Chương 577 Vẫn có chút chênh lệch _
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 577 Vẫn có chút chênh lệch _
Chương 577: Vẫn Có Chút Chênh Lệch
Oanh!
Oanh!
Trên đồng cỏ trống trải, tiếng nổ vang vọng không ngừng, linh năng gào thét tuôn trào.
Những người đến xem trận chiến đều trợn tròn mắt, trong ánh mắt chỉ có một nỗi sợ hãi!
Trong tầm mắt.
Cát Đồ Hồng chắp tay sau lưng, thong thả đi lại.
Trước mặt lão ta, vô số cự quyền không ngừng ngưng tụ, liên tục oanh kích!
“Trời ạ!”
“Còn có thể đánh kiểu này ư?”
Một gã Vũ Vương kinh hãi thốt lên: “Võ đạo Hoàng giả chưởng khống linh năng thật đáng sợ!”
Đến tay cũng không động, chỉ cần hội tụ linh năng, ngưng tụ quyền đầu trong hư không, rồi điên cuồng công kích Vạn Cổ Tông tông chủ, điều này khiến rất nhiều người có một nhận thức hoàn toàn mới về chiến đấu!
Một lát sau.
Cát Đồ Hồng dừng lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Lão ta nghĩ, với công kích như vậy, dù tiểu tử kia có thể đỡ được thì thân thể cũng khó lòng trụ vững, giờ phút này chắc hẳn đã trọng thương nằm trên mặt đất.
Nhưng ngay giây tiếp theo.
Nụ cười trên mặt Cát Đồ Hồng đột ngột cứng lại.
Khi khí chấn cùng bụi đất tan đi, Quân Thường Tiếu mặc bộ bạch ngân khải giáp vẫn đứng thẳng, còn nhếch miệng cười nói: “Nếu đây là thực lực của Vũ Hoàng thì bổn tọa quá thất vọng rồi.”
“Trời ạ!”
“Quân tông chủ không hề hấn gì!”
“Với cường độ oanh kích như vậy, dù mình đồng da sắt cũng khó lòng chống đỡ nổi!”
Đừng đùa!
Có linh khải hộ thân, lẽ nào Quân tông chủ dễ dàng bị thương tổn bởi linh năng thuần túy của Vũ Hoàng?
Cát Đồ Hồng nói: “Quân tông chủ, tiếp theo lão phu sẽ nghiêm túc đấy.”
“Vù vù…”
Hai tay lão ta dang rộng, một nguồn linh năng hùng hậu tuôn trào, tuy không nhiều nhưng cực kỳ tinh khiết!
“Ra chiêu thật rồi!”
“Vừa rồi chỉ là ngưng tụ linh năng, lần này chắc chắn sẽ vận dụng vũ kỹ!”
“Cường giả cấp bậc Vũ Hoàng, lý giải về vũ kỹ vượt xa người khác, uy lực tăng lên không dám tưởng tượng!”
Mấy tên Vũ Vương quan chiến thấp giọng bàn luận.
“Đạp.”
Quân Thường Tiếu bước ra, ánh mắt lóe lên vẻ nóng rực.
Thời gian qua, hắn luôn lấy tư thái vô địch đối mặt với các loại đối thủ, giờ gặp được Vũ Hoàng, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được nhiệt huyết sôi trào mà một người trẻ tuổi cần phải có!
“Đồ già chết tiệt, đến đánh đi!”
Khải giáp dưới sự gia trì của chiến ý mãnh liệt từ chủ nhân, lại lần nữa trở nên sặc sỡ loá mắt.
Cát Đồ Hồng giơ hai tay lên, hai cỗ linh năng hội tụ, sau đó tay phải vung hai ngón, năng lượng như Tinh Linh vờn quanh, lão ta nói: “Nhất Chỉ Lăng Tiêu!”
“Hưu!”
Một đạo ánh sáng nhỏ dài xé gió lao đến!
Ngay khi Cát Đồ Hồng xuất chiêu, quanh thân Quân Thường Tiếu bộc phát ra ngọn lửa nóng rực, cấp tốc hội tụ lại một chỗ!
“Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm!”
