Chương 1873 Dâng trào a, hậu bối!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1873 Dâng trào a, hậu bối!
Chương 1873: Dâng trào đi, hậu bối!
Tháng 5.
Một thời điểm đặc biệt.
Vì sao lại nói nó đặc biệt? Bởi vì vòng chung kết của Vũ Trụ Thánh Chiến lần thứ 11 được tổ chức vào hôm nay. Các thiên tài đến từ mọi hệ, mọi vị diện sẽ tranh tài để tìm ra người mạnh nhất.
Đệ tử Vạn Cổ Tông tham gia loại trận đấu này không ít, nhưng khi đi theo tông chủ vào đấu trường rộng lớn, tận mắt chứng kiến từng lớp thiên tài tiến vào, huyết mạch trong cơ thể bọn hắn bỗng chốc sôi trào.
“Nhị sư huynh,”
Tô Tiểu Mạt cười nói: “Ta có cảm giác như lần đầu tham gia thi đấu năm nào ấy.”
“Ta cũng vậy.” Lý Thanh Dương cười đáp.
Từ khi trưởng thành từ hạ giới đến giờ, họ đã trải qua vô số trận đấu lớn nhỏ, vốn tưởng đã chẳng còn hứng thú với những thứ này, nhưng giờ phút này, khi đối diện với những tuyển thủ mạnh hơn trước kia, họ lại tìm thấy cảm giác ngây ngô của thuở thiếu thời.
“Xì.”
Dạ Tinh Thần hừ lạnh: “Làm màu.”
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng mức độ sôi trào trong huyết dịch của hắn cũng chẳng kém ai.
Ai mà chẳng biết Dạ Đế hiếu chiến.
“Dạ sư đệ,” Tô Tiểu Mạt tiến đến, nhỏ giọng hỏi: “Giải Lăng Dao, người được cho là vô địch trong cuộc thi Biển Cả Giới, chẳng phải là người mà đệ đã vứt bỏ sao?”
“Cái gì mà vứt bỏ!”
Dạ Tinh Thần gào lên: “Ta với nàng ta chẳng có quan hệ gì sất!”
“A nha.”
Tô Tiểu Mạt bĩu môi rời đi, thầm nghĩ: “Ta chỉ tùy tiện nói thôi mà, sư đệ phản ứng gì dữ vậy?”
Có vấn đề!
Ta phải để mắt đến hắn mới được!
Trận đấu sắp bắt đầu đến nơi rồi mà không dồn tâm trí vào đối thủ, lại đi hóng hớt chuyện riêng, đúng là Tô Cẩu Thặng.
“Hô!”
“Hô!”
Quân Thường Tiếu vừa chỉ huy đệ tử chuẩn bị tiến vào hội trường thì sau lưng bỗng hiện lên ma khí âm u.
Chẳng cần đoán cũng biết.
Chắc chắn là Thiên Ma Hoàng.
Quả nhiên, tên trùm phản diện với dung mạo khó nhìn kia dẫn theo 81 đứa con nuôi tiến đến.
Quân Thường Tiếu mang theo hơn chục đệ tử có tư cách dự thi đã là rất hoành tráng rồi, vậy mà so với người ta, lập tức bị biến thành cặn bã.
“Xì.”
Cẩu Thặng khinh bỉ.
Chẳng qua là vì số lượng danh ngạch Tinh Hệ bị giới hạn, nên không thể cho nhiều đệ tử tấn cấp hơn.
Nếu hạ giới còn cơ hội tham gia, hắn sẽ phái toàn bộ bọn chúng đến các Đại Tinh Hệ để tham gia thi đấu, đến lúc đó toàn bộ tuyển thủ vòng chung kết đều là người của Vạn Cổ Tông, xem bọn ngươi có sợ không!
“Quân tông chủ.”
Thiên Ma Hoàng cất giọng lạnh lẽo âm u: “Đây tuy là một cuộc giao đấu, nhưng sống c·hết cũng là do thiên mệnh.”
Vừa dứt lời, ánh mắt của đám con nuôi liền lộ sát ý.
Rõ ràng.
Nếu gặp đệ tử Vạn Cổ Tông ở vòng chung kết, chúng chắc chắn không chỉ đơn thuần phân thắng bại.
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu đồng tình nói: “Tham gia giao đấu chẳng khác nào bước lên lôi đài, sống c·hết đều do thiên mệnh.”
Lý Thanh Dương và những người khác không chịu yếu thế, nhao nhao lắc đầu, ra vẻ chỉ cần gặp phải thì nhất định sống mái đến cùng.
“Lợi hại!”
“Dám cứng rắn với Thiên Ma Hoàng!”
“Đúng là đàn ông!”
Người qua đường không dám biểu lộ ra ngoài, chỉ có thể âm thầm khen ngợi trong lòng.
Thiên Ma Hoàng không nói gì, đi theo nhân viên ban tổ chức về phía một cửa vào hội trường khác, nhưng khi sắp bước vào, gã truyền âm: “Tiểu tử, diệt phân thân của ta, g·iết thủ hạ của ta, ngươi cho rằng còn có thể sống sót rời khỏi Thiên La Giới sao?”
Nếu vừa nãy còn tính là ám chỉ.
Vậy thì câu nói này đã quá trần trụi.
“Xì.”
Quân Thường Tiếu ngạo nghễ hừ một tiếng, thầm nghĩ: “Quả nhiên, cái tên này chẳng biết gì ngoài đánh đấm.”
“Kí chủ tham gia Vũ Trụ Thánh Chiến, chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới.” Hệ thống nói.
“Bực bội.”
Quân Thường Tiếu chỉ huy đệ tử tiến vào hội trường.
Suốt đường đi, hắn vẫn luôn suy nghĩ, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, đợi có được vô địch rồi, mình nên làm thế nào để trốn khỏi Thiên La Giới đây.
Kiếm Quy Khư không đi theo, hắn dừng lại ở lối vào dành cho khán giả, hướng về phía đám người trẻ tuổi đang ôm mộng tưởng kia lớn tiếng hô: “Dâng trào đi, sóng sau!”
Quân Thường Tiếu nghe vậy liền dừng bước.
Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và các đệ tử đi phía sau cũng dừng chân.
Bọn họ vẫn luôn quay lưng về phía Kiếm Quy Khư, trên mặt nở nụ cười, chậm rãi giơ tay phải lên, dùng hành động không lời hứa hẹn với vị tiền bối này, vô địch vòng chung kết Vũ Trụ Thánh Chiến, Vạn Cổ Tông ta quyết định!
PS, không có linh cảm, hôm nay nửa chương thôi.