Chương 1565 Mới tinh người làm công online!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1565 Mới tinh người làm công online!
Chương 1565: Người làm công online mới toanh!
Quân Thường Tiếu rất tự tin, nhưng việc cấp bách trước mắt vẫn là nhanh chóng vượt qua thời kỳ suy yếu, nên ngoan ngoãn tiến vào Thời Không Bí Cảnh.
Còn Liễu Ti Nam thì bắt đầu cuộc sống hạnh phúc, mỗi ngày đều được thưởng thức Liễu Uyển Thi làm đồ ăn, dường như quên mất mình là Diệt Ma Sư, còn có trách nhiệm trừ ma vệ đạo.
Đương nhiên.
Không chỉ có đồ ăn mới mang đến cho hắn rung động.
Tiếp đó, hắn lần lượt tiếp xúc với các loại thiết bị tu luyện của Vạn Cổ Tông, dường như phát hiện ra một đại lục mới, lại tựa như đẩy ra một cánh cửa lớn thông đến cảnh giới cao hơn!
“Thật không thể tin được!”
“Quá bất khả tư nghị!”
Sau khi từ Sinh Tử Bí Cảnh đi ra, Liễu Ti Nam nhớ lại cảnh tượng vừa rồi bị yêu thú cường hãn miểu sát, liền đưa ra đánh giá đầy chuyên nghiệp: “Độ khó địa ngục ở đây tuyệt đối có thể so với nhất đẳng cấm địa!”
“Ghê vậy!”
Tô Tiểu Mạt vừa đi ngang qua trừng to mắt.
Sinh Tử Bí Cảnh phiên bản mới ra mắt đã được một thời gian, mọi người đều khiêu chiến độ khó đơn giản và phổ thông, vị trưởng lão mới tới này lại dám khiêu chiến độ khó địa ngục!
Thật là quá mạnh mẽ!
Khiêu chiến bí cảnh thất bại sẽ phải gánh chịu trừng phạt suy yếu. Thế nên, Liễu Ti Nam nằm bẹp dí trong phòng cả ngày, mãi đến khi trạng thái khôi phục mới dám đi khiêu chiến độ khó khó, thành công thì có thành công, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.
Nhưng đáng giá!
Bởi vì các phương diện đều tăng lên rõ rệt!
“Có loại bí cảnh thích hợp lịch luyện này, lo gì cảnh giới không thể đề thăng?”
“Ha ha!”
“Ha ha ha!”
Liễu Ti Nam đứng bên ngoài bí cảnh ngửa đầu cười lớn, thu hút sự chú ý của một đệ tử tên là Mao Đường, hắn thầm nghĩ: “Quả nhiên, vị trưởng lão mới tới này cũng từng trải qua việc đời.”
Mao Đường chỉ là một đệ tử ngoại môn, ngày thường cùng Độ Nan quét dọn vệ sinh, nên không có chút cảm giác tồn tại nào.
Có điều.
Vì nhập môn đã mấy năm, Mao Đường đối với các loại thiết bị của tông môn quen thuộc như lòng bàn tay, thậm chí đã trở thành một thói quen, dù tông chủ có mang ra thứ đồ chơi mới nào thì hắn cũng không lấy làm kinh ngạc.
Liễu Ti Nam thì khác.
Tuy cảnh giới của hắn cao, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với các thiết bị của tông môn. Sau khi ý thức được chúng có trợ giúp cực lớn đối với võ đạo, tự nhiên không thể nào khống chế được tâm tình.
Tâm tình không khống chế nổi còn ở phía sau, bởi vì sau khi lần lượt phục dụng các loại đan dược, tu luyện các loại vũ kỹ, đặc biệt là Đại Thiên Phân Ảnh Quyết, quả thực là một loại thần kỹ toàn năng thích ứng với mọi phương diện!
“Liễu đại ca.”
Quân Thường Tiếu vừa từ bí cảnh trở về, dò hỏi: “Gia nhập tông môn rồi, huynh cảm thấy thế nào?”
“Thật không thể tin được, không thể tin được!”
Bất kỳ từ ngữ nào đều không thể hình dung hết sự rung động trong lòng Liễu Ti Nam.
