Chương 1283 Đãi ngộ cực cao hải ngoại tam châu
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1283 Đãi ngộ cực cao hải ngoại tam châu
Chương 1283: Đãi ngộ cực cao ở hải ngoại tam châu
Vũ Minh đại hội, thư mời ùn ùn kéo đến các châu quận thành trì. Quy mô lần này có thể nói là xưa nay chưa từng có.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ như các đại nhất lưu tông môn liên hợp tuyên bố, nhưng thực chất, việc nhận thiệp mời và quyết định tham dự đều là vì Vạn Cổ tông, vì Quân Thường Tiếu mà thôi.
Dù sao thì nam nhân này từng khiến cửu đại Vũ Đế phải bái lạy giữa trời, người khác không nể mặt thì thôi, chứ hắn thì nhất định phải nể, thậm chí, việc được mời tham gia còn là một loại vinh hạnh vô thượng!
Nói thật, uy vọng của Quân Thường Tiếu hiện tại hoàn toàn áp đảo Cửu Đế.
Trong khi thế nhân còn đang bàn tán về Vũ Minh đại hội, Cẩu Thặng đã lên đường đến Nam Hải Độ Châu.
Mọi người đừng hiểu lầm, hắn chỉ đơn giản là đi đưa thư mời thôi. Dù sao hải ngoại tam châu cùng đại lục đồng tông đồng căn, đương nhiên cũng phải mời họ tham gia, tuyệt đối không có ý gì khác đâu!
Việc này giao cho cao tầng tông môn không được sao? Sao lại phải đích thân đi làm?
Biết sao được, ai bảo Thông Cổ chiến thuyền chạy nhanh cơ chứ.
Huống chi, từ Nam Hải Độ Châu đến đại lục cũng tốn thời gian, hai tháng chưa chắc đã kịp. Vậy nên Quân Thường Tiếu quyết định tự mình lái thuyền đến đón.
Đây tuyệt đối là đãi ngộ cực cao, đổi lại là võ giả đại lục thì còn lâu mới có phúc hưởng thụ.
…
Nam Hải Độ Châu.
Thất Tinh Cung.
Thông Cổ chiến thuyền vững vàng đáp xuống diễn võ trường.
Các đệ tử vây xem đều trố mắt, không khỏi rung động trong lòng!
Thuyền…
Thế mà có thể bay!
Nhưng đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Quân Thường Tiếu tươi cười nói: “Khâu cung chủ, bổn tọa tự mình lái thuyền đến mời, ngươi có cảm động không?”
Bị Thanh Long Yển Nguyệt Đao kề trên cổ, sắc mặt của Khâu cung chủ Thất Tinh Cung khó coi vô cùng.
Hắn cảm động, nhưng lại không dám động đậy!
Ở rìa diễn võ trường, bảy tên thái thượng trưởng lão ôm bụng kêu la thảm thiết, nằm lăn lóc trên mặt đất. Hiển nhiên là bọn họ đã xảy ra xung đột với Cẩu Thặng, sau đó bị đánh cho một trận tơi bời.
Cũng không thể trách bọn họ được, chủ yếu là tại Quân Thường Tiếu đến Thất Tinh Cung, trực tiếp dùng giọng điệu cứng rắn bảo cung chủ phải đi đại lục. Người có chút huyết tính nào mà chịu cho nổi chứ.
Sau đó, bảy người bày trận pháp, sau đó… trong nháy mắt bị phá tan.
Đệ tử Vạn Cổ tông cho bọn họ thấy thế nào là thực lực, còn tông chủ Vạn Cổ tông cho bọn họ biết thế nào là vô địch.
Trận pháp mà bọn hắn lấy làm tự hào chẳng những bị phá, mà đến cả cái tính khí cùng huyết tính cũng tan theo mây khói. Suy cho cùng thì cái thứ đó có ăn được đâu.
“Mời đi thôi.”
Quân Thường Tiếu thu đao, thản nhiên nói.
