Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 442 Ta gọi Thiên Tử, nên đi hố Mị Vu

  1. Trang chủ
  2. Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
  3. Chương 442 Ta gọi Thiên Tử, nên đi hố Mị Vu
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 442 Ta gọi Thiên Tử, nên đi hố Mị Vu

Chương 442: Ta gọi Thiên Tử, nên đi hố Mị Vu

Áo bào tím thiếu niên nói đến đây lại dừng, vò đầu bứt tai đầy vẻ khổ sở, cuối cùng bực bội nói: “Tóm lại, ngươi chỉ cần biết ta đối với cái thiên địa này hiểu rất rõ, hiểu rất rõ là được. Dù sao, ta có lẽ là… có lẽ là thân phận kia.”

Lý Huyền cười tươi rói: “Ngươi là gì, ta tự nhiên biết. Ta đã nói, ngươi đối thiên địa này chỉ hiểu rõ bề ngoài, còn thiếu sót điều gì đó bên trong, tất nhiên là có căn cứ.”

Áo bào tím thiếu niên kinh ngạc: “Ngươi biết ta?”

“Đương nhiên!” Lý Huyền gật đầu.

“Vậy ngươi nói xem, ta là gì?” Áo bào tím thiếu niên tỏ vẻ hứng thú.

Lý Huyền đưa tay chỉ lên trời, rồi lại chỉ xuống đất, sau đó chỉ vào áo bào tím thiếu niên, cười mà không nói.

Áo bào tím thiếu niên ngơ ngác: “Ngươi có ý gì?”

Lý Huyền thở dài: “Ngươi đúng là tiểu bằng hữu ngốc nghếch, đến thế này còn không hiểu.”

Áo bào tím thiếu niên nắm tóc, bực mình nói: “Ngươi cứ chỉ hết chỗ này đến chỗ kia, ai mà biết ý gì? Cứ nói thẳng ra không được sao?”

Lý Huyền cười ha hả: “Ta đã nói thẳng rồi, chỉ tại ngươi quá ngốc, tự mình suy nghĩ cho kỹ đi.”

Áo bào tím thiếu niên nghi hoặc nhìn hắn, rồi lại có chút suy tư.

“Mấy tên thực lực mạnh này sao ai cũng có tật xấu thế? Lời nói không nói thẳng, cứ thích vòng vo tam quốc!” Hắn không khỏi nhớ tới Thái Thương.

Lý Huyền uống trà, giữ vẻ thần bí, lại ra vẻ đã sớm nhìn thấu tất cả.

Kỳ thật, về lai lịch của áo bào tím thiếu niên, tuy Lý Huyền biết hắn không phải sinh linh trong thiên địa này, thậm chí không thuộc về sinh linh, nhưng thân phận cụ thể của hắn là gì thì lại không tài nào biết được.

Dù cho hắn đã tu vi Thiên Địa cảnh, lại tu luyện Thiên Đạo Chi Nhãn, nhưng cuối cùng vẫn bị giới hạn ở một số phương diện, chưa thể hiểu rõ được áo bào tím thiếu niên là gì.

Đương nhiên, việc này cũng liên quan đến việc kẻ phong tỏa áo bào tím thiếu niên ở đây có thực lực quá mức cường đại. Với thực lực của Lý Huyền hiện tại, dù thi triển Thiên Đạo Chi Nhãn cũng không thể thẩm thấu triệt để lớp che đậy, nhìn thẳng vào bản chất.

Bất quá, Lý Huyền biết áo bào tím thiếu niên và thư chủ nhân của Thái Thương chắc chắn có nguồn gốc.

Trong nhà đá nhỏ, Lý Huyền và áo bào tím thiếu niên tán gẫu, chủ đề không ngừng kéo dài, từ thiên địa đến thượng cổ, rồi lại đến bên ngoài thiên địa.

Áo bào tím thiếu niên hiển nhiên biết rất nhiều bí mật của thiên địa, nhưng mỗi lần vừa đến chỗ mấu chốt thì vội vàng ngậm miệng, không nói tiếp nữa.

Lý Huyền cũng không để ý, ra vẻ hắn đã sớm nhìn thấu tất cả, áo bào tím thiếu niên nói hay không nói đều không quan trọng.

“Ta cũng nên đi rồi, lần sau không biết khi nào lại đến tìm ngươi tiểu bằng hữu tán gẫu.” Lý Huyền đứng lên nói.

Áo bào tím thiếu niên mặt đầy vẻ xoắn xuýt, muốn nói gì đó nhưng lại cố kỵ không dám nói ra.