Nếu không có Cố Triều Tịch đại nghĩa, không có đồ ăn của Liễu Uyển Thi, thì cho dù có thêm một cơ hội lựa chọn nữa, hắn khẳng định vẫn sẽ trở thành trưởng lão của Vạn Cổ Tông!
“Liễu đại ca.”
Quân Thường Tiếu nói: “Huynh tuy đã nhập tông môn, nhưng vẫn có tuyệt đối tự do, có thể tùy thời ra ngoài trảm yêu trừ ma.”
“Cái này…”
Liễu Ti Nam cân nhắc một hồi, nói: “Để ta ở thêm vài ngày nữa.”
Các loại thiết bị, các loại đan dược, các món ăn ngon, tuy khiến hắn lưu luyến quên lối về, nhưng với tư cách là một Diệt Ma Sư, hắn không thể quên chức trách của mình.
Quân Thường Tiếu tôn trọng hắn, cho phép hắn rời khỏi tông môn để làm việc riêng.
Nhưng… phải có điều kiện tiên quyết.
“Liễu đại ca.”
Quân Thường Tiếu ném ra một đống tình báo, nói: “Ta dự định để các đệ tử đi tham gia các cuộc luận võ do các thành trì tổ chức. Dù sao huynh cũng muốn du lịch thiên hạ, chi bằng dẫn bọn chúng đi tham gia đi.”
Với thân phận Diệt Ma Sư lại có thực lực mạnh mẽ, để Liễu Ti Nam dẫn đệ tử đi tham gia các loại trận đấu thì quá an toàn rồi còn gì.
“Được.”
Liễu Ti Nam đồng ý.
Trừ ma vệ đạo vốn là phải đi khắp thế gian, dẫn bọn chúng đi cũng không có gì đáng ngại.
“Tuyệt vời!”
Hệ thống nói: “Người làm công mới tinh đã online!”
…
Vài ngày sau.
Liễu Ti Nam đã quen thuộc với mọi thứ trong tông môn, liền dẫn theo Lục Thiên Thiên, Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt rời khỏi Vạn Cổ Tông. Trước khi đi, hắn còn mang theo không ít cơm chiên, cứ đi được vài trăm dặm lại ngồi xuống ăn một bữa, miệng thì nói là đói.
Lý Thanh Dương không đi vì còn phải xây dựng đại điện.
Dạ Tinh Thần cũng không đi vì đang điên cuồng tu luyện.
“Tông môn được hệ thống chứng nhận đẳng cấp, lại được thế lực thượng giới chứng nhận, hẳn là sẽ có khen thưởng phong phú chứ nhỉ?” Quân Thường Tiếu ngồi một mình trong thư phòng lẩm bẩm.
Tiếp đó, hắn không có việc gì để làm nên thường xuyên la cà ở Y Dược Đường, Chú Tạo Đường, Luyện Độc Đường, luôn miệng thúc giục tiến độ giải học cấp tốc đan, chiến giáp và kỹ thuật không người khống chế.
Ba năm nữa, Tinh Linh Giới sẽ đánh tới.
Nhất định phải có đủ thực lực để bảo vệ tông môn khỏi bị xâm phạm.
Đây chính là Quân Thường Tiếu, một nam nhân chân chính chỉ cần qua thời kỳ suy yếu là ngay lập tức tập trung vào công việc!
…
Băng Mang Thành.
Chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ biết, đây là một thành trì bị băng tuyết bao trùm.
Giờ phút này, khán đài của sân đấu võ ở trung tâm nội thành đã tập trung mấy trăm ngàn võ giả, không rời mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng uyển chuyển trên diễn võ trường, tựa như một đóa Ngạo Mai.
“Đệ tử Vạn Cổ Tông thật xinh đẹp!”
“Dường như hòa làm một thể với băng tuyết ngập trời!”
“Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, sao có thể nhẫn tâm phái ra để chém chém g·iết g·iết chứ!”
Mọi người bàn tán xôn xao, Lục Thiên Thiên nghe thấy hết, nhưng khuôn mặt băng lãnh và đôi mắt trong veo thủy chung không hề có bất kỳ cảm xúc nào dao động, tựa như một pho tượng băng hoàn mỹ không tì vết, cao v·út đứng đó.
