Chương 42: Phản hồi
Trang Cẩn đột phá Nhị Kinh, hiệu quả phản hồi đến nhanh chóng. Đêm đó, Hướng Khải Thần vì ghen ghét mà làm ầm ĩ một trận, nhưng Tiền Văn Đức đã nhanh chóng đến vuốt đuôi.
Ngày hôm sau, Trang Cẩn nhận được những phản hồi trực quan và rõ ràng hơn.
Sau bữa điểm tâm, Thường Hòa Đồng, một quản sự nhỏ bé của Thứ Vụ ty, một võ giả Tam Kinh đường đường chính chính tìm đến, hỏi Tất Khải vài câu rồi bảo những người khác lui ra, chỉ giữ lại Trang Cẩn.
Quá rõ ràng, lần này đối phương tìm đến, Tất Khải chỉ là tiện thể, hoặc nói là mượn cớ tìm Tất Khải, chủ yếu là vì Trang Cẩn.
“Hảo tiểu tử, ngươi đã đột phá Nhị Kinh rồi ư? Nếu không phải lão Thang, ta e là giờ vẫn còn chưa biết đó nha!”
Thường Hòa Đồng vỗ vai Trang Cẩn. Hắn sớm đã xem kỹ tư chất và tâm tính của Trang Cẩn, muốn tăng thêm đầu tư, không ngờ chưa đầy một tháng, Trang Cẩn đã trực tiếp lên Nhị Kinh. Giỏi lắm, tiếp qua hai ba tháng nữa, e là ngươi đã Tam Kinh như ta rồi ấy chứ?
Loại lương tài mỹ ngọc này, giờ đây tuy vẫn còn tiềm ẩn tại vực sâu, nhưng đã dần có thế lực Phi Long Tại Thiên. Lúc này mà không đầu tư toa cáp thì thật uổng phí một giáp này!
Vì lẽ đó, sáng sớm hôm nay, hắn chẳng phải đã tranh thủ thời gian tìm đến đây sao?
“Hôm qua vào buổi chiều ta mới may mắn đột phá. Ta còn đang định mấy ngày nay đến bái phỏng Thường bá, xin ngài chỉ điểm thêm một hai, chỉ là lo lắng Thường bá bận rộn công việc, sợ quấy rầy.”
Trang Cẩn cảm nhận được thái độ thân thiết hơn của Thường Hòa Đồng, cứ như đích thân bá phụ vậy, trong lòng thầm cảm thán: ‘Trên đời này chẳng ai vô duyên vô cớ tốt với mình cả, quả nhiên, thực lực và giá trị của ngươi mới là căn cơ của hết thảy.’
“Công việc bận rộn là thật, có điều ngươi đến thì ta vẫn có thể thu xếp chút thời gian.”
Thường Hòa Đồng nói xong, không còn vòng vo nữa mà đi thẳng vào chính sự: “Bối cảnh điều tra bên ngươi đã hoàn thành. Theo ý nguyện của ngươi, việc này được tiến hành bí mật, không làm kinh động đến đại bá và tiểu thúc của ngươi. Hơn nữa, ta đã điều chỉnh quyền hạn đối với báo cáo tin tức, nô bộc đẳng cấp không thể tìm đọc được.”
Hắn hiểu rõ nhân tình thế thái, làm gì đó, bỏ ra bao nhiêu cũng phải cho người ta biết rõ, người ta mới nhớ ân tình chứ!
Trang Cẩn hiểu ý, lập tức cảm kích hành lễ nói: “Đa tạ Thường bá, làm phiền ngài phí tâm rồi!”
Hắn biết rõ, thời gian tu hành an ổn này có được là nhờ địch sáng ta tối. Đời trước, đại bá tiểu thúc không biết rõ tình hình của hắn nên mới nhịn được, chứ nếu không thì dù bên ngoài không làm gì được, cũng sẽ âm mưu quỷ kế không ngừng. Có thể nói, việc điều tra bí mật và bảo mật tin tức giúp hắn bớt đi không ít phiền phức.
