Chương 581 Quân tông chủ tức giận _
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 581 Quân tông chủ tức giận _
Chương 581: Quân Tông Chủ Nổi Giận
Tiêu hao trăm năm, đột phá Vũ Vương, đại cảnh giới tăng lên, thọ nguyên cũng theo đó tăng lên.
Tính ra thì một giảm một tăng, căn bản không có gì thay đổi.
“Mua!”
Quân Thường Tiếu tốn 2000 điểm cống hiến để mua lại phương pháp điều chế Vũ Vương Đan, tự động phối hợp với Đan Dược Các.
Hắn vừa định xem xét xem cần những dược tài gì thì Tô Tiểu Mạt đến báo: “Tông chủ, Chu trưởng lão của Chứng Nhận Tổng Quán đến gặp.”
Quân Thường Tiếu nói: “Cho mời.”
Chu trưởng lão tiến vào đại điện, đầu tiên là vài lời khách sáo, sau đó mới nói rõ ý định.
“Long Hổ Tranh Bá?”
Quân Thường Tiếu chưa từng nghe qua.
Hệ thống liền giải thích: “Đây là giải đấu giữa các môn phái có quy cách cao nhất ở Tinh Vẫn Đại Lục.”
“À.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói: “Chu trưởng lão, bổn tọa chỉ muốn thanh thản ổn định phát triển tông môn, đối với những sự việc này không có hứng thú.”
Ừm.
Là không hứng thú thật.
Nếu có nhiệm vụ yêu cầu thì hắn sẽ tích cực hơn bất cứ ai!
“Quân tông chủ,”
Chu trưởng lão nói: “Vạn Cổ Tông có thể đại diện cho Tây Nam Dương Châu tham gia Long Hổ Tranh Bá năm năm một lần, đây tuyệt đối là vinh dự vô thượng a!”
“Chu trưởng lão cho rằng, tông môn ta hiện tại thiếu vinh dự chắc?”
Không thiếu, thậm chí là quá đủ!
Vạn Cổ Tông hiện tại, ở Tây Nam Dương Châu tuyệt đối là danh tiếng lẫy lừng, ai ai cũng biết đến Quân Thường Tiếu.
Huống chi.
Tin tức chiến thắng năm tông môn của Tây Vận Châu lan truyền đi thì chắc chắn sẽ gây nên bàn tán xôn xao ở các châu khác.
“Ai.”
Chu trưởng lão thở dài một tiếng, nói: “Nếu đã vậy, Chu mỗ chỉ có thể mang 50 ngàn viên linh thạch về bẩm lại với quán chủ.”
“Chờ một chút!”
Quân Thường Tiếu ngồi thẳng dậy, híp mắt hỏi: “50 ngàn viên linh thạch cơ à?”
Chu trưởng lão nói: “Quán chủ tự móc tiền túi, tặng Vạn Cổ Tông 50 ngàn viên linh thạch để dùng cho phát triển tông môn, ứng phó Long Hổ Tranh Bá hai năm sau. Quân tông chủ đã không tham gia thì Chu mỗ chỉ có thể mang về thôi.”
“Bốp!”
Quân Thường Tiếu vỗ bàn một cái, nói: “Vạn Cổ Tông ta có thể đại diện cho Tây Nam Dương Châu, quả thật là vinh hạnh! Chu trưởng lão, mời về nói với quán chủ rằng Quân mỗ nguyện ý chỉ huy đệ tử xuất chiến Long Hổ Tranh Bá!”
Chu trưởng lão ngạc nhiên.
Một khắc này, hắn cảm giác phía sau đầu Quân tông chủ có hào quang lấp lóe, như thể một vị thánh hiền phổ độ chúng sinh!
“Phì!”
Âm thanh phỉ nhổ đến từ hệ thống vang vọng bên tai hắn rất lâu.
Chứng Nhận Quán đã coi trọng như vậy, muốn Vạn Cổ Tông tham gia Long Hổ Tranh Bá, Quân Thường Tiếu không có lý do gì để từ chối.
Không phải vì linh thạch đâu!
Chỉ là vì ta là người Tây Nam Dương Châu thôi!
Sau khi tiễn Chu trưởng lão đi, Quân Thường Tiếu liền kiểm tra chiếc nhẫn không gian chứa linh thạch kia một lượt, trong lòng vô cùng đắc ý.