Vẻ đẹp của người phụ nữ đôi khi cần hoàn cảnh để tôn lên.
Giờ phút này, Lục Thiên Thiên đang ở Băng Mang Thành, khí chất thanh cao lạnh lùng đã đạt đến cực hạn, chưa chắc đã kém Hoa Hồng khi mặc lễ phục.
“Tặc tặc.”
Liễu Ti Nam thầm nhận xét: “Đại đệ tử này lý giải về Băng hệ hình như rất cao.”
“… ”
Các lão đại tông môn ngồi bên cạnh khóe miệng giật giật.
Bọn họ mãi không hiểu, Diệt Ma Sư của Giới Đường lại từ khi nào trở thành trưởng lão của Vạn Cổ Tông? Còn dẫn đệ tử đến tham gia Băng Mang Hội Võ mấy năm một lần nữa chứ?
“Vòng giao đấu thứ nhất bắt đầu!” Trọng tài tuyên bố.
“Cô nương.”
Người dự thi vừa bước lên sân khấu gãi gãi đầu, ngại ngùng cười nói: “Tuy cô là phụ nữ, nhưng đã đến tham gia hội võ rồi, thì đừng trách ta…”
“Bành!”
Lời còn chưa dứt, hắn đã bị một luồng hơi lạnh đánh bay ra ngoài.
“Đệ tử Vạn Cổ Tông, Lục Thiên Thiên chiến thắng!”
Tiếp đó, âm thanh tuyên bố của trọng tài liên tục vang lên, bởi vì vòng thứ hai, vòng thứ ba… Chỉ cần Lục Thiên Thiên xuất chiến, vô luận đối thủ mạnh yếu thế nào, đều không ngoại lệ bị miểu sát.
“Đây cũng quá mạnh đi!”
“Không ai có thể đỡ nổi một chiêu của nàng!”
“Chuyển Đan Cảnh?”
Mọi người k·inh hãi không thôi.
Liễu Ti Nam lắc đầu, thầm nghĩ: “Tông chủ phái đệ tử có thực lực này đến tham gia Băng Mang Hội Võ, quả thực có chút phí phạm tài năng.”
Đến trận chung kết, Lục Thiên Thiên vẫn như cũ miểu sát đối thủ để giành lấy ngôi vô địch, khiến cho các võ giả vất vả đến đây quan chiến sụp đổ, dù sao cả trận đấu diễn ra không hề đặc sắc, thậm chí vô cùng tẻ nhạt và không thú vị!
Trả vé!
Ta muốn trả vé!
…
“Đinh! Đệ tử Lục Thiên Thiên đoạt được vô địch Băng Mang Hội Võ, khen thưởng 100 điểm danh vọng trị.”
“Đinh! Danh vọng trị tông môn: 2100.”
“Không phải chứ.”
Quân Thường Tiếu đang ngồi trong thư phòng viết tiểu thuyết “Giang Hồ Tái Kiến”, thất vọng nói: “Chỉ cho 100 điểm thôi á?”
“Có còn hơn không.”
Hệ thống đáp: “Đừng có được voi đòi tiên.”
“Được thôi.”
Quân Thường Tiếu lần nữa cầm lấy cuốn tiểu thuyết, vừa đọc vừa gạt lệ nói: “Tác giả này viết bi kịch quá, ta đọc mà khóc lên khóc xuống mấy lần rồi.”
…
“Đinh! Đệ tử Tô Tiểu Mạt đoạt được vô địch giải đấu XX, khen thưởng 100 điểm danh vọng trị.”
“Đinh! Đệ tử Hà Vô Địch đoạt được vô địch biến cố XX, khen thưởng 100 điểm danh vọng trị.”
Trong một đoạn thời gian tiếp theo, bên tai Quân Thường Tiếu thường xuyên vang lên âm thanh nhắc nhở, tâm tính phàn nàn ban đầu dần dần phai nhạt, dù sao ít thì cũng là điểm, cứ tích tiểu thành đại thôi!
“Ha!”
“Thế giới này thật tươi đẹp!”