“Ai.”
Khâu cung chủ thở dài một hơi, rồi bước về phía chiến thuyền.
“Đương nhiên.” Ngay khi hắn vừa bước lên thuyền, Quân Thường Tiếu bồi thêm một câu: “Lúc đến thì bổn tọa không cần lộ phí, nhưng lúc về thì nhất định phải trả, mỗi người 100 ngàn linh thạch. Bời vì đây là buôn bán nhỏ, xin miễn trả giá.”
“…”
Khóe miệng Khâu cung chủ giật liên hồi.
Tên này nhất định là cố ý đến trấn lột Thất Tinh Cung ta!
Nói vậy cũng không đúng, dù sao thuyền cũng tốn năng lượng, lấy tiền là lẽ đương nhiên. Tuy rằng có hơi đắt, nhưng đi nhanh đến đại lục thì đáng giá lắm chứ.
“Bảy vị.”
Quân Thường Tiếu nói: “Các ngươi cũng lên thuyền đi.”
“Quân tông chủ, một mình ta đủ đại diện cho Thất Tinh Cung, bọn họ…” Khi Thanh Long Yển Nguyệt Đao lại lần nữa kề lên cổ, Khâu cung chủ vội vàng sửa lời: “Bảy vị thái thượng trưởng lão, mời mau chóng lên thuyền!”
Và thế là vị cung chủ cùng bảy vị thái thượng trưởng lão của tông môn mạnh nhất Nam Hải Độ Châu bị “mời” lên Thông Cổ chiến thuyền, tổng cộng tám người đóng 800 ngàn linh thạch.
“Thuyền này của ta ít nhất cũng chứa được cả ngàn người…” Trên đường bay đến các tông môn khác, Quân Thường Tiếu lẩm bẩm: “Mỗi người 100 ngàn… Chẳng phải là lên đến ức sao?”
“…”
Hệ thống cạn lời: “Đây mới đúng là cường đạo!”
Quân Thường Tiếu không đến nỗi hắc ám vậy đâu. Hắn luôn theo đuổi thu phí hợp lý, nên cuối cùng quyết định thu phí theo đẳng cấp tông môn. Chẳng hạn như mấy võ giả tầm thường kia thì mỗi người chỉ 10 ngàn linh thạch thôi.
“Hưu!”
Sau một vòng lớn ở Nam Hải Độ Châu, Thông Cổ chiến thuyền chở mấy trăm vị lão đại và cao tầng của các tông môn bay về phía Tây Hải Linh Châu.
“Thật là tốc độ kinh người!”
“Lão phu sống đến ngần này tuổi, chưa từng nghĩ có ngày được ngồi thuyền bay trên bầu trời, vượt qua biển rộng!”
“10 ngàn linh thạch này bỏ ra thật đáng đồng tiền bát gạo!”
Các lão đại của các tông môn tụ tập trên boong tàu, nhìn xuống biển xanh sóng gầm gào bên dưới, cảm nhận tốc độ cực nhanh, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ chấn kinh.
Khâu cung chủ và bảy vị thái thượng trưởng lão tuy cũng rất kinh ngạc, thậm chí nhận ra tốc độ của chiếc thuyền này còn nhanh hơn cả việc tự mình phi hành, nhưng nghĩ đến việc đã mất toi 100 ngàn linh thạch, nếu ngay cả chút trải nghiệm đặc biệt cũng không có thì đúng là thiệt đơn thiệt kép.
Tính năng siêu việt của Thông Cổ chiến thuyền làm rung động các đại tông môn ở Nam Hải Độ Châu, khiến cho bọn họ không còn so đo việc nộp linh thạch nữa.
Đây chính là sự cao minh của Quân Thường Tiếu, rõ ràng là lừa tiền của ngươi, nhưng lại khiến cho người bị lừa cảm thấy như mình đang “nhảy nhót không lỗ” vậy!
…
Tây Hải Linh Châu, Vạn Tiên Minh.