“Tiểu bằng hữu, không cần tiễn.” Lý Huyền phất tay, tiêu sái quay người rời đi.

“Cái… Lão tiền bối, ngài khi nào thì lại đến một chuyến?” Áo bào tím thiếu niên buồn rầu hỏi.

“Có đến hay không thì sao? Chỉ là thấy ngươi tiểu bằng hữu bị giam ở chỗ này, đến hàn huyên một chút thôi mà. Nếu đã không có chuyện gì để hàn huyên thì dĩ nhiên dừng ở đây thôi. Dù sao, ta với ngươi có quen biết gì đâu.” Lý Huyền vui vẻ cười, “Thiên Tử? Tốt, ta nhớ kỹ.”

Bước ra một bước, chớp mắt biến mất tại chỗ.

Chuyến này, tuy không thu hoạch được chút bí ẩn thiên địa nào từ miệng Thiên Tử, nhưng cũng có được một vài tin tức hữu dụng.

Ví dụ như tên của hắn.

Ví dụ như, thiên địa không chỉ có một, mà thiên địa nơi mình đang ở là mạnh nhất.

Đương nhiên, có đúng như vậy hay không thì còn phải chờ khảo chứng.

Dù sao, Thiên Tử thân ở Thái Thương thiên địa, tự nhiên sẽ vì Thái Thương thiên địa mà nói.

“Minh Ngục, chính là một thế giới khác sao?” Lý Huyền lẩm bẩm trong lòng.

Hắn nghĩ tới thiên ngoại địch trong Thiên Quật, chỉ sợ là sinh linh từ một thế giới khác, ý đồ xâm lấn Thái Thương thiên địa.

Nếu nói như vậy thì Thái Thương thiên địa hình như không phải mạnh nhất?

Đương nhiên, cũng không nhất định, có lẽ Thái Thương thiên địa từng mạnh nhất, chỉ là sau khi xảy ra một số biến cố mới dẫn đến suy sụp?

Bí mật thiên địa cụ thể ra sao còn phải chờ hiểu thêm một bậc mới có thể xác định.

“Mị Vu, một cường giả từ thế giới khác?” Lý Huyền trầm ngâm suy nghĩ.

Hứa Viêm đã Thần Tướng cảnh viên mãn, đang chuẩn bị đột phá Phá Hư cảnh, hiện tại e rằng đã tiến về cái bẫy Mị Vu giăng sẵn.

“Hy vọng bảo vật Mị Vu lấy ra có chút tác dụng.” Lý Huyền tràn đầy mong đợi.

Trở lại Thanh Hoa Cảnh, Lý Huyền không khỏi cảm thán, Phương Hạo và Tố Linh Tú đang ở vào kỳ tích lũy, rất nhanh sẽ nghênh đón thực lực tăng mạnh.

Một khi Thanh Hoa Đại Trận bố trí xong, Phương Hạo có thể nhờ vào đó một lần hành động đột phá, mà con đường tu luyện tiếp theo cũng sẽ bằng phẳng hơn nhiều.

Tố Linh Tú cũng vậy, Thiên Địa Thần Lô hoàn thành triệt để, nàng cũng có thể bằng vào đó, thần tốc tăng lên Đan Y võ đạo.

“Đồ đệ ngươi Mạnh Xung minh ngộ Đại Nhật Tinh Thần Bất Diệt Thể đệ tam trọng, ngươi đột phá Đại Nhật Tinh Thần Bất Diệt Thể đệ tam trọng.” Đại Đạo Kim Thư lật ra, kim quang hiện lên.

Lý Huyền mừng rỡ trong lòng, không dễ dàng gì, Mạnh Xung cuối cùng cũng tìm hiểu ra Đại Nhật Tinh Thần Bất Diệt Thể đệ tam trọng.

“Nhục thân võ đạo cũng đột phá Thiên Địa cảnh, thực lực lại mạnh lên.” Lý Huyền tâm tình vui vẻ.

“Tố Linh Tú nha đầu này cũng nên bỏ chút thời gian suy nghĩ về công pháp Thiên Địa cảnh, sớm ngày nghĩ thông suốt thì sư phụ Đan Y võ đạo mới tốt mà đột phá.” Lý Huyền thầm nghĩ trong lòng, phải tranh thủ chỉ điểm Tố Linh Tú một chút mới được, đừng từ sáng đến tối chỉ chăm chăm vào Thiên Địa Thần Lô mà không tiêu chút tâm tư nào cho công pháp Thiên Địa cảnh.

