Chương 1840 Số 66 cơ giáp người điều khiển Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
- Trang chủ
- Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
- Chương 1840 Số 66 cơ giáp người điều khiển Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1840 Số 66 cơ giáp người điều khiển Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
Chương 1840: Người điều khiển cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
Chương 1840: Người điều khiển cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
Việc Thiên Ma Hoàng mang theo mấy chục vạn đại quân bị tiêu diệt, hơn chục chiến hạm bị cướp đi là điều mà vạn vạn lần các võ giả Thanh Ngân Giới may mắn còn sống sót cũng không thể ngờ tới.
“Vạn Cổ Tông…”
Một cường giả hướng về phía phương hướng Vạn Cổ Hào biến mất chắp tay, nói: “Đại ân này không biết lấy gì báo đáp!”
Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý hy sinh vì gia viên, không hề nghĩ tới, vào thời khắc nguy cơ lại được cứu, mà người cứu họ lại chính là rất nhiều đệ tử của tông môn vừa tấn cấp từ vũ trụ thánh chiến chung kết!
“Chúng ta được cứu rồi!”
“Kẻ xâm lăng đã bị tiêu diệt hoàn toàn!”
“Là Vạn Cổ Tông, chính là Vạn Cổ Tông đã cứu chúng ta!”
Trong giới, đám võ giả vừa chạy vừa thông báo tin tức, kích động reo hò, ghi nhớ phần ân tình to lớn này vào lòng.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ đã cứu vãn Thanh Ngân Giới, khiến sinh linh mang ơn, phù hợp với phạm trù nhiệm vụ chính tuyến chế bá, hoàn thành tiến độ 5%!”
“… ”
Quân Thường Tiếu đang ngồi trong khoang điều khiển không khỏi ngạc nhiên.
Giải cứu một vị diện sắp bị Thiên Ma Hoàng trấn áp, thế mà lại cho tới 3% độ hoàn thành, đúng là có chút bất ngờ.
“Ai.”
Hệ thống nói: “Nhìn tình hình này, ký chủ nhất định phải đối đầu đến cùng với Thiên Ma Hoàng rồi.”
“Không tệ.”
Quân Thường Tiếu đồng ý.
Thiên Ma Hoàng chỉ nhằm vào các vị diện.
Việc mình hôm nay trợ giúp Thanh Ngân Giới, chẳng phải có nghĩa là nếu trợ giúp các vị diện bị hắn xâm hại khác cũng có thể nhận được độ hoàn thành sao?
Trước kia hắn suy đoán giải quyết hết Thiên Ma Hoàng thì có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, bây giờ xem ra đã có thể xác định, chỉ cần ngăn cản hắn dùng vũ lực khuếch trương, chắc chắn sẽ đủ để thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.
Quân Thường Tiếu siết chặt mười ngón tay, ánh mắt lạnh lùng nói: “Ta và con hàng này nhất định phải có một trận sinh tử.”
“Ta cho rằng.”
Hệ thống nói: “Ký chủ càng nên quan tâm đến việc làm sao để chạy trốn hơn.”
Lần này tiêu diệt thủ hạ của Thiên Ma Hoàng, thế tất sẽ triệt để chọc giận đối phương, sau đó dù có bị truy sát đến cùng cũng là chuyện bình thường.
“Ta có Vạn Cổ Giới.”
Quân Thường Tiếu ngạo nghễ nói: “Hắn làm khó dễ được ta chắc?”
Đây là thứ duy nhất mà Cẩu Thặng hiện tại có thể đáng giá khoe khoang, ít nhất là trốn đi sẽ không bị tìm thấy.
“Chỉ sợ.”
Hệ thống nói: “Liên lụy đến Độ Thiên Giới.”
“… ”
Quân Thường Tiếu nắm chặt nắm đấm.
Hắn không lo lắng việc bị Thiên Ma Hoàng truy sát, cùng lắm thì cứ trốn trong Vạn Cổ Giới đến cùng, đợi khi nào có thực lực thì sẽ lại cùng hắn nhất chiến, nhưng bên ngoài còn có Cố thúc và chú ý thẩm.
“Có biện pháp.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đi đánh du kích với Thiên Ma Hoàng!”
Trốn tránh không phải là biện pháp hay, nhất định phải nỗ lực thể hiện sự tồn tại của mình, từ đó dồn càng nhiều lửa giận lên người mình, khiến cho đối phương không còn thời gian rảnh để bận tâm đến người khác, ví dụ như… tìm những thủ hạ đang trấn áp các vị diện khác của hắn.
“Cách này có chút nguy hiểm.” Hệ thống không đồng ý, bởi vì nếu cứ luôn lộ diện rồi phát sinh xung đột với đối phương, sớm muộn gì cũng có ngày sơ sẩy.
“Còn có biện pháp nào tốt hơn sao?”
“Hình như không có.”
“Cho nên, chỉ có thể đánh cược một phen.”
