Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 404 Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ

  1. Trang chủ
  2. Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
  3. Chương 404 Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 404 Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ

Chương 404: Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ

Chương 404: Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ

Sư huynh đệ gặp lại, tự nhiên không tránh khỏi việc kể cho nhau nghe những kinh nghiệm đã trải qua.

“Thiên Sát Địa Ảnh lại dám cả gan tập sát sư đệ, cuối cùng cũng có ngày ta diệt sạch bọn chúng!” Hứa Viêm lạnh lùng cười nói.

“Hóa ra cái thế lực này gọi là Thiên Sát Địa Ảnh, đợi ta đột phá thực lực, nhất định phải báo thù cho ra trò!” Mạnh Xung xoa cái đầu trọc lóc, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Sư đệ, tiểu Thiên Đạo chi nhãn của ngươi tu luyện đến đâu rồi?” Hứa Viêm hỏi.

“Còn kém một chút nữa thôi!” Mạnh Xung thở dài.

Tiểu Thiên Đạo chi nhãn quá mức thâm ảo, dù chỉ thiếu chút xíu nữa là hiểu thấu, nhưng chính một chút này thôi lại như một cái rãnh trời khó mà vượt qua. Hơn nữa, từ khi đến Cửu Sơn Cảnh, hắn luôn phải trốn tránh sự truy sát của Thiên Sát Địa Ảnh, chẳng có thời gian rảnh rỗi để tĩnh tâm lĩnh hội.

“Ta có Huyết Tâm quả, có thể giúp sư đệ lĩnh hội công pháp, sư đệ có thể dùng nó để đột phá tiểu Thiên Đạo chi nhãn.” Nói rồi, Hứa Viêm lấy ra ba viên Huyết Tâm quả.

Giới thiệu công dụng của Huyết Tâm quả xong, hắn nói tiếp: “Sư đệ muốn tu luyện thần thông gì khác cũng có thể nhờ vào nó để lĩnh hội.”

“Đa tạ đại sư huynh!” Mạnh Xung mừng rỡ khôn xiết.

Có Huyết Tâm quả, hắn tự tin có thể tìm hiểu ra tiểu Thiên Đạo chi nhãn. Về phần thần thông, Mạnh Xung cũng có những thần thông khác cần tu luyện. Thần thông của Thiên Ý Định Thần Môn không nằm trong phạm vi tu luyện của hắn, dù sao hắn là võ giả chuyên về nhục thân, thần thông kia không phải sở trường của hắn.

Tiếp đó, cả hai bố trí ẩn nặc trận pháp. Mạnh Xung dùng Huyết Tâm quả lĩnh hội tiểu Thiên Đạo chi nhãn, tu luyện thần thông, tích lũy nội tình để chuẩn bị đột phá. Còn Hứa Viêm thì bắt đầu chỉnh đốn lại võ đạo của bản thân, nhưng không dùng Thất Diệu Thần Hoa, vì một khi dùng nó, hắn cần bế quan một thời gian dài mới cảm ngộ được.

Hiện tại, Mạnh Xung cần lĩnh hội công pháp và đột phá cảnh giới, dù có ẩn nặc trận pháp che đậy cũng không thể chắc chắn sẽ không để lộ dấu vết, vậy nên Hứa Viêm cần phải hộ pháp cho Mạnh Xung. Mặc dù thời cơ dùng Thất Diệu Thần Hoa không thích hợp, Hứa Viêm cũng không chỉ ngồi không mà hộ pháp, hắn tranh thủ chỉnh đốn lại võ đạo, đặc biệt là việc vận dụng các môn thần thông. Đồng thời từ trước đến nay, hắn vẫn luôn suy nghĩ cách vận dụng Bất Hóa chi khí.

Khi Mạnh Xung bế quan tu luyện, Hứa Viêm hộ pháp cho hắn, thì đám Thiên Sát Địa Ảnh truy sát Mạnh Xung bấy lâu nay bỗng phát hiện dấu vết của Mạnh Xung biến mất. Còn dấu vết của Hứa Viêm cũng lại một lần nữa biến mất.

