Chương 1195 Chiến trường thiết lôi
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1195 Chiến trường thiết lôi
Chương 1195: Chiến trường thiết lôi
Vì sao Quân Thường Tiếu đến chiến trường, các vị lão đại của các vị diện lại biết?
Bởi vì đối với loại tồn tại siêu cấp trâu bò dám chống lại thượng giới này, đương nhiên sẽ có vô số tai mắt được phái đến, bố trí tại các cứ điểm bên ngoài Tinh Vẫn đại lục.
“Đến rồi?”
“Đến rồi.”
Những tai mắt quen thuộc ngồi chờ bên ngoài cứ điểm, gặp mặt chẳng những chào hỏi, mà còn thường xuyên cùng nhau nói chuyện phiếm, tán dóc.
Loại người mà dù không có mặt ở đó, cũng khiến các vị diện phải toàn bộ hành trình lưu ý, không dám chút nào lơ là như vậy, có lẽ chỉ có Tinh Vẫn đại lục.
Đương nhiên.
Việc các lão đại phái tai mắt không phải để giám thị Quân Thường Tiếu.
Mà là chờ hắn xuất hiện, lập tức báo cáo cho bản thân, sau đó nhanh chóng dặn dò thủ hạ phải an phận thủ thường, tuyệt đối đừng đắc tội cái gia hỏa kia.
Nói như vậy.
Khi Quân Thường Tiếu chưa đến, chiến trường vẫn giống như ngày thường, nên đánh nhau thì đánh, nên đoạt cơ duyên thì đoạt, còn náo nhiệt hơn năm ngoái.
Nhưng một khi hắn xuất hiện, thì ai nấy đều không đánh nhau nữa, chẳng đoạt cơ duyên làm gì, toàn bộ rút về cứ điểm cố thủ.
Nếu giới cao võ có giải thưởng hòa bình, thì trao cho Quân Thường Tiếu tuyệt đối xứng đáng, dù sao vị diện tranh đấu vốn là chủ đạo, ấy vậy mà từ khi hắn đến, đừng nói đánh nhau, cãi nhau cũng chẳng có, có thể nói là một mảnh thiên hạ thái bình.
Thà gây Diêm Vương, chớ gây cứ điểm.
Còn ở chiến trường vị diện thì lại là thà gây Diêm Vương, chớ gây Cẩu Thặng.
“Sao hắn lại tới đây?”
Mạc Thương Sinh sau khi nhận được tin tức thì vẻ mặt liền trở nên rất đặc sắc.
Công khai phản kháng thượng giới ở chiến trường vị diện, tuyệt đối là tội chết, vượt qua sấm sét rồi chuồn lẹ quả là hành động sáng suốt, kết quả không bao lâu lại g·iết trở về, chẳng lẽ không sợ…?
“Bốp!”
Mạc Thương Sinh vỗ ót một cái, chợt tỉnh ngộ: “Quên, quên mất, quân phu nhân còn ở chiến trường, hóa ra hắn đến thăm vợ!”
Đã công khai nghịch thiên rồi, còn dám mạo hiểm đến đây.
Quân tông chủ đối với vợ mình, đây tuyệt đối là yêu thương hết mực a.
Còn nói về Hoa Hồng nữ hoàng, thì phải kể là Hồn Tộc đại lục dạo gần đây ở chiến trường qua ngày tương đối nhàn hạ, chỉ cần người của bọn họ xuất hiện, võ giả các vị diện đều tránh như tránh tà.
“Quân phu nhân tốt.”
“Quân phu nhân gặp lại.”
Những cường giả thức thời nhìn thấy Hoa Hồng nữ hoàng, trước khi đi đều tỏ vẻ khách khí.
Trước kia Hồn Tộc đại lục bị các vị diện lớn liên thủ công kích, từ khi thân phận thê tử của Quân Thường Tiếu bị phơi bày, nhất thời bị liệt vào hàng ngũ không thể trêu chọc.