“Ta còn lưu ý thông tin của Trang Ngọc Đường và Trang Ngọc Dũng. Thông tin ngươi nói trước kia có chút lỗi thời rồi. Tiểu thúc của ngươi đã đột phá Tam Kinh từ hai tháng trước, giờ đã ở cảnh giới giống như ta, trở thành tinh anh bang chúng của Dược Vương bang. Chuyện này thì thôi đi, nhưng tháng trước, đại bá của ngươi lại từ tam đẳng văn thư thành nhị đẳng văn thư, vào cửu phẩm đẳng cấp. Bước này tiến lên liền khác biệt rất lớn đó!”
Thường Hòa Đồng nói xong, rõ ràng có chút khó giải quyết, cảm thán nói: “Mấy tháng trước, Thẩm gia chúng ta khai chiến với Dược Vương bang. Trận đại loạn đó đối với người dân bình thường trong thành là tai họa, nhưng lại tạo ra không ít cơ hội. Theo ta được biết, hai người bọn họ có thể đạt được bước tiến này là nhờ chiếm đoạt phòng ở, điền sản của nhà ngươi, bán đi để chuẩn bị thoát thân…”
“Tam Kinh cảnh giới, tinh anh bang chúng? Còn có nha môn nhị đẳng văn thư sao?” Trang Cẩn lầm bầm, vẻ mặt nghiêm túc.
Hắn đã sớm nghĩ tới trận đại loạn kia sẽ tạo ra không ít cơ hội. Quả nhiên không sai, Trang Ngọc Đường và Trang Ngọc Dũng đúng là dựa vào ăn bánh bao tẩm máu của người một nhà đời trước mà bước lên một bước!
“Có điều, cũng không cần lo lắng quá mức. Giờ ngươi không bại lộ trước mắt bọn chúng, hơn nữa giờ ngươi cũng là nô bộc hai hoa văn của Thẩm gia, bên ngoài không cần sợ bọn chúng ra tay. Chỉ là sau này nếu ra ngoài làm việc thì nhất định phải cẩn thận.”
Thường Hòa Đồng nói xong, bày mưu tính kế: “Trong tháng này, ngươi đột phá Nhị Kinh, tiếp theo có bốn tháng cơ hội tự chọn nhiệm vụ. Cứ chọn những việc vặt an toàn mà làm, tranh thủ trong khoảng thời gian này đột phá Tam Kinh cảnh giới, vậy thì dù ra ngoài làm việc cũng có sức tự vệ.”
“Vẫn là câu nói kia, tạm thời ẩn nhẫn, đến khi đột phá Tứ Kinh cảnh giới, hai người kia cũng chẳng đáng sợ, lúc đó chính bọn chúng mới sợ ngươi.”
“Đa tạ Thường bá giáo huấn.” Trang Cẩn khẽ gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: ‘Như vậy thì việc lựa chọn phần thưởng việc vặt càng thêm quan trọng.’
Sau đó, Thường Hòa Đồng lại nói với Trang Cẩn rằng mấy ngày nay cứ tập trung tăng lên cảnh giới tu vi, chuyên tâm luyện Hắc Sát chưởng, tranh thủ nhập môn trước khi kiểm tra đánh giá cuối tháng. Khi đó còn có thể nhận thêm hai tháng cơ hội tự chọn nhiệm vụ. Ông còn dặn dò sau khi kiểm tra đánh giá xong, trước khi chọn nhiệm vụ vào mùng một tháng sau, nhất định phải đến tìm ông một chuyến, rồi mới rời đi.
Sau khi Thường Hòa Đồng đi, Trang Cẩn nghĩ rằng, Thường Hòa Đồng đã biết thì Bình Vĩnh Phong chắc cũng sẽ sớm hay tin hắn đột phá. Không báo tin này cho ông ta thì cũng khiến người ta thất vọng. Thế là hắn chủ động đến báo tin vui này.
Quả nhiên, Bình Vĩnh Phong thấy Trang Cẩn thì rất cao hứng, thái độ cũng khác trước.