Quân Thường Tiếu quyết định, phải cố gắng hết sức trong thời gian có hạn để mang đến phiền phức cho Thiên Ma Hoàng, ít nhất không thể để hắn muốn làm gì thì làm ở Thương Vân Hệ này.
“Đúng rồi!”
Hệ thống nói: “Ký chủ có thể đi tìm Quy Khư Kiếm Thánh!”
“Thôi đi.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Ta không muốn gây tai họa cho người khác.”
Thông qua cuộc nói chuyện với Cố thúc, hắn biết Quy Khư Kiếm Thánh rất mạnh, ở Thương Vân Hệ cũng coi như là người có thâm niên, nhưng chưa chắc đã có thể chống lại Thiên Ma Hoàng, một khi mình tìm đến ắt sẽ mang đến phiền phức cho ông ta.
Nếu không phải chuyện trọng yếu, Cẩu Thặng có thể tìm người gánh nồi, nhưng đối với những đại sự liên quan đến nguyên tắc thì hắn chắc chắn sẽ không liên lụy đến người vô tội, đó chính là giới hạn cuối cùng trong cách làm người của hắn.
Huống chi.
Chu Hồng còn muốn toàn tâm toàn ý tu luyện.
Tuy rằng đã trở mặt với Thiên Ma Hoàng, nhưng Quân Thường Tiếu vẫn sẽ tham gia vũ trụ thánh chiến, có lẽ việc này cũng có liên quan đến việc chế bá vũ trụ ấy chứ.
“Tông chủ.”
Thượng Quan Hâm Dao nói: “Lại phát hiện một nhóm hạm đội!”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía bản đồ tinh không, trong khu vực càng xa xôi hiện lên ánh sáng.
“Đi.”
Quân Thường Tiếu hạ lệnh: “Theo sau!”
Đằng nào cũng đã tiêu diệt một hạm đội rồi, hắn không ngại tiêu diệt thêm vài cái nữa.
…
“Hạm đội Lão Thất sao tự dưng biến mất rồi?”
“Sợ là có chuyện chẳng lành!”
Trong chủ chiến hạm mang số hiệu ‘Sáu’, hạm trưởng với vẻ mặt âm lãnh trầm giọng nói: “Mau bẩm báo với Thiên Ma Hoàng đại nhân.”
Thiên Ma Hoàng đã gửi chiến thư đến rất nhiều nơi, số vị diện cự tuyệt thần phục cũng không ít, cho nên số lượng hạm đội đến đây chế tài cũng nhiều, và được đánh số thứ tự để gọi.
Ví dụ chủ chiến hạm mà Quân Thường Tiếu tiêu diệt lúc trước mang số bảy.
Trước kia mang số bảy, hiện tại thì là Thiên Thiên số, bởi vì hệ thống trận pháp đã bị Thái Huyền lão nhân phá giải, ngay cả bề ngoài cũng được thay đổi màu sơn.
Ngoài ra còn rất nhiều chiến hạm khác cũng được đưa vào sử dụng, sau này chúng sẽ lần lượt bị phá giải, rồi lấy tên của đệ tử để đặt tên, ví dụ như Thanh Dương số, Tội Kỷ số.
Quân Thường Tiếu không lo lắng về việc đặt tên, mà chỉ lo có cướp được thêm chiến hạm hay không thôi!
Rất nhanh.
Hắn thất vọng!
Bởi vì khi đến gần đám ánh sáng kia, hắn lại nhìn thấy mấy chục chiến hạm, xét về quy cách hay phẩm chất thì đều không hề thua kém Vạn Cổ Hào của mình.
Liễu Ti Nam nói: “Lại là thủ hạ của Thiên Ma Hoàng.”
“Cho nên.”
Quân Thường Tiếu đan mười ngón tay vào nhau, ánh mắt nóng rực nói: “Cướp hết!”
Dù sao cũng đã không đội trời chung với Thiên Ma Hoàng, việc trần trụi bày tỏ ý định muốn đi cướp của mình cũng chẳng có gì quan trọng!
…
“Đô!”
“Đô!”
Trong Chiến Kỵ Đường, chuông báo động vang lên.
“Xoát! Xoát!”
Từng thành viên Chiến Kỵ Đường từ ký túc xá chạy ra, phóng người nhảy vào bên trong cơ giáp của mình.
Bọn họ vừa nhận được mệnh lệnh, phải tiến vào trạng thái chiến đấu.
“Ai.”
Mao Tiểu Đạo, người đang quét dọn nhà vệ sinh của Chiến Kỵ Đường, nhìn thấy đồng môn hành động lần nữa, không khỏi hâm mộ nói: “Ta cũng muốn được ra chiến quá.”
“… ”
Tĩnh Tri Hiểu im lặng.
Hắn không biểu lộ ý nguyện muốn chiến đấu ra ngoài, nhưng dòng máu trong người lại đang sục sôi, hận không thể lập tức xông đến trước cơ giáp số 66.
“Tĩnh Tri Hiểu!”
Đúng lúc này, Chung Nghĩa quát lớn.