Thậm chí nếu có cơ duyên gì xuất thế, chỉ cần Hoa Hồng nữ hoàng chạy tới, các vị diện khác không thèm cân nhắc mà dẫn người rời đi ngay lập tức, hoàn toàn là chắp tay nhường lại.
Nói đi cũng phải nói lại, Quân Thường Tiếu dựa vào tầm bảo khí g·ian l·ận, cơ duyên còn sót lại ở chiến trường không khác gì bị đào sạch, sau đó thượng giới phong bế cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, cũng hủy bỏ tư cách, rồi lại tiến hành tiếp tế một lần.
Điểm cống hiến và cơ duyên bên trong chiến trường là động lực kích thích võ giả các vị diện đến đây, tự nhiên không thể gián đoạn, nếu không sẽ chẳng còn chút ý nghĩa tồn tại nào.
Vì vừa mới được thêm vào, tần suất xuất thế cơ duyên tương đối cao, lại không ai cùng Hồn Tộc đại lục tranh đoạt, cho nên tốc độ phát triển cứ điểm rất nhanh.
…
Cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
Quân Thường Tiếu đứng trên đỉnh chủ phong, vẻ mặt không vui.
Lúc trước mới đến, hàng rào cứ điểm bị Thúy Hoa phá nát, kết quả lại được bổ sung.
“Thượng giới.”
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, phẫn nộ thầm nghĩ trong lòng: “Lão tử sớm muộn gì cũng lên đó, giẫm các ngươi dưới chân!”
Dù sao cũng đã làm chuyện chặt Thiên rồi, đâu ngại làm thêm chuyện nghịch thiên!
Huống chi, sáng tạo ra chiến trường lấy g·iết chóc làm chủ, hoàn toàn xem sinh linh trần thế là cỏ rác, cái này căn bản không phải Thiên, trái lại nó lại thế nào!
Bởi vì bị trừng phạt và chế tài, hạt giống cừu hận đã chôn sâu trong lòng Quân Thường Tiếu.
…
“Chủ thượng.”
Trong đại điện rộng lớn, vị lão giả khom người nói: “Quân Thường Tiếu lại dùng thủ đoạn phi pháp lẻn đến chiến trường vị diện.”
“Thật là một kẻ không an phận.” Lăng Dao nữ đế bị mây mù bao phủ lên tiếng.
Lão giả khom người nói: “Giới đường mà biết, chắc lại muốn chế tài hắn.”
“Sẽ không.”
Lăng Dao nữ đế phủ nhận: “Việc chế tài lần trước đã triệt tiêu tất cả tội trạng, lần này hắn chỉ là nhập cư trái phép, không đến mức bị chế tài lần nữa.”
“Hy vọng tiểu tử kia giữ yên phận, đừng có khiêu khích các quy tắc thượng giới đã định ra nữa…” Lão giả khom người chợt ngập ngừng.
Bởi vì Quân Thường Tiếu đang ở chiến trường vị diện, lúc này đã sai Thúy Hoa cắn nát cứ điểm thêm lần nữa.
Mịa nó tôi còn ngồi đó mà nghĩ cái gia hỏa kia sẽ giữ khuôn phép, chẳng lẽ tôi điên rồi sao, hay đầu tôi bị lừa đá rồi?
…
Bên ngoài cứ điểm Linh Nguyên đại lục.
Lục Thiên Thiên và Lý Thanh Dương dẫn các đệ tử hạch tâm, lấy mười người một tổ bố trí ra Tứ Phương Thiên Địa trận.
“Lão Kha.”
Quân Thường Tiếu ngồi ở đằng xa nhấp ngụm trà, hỏi: “Có thể bắt đầu chưa?”
“Có thể.”
Kha Cẩm Nam đáp lời.
Nhưng trong lòng vẫn còn hoài nghi.
Đám đệ tử Vạn Cổ tông bố trí trận pháp, tản mát ra khí tức hùng hậu, nhìn qua thì không thể coi thường, nhưng đám cường giả chữ Huyền của mình phái ra chắc cũng không đến mức không chịu nổi chứ.
Quả nhiên là vậy!
