Chương 125 Sát thủ lại tới _
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 125 Sát thủ lại tới _
Chương 125: Sát thủ lại tới
Dạ Tinh Thần vốn định giấu kín chuyện mình có linh căn, dù sao việc hắn dựa vào Thái Huyền Chân Kinh để tu luyện là một trong hai bí mật lớn nhất trong lòng.
Bí mật còn lại chính là việc hắn trọng sinh.
Nhưng không nói thật thì không được, nếu cái thứ kia chỉ cho một bình cải tạo tư chất dịch mà lại chỉ là loại phẩm cấp thấp, thì hắn cũng chẳng thể nào đề bạt được linh căn.
Thái Huyền Chân Kinh càng lĩnh hội sâu sắc thì càng cưỡng ép sửa đổi linh căn, nhưng cần thời gian, mà Dạ Tinh Thần lại mang đại thù trong người, tự nhiên hy vọng có thể đề bạt linh căn càng nhanh càng tốt.
Quân Thường Tiếu nghĩ, ngươi đã có linh căn phàm phẩm rồi, vậy ta tiết kiệm 50 điểm cống hiến để mua đê phẩm cấp.
“Cho, cầm lấy mà dùng.”
Hắn ném lọ tư chất cải tạo dịch phẩm cấp phàm phẩm cho Dạ Tinh Thần.
Dạ Tinh Thần tiếp lấy, cẩn thận hỏi: “Chưởng môn, loại dược vật này sau khi dùng có tác dụng phụ gì không?”
Câu hỏi này rất chuyên nghiệp!
Ở Tinh Vẫn đại lục, có loại đan dược cưỡng ép tăng cao tu vi, sau khi dùng tuy có thể đột phá, nhưng về sau chỉ có thể dựa vào ăn đan dược để tăng tiến.
Đến khi ăn đến một tầng thứ nhất định, không có đan dược mạnh hơn, cảnh giới sẽ vĩnh viễn khó mà đề bạt.
Quân Thường Tiếu đáp: “Nếu ngươi lo lắng thì có thể không dùng.”
Dạ Tinh Thần im lặng, rời khỏi thư phòng về đến chỗ ở của mình, đóng cửa lại, cúi đầu nhìn lọ tư chất cải tạo dịch trong tay.
Hắn đang suy nghĩ có nên dùng hay không.
“Dạ Tinh Thần à Dạ Tinh Thần.”
“Năm đó vì Thái Huyền Chân Kinh, ngươi đã trải qua cửu tử nhất sinh, bây giờ lại xoắn xuýt vì một lọ dược vật đề bạt tư chất sao?”
“Ba.”
Hắn mở nắp bình, ngửa đầu uống cạn.
“Vù vù!”
Dược dịch tiến vào cơ thể, kinh mạch, huyết dịch, bắp thịt và thậm chí mỗi tấc da thịt đều đang phát sinh biến đổi, linh căn cũng theo đó mà từ phàm phẩm nhất cử bước vào trung phẩm.
Vì hắn đang ở Khai Mạch mười hai đoạn, chưa ngưng tụ khí toàn, nên chỉ có tư chất được đề bạt mà không ảnh hưởng đến cảnh giới tu luyện.
Dạ Tinh Thần rung động nói: “Thật không thể tin được!”
Thái Huyền Chân Kinh có thể đề bạt tư chất là vì nó là một loại tâm pháp vô thượng siêu việt cả Thần phẩm, vậy mà một lọ dược vật lại dễ như trở bàn tay làm được điều đó, hoàn toàn vượt qua nhận thức của hắn về dược vật!
“Có phải là tiên dược đến từ thượng giới không?” Dạ Tinh Thần suy đoán.
Thượng giới là một thế giới cao hơn Tinh Vẫn đại lục, chỉ có người đạt tới Vũ Đế, phá vỡ hư không mới có tư cách tiến vào.
Đó là một thế giới rộng lớn hơn, một cường giả từng xưng bá đại lục như hắn khi đến đó cũng chỉ như con kiến nhỏ bé.
Nhưng điều đó không ngăn cản được sự mong mỏi trong lòng Dạ Tinh Thần, bởi vì truyền thuyết nói rằng ở nơi đó có thể tìm được bí mật trường sinh!
Thọ mệnh của sinh linh ở thế giới cao võ rất dài, nhưng cuối cùng cũng sẽ có ngày lụi tàn, vì vậy có được thọ nguyên vô hạn là điều mà các cường giả luôn theo đuổi.
Dạ Tinh Thần vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu đây là tiên dược của thượng giới, mà Quân Thường Tiếu có thể tùy ý cho đệ tử dùng, vậy hắn chắc chắn không đơn giản!”