Hắn giận dữ hét lớn một tiếng, một trảm ấn hỏa diễm ngưng tụ giữa không trung trực tiếp nghênh đón, sức nóng tàn phá không gian, truyền đến những âm thanh “đùng đùng” không ngớt!
Ầm ầm…
Trảm mang rực lửa va chạm với ánh sáng nhỏ bé!
Trong khoảnh khắc, mảnh đất trống tràn ngập hai màu đỏ thẫm và trắng sáng!
“Mắt của ta!”
Rất nhiều võ giả đưa tay che mắt, vội vã lùi nhanh về phía sau, hốc mắt nóng bừng đau rát, như bị thiêu đốt!
Cảm giác thống khổ này không kéo dài lâu.
Khi mọi người dần khôi phục, cố gắng mở to mắt nhìn lại, chỉ thấy không gian giao chiến đã vặn vẹo đến cực hạn!
“Tê!”
Mọi người cùng nhau hít một hơi lãnh khí.
“Khoan đã!”
“Quân tông chủ đâu?”
Khi thấy rõ tình huống, rất nhiều võ giả ngạc nhiên phát hiện chỉ có Cát Đồ Hồng đứng đó, còn Quân Thường Tiếu thì không thấy đâu.
“Ở trên trời!” Có người kinh hãi kêu lên.
“Xoát!”
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Quân Thường Tiếu khoác khải giáp lăng không mà đứng, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh đại đao màu xanh, quát: “Nhất Kích Đoạn Giang!”
“Xoát! Xoát!”
Thanh Long Yển Nguyệt Đao điên cuồng vung vẩy, mấy đạo đao khí nóng rực gào thét lao ra, mỗi một kích đều mang sức mạnh tương đương với một vụ nổ!
“Hừ.”
Cát Đồ Hồng cười lạnh một tiếng.
Trong hư không, quyền ấn lại lần nữa hội tụ, trực tiếp phá tan các đạo hỏa diễm đao khí!
“Đạp!”
Quân Thường Tiếu đáp xuống đất, một tay cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao.
“Vù vù…”
Trong đao nhất thời hiện ra một nguồn thuộc tính màu sắc sặc sỡ, Vũ Thánh Khí Hồn xuất hiện.
“Khí Hồn!”
Mọi người kinh hãi thốt lên.
Ánh mắt Cát Đồ Hồng nhất thời trở nên ngưng trọng.
“Hóa ra lời đồn là thật, tên này quả nhiên có khí linh vũ khí, khó trách tông chủ Thánh Tuyền Tông lại bị đánh bại!”
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu nhanh chóng xông lên phía trước.
Trong quá trình đó, mặt đao Thanh Long Yển Nguyệt Đao chuyển từ màu xanh lá sang màu đỏ, màu xanh lam, màu đất, rồi màu vàng kim, theo sát phía sau là Vũ Thánh chi hồn cũng liên tục thay đổi.
“Ừm?”
Cát Đồ Hồng chau mày.
Trong khoảnh khắc, lão ta cảm giác được trong thiên địa tràn ngập năm loại thuộc tính, rồi hoảng sợ nói: “Ngũ Hành Khí Linh?!”
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu lăng không bay lên, hoành đao đứng thẳng, quát: “Độc Lập Hành Chu, Cô Phong Đỉnh Lập, Kiếm Khai Thiên Môn, Thể Hồ Quán Đính!”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Từng đạo đao khí như nét bút thành hình giáng xuống!
“Tạch tạch tạch…”
Không gian bị cắt đứt không thương tiếc!
Kích phát Vũ Hồn, kích phát thuộc tính ngũ hành!
Mấy đao này tuyệt đối là sự bộc phát mạnh nhất của Quân Thường Tiếu khi phối hợp cùng Thanh Long Yển Nguyệt Đao, nhìn sắc mặt dữ tợn của hắn cũng có thể thấy rõ điều đó.
Nhưng.
Thực tế rất tàn khốc!
Trường bào của Cát Đồ Hồng không gió mà bay, linh năng dày đặc vô cùng trong nháy mắt khuếch tán ra, tựa như phong tỏa cả không gian, khiến đao khí hạ xuống không chỉ bị giảm tốc độ mà uy lực cũng suy yếu đi rất nhiều!
“Phá!”
“Bành! Bành! Bành!”
