên xưng hô ngươi thế nào?”
Mệnh Cốt Linh thận trọng đáp: “Gọi ta Tiểu Cốt là được.”
Diệp Thiên Mệnh nói: “Tiểu Cốt, ta bây giờ nên làm gì?”
Mệnh Cốt Linh trực tiếp im lặng. Tên này… sao cái gì cũng không hiểu vậy? Đây có thật là phàm cốt không? Hay là mình nhầm lẫn?
Nó cẩn thận kiểm tra lại, xác nhận không có sai, bèn nói: “Ngươi đã thôn phệ hết tích lũy nhiều năm của ta rồi, không cần làm gì cả, ta sẽ giúp ngươi tăng cường thân thể.”
Diệp Thiên Mệnh hỏi: “Có thể tăng cường thân thể sao?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Ừm.”
Diệp Thiên Mệnh có chút hưng phấn nói: “Có thể tăng cường đến Đại Đế không?”
Mệnh Cốt Linh im lặng một lát rồi nói: “Về lý thuyết thì có thể tăng tới Phá Quyển cảnh.”
“A?”
Diệp Thiên Mệnh ngơ ngẩn: “Phá… Phá Quyển cảnh?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Đúng vậy.”
Yết hầu Diệp Thiên Mệnh khẽ động: “Chuyện này có hơi khoa trương quá không?”
Mệnh Cốt Linh thấp giọng thở dài: “Sao lại khoa trương? Ngươi thôn phệ những thứ kia là Mệnh Cốt ta tích súc trên triệu năm đó… Nếu không phải cảnh giới của ngươi quá thấp, coi như là tăng lên tới Phá Quyển Cửu Cảnh nhẹ nhàng như bỡn. Có điều, hiện tại ta chỉ có thể tăng nhục thể của ngươi lên Đại Đế cảnh trước, vì thần hồn ngươi còn yếu kém, không thể thừa nhận quá nhiều lực lượng của ta.”
Diệp Thiên Mệnh: “…”
Chỉ chốc lát, khí tức trên thân thể Diệp Thiên Mệnh đã đạt đến Phá Quyển cảnh. Giờ khắc này, da hắn trải rộng đủ loại phù lục Đại Đạo. Những phù lục Đại Đạo kia giờ phút này đã dung hợp vào da thịt hắn, tản ra một loại lực lượng Đại Đạo kinh khủng.
Khi cảm nhận được khí tức khủng bố trên người Diệp Thiên Mệnh, vẻ mặt các cường giả Quan Huyền vũ trụ ở phía xa trong nháy mắt biến sắc.
Đây là… Thân thể trực tiếp đạt đến Đại Đế cảnh?
Thứ quỷ gì vậy?
Nạp Lan Lăng và những người khác nhìn nhau, vẻ mặt đều vô cùng khó coi.
Một tên cường giả đột nhiên nói: “Đi!”
Nói xong, hắn xoay người bỏ chạy.
Vì bọn hắn phát hiện, tu vi cảnh giới của Diệp Thiên Mệnh không hề bị phong ấn. Giờ phút này mà còn ở lại đây thì không nghi ngờ gì là muốn c·hết.
Nạp Lan Lăng giờ phút này cũng không chút do dự, xoay người bỏ chạy.
Đúng lúc này, Diệp Thiên Mệnh đang đứng trên dòng sông máu đột nhiên nhìn về phía bọn hắn. Sau một khắc, thân hình hắn khẽ động, trực tiếp xé rách thời không – xùy!
Cảm nhận được khí tức khủng bố phía sau lưng, vẻ mặt Nạp Lan Lăng trong nháy mắt kịch biến. Hắn gầm thét: “Diệp Thiên Mệnh, chúng ta là người của các nhất đẳng thế gia Quan Huyền vũ trụ, ngươi mà g·iết chúng ta thì…”
Ngay lúc Diệp Thiên Mệnh chuẩn bị một quyền đấm c·hết Nạp Lan Lăng, Mệnh Cốt Linh đột nhiên nói: “Chủ nhân, đừng g·iết bọn chúng, ta có thể luyện chế bọn chúng thành ‘Xương Linh’ Phá Quyển cảnh.”
Nghe vậy, nắm đấm Diệp Thiên Mệnh dừng lại, nhưng chỉ riêng quyền phong thôi cũng đã khiến Nạp Lan Lăng quỳ xuống.
Khi nào Nạp Lan Lăng và những người khác phải chịu nhục nhã như vậy?
Nhưng giờ phút này, cảm nhận được khí tức lực lượng kinh khủng của Diệp Thiên Mệnh, bọn hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám, thật sự quá oan uổng.
Diệp Thiên Mệnh hỏi trong lòng: “‘Xương Linh’ là gì?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Là ý luyện chế khôi lỗi.”
Khóe miệng Diệp Thiên Mệnh hơi nhếch lên: “Giao cho ngươi.”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Vâng, thưa chủ nhân.”
Nói xong, một tia sáng trắng trực tiếp bao phủ Nạp Lan Lăng và những người khác. Nhưng nạp giới của bọn hắn đều bị giữ lại: “Chủ nhân, trong nạp giới này có không ít đồ, ngài giữ lại dùng.”
Nó đã nhìn ra, tiểu chủ nhân này có chút nghèo, hơn nữa, có lẽ đang bị nuôi thả. Mình hiện tại phải hiểu chuyện một chút mới được.
Quả nhiên, Diệp Thiên Mệnh rất vui vẻ, hắn thu hết những nạp giới đó vào. Dường như nghĩ ra điều gì, hắn đột nhiên hỏi: “Mệnh Cốt Linh, ngươi còn có công năng gì nữa?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Ta có thể ‘Lộ ra đạo’, triệu hồi ra ‘Mệnh Cốt kiều’, cưỡng ép kéo đối phương lên cầu để so mệnh cách với chủ nhân ngài.”
Diệp Thiên Mệnh hơi nghi hoặc: “So mệnh cách?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Đúng vậy, theo quy định của ‘Chân pháp thì’ chí cao vô thượng, người so mệnh cách trên cầu, bên thua, mệnh cách vỡ vụn hóa thành cầu, thần hồn tan rã vào nước… Nói đơn giản chính là so mệnh ai cứng rắn hơn, ai mệnh cứng rắn hơn thì sống!”
Diệp Thiên Mệnh trầm giọng hỏi: “Mệnh của ta có cứng không?”
Mệnh Cốt Linh im lặng một lát rồi đáp: “Chủ nhân, có phải ngài không hiểu gì về mệnh cách phàm cốt không?”
Diệp Thiên Mệnh gật đầu, thành thật đáp: “Không hiểu.”
Mệnh Cốt Linh nói: “Thì ra là thế… Nói đơn giản là, Mệnh Cốt của ngài rất cứng, người cứng hơn ngài hẳn là không nhiều, có lẽ chỉ có mệnh cách Thiên Mệnh Nhân trong truyền thuyết mới có thể so sánh với ngài…”
Diệp Thiên Mệnh khẽ nói: “Nói cách khác, về sau đánh nhau, liền so ai mệnh cứng hơn?”
Mệnh Cốt Linh đáp: “Có thể làm như vậy.”
Diệp Thiên Mệnh nói: “Ta vẫn hơi không tự tin… mấy thứ khác chẳng hạn, thần khí gì đó… Tháp tổ của ta rất cứng.”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi thật biết điều.”
Diệp Thiên Mệnh: “…………….”
Bình luận cho Chương 125 Đánh nhau so mệnh cứng rắn!