“Tông chủ,”
Giang Tà hỏi: “Thật sự muốn tham gia Long Hổ Tranh Bá sao?”
“Ừm,” Quân Thường Tiếu đáp.
Giang Tà ngưng trọng nói: “Đây chính là giải đấu tông môn có quy cách cao nhất ở Tinh Vẫn Đại Lục, đến lúc đó sẽ có vô số tông môn tham gia, nghe nói còn có cả đệ tử nhất lưu tông môn xuất chiến đấy.”
“Thật á?”
Quân Thường Tiếu nhất thời cảm thấy hứng thú.
Nếu không phải nể mặt số linh thạch kia, hắn thật sự không có ý định tham gia, nhưng nếu đã có nhất lưu tông môn tham chiến thì chắc chắn sẽ vô cùng náo nhiệt!
Đã vậy.
Vạn Cổ Tông ta sao có thể vắng mặt được!
Long Hổ Tranh Bá là giải đấu tông môn có quy cách cao nhất Tinh Vẫn Đại Lục, năm năm tổ chức một lần và còn hai năm nữa mới đến Hạ Giới.
Tây Nam Dương Châu mỗi kỳ đều sẽ phái tông môn tham gia, nhưng vì thực lực không thể so sánh với các đại châu khác, lại chỉ có một danh ngạch duy nhất, nên đi cũng chỉ đánh đấm qua loa cho có, kỳ trước đều bị loại từ vòng ngoài rồi.
“Trâu bò vậy sao?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Giang Tà đáp: “Thật, tông môn đại diện Tây Nam Dương Châu chúng ta phái đi mỗi kỳ đều không tệ, thí dụ như lần trước, còn phái cả một tông môn tam lưu duy nhất, kết quả là bị một tông môn tứ lưu đánh bại ngay vòng loại.”
“Không thể nào?”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc hỏi: “Tông môn tam lưu đánh không lại tông môn tứ lưu á?”
Giang Tà giải thích: “Về lý thuyết mà nói thì tam lưu mạnh hơn tứ lưu, nhưng tông môn đại diện Tây Nam Dương Châu xuất chiến lần trước quá xui, gặp phải tông môn tứ lưu của Trung Tôn Châu, kết quả bị ngược thê thảm.”
“…” Quân Thường Tiếu trầm mặc.
Thì ra là tông môn tứ lưu của Trung Tôn Châu, vậy thì có thể hiểu được.
Thực lực của Tinh Vẫn Đại Lục tuy có phân chia đẳng cấp, nhưng nguyên nhân chân chính quyết định sự cường hãn phải xem đến yếu tố địa lý.
Địa phương nào thiên địa thuộc tính mạnh, địa linh nhân kiệt, tông môn sinh ra ở đó khẳng định phải mạnh hơn so với tông môn ở vùng đất cằn cỗi.
Trung Tôn Châu là trung tâm đại lục.
Chắc chắn là nơi cao thủ như mây, tư nguyên phong phú.
Đừng nói tứ lưu tông môn chiến thắng tam lưu ngoại châu, ngay cả một môn phái lục lưu cũng có thể đánh bại tông môn ngũ lưu.
Cho nên nói.
Đẳng cấp tông môn chỉ là một tiêu chuẩn, mạnh hay không còn phải xem đến từ địa phương nào.
Ví dụ như năm tông môn tứ lưu của Tây Vận Châu đến khiêu chiến Vạn Cổ Tông, chỉnh thể thực lực của bọn chúng nhất định mạnh hơn rất nhiều so với tứ lưu tông môn của Tây Nam Dương Châu.
Quả đúng là như thế.
Chỉ khi Quân Thường Tiếu và đám đệ tử đánh cho bọn chúng tan tác, nghiền ép sạch sẽ thì mới có thể khiến cho đám võ giả trong châu phấn khởi không thôi!
Hàm lượng này, rất cao!
“Xem ra,”
Quân Thường Tiếu sờ mũi, nói: “Muốn đoạt được vô địch Long Hổ Tranh Bá có chút khó khăn đây.”
“Đâu chỉ có chút!”
Giang Tà chân thành nói: “Bằng vào thực lực hiện tại của Vạn Cổ Tông ta, tuyệt đối là khó như lên trời!”
“Không sao, không sao.”
Quân Thường Tiếu nói: “Còn có hai năm, ta sẽ thúc đẩy tông môn trở nên mạnh hơn, đến lúc đó tham gia loại giải đấu tông môn thịnh đại này, nhất định phải đoạt được vị trí thứ nhất!”