Hắn vẫn luôn không để chưởng môn vào mắt, nhưng sau khi dùng tư chất cải tạo dịch, tâm tính có một chút thay đổi.
Trùng hợp thay, Quân Thường Tiếu trong phòng cũng đang phỏng đoán hắn, thầm nghĩ: “Giấu diếm linh căn phàm phẩm? Hắn nghĩ ta ngu ngốc chắc?”
“Nguyên Phương, ngươi nghĩ sao?”
Hệ thống hơi trầm mặc rồi đáp: “Trong khoảng thời gian ngắn mà có thể đề bạt linh căn từ đê phẩm lên phàm phẩm, việc này tất có kỳ quặc.”
“Ngươi nói nhảm à.” Quân Thường Tiếu đáp.
Hệ thống nói: “Dựa theo những thông tin ta tìm tòi về Tinh Vẫn đại lục, thế giới này không có phương pháp cưỡng ép đề bạt linh căn, trừ phi…”
“Trừ phi cái gì?”
“Tâm pháp trên Thần phẩm!”
“Thần phẩm không phải là cao nhất sao?” Quân Thường Tiếu kinh ngạc.
Hệ thống nói: “Vũ kỹ ở Tinh Vẫn đại lục rất phong phú, trải qua vô tận năm tháng, bị người đời sau phân chia đẳng cấp, nhưng một số loại đoạt thiên địa tạo hóa, lại rất ít xuất hiện lại không được liệt vào.”
“Ví dụ?” Quân Thường Tiếu hỏi.
Hệ thống đáp: “Mấy vạn năm trước, Tinh Vẫn đại lục từng xuất hiện một tuyệt đỉnh cường giả, tự xưng Thái Huyền lão nhân, hắn sáng tạo ra hai loại tâm pháp, được xưng là bảo vật có một không hai, một là Thái Huyền Băng Tâm Quyết, hai là Thái Huyền Chân Kinh.”
“Nghe tên đã thấy rất trâu bò rồi.” Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống tiếp tục: “Thái Huyền Băng Tâm Quyết vào vạn năm trước đã bị một người có duyên thu hoạch được tàn quyển, sau khi tu luyện đại thành đã bước vào Vũ Đế, một tay thành lập Thái Huyền Thánh Tông, đến nay vẫn là nhất lưu tông môn.”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc: “Chỉ dựa vào một tàn quyển tâm pháp mà sáng lập ra nhất lưu tông môn, có cần phải trâu bò vậy không?”
Hệ thống nói: “Thái Huyền lão nhân là một đại năng truyền kỳ, hai loại tâm pháp do ông sáng tạo được thế nhân coi là tồn tại siêu việt cả Thần phẩm.”
“Thái Băng Tâm Quyết đã có tàn quyển xuất hiện, duy chỉ có Thái Huyền Chân Kinh là bặt vô âm tín, rất nhiều Vũ Thánh, Vũ Đế khi ở cuối đời đều đang tìm kiếm nó.”
Quân Thường Tiếu xoa xoa tay: “Nghe ngươi nói vậy ta cũng muốn xem thử thế nào.”
Hệ thống dội một gáo nước lạnh: “Loại tâm pháp thần kỳ này chỉ có nhân vật chính có đại khí vận mới có thể tìm được thôi, ký chủ đừng hy vọng, cứ ngoan ngoãn dựa vào hệ thống mà phát tài đi.”
“Cũng đúng.”
Quân Thường Tiếu bỏ đi ý định tìm kiếm tâm pháp có một không hai, nói: “Vậy việc linh căn của Dạ Tinh Thần được đề bạt là do tu luyện siêu thần phẩm tâm pháp?”
“Có đến tám chín phần mười.” Hệ thống không dám chắc chắn hoàn toàn.
Quân Thường Tiếu sờ cằm: “Nếu suy đoán này là thật, hắn có được tâm pháp có một không hai, chẳng phải cũng là nhân vật chính rồi sao?”
Một thiên tài thay đổi phế vật, một người thu hoạch được công pháp siêu phàm.
Ai nha, cái Thiết Cốt Phái nhỏ bé của ta, toàn là các loại nhân vật chính cấp lão đại, điều giáo bọn họ, nghĩ thôi đã thấy ngại ngùng rồi!
Hệ thống nói: “Ký chủ có thể lén lút trộm của Dạ Tinh Thần, nếu có siêu thần phẩm tâm pháp, lừa về tu luyện cũng được.”