“Có mặt!”
Do thói quen, Tĩnh Tri Hiểu thẳng tắp người hành lễ, làm chiếc thùng phân đang cầm trên tay rơi xuống, văng tung tóe lên người Mao Tiểu Đạo.
“Tông chủ có lệnh!”
Chung Nghĩa nói: “Cho ngươi điều khiển cơ giáp số 66 xuất chiến!”
“Ầm!”
Câu nói này tựa như sấm sét, nổ tung trong thức hải của Tĩnh Tri Hiểu, khiến hắn không tự giác run rẩy, khóe mắt dần dần ứa ra nước mắt.
Khi đang quét dọn nhà vệ sinh, hắn một mực tâm niệm cơ giáp, dù là trước khi ngủ cũng sẽ mô phỏng tư thế phi hành, hôm nay… cuối cùng hắn cũng lại chờ được tông chủ triệu hoán!
“Còn chờ gì nữa!”
Chung Nghĩa quát: “Mau hành động!”
“Vâng!”
Tĩnh Tri Hiểu lau đi nước mắt, mừng rỡ chạy đến cơ giáp số 66, xông về phía mộng tưởng và chí ái mà hắn luôn hướng tới.
“Sư huynh!”
Phía sau, Mao Tiểu Đạo vẫy tay hô: “Thời khắc chứng minh bản thân đã đến, đừng làm mọi người thất vọng!”
Đây là một câu cổ vũ tuy thô thiển nhưng lại rất ý nghĩa.
…
“Cạch!”
Cửa khoang cơ giáp chậm rãi đóng lại, cảm giác quen thuộc tràn ngập trong thức hải của Tĩnh Tri Hiểu, khiến hắn không tự giác nhắm mắt lại, linh hồn dường như sắp thăng hoa.
“Người điều khiển số 66, nghe được xin trả lời.”
“Người điều khiển số 66, nghe được xin trả lời.”
Thanh âm từ đài chỉ huy liên tục lặp lại lời kêu gọi.
“Thằng nhóc này!”
Nguyên đạo gốm nói: “Sao còn chưa trả lời!”
“Xoát!”
Ngay tại lúc này, Tĩnh Tri Hiểu đang như thần du vũ trụ, lại như hòa làm một thể với cơ giáp mở to mắt, hai tay đặt lên trận pháp lưu quang, dùng ý niệm mở ra vô vàn số liệu cơ giáp.
“Khí áp bình thường!”
“Năng lượng bình thường!”
“Nhiệt độ bình thường!”
“Hình thức bình thường!”
“Các hạng chỉ số bình thường!”
“Người điều khiển cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu, thỉnh cầu xuất chiến!”
Đến khi bốn chữ cuối cùng được thốt ra, máu huyết của Tĩnh Tri Hiểu đã sục sôi đến cực hạn, đồng thời cũng hoàn mỹ thể hiện tố chất nghề nghiệp của một người điều khiển cơ giáp ưu tú.
“Cất cánh!”
Ngọn nguồn gốm lập tức hạ lệnh.
Tay phải của Tĩnh Tri Hiểu nhanh chóng lắc lư trên trận pháp lưu quang, giống như tay đua xe đỉnh cao đang sang số.
“Hưu!”
Trong khoảnh khắc, cánh đuôi của cơ giáp số 66 phun ra ánh sáng, hóa thành một luồng sáng xông ra đường băng, hòa vào trong vùng trời vô tận, thông qua màn hình phản chiếu, có thể nhìn thấy khuôn mặt kích động và phấn khởi của hắn.
Ta!
Người điều khiển cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu đến đây!
…
“Ầm ầm…”
Trong vũ trụ sao trời, sau khi trải qua một cuộc chém giết điên cuồng, những binh lính cuối cùng của chiến hạm số sáu của Thiên Ma Hoàng cũng đã bị tiêu diệt, hào quang óng ánh xua tan bóng tối đồng thời cũng tuyên bố kết thúc trận chiến.
Trong chiến dịch này.
Hạm trưởng của chiến hạm số sáu bị Quân Thường Tiếu tiêu diệt, hơn 100 ngàn binh lính chắc chắn phải chết, 20 chiến hạm bị thu giữ.
Vạn Cổ Tông đại thắng!
“Tông chủ.”
Sau khi kết toán chiến đấu, Lý Thanh Dương nói: “Mấy trăm khung cơ giáp bị hư hại, cần phải tiến hành sửa chữa, chỉ có… Tĩnh sư đệ điều khiển cơ giáp số 66 tự bạo.”
“Không!”
Tĩnh Tri Hiểu bị mấy tên đệ tử túm ra khỏi đại điện, gầm thét lên: “Là do cơ giáp bảo dưỡng không tốt, trên đường gặp trục trặc, vào thời khắc nguy cơ chỉ có thể lựa chọn tự bạo, không phải do thao tác của ta có vấn đề, tông chủ! Xin hãy nghe ta giải thích! Xin hãy nghe ta giải thích!”