Chương 458 Bích Hải cảnh nguy cơ (1)
- Trang chủ
- Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
- Chương 458 Bích Hải cảnh nguy cơ (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 458 Bích Hải cảnh nguy cơ (1)
Chương 458: Bích Hải Cảnh Nguy Cơ (1)
Hồng Nhất và Hồng Nhị mừng rỡ trong lòng, không ngừng gật đầu: “Không thành vấn đề, thần hồn bí bảo, ba ngày sau ta nhất định đích thân mang đến tận tay tiểu hữu!”
Chỉ cần Khương Bất Bình chịu ra tay là được, dù sao với phong mang mà hắn đang thể hiện, còn hơn cả Thiên Thần Mạnh Xung mấy phần.
Cho dù không thể thắng, chỉ cần đả thương Mạnh Xung, suy yếu thực lực của hắn, Vạn Bảo Minh bọn họ sẽ có cơ hội.
Hai cường giả kịch chiến tất sẽ tiêu hao rất lớn.
Mà một khi tiêu hao lớn, dù mạnh đến đâu cũng khó chống lại việc bị vây công.
Chính vì vậy, Hồng Nhất sảng khoái đáp ứng.
“Tốt, vậy cứ quyết định như thế. Ta đã nói trước, ta không bảo đảm sẽ thắng, chỉ hứa sẽ ra tay một lần.”
Khương Bất Bình nhấn mạnh.
“Tiểu hữu chịu ra tay một lần là đủ rồi!”
Hồng Nhất cười gật đầu.
“Vậy ta chờ thần hồn bí bảo của các ngươi!”
Khương Bất Bình quay người rời đi, bước vào Cảnh môn, tiến vào cảnh tiếp theo.
Từ khi Khương Bất Bình liên tục chém g·iết đám Bất Hủ Thiên Tôn, hung danh vang xa, không biết từ lúc nào ở Thần Vực đã nổi lên làn sóng dư luận thảo phạt hắn, rêu rao Khương Bất Bình là kẻ hung hăng tàn bạo, nếu không g·iết tất sẽ gây loạn Thần Vực.
Thanh thế thảo phạt Khương Bất Bình càng lúc càng lớn mạnh, phía sau chắc chắn có thế lực lớn đứng ra trợ giúp.
“Khương Bất Bình ngược lại là niềm vui bất ngờ.”
Thiên Thập Thất ở Long Sơn Cảnh, nghe thuộc hạ báo cáo, lộ vẻ kinh ngạc.
“Rất tốt, cứ mượn Khương Bất Bình, đẩy mạnh hơn nữa việc đảo loạn Thần Vực đi.”
Thiên Sát Địa Ảnh ẩn mình trong các thế lực lớn bắt đầu thúc đẩy chuyện này. Trong nhất thời, Khương Bất Bình gần như biến thành ma đầu ai ai cũng muốn g·iết.
Nhưng Khương Bất Bình lại chẳng hề để ý đến chuyện này.
Sau khi lấy được thần hồn bí bảo của Vạn Bảo Minh, hắn liền bắt đầu vận dụng, còn việc tìm nhị sư huynh luận bàn thì tạm thời không vội.
Đến Thái Côn Cảnh, gặp nhị sư huynh, làm ra vẻ một chút là được.
Vạn Bảo Minh cũng không thể thúc giục, chỉ có thể chờ đợi.
Uy danh của Khương Bất Bình vang khắp Thần Vực, đến giờ thì không còn Bất Hủ Thiên Tôn nào dám một mình tìm hắn giao chiến.
Dù vậy, Khương Bất Bình vẫn gặp không ít tập kích; không thể ra mặt, vậy thì ngấm ngầm hạ độc thủ.
Bởi vậy, nơi nào có Khương Bất Bình, nơi đó có đủ loại tập kích.
Khương Bất Bình cũng không hề che giấu việc mình đang tiến về Thái Côn Cảnh, không ngừng tạo áp lực tâm lý cho Khương Thiên Minh và Vân Yên.
Thời gian trôi qua, dấu hiệu đại loạn của Thần Vực càng lúc càng rõ ràng, phảng phất có một bàn tay đen phía sau đang thúc đẩy thế cục phát triển.
Trong 36 cảnh, đã có mấy cảnh bùng nổ đại chiến chinh phạt lẫn nhau, và một phần Thiên quật cũng vì vậy mà luân hãm, Minh Ngục, Vu Ma, thiên ngoại chân linh,… đều có kẻ tràn vào Thần Vực.
Vào một ngày nọ, một tin tức truyền ra, nói rằng Thiên Thần Mạnh Xung một mình một đao dẹp yên hai cảnh đang chinh phạt lẫn nhau, chém g·iết mấy tên huyết tử xâm nhập Thần Vực, mấy tên Vu Ma, mấy tên thiên ngoại chân linh.
Rồi chém g·iết hơn chục tên Bất Hủ Thiên Tôn đang khuấy động thế cục, sau đó lại chém g·iết kẻ đuổi g·iết của Vạn Bảo Minh, Mạnh Xung lại một lần nữa thể hiện phong mang.
Các cường giả của những thế lực lớn nắm thông tin đều mong chờ trận chiến giữa Mạnh Xung và Khương Bất Bình.