Khi Thông Cổ chiến thuyền lại một lần nữa lơ lửng trên diễn võ trường, Hàn minh chủ liền dẫn theo một đám cao tầng vội vàng ra nghênh đón. Đến khi biết là muốn đi đại lục tham gia hoạt động, lập tức đồng ý và ngoan ngoãn nộp linh thạch.
Sự thuần thục và tự giác này có được là do Quân Thường Tiếu đã từng đến đây rồi.
Như người ta vẫn nói “trước lạ sau quen”, chờ đến khi Cẩu Thặng lại đến Nam Hải Độ Châu, Thất Tinh Cung chắc chắn sẽ nhiệt tình như Hàn minh chủ bây giờ, và sẽ không có bất kỳ xung đột nào xảy ra nữa.
Sau khi đón thêm mấy trăm vị lão đại có tiếng tăm ở Tây Hải Linh Châu, Thông Cổ chiến thuyền hướng về Đông Hải Ngư Châu, “mời” các hoàng đế của ba đại đế quốc và các võ giả mạnh mẽ lên thuyền.
Số lượng không ít, gần ba ngàn người.
Những võ giả này đại diện cho toàn bộ hải ngoại tam châu.
“Chư vị.”
Trên đường đến đại lục, Quân Thường Tiếu thành thật nói: “Vì Vũ Minh đại hội còn tận hai tháng nữa mới tổ chức, nên sau khi đến Vạn Cổ tông, bổn tọa sẽ an trí các ngươi ở trấn Thiết Cốt dưới chân núi, mọi chi phí ăn ở xin tự túc.”
“…”
Mặt ai nấy cũng biến sắc.
Chiến thuyền này tốc độ cực nhanh, đến đại lục chắc không cần đến một ngày.
Ngươi đón sớm như vậy, có phải là cố ý hại chúng ta đến cái trấn Thiết Cốt kia tiêu tiền không?
“Hưu —— ——”
Thông Cổ chiến thuyền chạy cực nhanh trên biển, mấy canh giờ sau đã đến Thanh Dương quận, Tây Nam Dương Châu.
“Hoan nghênh các vị khách quý.” Vương đại thẩm đứng trước cửa Vận Lai khách sạn nghênh đón, đợi đến khi ba châu lão đại đều vào trong cả rồi mới nói: “Thằng nhãi ranh, không lo quản tông môn, chạy ra đây kéo khách cho thím à?”
“Vương đại thẩm.”
Quân Thường Tiếu nhỏ giọng nói: “Đây đều là đại nhân vật từ nước ngoài đến, sẽ ở lại đây hơn hai tháng…” Hắn dừng một chút, xoa xoa tay ra hiệu tiền bạc, nói: “Thím hiểu ý con chứ?”
Nếu các lộ cường giả của ba châu mà nghe thấy câu này, chắc chắn sẽ khẳng định một điều: tên này đón sớm như vậy là cố ý hại mình tiêu tiền!
May mà Vương đại thẩm là người buôn bán đứng đắn, cũng không có nhân cơ hội tăng giá, vẫn thu phí theo giá bình thường, thậm chí còn miễn phí bữa sáng cho họ.
Trấn Thiết Cốt hiện tại đã là khu chợ phồn hoa nhất ở Tây Nam Dương Châu, vì ở đây buôn bán đủ loại tài nguyên chất lượng cao liên quan đến võ đạo.
Các cường giả đến từ hải ngoại tam châu không đời nào chịu ở lì trong phòng cả ngày, nên lúc rảnh rỗi họ sẽ kết bạn đi dạo chơi, và rồi… một khi bước chân vào Đường Ký đan dược phường thì coi như cái túi tiền của mình xong đời.
“Tông chủ.”
Ngày hôm sau, Viên Phong đến báo cáo: “Những người ngài mang đến tiêu tiền thật hào phóng, chỉ riêng ngày hôm qua đã tiêu hết hơn 10 triệu linh thạch ở đan dược phường rồi!”