Chương 878 Lại tiến vị diện chiến trường
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 878 Lại tiến vị diện chiến trường
Chương 878: Lại tiến vị diện chiến trường
Chương 878: Lại tiến vị diện chiến trường
Để đền bù việc Tô Tiểu Mạt nằm vùng làm chậm trễ thời gian tu luyện, Quân Thường Tiếu đã ban cho hắn không ít Thiên Nhiên Linh Thạch.
Đãi ngộ này đến Lý Thanh Dương bọn người cũng không sánh nổi.
Còn Chân Dương Sáo, trung phẩm Tố Thể Đan cùng Tố Hồn Đan thì dĩ nhiên không thiếu, sau cùng còn tặng thêm 2 tấm tăng vọt chi phù.
Tăng vọt chi phù tuy rằng tạm thời chưa dùng được, nhưng chỉ cần bước vào đỉnh phong Vũ Vương, chẳng khác nào có thêm 2 cơ hội trở thành Vũ Hoàng, có nó thì khi cần thiết còn có thể bảo mệnh.
Đương nhiên rồi.
Quân tông chủ còn đang suy nghĩ, nếu có cơ hội sẽ dùng thân phận Quân Thiên lão nhân diễn cho đệ tử một màn kịch.
Diễn như thế nào ư?
Chính là diễn ngay lúc này đây.
Nhưng trọng điểm là, khi ra sân phải có phong phạm của cường giả, phải phong hoa tuyệt đại, như thế mới có thể chấn kinh Thái Huyền Thánh Tông, khiến bọn họ càng coi trọng Tô Tiểu Mạt hơn.
“Chuyện này phải hảo hảo suy nghĩ mới được.” Quân Thường Tiếu thầm nhủ.
Tô Tiểu Mạt sau khi thỉnh giáo Ngụy Lão về vấn đề tình cảm thì dồn hết tâm tư vào tu luyện.
Bởi vì cảnh giới của bản thân đình trệ không tiến, kéo xa khoảng cách với đồng môn nên hắn nhất định phải tới vị diện chiến trường, huống chi thời gian hắn rời khỏi Thái Huyền Thánh Tông cũng không còn nhiều.
Vài ngày sau.
Sau khi trải qua lịch luyện tháp, sinh tử bí cảnh, thời không bí cảnh, hắn liền đến đại điện cáo từ: “Tông chủ, đệ tử muốn trở về.”
Quân Thường Tiếu đáp: “Chú ý an toàn.”
“Vâng!”
Trước sơn môn, chúng đệ tử Vạn Cổ Tông tề tựu đông đủ để tiễn đưa Tô Tiểu Mạt.
Liễu Uyển Thi vừa lau nước mắt, vừa vẫy tay nói: “Sư huynh, nếu lương khô không đủ thì có thể quay về tông môn để muội sửa soạn thêm!”
Lần này nàng đã làm rất nhiều điểm tâm, bỏ vào trong không gian giới chỉ thì có thể giữ tươi được một thời gian.
“Cám ơn sư muội!”
Đến chân núi, Tô Tiểu Mạt quay người hướng tông chủ cùng đồng môn phất tay chào tạm biệt, đợi khi rời khỏi Tây Nam Dương Châu thì hắn liền đeo ma đổi mặt nạ, khôi phục thân phận Tô Cẩm Đường.
Tuy rằng nằm vùng tại Thái Huyền Thánh Tông 1 năm, nhưng quanh đi quẩn lại, chỉ có ở Vạn Cổ Tông hắn mới có thể tìm được cảm giác ấm áp của gia đình.
Cho nên, vì sớm ngày trở về nhà, hoàn thành ủy thác của tông chủ, hắn phải nhanh chóng leo lên vị trí cao hơn nữa!
“Tông chủ.”
Liễu Uyển Thi lo lắng: “Tô sư huynh liệu có bị lộ tẩy không ạ? Nếu bị phát hiện thì làm sao bây giờ? Liệu huynh ấy có bị bắt và bị tra tấn không?”
Quân Thường Tiếu khóe miệng co giật: “Nha đầu ngốc, muội không thể nghĩ đến chuyện tốt đẹp hơn sao?”
Đương nhiên.
