Chương 1323 Không ngốc như thế nào lại thích ngươi
- Trang chủ
- Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
- Chương 1323 Không ngốc như thế nào lại thích ngươi
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1323 Không ngốc như thế nào lại thích ngươi
Chương 1323: Không ngốc, sao lại thích ngươi
Chương 1323: Không ngốc, sao lại thích ngươi
Quân Thường Tiếu từng nói sẽ không đến vị diện chiến trường nữa, nhưng chung quy vẫn thất ước, mượn nhờ truyền tống môn lần nữa đi vào cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
Trong chín năm lĩnh hội đại trận đoạt thiên địa tạo hóa, hắn ít khi ra ngoài, dường như cách biệt với thế giới, nhưng mỗi khi mệt mỏi rã rời, hắn lại vô tình nhớ tới một người.
Hơn 3000 ngày qua, Quân Thường Tiếu thu hoạch lớn nhất không phải là bố trí trận pháp, mà là học được ổn định tâm thần, nghiêm túc suy nghĩ.
Cho nên, sau khi xuất quan, hắn chủ động hỏi thăm đệ tử xem có muốn mang theo thân nhân cùng phi thăng thượng giới không.
“Trốn tránh chung quy không phải là biện pháp.”
Hệ thống nói: “Kí chủ à, cái gì cần đối mặt vẫn phải đối mặt thôi, dù kết cục không hoàn mỹ, ít nhất hãy cư xử như một người đàn ông, dám làm dám chịu.”
Những năm gần đây, nó hiểu Quân Thường Tiếu còn hơn cả người thân, chỉ tiếc không phải hệ thống nữ, nếu không fan couple chắc chắn rần rần.
“Vậy nên…”
“Ta vẫn là đến vị diện chiến trường.”
“Cuối cùng cũng thừa nhận à? Chín năm thường xuyên nhớ tới, xem ra không uổng phí chút nào.” Hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu không để ý tới nó, nhìn về phía cây đào rõ ràng so với chín năm trước càng thêm xum xuê.
Gió mát thổi nhẹ, hoa đào bay xuống.
Cứ điểm vẫn là cứ điểm quen thuộc, cảnh đẹp vẫn là cảnh đẹp năm nào, đáng tiếc người tốt dưới tàng cây đã không còn chờ đợi nữa.
“Ta đã nói sẽ không đến nữa, sao nàng có thể cứ mãi chờ đợi như vậy.” Quân Thường Tiếu lẩm bẩm.
“Hô!”
Quân Thường Tiếu thở một hơi thật dài, thả người bay đi, men theo không gian bích lũy bị phá ra mà tiến, hắn muốn đến Linh Nguyên đại lục cáo biệt Kha Cẩm Nam, đối tác hoàng kim của mình.
Chỉ là, vừa mới bay ra ngoài, cả người hắn liền khựng lại giữa không trung.
Ngoài cứ điểm có một khối đá xanh, trên đó đang có một nữ nhân tướng mạo tuyệt mỹ ngồi, một tay nàng nhẹ nhàng chống bên má, cười nói: “Sao ngươi lại đến đây?”
Là ai vậy?
Hoa Hồng nữ hoàng.
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Ngươi bảo ta không được chờ ngươi ở cứ điểm… vậy ta chỉ còn cách chờ ở bên ngoài thôi.” Hoa Hồng nữ hoàng u oán nói.
“Không sai.”
Hệ thống nói: “Kí chủ đã nói thế, ta làm chứng!”
“… ”
Quân Thường Tiếu im lặng: “Ngươi không lẽ chờ ở bên ngoài suốt chín năm đấy chứ?”
“Chờ 3651 ngày.” Hoa Hồng nữ hoàng đáp.
Có con số cụ thể như vậy, ai mà không tin cho được.
Quân Thường Tiếu ôm trán: “Có phải ngươi ngốc lắm không?”
“Không ngốc, sao lại đi thích ngươi.” Trong giọng Hoa Hồng nữ hoàng có chút đắng chát.
Cứ điểm Hồn tộc đại lục mỗi ngày đều đang phát triển, nhưng so với yêu cầu rời đi vẫn còn kém xa, vì vậy nàng mỗi khi rảnh rỗi đều đến nơi này.
“Còn ngẩn người ra đó làm gì!”
Hệ thống gầm thét bên tai: “Là đàn ông thì mau qua ôm lấy nương tử người ta đi!”
Ôi.
Vì Cẩu Thặng.
Nó hận không thể hóa thân thành hệ thống Nguyệt Lão mạnh nhất.
Quân Thường Tiếu cười khổ nói: “Thật ra…”
“Ta biết.”
Hoa Hồng nữ hoàng cắt ngang lời hắn, nói: “Bởi vì ân oán giữa hai vị diện, chúng ta không thể nào đến được với nhau. Nhưng đây là chuyện của riêng ngươi, không phải của lòng ta.”
“… ”
“Hoa Hồng ta không có nhiều suy nghĩ phức tạp như các ngươi, nhân tộc.”
“Thích một người là thích, chẳng lẽ vì ngươi không thích ta, ta lại phải phối hợp không thích ngươi sao?”
“… ”
Quân Thường Tiếu trầm mặc.
Hệ thống nói: “Người ta nói đúng đấy.”
“Đúng cái đầu ngươi ấy!” Vốn đã bực bội, Quân Thường Tiếu gầm thét trong lòng: “Ngươi có thể im miệng được không!”
“Đương nhiên.”