Trong khi đó, Vạn gia vẫn đang ráo riết thanh tra nội bộ, bắt giữ những thành viên Địa Ảnh ẩn núp. Đám Địa Ảnh này hễ phát hiện mình bại lộ là lập tức tự sát, không chút do dự. Chính vì vậy mà các cường giả của Vạn gia đều vô cùng nghiêm nghị, ý thức được mối uy h·iếp to lớn từ Thiên Sát Địa Ảnh.

Vạn gia lập tức phát ra lệnh treo giải thưởng trên toàn bộ khu vực Đại Cái Sơn, treo thưởng cho bất kỳ ai cung cấp manh mối về Thiên Sát Địa Ảnh hoặc g·iết được thành viên của chúng.

Trước động thái của Vạn gia, nội bộ Thiên Sát Địa Ảnh lại một phen rung chuyển. Ngũ Diệp Thiên Sát phụ trách phân bộ khu vực Đại Cái Sơn vẻ mặt nghiêm trọng. Việc Vạn gia không cho cường giả đến tập kích cái phân bộ giả kia cho thấy phán đoán ban đầu của hắn là chính xác: Vạn gia cố ý yếu thế, dùng Vạn Thiên Lân làm mồi nhử để dụ bọn chúng ra mặt.

Dù hắn không ra tay tập sát Vạn Thiên Lân, nhưng qua hành động của Vạn gia, hắn ý thức được trong nội bộ Thiên Sát Địa Ảnh đã xuất hiện kẻ phản bội! Nếu không, Vạn gia làm sao biết được danh xưng Thiên Sát Địa Ảnh?

Trong một hang động, Ngũ Diệp Thiên Sát ánh mắt lạnh lẽo quét qua tất cả những người tham dự, trầm giọng nói: “Tại sao khu vực Đại Cái Sơn lại xuất hiện kẻ phản bội?”

“Các ngươi đều là người của khu vực Đại Cái Sơn, từ giờ trở đi, tất cả nhiệm vụ đều phải bố trí lại, nhất định phải bắt được kẻ phản bội!”

Đám thành viên Thiên Sát Địa Ảnh lúc này ai nấy đều nặng trĩu lòng, nội bộ lại có kẻ phản bội sao? Tất cả mọi người ở đây đều không tiếc hi sinh vì khôi phục vinh quang thiên địa, sao lại có người làm phản? Sao lại có người dao động tín niệm?

“Đại nhân, các Địa Ảnh đều được bồi dưỡng từ nhỏ, mỗi một thành viên đều được chọn lựa và bồi dưỡng tỉ mỉ, tín niệm kiên cố, lẽ nào lại có chuyện phản bội…” Một người trầm giọng nói.

Ngũ Diệp Thiên Sát trầm mặc một hồi. Toàn bộ thành viên của tổ chức Thiên Sát Địa Ảnh đều được bồi dưỡng từ nhỏ, bao gồm cả hắn cũng được một vị lão Thiên Sát nào đó bồi dưỡng nên, tín niệm kiên cố, chưa từng có ai phản bội hay chất vấn nhiệm vụ vĩ đại của Thiên Sát Địa Ảnh: vì khôi phục vinh quang thiên địa! Nhưng vì sao bây giờ lại có người vứt bỏ tín niệm, phản bội lại tổ chức?

“Có kẻ tín niệm lung lay, cho rằng không thể khôi phục vinh quang thiên địa, vì tư lợi cá nhân mà phản bội, đó là do chúng có tầm nhìn thiển cận, không hiểu được mưu tính của Thiên Sát Địa Ảnh.”

“Bây giờ thời cơ đã đến, nhiệm vụ khôi phục vinh quang thiên địa sẽ được đẩy mạnh toàn diện, không chỉ ở Cửu Sơn Cảnh…” Ngũ Diệp Thiên Sát trầm giọng nói, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng.

“Hãy để những kẻ đang ẩn mình trong các thế lực lớn chuẩn bị sẵn sàng, tập sát những nhân vật quan trọng của các thế lực đó, gây ra tranh đấu. Mặt khác, chuẩn bị lấy thân phận của các thế lực Cửu Sơn Cảnh, tiến vào Thiên Quật, bàn bạc một chút về thủ tục hợp tác.”

