Chương 960 Chỉ Điểm Giang Sơn
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 960 Chỉ Điểm Giang Sơn
Chương 960: Chỉ Điểm Giang Sơn
Quân Thường Tiếu liếc nhìn đám đệ tử hạch tâm, phát hiện không ai đủ tiêu chuẩn vào ở nên thu màn hình lại.
Điều kiện vào Lăng Yên Các phải là đệ tử tông môn, vì vậy trưởng lão và đường chủ không đủ tư cách đề danh.
Tuy nhiên, so với Thần Binh Các thì cũng không tệ, dù sao chỉ cần có chức vụ thì không cần tích lũy điểm cống hiến.
“Có nên mua không nhỉ?”
Quân Thường Tiếu mở Thần Binh Các, bắt đầu suy nghĩ kỹ càng.
Vũ khí ở đây, trừ đồ chuyên dụng của hắn ra, cái nào nhìn cũng ngầu lòi từ tạo hình đến tên, nếu trang bị cho đệ tử thì chiến lực chắc chắn tăng vọt.
Sau khi kiếm được không ít cơ duyên, hắn cũng cho đệ tử dùng và dần nhận ra, tu vi không đủ thì trang bị phải gánh.
Nếu đệ tử có thần binh riêng thì cũng tăng thực lực tông môn lên đáng kể.
“Haizz.”
Sau một hồi xoắn xuýt, Quân Thường Tiếu dời mắt sang Chỉ Điểm Giang Sơn.
Công năng hệ thống mới mở, lại còn là vũ khí riêng của tông chủ, không nghĩ cho đệ tử thì cũng phải nghĩ cho mình trước chứ.
“Mua đi.”
Hệ thống nói: “Dù sao cấp 9 mới mở công năng, chắc chắn sẽ mang lại kinh hỉ cho ký chủ.”
“…” Quân Thường Tiếu cạn lời.
Nếu là vũ khí đường đường chính chính thì hắn đã không do dự rồi, nhưng cái thứ vũ khí hai ngón chĩa lên trời này dị hợm quá, dù có uốn éo lượn lờ hắn cũng chẳng muốn mua về để gãi ngứa.
“Haizz.”
Quân Thường Tiếu thở dài: “Được rồi, đánh cược một phen!”
Hệ thống hay xúi hắn tiêu tiền, nhưng ngẫm lại đến giờ toàn mua được đồ ngon, không lỗ vốn cũng chẳng mắc mưu, nên vẫn đáng tin.
Hắn ấn vào Chỉ Điểm Giang Sơn, hiện ra hai nút 【Mua sắm】 và 【Hủy bỏ】.
Mua!
“Đinh! Ký chủ tiêu phí 20000 điểm cống hiến, thu được Chỉ Điểm Giang Sơn x1, đã chuyển vào không gian giới chỉ.”
“Đinh! Tông môn điểm cống hiến: 29000/70000.”
Quân Thường Tiếu phất tay lấy ra thứ vũ khí lai tạp giữa trường thương và quyền trượng, nhìn thấy cái hình Thiên Niên Sát tạc bằng đá kia mà suýt chút nữa hộc máu mồm.
Mẹ nó cái kiểu ngón giữa với ngón trỏ chĩa lên trời này, đánh nhau chẳng lẽ định chọc vào mông người ta?
Mình dù sao cũng là tông chủ tam lưu, cứ đánh nhau lại dừng giở trò khỉ thì mất mặt quá!
Cái thứ Chỉ Điểm Giang Sơn này tuy dị thật, nhưng khi Quân Thường Tiếu cầm vào tay, khí thế phóng ra cũng không tệ.
Rõ ràng là.
Nó mạnh hơn Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm, Chân Dương Kiếm, thậm chí Thanh Long Yển Nguyệt Đao không ít bậc.
Bỏ 20000 điểm cống hiến mua cái đồ chơi kỳ hoa này, nếu khí thế không ngầu lòi thì Quân Thường Tiếu khóc mất.
“Tông chủ.”
Lý Phi đi tới, ngạc nhiên: “Ngươi cầm cái gì thế? Trông lạ quá.”
Quân Thường Tiếu khó khăn đáp: “Vũ khí.”
“Vũ khí?” Lý Phi trợn mắt, rồi cười gượng: “Hợp với tông chủ thật đấy.”
Câu này đích thị là nịnh hót, nhưng Quân Cẩu Thặng vừa nghĩ đến lời hệ thống trêu chọc thì máu nóng dồn lên não.
“Ông!”
Chỉ Điểm Giang Sơn dường như cảm nhận được chủ nhân bực bội nên rung nhẹ, hai ngón chĩa lên trời bắt đầu tụ ánh sáng.
“Hả?”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc.
Lúc này, hắn cảm nhận được cơn giận đang theo tay dồn vào vũ khí.
“Vù vù!”
Ánh sáng tụ lại giữa hai ngón rồi bắn ra năng lượng tứ phía!
“Hưu —— ——”
Một luồng năng lượng đặc dị xộc lên tay rồi tràn vào thức hải Quân Thường Tiếu, khiến hắn trào dâng ý muốn chỉ điểm Lý Phi!
“Thần kỳ thật!”
“Giận dữ mà cũng chuyển hóa thành năng lượng được!”
Đúng lúc Cẩu Thặng kinh ngạc thán phục thì mặt Lý Phi biến sắc, mông hắn lạnh toát.
“Phi.”
Quân Thường Tiếu nheo mắt: “Bản tọa chưa rõ uy lực vũ khí này, hôm nay lấy ngươi ra thử vậy.”
Vẻ mặt này cùng cái mông lạnh toát kia khiến Lý Phi ý thức được chuyện chẳng lành, vắt chân lên cổ chạy bán sống bán chết, miệng gào: “Tông chủ, đệ tử đi chuyển gạch đây!”
“Chạy đâu cho thoát!”
Quân Thường Tiếu bước dài đuổi theo, vung Chỉ Điểm Giang Sơn khóa chặt Lý Phi đã chạy xa mấy chục trượng rồi hét: “Điểm!”
“Hưu!”
Vừa dứt lời, năng lượng giữa hai ngón bắn ra như tên, kéo theo vệt sáng dài thượt.
Lý Phi vừa chạy vừa kinh hồn bạt vía, ý lạnh ở mông biến thành rét buốt, hắn gào lên: “Không!!!”
…
“Bành!”
Trên đỉnh một tòa Huyền Phù Sơn ở cứ điểm, Tiêu Tội Kỷ vừa chất xong một đống gạch thì duỗi lưng mỏi rồi trợn tròn mắt.
Trên núi bỗng có vệt sáng bắn tới, rồi hắn thấy Lý Phi vụt bay lên trời với tốc độ bàn thờ, tay thì ôm mông, miệng thì kêu thảm thiết.
Lý Thanh Dương đang đo đạc trên một ngọn núi khác cũng thấy cảnh này, ngạc nhiên: “Chuyện gì vậy?”
“Má ơi!”
Long Tử Dương ngước nhìn trời, kinh hãi: “Lý sư huynh bay nhanh thế?”
Mọi người nín thở.
Lý Phi che mông bay lên cao tít rồi rơi tự do, “oanh” một tiếng nện thẳng xuống đất.
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ chợt nhận ra, tên này không phải tự bay mà là bị đánh bay!
“Đi!”
“Ra xem sao!”
“Xoát! Xoát!”
Không lâu sau, đám đệ tử đến hiện trường thì thấy một cái hố hình chữ “quá” dưới đất, Lý Phi thì nằm sấp mặt, mắt trợn ngược, mông… vẫn còn bốc khói.
Khóe miệng Lý Thanh Dương giật giật.
Giờ khắc này họ hiểu ra, sư đệ (sư huynh) bị chọc mông rồi!
…
Đứng trên chủ phong, Quân Thường Tiếu cất Chỉ Điểm Giang Sơn, kinh ngạc: “Lại còn có chức năng truy dấu, vũ khí này trâu bò đấy!”
Lý Phi chạy nhanh thật, vốn né được rồi.
Nhưng dù hắn có lạng lách đánh võng thế nào thì vệt sáng vẫn bám riết cái mông hắn.
Hệ thống nói: “Xem vụ nổ năng lượng vừa rồi thì chắc chưa phải trạng thái mạnh nhất đâu.”
“Vớ vẩn.”
Quân Thường Tiếu lườm: “Ta còn cố đè nén đấy, không thì xuyên thủng lâu rồi.”
“Lấy nộ khí chuyển hóa năng lượng, ký chủ không lỗ vốn đâu.”
“Chưa tìm cao thủ hơn thử thì chưa kết luận được.”
Lý Phi dù gì cũng là Vũ Hoàng, với thực lực của hắn thì dù cầm cái côn bình thường cũng khuấy đảo được trời xanh, chỉ khi đấu với Vũ Thánh mới biết uy lực thật sự.
“Hửm?”
Quân Thường Tiếu bỗng thấy chỗ tay phải cầm có một cái rãnh hình cung, trông như chỗ để xác nhận cảm ứng vân tay, ngạc nhiên: “Chẳng lẽ còn công năng khác?”
Hệ thống đáp: “Chắc là hiệu ứng đặc biệt thôi.”
Mắt Quân Thường Tiếu sáng lên, ấn ngón cái vào.
“Đinh! Vân tay khớp thành công, người dùng là Vạn Cổ tông tông chủ, hợp yêu cầu, now loading tất sát kỹ 1%…10%…20%…”
“Tất sát kỹ?”
Quân Thường Tiếu mừng rỡ: “Trâu bò đấy!”
“100%!”
“Thêm thành công, tất sát kỹ Nhất Nhãn Vọng Xuyên, khởi động!”
“Vù vù…”
Chỉ Điểm Giang Sơn bỗng bùng nổ khí xám, lao vút lên trời rồi tụ lại một chỗ.
Lý Thanh Dương và đám người vừa lôi Lý Phi ra bỗng thấy cuồng phong nổi lên, cùng nhau ngước lên thì thấy trên chủ phong tụ một đám mây đen che trời, thanh thế kinh người!
“Cái gì thế này!”
“Tông chủ thi triển vũ kỹ cao thâm?”
Đám đệ tử kinh hãi, đám mây đen trên không trung tách làm hai.
Một đám bắt đầu xoáy tròn, dần thành hình xoáy trôn ốc, đám còn lại thì tụ thành chưởng ấn, hai ngón chĩa lên trời!
Quân Thường Tiếu cầm Chỉ Điểm Giang Sơn ngạo nghễ đứng, quét mắt nhìn lũ đệ tử bên kia rồi hét: “Các bảo bối, có đẹp trai không!”
“Vù vù…”
Đúng lúc này, đám mây hình bàn tay hai ngón đâm thẳng vào tâm xoáy trôn ốc, hai đám mây hòa làm một.
“Cạch!”
Không gian vỡ vụn!
“A! A! A! A!”
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đang ngây như phỗng cùng đám người rùng mình, một luồng lực vô hình đánh tới, họ ngã lăn ra đất ôm mông, vẻ mặt đặc sắc thảm thiết gào rú.
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên: “Tình huống thế nào!”