Hoa Hồng nữ hoàng đứng lên, nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: “Ta cũng không phải loại nữ nhân dây dưa đến cùng, nếu như ngươi thật sự ghét ta, hay là…” Tay nàng lấy ra một tờ giấy, nói: “Bây giờ có thể bỏ ngươi, từ nay về sau chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa.”
Đến rồi, đến rồi!
Tình tiết từ hôn kinh điển của huyền huyễn đây mà!
“Đến cả hưu thư cũng viết xong.” Quân Thường Tiếu giơ tay đầu hàng, nói: “Xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị rồi.”
“Vớ vẩn.”
Hoa Hồng nữ hoàng trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói: “Ngày nào ta cũng phải chờ một tên nam nhân thối tha, ta chịu đủ rồi!”
Rõ ràng có thể thấy khóe mắt nàng rưng rưng, dù cố gắng tỏ ra phẫn nộ, nàng vẫn không thể che giấu được nỗi thống khổ kia.
Đại diện của Hồn tộc đại lục, nữ hoàng cao quý, vì một người mà ngốc nghếch chờ đợi bao năm, điều này khiến nàng thường xuyên tự hỏi, liệu có đáng giá hay không.
Sỉ Lạp Q Mộng: Đồ đồi bại, không đáng!
Tĩnh Tri Tiếu: Đồ đồi bại, Fck you!
“Quân Thường Tiếu!”
Hoa Hồng nữ hoàng cầm tờ hưu thư, lạnh lùng nói: “Ta hỏi ngươi một lần nữa, có chấp nhận ta hay không!”
Ý tứ là, nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ bỏ ngươi ngay!
“Đại tỷ!”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt sụp đổ nói: “Chúng ta tuổi tác không hợp nhau, cưỡng ép ở bên nhau chỉ là bi kịch thôi!”
“Ở cái thế giới mà thọ nguyên lên tới vạn năm, nói tuổi tác có ý nghĩa sao?”
“Không có ý nghĩa.”
Hệ thống nói: “Có lẽ cha kí chủ là đế vương trên thượng giới, mẹ là đế mẫu, một tay che trời lật đất, một tay ân trạch thiên hạ, bản thân kí chủ đã sống mấy chục ngàn năm rồi cũng nên?”
“… ”
Quân Thường Tiếu lắc đầu: “Ta còn rất nhiều việc phải làm, căn bản không có thời gian nghĩ đến chuyện tình cảm.”
“Vậy nên, ngươi vẫn chọn chia tay?”
“Chúng ta chỉ là vui vẻ xã giao thôi, có phải thật sự thành thân đâu, sao lại nói đến chia hay không!”
“Ta hiểu rồi.”
Hoa Hồng nữ hoàng cắn ngón tay, hận không thể cắn nát cả xương: “Từ hôm nay trở đi, Hoa Hồng ta và Quân Thường Tiếu ngươi không còn liên quan gì đến nhau!”
Nếu so Cẩu Thặng với người đi rừng thì nàng chính là người hỗ trợ, hiện tại là muốn ân đoạn nghĩa tuyệt.
“Xoát!”
Ngón tay dính máu ấn lên tờ hưu thư có ghi tên nàng.
Thế nhưng, ngay khi ngón tay vừa chạm vào, một cỗ lực lượng bùng nổ, hưu thư lập tức rơi vào tay Quân Thường Tiếu.
Hắn vo tờ giấy thành một cục, dùng lửa đốt thành tro, nói: “Nữ bỏ nam, mất mặt lắm!”
“Ngươi…”
“Còn nữa!”
Quân Thường Tiếu quát lớn: “Thật ra ta định nói là, ta sắp sửa vượt biên lên thượng giới rồi, ngươi không phải muốn Hồn tộc đại lục mạnh hơn sao? Có thể đi cùng ta, chỉ cần cảnh giới mạnh hơn, tài nguyên gì trên đời này mà không chiếm được!”
Tốc độ nói nhanh như gió, không cần cả thời gian để thở!
“Vượt biên lên thượng giới?” Hoa Hồng nữ hoàng vô cùng ngạc nhiên.
Quân Thường Tiếu nói: “Ta muốn đi nói lời tạm biệt với bạn cũ, ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng.”
“Ta đã nghĩ kỹ rồi.”
Hoa Hồng nữ hoàng nói: “Ta đi cùng ngươi.”
Dù tình huống hiện tại có hơi khó hiểu, nhưng hắn đã đến hỏi ý nàng, chắc chắn nàng sẽ không phản đối.
“Thượng giới không giống hạ giới đâu.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Đi rồi có thể sẽ không thể quay về được nữa, thậm chí còn có thể trải qua cửu tử nhất sinh, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ.”
“Thượng giới là nơi vô số sinh linh ở phàm trần mơ ước, nếu ngươi có cách đưa ta vượt biên lên đó, dù là núi đao biển lửa ta cũng sẽ đi.” Hoa Hồng nữ hoàng chân thành nói.
Trong những lời này có một phần là vì tình cảm, một phần là vì khát khao truy cầu sức mạnh của cường giả.
Đừng nói Hoa Hồng nữ hoàng, dù đổi thành Cửu đại Vũ Đế từng vượt biên thất bại, chắc chắn bọn họ cũng sẽ liều thêm một phen nữa, bởi vì so với mạo hiểm phá toái hư không, vượt biên vẫn an toàn hơn nhiều.
“Chờ ta ở đây.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ta đi nói lời tạm biệt với Kha thành chủ.”
“Ừm.”
Hoa Hồng nữ hoàng đáp.
Nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, trong lòng nàng dâng lên một niềm ngọt ngào, thầm nghĩ: “Hắn cố ý cướp đi hưu thư, là vì trong lòng vẫn còn có ta sao?”