…

Quảng U Cảnh, tầm mắt rộng lớn, hiếm gặp dãy núi, nhìn xa trông rộng nhưng lại có cảm giác tĩnh mịch, cái tên cũng từ đó mà ra.

“Mị Vu, ngươi chờ không nổi rồi phải không, ta đến hố ngươi đây?” Hứa Viêm cuối cùng bước vào bên trong Quảng U Cảnh.

Đoạn đường này đi tới, việc trả thù Thiên Sát Địa Ảnh đã làm chậm trễ không ít thời gian, bây giờ cũng sắp đột phá Phá Hư cảnh rồi, cũng nên đến tìm Mị Vu lấy bảo vật thôi.

Chắc hẳn Mị Vu sắp chờ không nổi rồi.

May mà mỗi lần hắn đều tranh thủ ghé qua các Cảnh Vu Ma Thiên Quật, nhờ đó mà truyền tin cho Mị Vu, nói hắn vẫn đang tìm kiếm địa điểm tàng bảo, nhờ đó kéo dài sự kiên nhẫn của Mị Vu.

“Vu Ma Thiên Quật đều có liên quan, Mị Vu ắt hẳn là một cường giả trong Vu Ma.” Đến bây giờ, một vài tin tức đã có thể xâu chuỗi được rồi.

“Quảng U Cảnh nhân khẩu ít, Thiên Quật cũng tương đối ít, chỉ có mấy cái, bởi vậy võ giả Quảng U Cảnh tương đối nhàn.” Hứa Viêm đi lại trong Quảng U Cảnh, hướng về Thiên Quật bí ẩn kia mà đi.

“Quảng U Cảnh tồn tại một vài nơi không biết đến, hiếm có võ giả nào đặt chân, cũng chưa từng xảy ra chuyện Thiên Quật địch xâm lấn, cái Thiên Quật bí ẩn này hiển nhiên có chút hạn chế, không thể xâm nhập vào bên trong Quảng U Cảnh.” Hứa Viêm nhìn bản đồ tàng bảo, suy ngẫm.

“Trong Thiên Quật này, ngoài Đọa Vu ra, còn có những cường giả khác tương trợ Mị Vu sao?” Thiên Quật có hạn chế về thực lực được phép tiến vào, cho nên nếu Mị Vu muốn tìm giúp đỡ cũng có hạn.

Còn nếu hạn mức cao nhất của Thiên Quật này tương đối cao, vậy thì ngoài Đọa Vu ra, chắc chắn còn có những cường giả khác mai phục.

“Bất quá, đều là chuyện nhỏ, thực lực hiện tại của ta không còn như xưa nữa.” Hứa Viêm không hề lo lắng.

Huống chi, còn có thanh kiếm gỗ nhỏ sư phụ cho, đủ để ứng phó những mai phục vượt quá dự đoán.

“Chính là chỗ này.” Cuối cùng Hứa Viêm cũng đến được vị trí được đánh dấu trên bản đồ tàng bảo.

Tiểu Thiên Đạo Chi Nhãn vừa nhìn, không khỏi kinh ngạc.

“Khó trách không ai phát hiện ra Thiên Quật này, hóa ra nó ẩn tàng sâu đến thế, lại còn được bao trùm bởi địa linh chi khí, dù cho là Bất Hủ Thiên Tôn chấp chưởng vùng thế giới này, nếu bất cẩn cũng không thể phát hiện ra!”

Hứa Viêm không vội đi vào mà trước tiên tạo ra một chút động tĩnh, nếu không vừa đến đã xông vào thì chẳng phải dễ khiến Mị Vu cảnh giác sao?

Phải tạo ra vẻ đã trải qua một phen tìm kiếm, dùng không ít pháp môn mới tìm được phương pháp tiến vào, dùng cái này làm Mị Vu mất cảnh giác, sẽ không bại lộ việc mình có năng lực nhìn thấu huyễn tượng.

…

Bên trong Thiên Quật bí ẩn dưới lòng đất, hơi nóng bao phủ toàn bộ khu vực, bốn phía có ánh lửa tràn ngập, nhưng khu vực trung tâm của Thiên Quật lại vô cùng mát mẻ, không hề có cảm giác oi bức.

Trong một vũng nước có một cây trúc dài hơn một thước, to bằng ngón tay cái, trên đầu chỉ có một chiếc lá ngọc.

Lá ngọc trúc óng ánh long lanh, bên trong ẩn chứa một loại đường vân huyền ảo, lại như ẩn chứa một đạo lý chí cao nào đó, có đạo vận quanh quẩn bên trong.