Quân Thường Tiếu xua tay: “Ngươi vừa bảo ta cứ dựa vào hệ thống phát tài là được, đi học vũ kỹ của người khác có ích gì đâu.”
“Cái này…” Hệ thống không cãi lại được.
Quân Thường Tiếu không muốn gian xảo với Dạ Tinh Thần, chủ yếu là vì cho rằng dù có thật thì đối phương cũng sẽ không nói ra.
Nếu lỡ gây ra sự cảnh giác, lo lắng vũ kỹ bị cướp đoạt rồi bỏ trốn khỏi môn phái thì lại được không bù mất.
Huống hồ, những sản phẩm trong hệ thống cũng vô cùng nghịch thiên, cần gì tốn công tổn sức đi tu luyện loại tâm pháp cao thâm đó.
Đã không có ý định tìm hiểu tâm pháp, vậy thì cứ phối hợp với Dạ Tinh Thần giả bộ hồ đồ, coi hắn như một người bình thường thôi.
Nếu Quân Thường Tiếu mà biết tên đệ tử này không chỉ có được tâm pháp siêu phàm mà hệ thống vừa nhắc tới, mà còn là một Vũ Đế trọng sinh, có lẽ hắn sẽ nhảy thẳng từ trên giường lên nóc nhà luôn đấy.
Đêm dài đằng đẵng, khó lòng an giấc.
Quân Thường Tiếu dừng lại việc tu luyện, lẩm bẩm: “Xem khu mua sắm có gì mới không, biết đâu lại có đồ tốt.”
“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 220/500.”
Sau khi làm mới, những sản phẩm hoàn toàn mới hiện ra.
Quân Thường Tiếu đảo mắt qua từng món, ánh mắt dừng lại ở một món hàng tên là “Kính râm ảo diệu”.
Kính râm cũng có bán à! Lại còn là ảo diệu!
Ấn mở phần giới thiệu chi tiết:
“Vật phẩm: Kính râm ảo diệu.
Công hiệu: Đeo vào có thể dùng ý niệm mở ra chức năng nhìn trộm, nhanh chóng phân tích linh căn, tu vi, lực lượng, vũ khí, cấp độ đồ phòng hộ của mục tiêu…
Thời gian có tác dụng: Dùng ngay khi mở.
Giá: 50 điểm cống hiến.
Ghi chú: Kính râm ảo diệu chỉ giới hạn ký chủ sử dụng, sẽ căn cứ tu vi để quyết định mức độ nhìn trộm, người có tu vi cường đại hoặc có công pháp chí bảo ẩn giấu sẽ không thể hiện ra.”
Quân Thường Tiếu mừng rỡ: “Cái này trâu bò!”
Tuy hệ thống cũng có thể dò xét ra tu vi và lực lượng đại khái của đối phương, nhưng lại không thể nhìn ra linh căn, vũ khí hay thậm chí là cấp độ đồ phòng hộ!
“Mua!”
Không chút do dự nhấn vào.
“Đinh! Ký chủ tiêu phí 50 điểm cống hiến, nhận được kính râm ảo diệu x1, đã chuyển đến không gian giới chỉ.”
“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 170/500.”
Quân Thường Tiếu còn chưa kịp định thần chui vào không gian giới chỉ lấy kính râm ảo diệu vừa mua thì bên tai đã vang lên: “Đinh! Chi nhánh nhiệm vụ được kích hoạt.”
Lại nhiệm vụ?
Kéo màn hình số liệu của hệ thống ra, nội dung hiển thị: “Đánh g·iết sát thủ đến ám sát 0/5 (chưa hoàn thành).”
Tặc tặc.
Tế Vũ Lâu này đúng là không biết mệt, lại phái sát thủ đến nữa.
“Bành —— ——”
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng súng, Tiêu Tội Kỷ trên trạm canh gác sau khi nổ phát súng đầu tiên, nhanh chóng di chuyển khẩu QBU88, dùng ống ngắm tám lần khóa chặt vị trí trên núi đá ở phía xa.
“Đinh! Đánh g·iết sát thủ đến ám sát 1/5.”
Cùng lúc tiếng nhắc nhở vang lên, Quân Thường Tiếu leo lên trạm canh gác, đặt khẩu súng lên bệ đá chờ sẵn, hỏi: “Bốn người còn lại đâu?”
“Đều đang nấp sau tảng đá.” Tiêu Tội Kỷ đáp.
Ừ, bốn tên sát thủ đang dán mình vào mặt sau tảng đá không dám ló đầu ra, càng nhìn thấy t·hi t·hể của đồng bọn bị nổ đầu ở đằng xa, sống lưng dâng lên một luồng khí lạnh, da đầu cũng đều tê dại.