Luận bàn vừa bắt đầu, giao chiến chưa được bao lâu, cường giả Linh Nguyên đại lục đã toàn thân rã rời nằm trên đất.
“Lợi hại, lợi hại!” Kha Cẩm Nam nói từ tận đáy lòng.
Mười tên đệ tử Vạn Cổ tông tu vi chỉ mới Vũ Hoàng, vẻn vẹn dựa vào trận pháp, đã tiêu hao đám cường giả chữ Huyền hàng đầu của mình ra nông nỗi này, quả thật không thể tin được.
Quân Cẩu Thặng cười khẩy.
Tứ Phương Thiên Địa trận quả nhiên cường thế!
Mười tên đệ tử Vũ Hoàng bố trí ra, hoàn toàn có thể nghênh chiến với nửa bước Vũ Thánh!
“50000 điểm cống hiến bỏ ra có đáng không hả?” Hệ thống hỏi.
“Đáng!”
Quân Thường Tiếu đáp: “Siêu đáng luôn ấy chứ!”
Hệ thống tiếp tục phát huy tài chào hàng của mình: “Nên muốn mạnh lên, vẫn phải dựa vào hệ thống thôi.”
…
“Thành chủ!”
Trong đại điện cứ điểm Cửu Thiên đại lục, thủ hạ chắp tay bẩm báo: “Quân tông chủ gửi đến một phong thư.”
“Ồ?”
Mạc Thương Sinh ngạc nhiên nhận lấy thư.
Mở ra xem thì thấy trên đó viết—— Quân mỗ bày lôi đài ở bên ngoài cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, kính mời Mạc thành chủ dẫn cường giả đến cổ động.
Lôi đài?
Tình huống gì đây?
Những kẻ còn đang ngơ ngác chẳng kém còn có Hạo Hãn đại lục, Sa La đại lục và các vị diện khác.
Bởi vì lúc này bọn họ cũng đều nhận được thư của Quân Thường Tiếu, nội dung y hệt như phong thư của Mạc thành chủ.
“Cung chủ, chúng ta có đi không?”
“Có thể không đi sao!”
Trong nhất thời, phàm là các lão đại vị diện nhận được thư, ào ào dẫn một đám cường giả của mình lên đường tiến về cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, mãi đến khi đuổi tới hiện trường, liền thấy bên ngoài kết giới bỗng dưng mọc ra một cái lôi đài cỡ lớn.
Quân Thường Tiếu đang ngồi trên đó uống trà.
Một đám đệ tử đứng sắp hàng dưới đài, người nào người nấy đều chắp hai tay ra sau lưng, ngẩng cao đầu ưỡn ngực.
Bên trái lôi đài viết—— Ngã tự hoành đao hướng thiên tiếu.
Bên phải lôi đài viết—— Khứ lưu can đảm lưỡng côn lôn.
Hoành phi, xương cốt cứng rắn.
Cái này chẳng phải là Sinh Tử Đài mà Thí Thần Điện năm xưa liên hợp với mấy chục tà phái Hoa Dương quận đến gây sự, bắt đệ tử xây ở chân núi đó sao!
Các cường giả vị diện lần lượt kéo đến nhìn thấy lôi đài, cùng những con chữ rồng bay phượng múa, đều thầm nghĩ trong lòng, Quân tông chủ định làm gì đây?
“Chư vị.”
Quân Thường Tiếu đứng dậy, cất cao giọng nói: “Hôm nay Quân mỗ bày lôi đài ở đây, lấy mười tên chữ Hoàng khiêu chiến một tên cường giả chữ Huyền, nếu bên ta thua nguyện bồi thường mười vạn linh thạch.”
“Cái này…”
Các cường giả vị diện đều lộ vẻ kinh ngạc.
Mười tên chữ Hoàng sao có thể đánh lại một tên chữ Huyền, Quân tông chủ nhiều linh thạch đến mức không có chỗ tiêu hay sao?
“Đương nhiên.”
Quân Thường Tiếu nói thêm: “Nếu như các ngươi thua, thì phải cho Quân mỗ 10 ngàn linh thạch.”