Đao khí ẩn chứa sức mạnh ngũ hành trực tiếp vỡ vụn trong không gian bị áp chế.
Quân Thường Tiếu cũng bị đánh bay ra ngoài, lảo đảo lùi nhanh về phía sau!
“Két…”
Thanh Long Yển Nguyệt Đao cắm xuống đất, ngăn cản thế lùi.
“Không ổn rồi!”
“Vũ Hoàng quá mạnh!”
Dù Thanh Long Yển Nguyệt Đao đã đánh lên thuộc tính ngũ hành, dù đã kích phát Vũ Thánh chi hồn, vẫn còn một khoảng cách rất lớn!
Hệ thống lên tiếng: “Vũ Vương và Vũ Hoàng không chỉ khác biệt về lực lượng, còn có sự lĩnh ngộ về thiên địa, ký chủ với tu vi tứ phẩm mà muốn vượt cấp chiến thắng, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
“Nằm mơ giữa ban ngày?”
Quân Thường Tiếu bật cười.
“Vù vù…”
Trong khoảnh khắc, một nguồn kiếm thế lạnh lẽo vô cùng tràn ngập từ quanh thân, ngay lập tức lan ra bốn phương tám hướng.
Cát Đồ Hồng thản nhiên nói: “Định dùng lực lượng Kiếm Vương à?”
“Lão già.”
Quân Thường Tiếu đứng trong kiếm thế, ngạo nghễ nói: “Bổn tọa có một kiếm chiêu, trên trảm tinh hà, dưới đoạn sông lớn, lão có dám tiếp không?”
“Có gì mà không dám.” Cát Đồ Hồng cười lạnh đáp.
Quân Thường Tiếu chắp tay sau lưng, quần áo bay múa trong gió lạnh, kiếm thế lan tỏa càng thêm nồng nặc.
Trong khoảnh khắc.
Rất nhiều võ giả cảm thấy, tên này dường như trở nên càng lúc càng sắc bén, tựa như một thanh lợi kiếm sắp tuốt khỏi vỏ!
“Ông! Ông! Ông!”
Dưới kiếm thế tràn ngập, bội kiếm của rất nhiều võ giả run rẩy.
Khi bọn họ định dùng tay đè lại thì lại nghe thấy một loạt tiếng “bang”, kiếm khí bay thẳng ra ngoài.
“Keng!”
“Keng!”
Âm thanh kiếm khí rời vỏ vang lên liên tiếp.
“Ừm?”
Cát Đồ Hồng khẽ giật mình, vô ý thức quay đầu nhìn lại liền thấy vô số lợi kiếm tạo thành mưa kiếm bay qua đầu.
“Cái này…” Lão ta trừng lớn mắt.
“Keng!”
“Keng!”
Bội kiếm của đệ tử Vạn Cổ Tông, cũng từ một hướng khác bay tới.
Trong chốc lát, trên không trung sau lưng Quân Thường Tiếu, hàng ngàn hàng vạn chuôi lợi kiếm lơ lửng, tỏa ra sự sắc bén vô song!
“Kiếm của ta sao lại bay ra ngoài!”
“Không thể khống chế được!”
“Chiêu kiếm này, Quân tông chủ từng thi triển ở vương thành!”
Cường giả đến từ Thiên Dụ Vương Thành nhớ lại cảnh Quân Thường Tiếu giao đấu với Âu Dương Lạp!
Cát Đồ Hồng nhìn hàng ngàn vạn lợi kiếm lơ lửng, ánh mắt ngưng trọng, trầm giọng hỏi: “Quân tông chủ, đây là chiêu kiếm gì?”
“Vạn Kiếm Quy Nhất.”
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Hàng ngàn vạn lợi kiếm lóe sáng, trong nháy mắt hội tụ thành một thanh cự kiếm tựa như ngọn núi, chém xuống Cát Đồ Hồng.
“Hưu…”
Cự kiếm giáng xuống, kiếm thế bộc phát!
Sắc mặt Cát Đồ Hồng đại biến, bởi vì một cỗ kiếm thế tựa như uy áp Vũ Hoàng trói buộc lão ta trong nháy mắt, giờ phút này việc duy nhất lão ta có thể làm là kiên trì đỡ chiêu!