Ngoài ngọc trúc trong ao ra, xung quanh còn có mấy đóa Thất Diệu Thần Hoa cùng một vài bảo vật không tên khác.

Một nữ tử xinh đẹp động lòng người, quyến rũ vô song, mặc trên mình chiếc váy dài màu hồng nhạt, nhất cử nhất động đều toát ra mị hoặc lực lượng lớn lao.

“Hứa Viêm tiểu hỗn đản, sao còn chưa tới?” Mị Vu nghiến răng nghiến lợi, chờ đến sốt ruột.

Vì báo thù, vì cho Hứa Viêm biết cái giá phải trả khi đắc tội với nàng, Mị Vu đã tốn không ít tâm tư.

Để Hứa Viêm mắc bẫy, nàng cố ý bố trí một số bảo vật ở đây.

Thất Diệu Thần Hoa cùng những bảo vật còn lại thì thôi, nhưng cây ngọc trúc kia mới là thiên tài địa bảo thực sự, đừng nói Bất Hủ Thiên Tôn, cho dù võ giả trên Bất Hủ Thiên Tôn thấy cũng phải đỏ mắt.

Đây chính là bảo vật có trợ giúp cảm ngộ thiên địa đạo tắc.

Đường vân huyền ảo bên trong ngọc trúc dường như đã khiến nó có được những đạo lý chí cao của thiên địa đạo tắc.

Chỗ trống bên trong lá ngọc trúc dường như là một tiểu thiên địa, mà đường vân chính là quy luật vận hành của thiên địa.

Chính bởi đặc thù này mà ngọc trúc trở nên vô cùng trân quý.

“Mị Vu, ngươi hận tiểu tử kia đến mức nào vậy? Đến cả cây trúc này cũng mang ra!” Một giọng nói vang lên.

Một người đàn ông vạm vỡ, tóc và râu phảng phất như ngọn lửa đang thiêu đốt xuất hiện.

“Cây trúc này tuy trân quý nhưng đối với ngươi và ta lại chẳng có ích gì, bất quá chỉ là một gốc cây trúc đời sau của một cây bảo trúc nào đó thôi.” Mị Vu lơ đễnh.

Tiếp đó, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không lấy ra đủ bảo vật trân quý, tên hỗn đản kia chưa chắc đã mạo hiểm đi vào!”

“Được thôi, chỉ cần Mị Vu giữ lời hứa với ta là được.” Người đàn ông gật đầu.

“Viêm Ma, ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ngươi giúp ta tóm được tiểu tử kia, chuyện ta hứa với ngươi tuyệt đối sẽ không đổi ý.” Mị Vu trịnh trọng nói.

“Ha ha, vì bắt tiểu tử kia mà ngươi đến cả cái này cũng đáp ứng, xem ra ngươi hận hắn thật rồi. Ngươi cứ yên tâm, Viêm Ma ta đã ra tay thì chỉ cần hắn bước vào đây là đừng hòng trốn thoát.” Viêm Ma cười ha hả.

Thân hình hóa thành một đám lửa, tiêu tán vào trong Thiên Quật.

“Hứa Viêm tiểu tử, bảo vật không dễ nắm như vậy đâu, chỉ cần ngươi đi vào, ta xem lần này ngươi thoát khỏi lòng bàn tay ta thế nào.” Mị Vu nghiến răng.

Ngoài hận Hứa Viêm, nàng còn hận Lý Huyền hơn.

Hứa Viêm dù sao cũng là đồ đệ của hắn, đó là do tên hỗn đản kia dạy dỗ!

“Đồ đệ ngươi rơi vào tay ta, ta xem ngươi làm sao được!” Mị Vu ánh mắt lạnh lùng.

Ầm!

Đột nhiên, Thiên Quật truyền ra động tĩnh.

“Mị Vu, tiểu tử kia xuất hiện rồi.” Âm thanh Viêm Ma truyền đến.

“Cuối cùng cũng đến.” Mị Vu thở phào, liền sợ Hứa Viêm không đến.

“Đọa Vu, nên ra tay mê hoặc Hứa Viêm rồi.” Mị Vu thân hình biến mất, đã ẩn nấp đi.

Một lát sau, thân ảnh Đọa Vu tiến vào Thiên Quật, ẩn nấp cách vũng nước không xa.

Mà hắn ẩn nấp lại cố tình để lộ sơ hở, Hứa Viêm chỉ cần tới gần chắc chắn sẽ phát hiện ra hắn.