Điều khiến không ít thế lực lớn kinh ngạc là, vương triều Đại Viêm vậy mà không có bất kỳ hành động nào, không những không nhằm vào Khương Bất Bình, mà cũng không tham dự bất kỳ hành động nào liên quan đến Mạnh Xung và Khương Bất Bình.
Một bộ dáng chẳng hề liên quan đến mình.
Sự hỗn loạn của Thần Vực đã sớm truyền đến Bích Hải Cảnh, đám Bất Hủ Thiên Tôn trên Vân Thiên Đảo giờ phút này thở phào nhẹ nhõm, vì Hứa Viêm vừa vào Bích Hải Cảnh đã biến mất không tăm tích.
Chỉ cần không đến gây chuyện thì Hứa Viêm đến làm gì bọn họ cũng chẳng khẩn trương.
Trên đại dương bao la của Bích Hải Cảnh, một chiếc thuyền nhỏ trơ trọi lênh đênh trên biển, đã không biết trôi dạt đến nơi nào. Thậm chí có hải thú nhảy lên, muốn rơi vào phi thuyền, nhưng lại bị trận pháp của phi thuyền xóa bỏ tại chỗ.
Lại có một tên Hải Linh phát hiện chiếc phi thuyền này, kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó, thấy tựa hồ là vật vô chủ liền muốn chiếm dụng, nhưng lại bị trận pháp của phi thuyền đ·ánh g·iết tại chỗ.
Một tên Hải Linh nhỏ yếu biến mất trong biển rộng, tự nhiên sẽ không gây chú ý.
Biển cả mênh mông, dù Hải Linh là bá chủ trong biển, thống ngự đại dương, nhưng mỗi năm đều có không ít Hải Linh tuần sát biển cả biến mất.
Hoặc là gặp phải hải thú mạnh hơn rồi bị g·iết, hoặc là gặp phải nguy hiểm tiềm ẩn.
Nói tóm lại, một tên Hải Linh yếu ớt biến mất sẽ không gây ra bất kỳ xáo trộn nào.
Trong phi thuyền, một cái mai rùa phủ đầy cỏ và rêu, trông không có gì đặc biệt, không có dao động huyền diệu, cũng không có khí tức bảo vật.
Hứa Viêm không biết mình đã ở trong tiểu thiên địa của Nguyên Quy Giáp bao lâu.
Sức mạnh nguyên thần của hắn hiện lên, bao phủ tiểu thiên địa của Nguyên Quy Giáp, tỉ mỉ cắt tỉa các quy tắc ẩn chứa trong đó.
Những lĩnh hội liên quan đến Lập Đạo càng lúc càng rõ ràng.
Mơ hồ giữa, khoảng cách minh ngộ Lập Đạo Cảnh chỉ còn nửa bước, và nửa bước này cũng sắp bước ra rồi.
Gốc ngọc trúc hòa hợp ánh sáng, ở trước mặt Hứa Viêm. Trên ngọc trúc, từng đường vân tinh tế huyền ảo như quy tắc thiên địa đang lưu chuyển, linh khí tràn vào ngọc trúc làm cho vầng sáng càng thêm huyền ảo.
Sự náo động của Thần Vực không liên quan gì đến Hứa Viêm, thậm chí cả những gì Khương Bất Bình gặp phải hắn cũng hoàn toàn không biết.
Lúc này, hắn toàn thân toàn ý dồn vào việc lĩnh hội Lập Đạo Cảnh.
Trên Vân Thiên Đảo, Tạ Lăng Phong tiếp tục khổ tu, tìm hiểu kiếm đạo.
Uy danh của Hứa Viêm và Mạnh Xung đã truyền đến Vân Thiên Đảo.
“Không hổ là Hứa huynh và Mạnh huynh.”
Tạ Lăng Phong cảm thán không thôi.
Hứa Viêm từ biên hoang tiến vào nội vực, rất nhanh đã danh chấn, quét ngang vô địch.
Tiến vào Linh Vực cũng không khác biệt, một đường quật khởi, một đường quét ngang, uy danh vang khắp Linh Vực, không ai địch nổi!
Bây giờ đến Thần Vực mới bao nhiêu năm, đã hung danh lan xa, chém g·iết Bất Hủ Thiên Tôn nhẹ nhàng như đập c·hết châu chấu!
“Ta cũng có cơ hội!”
Tạ Lăng Phong đấu chí ngút trời.
Chỉ cần đột phá Phá Hư Cảnh, với uy lực kiếm đạo của hắn, chém g·iết Bất Hủ Thiên Tôn cũng không quá khó khăn.
Dĩ nhiên không thể làm được như Hứa Viêm, Mạnh Xung, g·iết Bất Hủ Thiên Tôn như đập c·hết châu chấu, nhưng đ·ánh g·iết Bất Hủ Thiên Tôn cũng không quá khó.
Chỉ cần đột phá Phá Hư Cảnh, dù gặp phải Bất Hủ Thiên Tôn hàng đầu cũng có thể thủ thắng.
Độ khó có lẽ lớn, nhưng cũng đủ để kiêu ngạo.
Nếu thực lực tăng lên đến Phá Hư Cảnh tiểu thành, thậm chí đại thành, g·iết Bất Hủ Thiên Tôn hàng đầu cũng sẽ rất dễ dàng.
“Phá Hư rất khó khăn.”
Tạ Lăng Phong cảm thán một tiếng, việc hắn có thể đột phá Thần Tướng Cảnh trong thời gian ngắn như vậy đã là rất khó có được rồi.