Về chuyện này cũng cần phải cân nhắc thật kỹ, dù có bất kỳ tình huống đột phát nào thì vẫn phải đặt sự an toàn của đệ tử lên hàng đầu.
…
Sau khi tiễn Tô Tiểu Mạt, Quân Thường Tiếu vỗ tay: “Đến lúc bận rộn với chính sự rồi!”
Chính sự gì chứ?
Đương nhiên là đến vị diện chiến trường gây sự rồi!
“Đạp!”
“Đạp!”
Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Lý Phi, Điền Thất, Hà Vô Địch, Long Tử Dương, Dương Ngọc Hoa, Lăng Uyên Tuyết, Tống Huyền Chu 10 tên đệ tử hạch tâm tập hợp trước lối vào vị diện chiến trường.
Chu Hồng thì tạm thời không đi.
Bởi vì hắn chưa đạt tới đỉnh phong Kiếm Vương.
Kiếm đạo khác với võ đạo, không phải chỉ dựa vào đề bạt tiểu phẩm giai là được.
Đương nhiên, chỉ cần lĩnh ngộ kiếm đạo cao thâm và bước vào Kiếm Hoàng thì chiến đấu lực chắc chắn cũng mạnh hơn so với các đồng môn tu luyện võ đạo.
Không chỉ có đại đệ tử, Lý Thanh Dương bọn người cũng xuyên qua Chân Dương Sáo, giống như tùy thời có thể đi tiền tuyến trợ giúp tướng quân vậy.
Giang Tà, Ninh thị huynh đệ, Các Lão, Đinh Hưng Vượng, Công Tôn Hạo Hải đứng trước 10 tên đệ tử.
Trước mắt, 6 người này là lực lượng chiến đấu cao tầng thực sự của Vạn Cổ Tông, còn Ngụy Lão tuy rằng đã khôi phục thực lực, nhưng chủ yếu vẫn là quản lý vườn thuốc ở hậu phương.
Tử Lân Yêu Vương cùng Bách Khâu Đại Vương cũng tới.
Hai thú tộc này có thể so với Thánh cấp, tuyệt đối thuộc hàng hoàng kim tay chân.
Còn có thể hung hăng ngược tên cường giả chữ “Địa” kia một trận hay không thì phải xem vào 2 người này cùng Đinh Hưng Vượng.
“Xoát!”
Không lâu sau, Quân Thường Tiếu xuất hiện.
Tiểu Long Long cùng Tiểu Ma Tiên theo sát phía sau chủ nhân, cả hai vẫn không ưa gì nhau, đi đường cứ trừng nhau, đến độ mắt muốn trợn ngược lên.
Dừng lại trước truyền tống môn đến vực ngoại chiến trường.
Quân Thường Tiếu vẻ mặt nghiêm túc nói: “Vị diện chiến trường hung hiểm vạn phần, các ngươi phải nghiêm túc đối đãi, không được chủ quan khinh địch.”
“Vâng!”
Mọi người đồng thanh hô lớn.
“OK!”
Quân Thường Tiếu búng tay: “Xuất phát!”
“Xoát!”
Lý Thanh Dương dẫn đầu tiến vào lưu quang truyền tống môn đầu tiên, đợi đến khi nghe thấy tiếng nhắc nhở cảnh giới không hợp, không thể tiến vào thì liền bóp nát tăng vọt chi phù mà tông chủ đã cho.
“Đã kiểm tra người tiến vào đạt tới đẳng cấp Hoàng cấp, phù hợp điều kiện thấp nhất để tiến vào, đang khởi động thiết bị truyền tống, tăng thêm 10%… tăng thêm 30%… tăng thêm 100% truyền tống!”
“Hưu!”
Lý Thanh Dương biến mất trong hư không.
“Quả nhiên.”
Quân Thường Tiếu nói: “Dựa vào tăng vọt chi phù có thể trà trộn vào!”
Những người chưa đạt tới Hoàng cấp như Tiêu Tội Kỷ cùng Lý Phi cũng bóp nát tăng vọt chi phù, theo thứ tự được truyền tống đi, trong quá trình huyết dịch thiêu đốt, tâm tình lộ ra có chút khẩn trương.
Vị diện chiến trường đã khiến tông chủ bị thương đến hôn mê, đến tột cùng là nơi kinh khủng đến mức nào vậy?
Thật mong chờ.
Quá mong chờ đi!
…
Bầu trời u ám, mặt đất đỏ máu.
Túc sát chi khí nồng đậm dập dờn trong không khí.
Nơi đây chính là vị diện chiến trường, một địa ngục chỉ có giết hại và bị giết.
Bên trong cứ điểm đại diện cho Tinh Vẫn đại lục, chỉ rộng cỡ mười mấy mét vuông, kỳ phiên theo gió bay múa, trông có vẻ hoang vu.
“Đáng giận!”
“Tên gia hỏa kia rốt cục đã đi đâu rồi!”
Bên ngoài cứ điểm, giữa không trung lơ lửng 2-30 tên võ giả mặc trang phục thống nhất, trên mặt đầy vẻ tức giận.
Bọn họ đến từ Xích Hải đại lục.
Quân Thường Tiếu giết người đầu tiên tại vị diện chiến trường chính là người của đại lục này.
“Đại ca.”
Một tên võ giả trầm giọng: “Có khi nào tên kia đã bị người khác giết rồi không?”
“Nếu như hắn bị giết, đáng lẽ phải có nhắc nhở chứ.” Trung niên nhân dẫn đầu cau mày.
“Nói mới kỳ, cái vị diện Tinh Vẫn đại lục này làm sao lại trống rỗng xuất hiện ở vị diện chiến trường, lại còn chỉ có một người nữa chứ?”
Những người khác cũng rất khó hiểu.
Theo quy định của chiến trường, khi tiến vào nơi đây phải điều động ít nhất 2000 người, cứ điểm cũng phải có một phạm vi nhất định, chứ không phải như Tinh Vẫn đại lục ở dưới kia, địa bàn chỉ có một cái phòng lớn.
“Có khi nào hắn đã rửa đi hồng quang, vụng trộm trốn ở một góc nào đó trong chiến trường không?” Có người suy đoán.
“Trước mắt, chỉ có khả năng này thôi.”
Mọi người cũng không quá xoắn xuýt về việc cứ điểm Tinh Vẫn đại lục xuất hiện như thế nào, mà chỉ một mực tìm kiếm Quân Thường Tiếu, đã tìm hơn nửa năm trời rồi.
Giành được nhất huyết chỉ là thứ yếu.
Điều quan trọng nhất là báo thù rửa hận cho những đồng bạn đã c·hết.
“Xoát!”
“Xoát!”
Đột nhiên, từ đằng xa có vài chục đạo lưu quang bay tới.
Những người này đến từ Lăng Vân đại lục, giống như Xích Hải đại lục, cũng đang tìm Quân Thường Tiếu.
Đáng lẽ, tại vị diện chiến trường không cần coi trọng cái gì cả, gặp mặt là xông vào giết thôi, có điều, cường giả của hai vị diện cách nhau trăm trượng mà lại không hề có bất kỳ chiến ý nào.
Không phải là bọn họ không muốn chiến.
Mà là hai bên đã đánh nhau nhiều, dần dần hình thành một loại ăn ý.
Muốn đánh nhau ư? Vậy thì hẹn thời gian đến giết hại địa ngục!
Giết hại địa ngục.
Một khu vực chủ yếu dành cho việc chém giết.
Căn cứ quy định của thượng giới, các vị diện bị chỉ định phải tiến vào giết hại địa ngục để tiến hành chém giết trong một thời gian nhất định.
Đương nhiên.
Quy định này là bổ sung sau này, ban đầu thì không có.
Nguyên nhân là vì thượng giới muốn cho hạ giới chém giết lẫn nhau, nhưng võ giả hạ giới đâu có ngốc, dần dần hình thành ăn ý, giữa hai bên ngươi không đáng ta, ta không đáng ngươi.
Bảo các ngươi đến giết nhau, kết quả lại ngồi uống trà, tình huống này thì cứng ngắc.
Vậy nên, thượng giới đã đưa ra quy định, các vị diện mới tiến vào phải tiến vào giết hại địa ngục để khai chiến trong một thời gian nhất định.