Chương 926 Ấp trứng thành công
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 926 Ấp trứng thành công
Chương 926: Ấp trứng thành công
Lý Thanh Dương có người yêu, chuyện này từng được hắn nhắc đến từ khi còn là đệ tử Thiết Cốt Phái.
Mấy năm trôi qua, hắn vẫn chưa đi tìm, bởi vì đối phương cho rằng thân phận của cả hai không xứng, Lý Thanh Dương là đệ nhất thiên tài Thanh Dương thành, còn nàng chỉ là… nên cố ý trốn tránh.
Khoảng cách xa nhất trên đời, có lẽ chỉ có như vậy.
Không đi tìm không có nghĩa là đã quên. Lý Thanh Dương luôn hi vọng đến khi nắm giữ thực lực tuyệt đối, sẽ xuất hiện trước mặt nàng, lớn tiếng nói cho cả thế giới coi trọng môn hộ này biết, chỉ có ta xứng với ngươi hay không mà thôi, chứ không có chuyện ngược lại.
Tuy nhiên, từ khi trở thành đệ tử Vạn Cổ Tông, rồi dần dần trở thành đại tổng quản, thậm chí có chút lệch sang hướng thợ điện, thợ sửa ống nước, nhưng khát vọng trở thành cường giả trong lòng hắn, từ đầu tới cuối chưa từng dao động.
“Cứ nỗ lực đi.”
Quân Thường Tiếu vỗ vai đệ tử, nói: “Đến một ngày giẫm lên chín tầng trời, dưới vạn chúng chú mục, cưới nàng về.”
“Chín tầng trời?” Lý Thanh Dương ngơ ngác.
Quân Thường Tiếu không giải thích, trở về Long Thủ phong, lần nữa tiến vào Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp.
“Ba ba ba!”
Tiếng roi da quất đều đặn vang lên.
“A a a…”
Hồn bị trói chặt bằng dây thừng, phát ra tiếng kêu thảm thiết xé lòng xé phổi.
Loại roi quất trên linh hồn này, quả thực khó mà chịu đựng nổi, mà những thứ không sạch sẽ trong cơ thể nó cũng từng chút một bị tịnh hóa.
Thật khó tưởng tượng, một trong chín Hồn Tộc từng đảo loạn thượng cổ vạn năm trước, lại phải chịu đãi ngộ vô nhân đạo như vậy.
“Chủ nhân!”
Nhị Nha vừa quất vừa nói: “Thứ không sạch sẽ trong người tên này hơi nhiều, ta e là phải tịnh hóa mất mấy tháng.”
“Từ từ thôi, không vội.”
Quân Thường Tiếu đã bắt được chính chủ, nên không vội về thời gian tịnh hóa.
Hồn triệt để sụp đổ.
Nếu phải chịu đựng tra tấn linh hồn này trong mấy tháng, thì tuyệt đối sống không bằng c·hết!
“Đừng quên điều giáo cả đám thuộc tính Lôi hệ kia nữa.” Quân Thường Tiếu dặn dò.
Lý Thanh Dương nắm giữ Lôi Phạt Chi Thể, năng lượng Lôi hệ vốn đã đến từ thượng giới, khẳng định rất mạnh, nếu để hắn hấp thu, chắc chắn sẽ có thăng tiến vượt bậc.
“Được thôi!”
Nhị Nha liếc nhìn, vạch vạch ngón tay, ra dáng nữ vương: “Quay lại đây!”
“…”
Hình nhân sấm sét thuộc tính run lẩy bẩy đi tới, rồi xếp thành hàng, khổ sở chịu đựng roi Trấn Hồn quất điên cuồng. Cảm giác kia tuy thống khổ, nhưng lâu dần, ngược lại có chút khoái lạc…
…
Quân Thường Tiếu quan sát Hồn bị điều giáo xong, liền trở ra ngoại giới, sau đó tiếp tục như thường lệ tiến vào Tụ Linh Trận tu luyện một phen, rồi yên lặng chờ đến ngày ấp trứng.
Lý Thanh Dương sau khi điều chỉnh tâm tính, liền dẫn Tiêu Tội Kỷ cùng Long Tử Dương đến cứ điểm xây dựng.
Vì không có thẻ mua máy móc đào bới, nên hiệu suất không được nhanh cho lắm.
Quân Thường Tiếu không trực tiếp giám sát việc xây dựng, nên sau đó bắt đầu cuộc sống ba điểm trên một đường thẳng: ăn cơm, ngủ, tu luyện.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Đến khi hắn từ Tụ Linh Trận bước ra, xác định lĩnh ngộ thuộc tính ngũ hành lại có tiến bộ, liền đến thư phòng. Máy ấp trứng đã tiến vào mười phút đếm ngược cuối cùng.
“Lấp nhiều tinh hạch như vậy, nhất định phải nở ra một khế ước thú trâu bò.” Quân Thường Tiếu chắp tay trước ngực cầu nguyện.
“Đinh!”
Sau mười phút, thời gian ấp trứng kết thúc.
“Vù vù…”
Thứ giống như mây mù bên trong máy ấp trứng dần thu lại, quả trứng trắng đột nhiên hiện ra từng đạo văn ấn màu xanh nước biển, như một loại cấm chế cổ xưa.
Quân Thường Tiếu nói: “Gần giống với cấu tạo Kỳ Môn 32 trận pháp.”
Lúc trước trên bệ đá hình tròn ở vị diện chiến trường cũng có cấm chế tương tự, chẳng lẽ giữa hai bên có liên hệ gì?
“Cạch!”
Đột nhiên, âm thanh phá vỏ vang lên.
Quả trứng trong máy ấp trứng bắt đầu vỡ ra theo những văn ấn màu xanh nước biển, đến khi vết rách càng lúc càng nhiều, từng chùm ánh sáng lam sắc phun ra ngoài.
“Sắp ra rồi!”
Quân Thường Tiếu trợn mắt.
“Bành!”
Đột nhiên, quả trứng nổ tung, ánh sáng lam sắc chói lòa như mặt trời, đâm hắn vội vàng dùng cổ tay che mắt, trong lòng kinh ngạc: “Trận thế này, chắc chắn trâu bò!”
Ánh sáng lóe lên rồi yếu dần, Quân Thường Tiếu hạ tay xuống, nhìn về phía máy ấp trứng, vẻ mặt lập tức cứng đờ.
Trong tầm mắt hắn là một thứ có kích thước cỡ nắm tay của người trưởng thành, nó có hai cái móng vuốt như gà, mọc ra một đôi cánh như cánh gà, cùng bộ lông đuôi cũng giống gà, mỏ nhọn, trên đầu lại mọc ra một cái mào gà đỏ thẫm.
Đúng vậy.
Không phải giống gà, mà thật sự là gà, còn là một con gà trống!
Nếu phải cố tìm điểm khác biệt, thì đó là trừ mào gà màu đỏ ra, toàn thân lông gà có màu xanh nước biển, trông như một con gà ma trơi!
“Đây chính là cơ duyên Quan Hải Tôn Nhân để lại? Đây chính là dị thú đến từ thượng giới?” Khóe miệng Quân Thường Tiếu run rẩy kịch liệt.
Hệ thống nói: “Màu sắc rất cổ quái, có lẽ có liên quan đến biến dị.”
“Đại ca!”
Vẻ mặt Quân Thường Tiếu sụp đổ, gầm lên: “Đây là vấn đề màu sắc sao? Đây là vấn đề chủng loại ấy! Ta hao phí bao nhiêu tài nguyên, mất ba mươi ngày, thế mà lại ấp ra một con gà!”
“Đừng hoảng.”
Hệ thống nói: “Có lẽ chỉ là ngoại hình giống thôi, thực chất thì…”
“Ọ ó o…”
Ngay lúc này, tiểu gia hỏa bỏ túi ngửa đầu kêu lên, giọng điệu và âm thanh rõ ràng là tiếng gà trống gáy!
Hệ thống: “…”
“A a a!”
Quân Thường Tiếu ôm đầu nói: “Thật sự là một con gà trống!”
Ngay lúc này, con gà trống nhỏ màu xanh nước biển đứng dạng chân kiểu “ông đây bất cần”, xòe hai cánh ôm trước ngực, ngạo nghễ nói: “Ngươi chê ta à?”
“Ách!”
Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt.
Thú loại nói tiếng người, hắn đã quen rồi.
Nhưng một con gà trống lại dùng cánh khoanh trước ngực thì đúng là quá hoạt hình!
Còn nữa.
Tự xưng “tiểu gia”.
Tên này hơi chảnh chó!
Quân Thường Tiếu mở máy ấp trứng, trực tiếp túm nó vào lòng bàn tay, lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ, gọi ta là chủ nhân.”
“Hừ!”
Gà trống nhỏ lạnh lùng nói: “Có thể trở thành chủ nhân của ta, ngươi cũng coi như có phúc ba đời.”
Ối dào, hay nhỉ!
Tiểu gia hỏa này không chỉ chảnh chó, mà là siêu chảnh!
“Một con gà trống mà cũng phách lối như vậy, có tin ta bây giờ liền xào lăn ngươi không?” Quân Thường Tiếu hung dữ nói.
“Càn rỡ!”
Gà trống tức giận nói: “Tiểu gia ta là hậu duệ Chu Điểu, ngươi lấy gà trống để hình dung, là vũ nhục huyết thống của ta, chà đạp tôn nghiêm của ta!”
Quân Thường Tiếu: “…”
Ngươi lớn lên thành cái dạng này, là tự vũ nhục mình đấy!
Chờ đã!
Hậu duệ Chu Điểu?
Theo cách hiểu của Quân Thường Tiếu, Chu Tước trong Tứ Linh giống như cũng được gọi là Chu Điểu, chẳng lẽ tiểu gia hỏa này là đời sau của Thần Thú?
Không đúng!
Dù có là đời sau đi nữa, cũng không thể đột biến gen thành bộ dạng gà được!
Quân Thường Tiếu nói: “Tiểu gia hỏa, ngươi cũng biết tự dát vàng cho mình đấy, sao không nói Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ là đại cữu, nhị cữu, tam cữu của ngươi luôn đi.”
Gà trống nhỏ đầy vẻ kinh ngạc nói: “Sao ngươi biết?”
Ối dào, hay nhỉ.
Tên này không chỉ siêu chảnh, mà còn khoác lác nữa, Tứ Linh thú toàn thành người thân của nó.
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu túm nó đến căn tin, “bộp” một tiếng đặt lên thớt, hô: “Đô Đô, mau mau xem trong sách dạy nấu ăn có món xào lăn gà trống nhỏ không!”