Trước kia, khi nói chuyện, ông ta mang cảm giác của người đi trước chỉ điểm hậu bối nhiều hơn. Còn hôm nay, có lẽ vì cảnh giới tương đương, đối phương vô ý thức coi Trang Cẩn như người ngang hàng, bình đẳng giao tiếp.
Chuyện này khiến Trang Cẩn lần nữa cảm thán, thực lực mới là căn cơ của hết thảy.
Giống như Thường Hòa Đồng, Bình Vĩnh Phong bàn giao hắn mấy ngày gần đây chuyên tâm luyện võ kỹ, đến mùng một cuối tháng, trước khi chọn và bổ nhiệm sự việc thì đến tìm ông một lần.
Rõ ràng, bọn họ đều muốn đề điểm Trang Cẩn, đến lúc đó lại bán cái nhân tình. Sở dĩ hiện tại không nói, có lẽ vì một lời nửa câu khó nói rõ ràng, lại chậm trễ thời gian tu luyện của Trang Cẩn, cũng không muốn hắn vì thế mà phân tâm.
…
Cùng ngày, Trang Cẩn gặp Quách Quân trong bữa ăn trưa. Vốn định chào hỏi như thường lệ, không ngờ hôm nay Quách Quân lại nở nụ cười, chủ động quan tâm, hiển nhiên cũng biết chuyện Trang Cẩn đột phá.
Chỉ có thể nói, tại bên ngoài Thẩm gia viện, chỉ cần không cố ý giấu diếm thì những lão nhân linh thông tin tức như Quách Quân, Bình Vĩnh Phong rất dễ dàng biết được tin tức của ngươi.
‘Tháng trước biết được Trang Cẩn này mười bảy ngày đã đột phá chính thức võ giả, ta đã biết kẻ này tiềm lực phi phàm. Không ngờ vẫn khinh thường hắn rồi!’
Trong lòng Quách Quân thầm cảm thán, chợt nhớ tới Hầu Dũng. Đối phương lo lắng Trang Cẩn nhận tiền bạc, đáp ứng hòa giải rồi vẫn tự mình trả thù, gần đây hễ rảnh là lại chạy đến chỗ hắn, thậm chí nghe nói gần đây còn không dám ra khỏi nhà.
Ông ta thấy chuyện này rất buồn cười. Trang Cẩn mà thực sự muốn động thủ thì Hầu Dũng cứ rửa sạch cổ mà chờ chết là vừa, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện chứ?
Trang Cẩn cũng cảm hoài tương tự. Quả thật là Nhất Kinh Nhất trọng sơn, mỗi lần đột phá là một lần thực lực tăng lên vượt bậc, đồng thời địa vị cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất!
Nhãn giới khoáng đạt, tự nhiên tâm cảnh cũng tăng lên. Chuyện này khiến hắn hoàn toàn không để tâm đến những phong ba vặt vãnh trong túc xá nữa mà bắt đầu chuyên chú luyện võ kỹ.
Vì tháng này mỗi đêm đều nằm trên giường suy nghĩ về Hắc Sát chưởng, lại hỏi Thang Văn Đào không ít điều còn nghi hoặc nên hắn thượng thủ cực nhanh.
‘Theo kinh nghiệm của Tất Khải, Lâm Hoành, võ kỹ cũng có bình cảnh. Không biết Kim Thủ Chỉ của ta chỉ có tác dụng với cảnh giới tu vi, hay cũng có thể dùng được cho võ kỹ? Nếu có thể dùng được thì tháng này ta nhập môn Hắc Sát chưởng, nói không chừng thật sự có cơ hội!’
Trang Cẩn âm thầm tính toán, dồn sức mạnh đã tăng lên cảnh giới tu vi mấy ngày trước tạm thời vào lòng bàn tay để luyện Hắc Sát chưởng. Mỗi ngày tập luyện năm sáu canh giờ, khổ luyện dưới sự đốc thúc của bản thân, tiến độ của hắn cực nhanh.
…
Bình luận cho Chương 42 Phản hồi