Giang Tà ngây người.
Huynh đệ nhà Ninh cũng ngây người.
Đạt được hạng nhất Long Hổ Tranh Bá, mục tiêu này không phải là quá lớn sao!
Trên diễn võ trường.
Vạn tên đệ tử chỉnh tề đứng đó, khí thế ngút trời.
Quân Thường Tiếu đứng trước cửa đại điện, nói lớn: “Hai năm sau, các ngươi có tự tin đoạt được vô địch tại Long Hổ Tranh Bá không!”
“Có!”
Chúng đệ tử đồng thanh hô lớn.
“OK.”
Quân Thường Tiếu nói: “Giải tán, tu luyện!”
“Xoát!”
Ngồi trong thư phòng, hắn lôi màn hình Đan Dược Các ra, nhấp vào Vũ Vương Đan, các loại dược liệu cần thiết hiện ra ngay lập tức.
Khá lắm!
Cần đến tận hơn năm mươi loại.
Mà nhìn tên các dược tài thì đều vô cùng quý giá.
Quân Thường Tiếu lẩm bẩm: “Quả nhiên, muốn cho đệ tử đột phá Vũ Vương, đúng là không phải việc dễ dàng gì.”
Hắn ghi lại các dược tài ra giấy, sau đó giao cho Mua Sắm Đường đi mua sắm.
“Tông chủ.”
Tô Tiểu Mạt đi tới.
“Đây.”
Quân Thường Tiếu để phần thưởng nhiệm vụ, Thánh Phẩm Tư Chất Cải Tạo Dịch lên bàn, nói: “Cầm lấy đi mà đề bạt linh căn.”
Tô Tiểu Mạt vui vẻ nói: “Đa tạ tông chủ!”
Nói rồi, nàng mở tư chất dịch ra và nuốt vào, linh căn theo cực phẩm bước vào thánh phẩm.
Như vậy, Vạn Cổ Tông đã có bốn đệ tử dựa vào tư chất dịch để tăng linh căn lên tới tầng thứ thánh phẩm.
Vài ngày sau.
Người của Mua Sắm Đường lần lượt trở về, nhưng không mua được dược tài nào để luyện chế Vũ Vương Đan, có thể nói là cực kỳ hi hữu.
Tuy nhiên.
Họ đã mua được một nhóm hạt giống từ Ngả gia.
“Ngụy lão,”
Quân Thường Tiếu hỏi: “Bao lâu thì có thể trồng trọt ra được?”
Ngụy lão hơi trầm ngâm rồi đáp: “Tông chủ cung cấp những hạt giống này đều vô cùng hi hữu, thời gian trưởng thành chắc chắn phải mất ít nhất nửa năm!”
“Nửa năm ư?”
Tuy có hơi lâu, nhưng Quân Thường Tiếu vẫn nói: “Vậy thì làm phiền Ngụy lão hao tâm tổn trí rồi.”
“Tông chủ,”
Đúng lúc này, Lê Lạc Thu đến báo cáo: “Tai mắt đã lan đến Đông Bắc Lô Châu, và đã có tin tức không tốt truyền về.”
“Nói.” Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu hơi do dự rồi nói: “Lục Thiên Thiên bị Cực Hàn Cung của Đông Bắc Lô Châu truy nã, từng giao thủ với cường giả của đối phương tại Vô Ngân Băng Hải, hiện giờ không rõ tung tích.”
Hô —— ——
Trong đại điện bỗng hiện lên kiếm thế táo bạo, trong nháy mắt tràn ngập cả tông môn, khiến rất nhiều đệ tử lộ vẻ kinh ngạc.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tô Tiểu Mạt và những người khác mặt mày ngơ ngác.
Lý Thanh Dương cau mày nói: “Tông chủ nổi giận rồi!”
“Tiết Nhân Quý!”
Âm thanh phẫn nộ của Quân Thường Tiếu vang vọng khắp tông môn: “Điểm binh một ngàn người, theo bổn tọa g·iết đến Đông Bắc Lô Châu!”
“Rõ!”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Trong khoảnh khắc, các thành viên Lang Kỵ Đường đang tu luyện vũ trang đầy đủ.
—
PS: Hôm nay 4 chương, vì sáng mai có việc nên đăng sớm 2 chương, và còn về rất trễ mới có chương tiếp, mong mọi người thông cảm.