“Ha ha, giỏi cho tiểu tử, có thể chống lại Tà Mục của Đọa Vu ta, tuyệt đối không thể để ngươi trưởng thành.” Đọa Vu cười lạnh trong lòng.

Trong Thiên Quật có Mị Vu và Viêm Ma ẩn nấp, lại thêm hắn nữa thì chỉ cần Hứa Viêm đi vào đừng hòng trốn thoát.

Để đối phó Hứa Viêm, Mị Vu đã phải trả một cái giá không nhỏ khi mang một kiện bảo vật không tệ vào đây.

Ầm!

Bên ngoài Thiên Quật, động tĩnh không ngừng, Hứa Viêm đang tìm kiếm con đường tiến vào.

Kết quả, nửa ngày sau, động tĩnh biến mất.

Mị Vu hiện thân, nhìn Đọa Vu nói: “Ngươi cho cầu, chẳng lẽ ngươi không nói cho hắn biết làm sao tiến vào hay sao?”

Khóe miệng Đọa Vu co giật: “Ta sợ quá rõ ràng, cho nên…”

Mị Vu có chút nóng nảy, lỡ Hứa Viêm không tìm được đường vào thì sao?

May thay, một canh giờ sau lại có động tĩnh truyền đến, Hứa Viêm vẫn không từ bỏ.

“Hứa Viêm, ngươi cái tiểu hỗn đản, nhất định phải tìm được đường vào đấy!” Mị Vu trong lòng bất an, sợ Hứa Viêm đột nhiên từ bỏ.

Kết quả, nửa ngày sau, động tĩnh lại biến mất.

“Viêm Ma, tạo ra một chút dao động để Hứa Viêm tìm tới con đường tiến vào.” Mị Vu ngồi không yên, mở miệng nói.

“Được thôi, Đọa Vu làm việc thật không đáng tin cậy!” Viêm Ma bất đắc dĩ nói.

Sắc mặt Đọa Vu xấu hổ, trong lòng thầm mắng, Hứa Viêm tiểu tử kia trông thì khôn lỏi thế mà đến cả đường vào cũng không tìm được là sao?

Phụt!

Một luồng khí nóng xuyên qua lối vào Thiên Quật, phun ra ngoài, dường như Hứa Viêm liên tục tìm kiếm đã kích hoạt khí tức của Thiên Quật.

“Có chút ý tứ đấy, ta tưởng chỉ có Đọa Vu, không ngờ còn thêm một tên nữa, đây là phụ trách phong tỏa Thiên Quật? Trực tiếp dùng hỏa diễm phong tỏa Thiên Quật, muốn vây khốn ta triệt để, không cho ta cơ hội trốn thoát?” Hứa Viêm nhìn thấy động tĩnh Viêm Ma tạo ra.

“Thực lực cũng chỉ đến thế thôi, không vượt quá Bất Hủ Cảnh, với bấy nhiêu đó mà cũng muốn vây khốn ta?”

Hứa Viêm trầm ngâm một chút, một ý niệm chợt lóe lên, cây cối trong rừng ở đằng xa trong nháy mắt hóa thành từng chuôi trường kiếm, bay vút đến, đan xen vào nhau biến thành một thanh đoản kiếm rơi vào tay hắn.

“Chỉ cần vây khốn ngươi một lát là đủ.”

Hứa Viêm đã có kế hoạch, đồng thời trong tay xuất hiện một trận bàn, ra tay bất ngờ có thể mê hoặc Đọa Vu một lát.

Chỉ nháy mắt đó là đủ để hắn hố Mị Vu đồng thời đoạt lấy bảo vật.

Lại làm ra vẻ tạo động tĩnh, cuối cùng tìm được pháp môn tiến vào, trên mặt lộ nụ cười mừng rỡ nhưng vẫn cẩn thận từng li từng tí tiến vào Thiên Quật.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 442 Ta gọi Thiên Tử, nên đi hố Mị Vu

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
bia-khach-diem-co-yeu-khi
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
Chương cuối (một) 30/05/2025
Chương cuối (hai) 30/05/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
bìa
[Dịch] Hệ Thống Phú Ta Trường Sinh, Ta Chịu Chết Tất Cả Mọi Người
Chương 1826 Tranh đoạt thuật pháp! 28/09/2025
Chương 1825 Đạo Pháp Chi Tranh! 28/09/2025
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch), Hệ Thống, Huyền Huyễn, Nói Bừa Công Pháp, Tu Tiên, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz