Chương 486 Vũ Thiên Nam khí vận, Thái Miểu nghi ngờ (2)
- Trang chủ
- Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
- Chương 486 Vũ Thiên Nam khí vận, Thái Miểu nghi ngờ (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 486 Vũ Thiên Nam khí vận, Thái Miểu nghi ngờ (2)
Chương 486: Vũ Thiên Nam khí vận, Thái Miểu nghi ngờ (2)
“Là tỷ tỷ?”
Vũ Thiên Nam vừa ngạc nhiên, vừa kinh sợ, vội hỏi: “Tiền bối, ngài biết tỷ tỷ ta ở đâu không?”
Tiêu lão đầu nghe vậy thì bán tín bán nghi.
Người dẫn đường võ đạo của Vũ Thiên Nam là nữ, hiển nhiên không thể là người kia.
“Vậy là ai?”
Trong đầu lão hiện lên vô số bóng hình cường giả nữ giới, song chẳng một ai có năng lực ấy.
Lý Huyền ngẩng đầu chỉ lên trời, cười nói: “Thời cơ đến thì tự khắc sẽ gặp!”
Lòng Vũ Thiên Nam chấn động, lẽ nào tỷ tỷ, người dẫn đường võ đạo của mình ở Đạo vực?
Tiêu lão đầu trong lòng như lửa đốt, vắt óc suy nghĩ cũng không tài nào đoán ra ai có thể là người dẫn đường võ đạo của Vũ Thiên Nam, lại có khả năng ban cho hắn thiên địa khí vận.
Lão muốn mở miệng hỏi, song lại sợ thất lễ, trọc Đạo Tổ không vui, đâm ra khó chịu vô cùng.
Lý Huyền liếc nhìn lão, khẽ cười: “Ngươi muốn hỏi gì cứ hỏi.”
Tiêu lão đầu mừng rỡ khôn xiết.
“Đa tạ tiền bối!”
Tiêu lão đầu kích động nói: “Vãn bối có chút nghi hoặc, trong thiên hạ này, nữ võ giả nào có năng lực như vậy? Xin tiền bối giải đáp cho vãn bối.”
Lý Huyền gật đầu đáp: “Ngươi có nghi hoặc ấy cũng phải, bởi lẽ thiên địa khí vận kia là do một chí bảo ban cho, chứ không phải do bản thân người đó có năng lực này.”
Tiêu lão đầu nghe xong giật mình, rồi chợt trong đầu hiện ra hai bóng hình.
Chí bảo ban tặng thiên địa khí vận chỉ có chúa tể thiên địa mới có thể rèn đúc ra, mà người có chí bảo này ắt hẳn phải có quan hệ mật thiết với Thái Thương lão sư.
Trong số các nữ võ giả, hiện tại chỉ có hai người có khả năng đó.
“Lẽ nào là nàng?”
Tiêu lão đầu trầm ngâm.
“Vãn bối đã hiểu!”
Tiêu lão đầu cung kính thi lễ.
Vũ Thiên Nam nóng lòng không yên, Tiêu lão đầu đến từ Đạo vực, chẳng hay có biết tỷ tỷ mình không?
Nhưng giờ không phải lúc hỏi han, đành nén nỗi lòng lại vậy.
Lý Huyền giải đáp xong thắc mắc cho Vũ Thiên Nam, lại chỉ điểm hắn tu luyện võ đạo, nhất là thần thông chi pháp.
Sau khi chỉ điểm Vũ Thiên Nam xong, Tân Mộng Nhu cung kính hành lễ: “Xin tiền bối chỉ điểm cho vãn bối.”
Lý Huyền cười gật đầu.
Tân Mộng Nhu tu luyện Mộng Huyễn đạo, trước kia Lý Huyền đã mơ hồ chỉ điểm nàng một lần, nàng cũng có thu hoạch, nhưng giờ xem ra, Tân Mộng Nhu đã lĩnh hội được nhiều hơn và có được Mộng Huyễn đạo chi pháp hoàn chỉnh hơn.
Tuy nhiên, trong đó vẫn còn vài vấn đề.
Như “Đúng như huyễn chi thuật”, nó tựa như một loại huyễn thuật, nhưng lại siêu thoát huyễn thuật, khai sinh ra một loại mộng ảo chi đạo đặc biệt.
Lý Huyền nay đã khác xưa, chỉ cần liếc mắt là thấy rõ vấn đề.
“Địch là mộng ảo, mình là mộng ảo, nhất niệm mộng ảo sinh, nhất niệm mộng ảo diệt; hóa địch như mộng huyễn, mộng ảo diệt thì địch tự diệt; hóa mình là mộng ảo, như yếu ớt như mộng, sẽ không bị địch quấy nhiễu…”
Lý Huyền khẽ cười, mỗi lời nói ra đều hàm chứa ý vị sâu xa, tiếp đó chỉ ra những thiếu sót trong Mộng Huyễn đạo của nàng, cùng phương pháp bù đắp và tăng cường.
“Đa tạ tiền bối chỉ điểm sai lầm!”
Tân Mộng Nhu kích động khôn tả.
Chợt nàng có chút do dự, dường như còn điều gì muốn nói.
“Có gì nghi vấn cứ nói, đừng ngại!”
Lý Huyền cười nói.
“Tiền bối, vãn bối được Thái Miểu tổ sư chỉ điểm mới chính thức bước vào Mộng Huyễn đạo, nhưng Thái Miểu tổ sư vẫn còn chút vướng mắc, muốn vãn bối thay mặt thỉnh giáo tiền bối…”
Tân Mộng Nhu cung kính nói.
“Có gì cứ nói thẳng.”
Lý Huyền gật đầu.
Thái Miểu?
Một trong những tùy tùng của Thái Thương, tiểu thiên địa chi chủ, thực lực không thể so sánh với giới chủ bình thường.
Tiêu lão đầu trầm ngâm, Thái Miểu vì sa vào mâu thuẫn nội tại nên khiến Thái Miểu giới mâu thuẫn không ngừng, thậm chí tàn sát lẫn nhau.
Lẽ nào nàng đã thoát khỏi mâu thuẫn rồi?
“Vâng, tiền bối!”
Tân Mộng Nhu hít sâu một hơi, nói: “Thái Miểu tổ sư tu luyện hai đại công pháp, một là Thái Miểu Mộng Huyễn đạo, hai là Thái Miểu Chí Tôn đạo. Mộng ảo thì mờ mịt, khó nắm bắt; chí tôn thì bá đạo, ngạo nghễ thiên hạ, nhưng từ sau một trận đại chiến, tổ sư đã lâm vào xung đột giữa cả hai…”
Thái Miểu tu luyện Mộng Huyễn đạo và Chí Tôn đạo, một bên thì mộng ảo hư vô, khó lường, khó nắm bắt, một bên thì bá khí vô song, ngạo nghễ thiên hạ, thể hiện chí tôn ngạo nghễ!
Hai con đường võ đạo khác biệt khiến nàng rơi vào mâu thuẫn nội tâm, nói ngắn gọn là xung đột võ đạo, thậm chí có thể gọi là tẩu hỏa nhập ma!
Đương nhiên, tất cả những điều này đều liên quan đến trận đại chiến mà Thái Miểu đã trải qua, từ đó sinh ra khúc mắc trong lòng, thậm chí là tâm ma.
Trận đại chiến đó chính là trận Thái Thương giao chiến với cường giả Bất Hóa Thần Điện năm xưa.
“Tổ sư nói, trong trận chiến đó, nàng cảm thấy bất lực, không thể cứu bạn tốt, thậm chí không thể giúp đỡ gì. Nàng cảm thấy Mộng Huyễn đạo có thể mê hoặc đối thủ, nếu khi đó đủ mạnh thì đã có thể giúp bạn tốt.”
“Thế nhưng, tổ sư lại nghĩ, Chí Tôn đạo sát phạt vô song, chiến lực càng mạnh, nếu Chí Tôn đạo mạnh hơn thì có lẽ đã có thể hiệp trợ bạn tốt, ngăn cản được nhiều công kích…”
Tân Mộng Nhu nhẹ giọng nói.
Đây chính là mâu thuẫn và khúc mắc trong lòng Thái Miểu.
Trận chiến năm xưa khiến nàng rơi vào mâu thuẫn nội tâm, cảm thấy nếu Mộng Huyễn đạo mạnh hơn thì có thể mê hoặc địch nhân, tạo cơ hội phản công hoặc bỏ chạy cho bạn tốt.
Nhưng đồng thời nàng cũng nghĩ rằng, nếu Chí Tôn đạo đủ mạnh, dựa vào chiến lực vô song của nó, có thể trực tiếp giúp bạn tốt ngăn cản được nhiều công kích hơn, có thể cùng bạn tốt liên thủ, biết đâu đã có thể giành chiến thắng cuối cùng.
Chính vì thế mà nàng rơi vào mâu thuẫn giữa Mộng Huyễn đạo và Chí Tôn đạo.
Đây không chỉ là xung đột trong võ đạo mà còn là khúc mắc trong lòng, mà “bạn tốt” kia, hẳn chính là Thái Thương.
Lý Huyền thầm nghĩ.
Tiêu lão đầu lặng lẽ lắng nghe, sắc mặt có chút phức tạp.
“Tiền bối, đó là vấn đề của tổ sư, xin tiền bối chỉ điểm.”
Tân Mộng Nhu giải thích xong, cung kính hành lễ.
Sở dĩ Thái Miểu nhờ Tân Mộng Nhu thỉnh giáo là vì nàng từng nghe Tân Mộng Nhu kể về một vị tiền bối cao thâm khó dò, người đã chỉ điểm cho nàng nên Mộng Huyễn đạo của nàng mới có chút khác biệt, bước ra một bước nhỏ, tạo ra con đường mộng ảo của riêng mình.
Chính vì vậy, Thái Miểu mới nhờ nàng thay mặt thỉnh giáo.
Nói cho cùng, Thái Miểu đã nghi hoặc rất lâu, khúc mắc khó giải, dù mâu thuẫn trong lòng đã giảm bớt, bắt đầu dung hòa Mộng Huyễn đạo và Chí Tôn đạo, nhưng vẫn chưa giải quyết được vấn đề.
Với thực lực của Thái Miểu mà phải nhờ Tân Mộng Nhu thay mặt thỉnh giáo, chẳng khác nào “vái tứ phương”, thử vận may lần nữa.
Lý Huyền không vội trả lời mà nhìn sang Tiêu lão đầu, nói: “Ngươi có gì muốn nói không?”
Tiêu lão đầu cảm thán: “Tiền bối, mâu thuẫn của Thái Miểu bắt nguồn từ trận chiến năm xưa, nhưng căn nguyên vẫn là tại Thái Thương lão sư.”
Ngừng một lát, Tiêu lão đầu nói: “Mộng Huyễn đạo và Chí Tôn đạo đều do Thái Thương lão sư chỉ điểm, đó là con đường của Thái Miểu, tình cảm của nàng dành cho Thái Thương lão sư vô cùng sâu sắc…”
Tiêu lão đầu thở dài cảm thán, cung kính nói: “Nàng đã rơi vào mâu thuẫn nội tâm từ rất lâu rồi, mong Đạo Tổ tiền bối có thể giải đáp khúc mắc cho nàng.”