“Cuối cùng, chuẩn bị tổ chức nhân viên chiếm cứ Cảnh Môn, tập sát Thanh Hoa Cảnh…” Ngũ Diệp Thiên Sát bắt đầu ra lệnh.

“Lần hành động này ta sẽ báo cáo lên Thất Diệp Thiên Sát đại nhân, xin đại nhân cho phép!” Đám người Thiên Sát Địa Ảnh nghe vậy lập tức kích động, lộ ra vẻ điên cuồng.

“Tuân lệnh, đại nhân!” Bọn chúng đồng thanh đáp lại đầy kích động.

“Đại nhân, còn truy sát Mạnh Xung và Hứa Viêm nữa không?”

“Giết! Sao lại không g·iết? Nhất định phải g·iết!” Ngũ Diệp Thiên Sát lạnh lùng nói.

Trên đại điện của Hoành Phong Sơn, Thiên Thập Thất đang ngồi. Một thân ảnh đi đến, trên mặt đeo mặt nạ, trên mặt nạ khắc hình bảy chiếc lá cây.

“Đại nhân, ta đã trở về!” Người tới cung kính hành lễ.

Thiên Thập Thất khẽ gật đầu. Hắn dù đeo mặt nạ Thất Diệp, nhưng địa vị thực tế còn cao hơn Thất Diệp Thiên Sát rất nhiều. Đến Hoành Phong Sơn ở Cửu Sơn Cảnh chỉ là tạm thời thay Thất Diệp Thiên Sát này trấn giữ. Hơn nữa, hắn còn có một mục đích khác là vì Phong Linh Hổ.

“Thế nào rồi?” Thiên Thập Thất trầm giọng hỏi.

“Bẩm đại nhân, mọi việc đều thuận lợi, Minh Ngục và Vu Ma đã đạt được thỏa thuận, Thần Vực có thể bắt đầu loạn lạc.” Nói đến đây, Thất Diệp Thiên Sát kia ánh mắt cuồng nhiệt không thôi.

“Rất tốt!” Thiên Thập Thất khẽ gật đầu.

“Đại nhân, bên Ngũ Diệp muốn thực hiện một vài hành động…” Hắn kể lại những bố trí của Ngũ Diệp Thiên Sát.

Thiên Thập Thất gật đầu nói: “Thời cơ đã đến, muốn làm thì cứ làm đi, cũng chẳng sợ lộ danh Thiên Sát Địa Ảnh. Thiên Sát Địa Ảnh ta cũng sắp đến lúc xuất hiện trước thế gian rồi.”

“Tuân lệnh, đại nhân!” Thất Diệp Thiên Sát hưng phấn nói.

“Ngươi cứ tiếp tục trấn giữ ở đây đi.”

“Tuân lệnh, đại nhân!” Thiên Thập Thất phân phó xong, bước một bước liền biến mất ngay tại chỗ.

Thiên Thập Thất đến Linh Tôn Sơn.

“Đến rồi à!” Phong Linh Hổ ngồi trên bảo tọa dát vàng chói lọi, cổ đeo một sợi dây chuyền vàng to bản, nạm ba mươi sáu viên đá quý lấp lánh, toát lên vẻ nhà giàu mới nổi.

Thiên Thập Thất ngơ ngác. Hắn chớp chớp mắt, quay đầu nhìn xung quanh, rồi lại quan sát kỹ lưỡng. Nơi này là Linh Tôn Sơn, chỗ của Phong Linh Hổ mà. Hắn không đi nhầm chỗ chứ?

“Ngươi là Phong Linh Hổ?” Thiên Thập Thất vô cùng kinh ngạc hỏi.

Mới có bao lâu chứ, lần trước gặp Phong Linh Hổ, nó còn nằm rạp trên mặt đất, chỉ là một con linh thú thực lực cường đại thôi mà. Giờ gặp lại, cả con hổ đã thay đổi, chẳng những ngồi trên bảo tọa dát vàng, còn đeo dây chuyền vàng to đùng. Kỳ lạ hơn nữa là trên vuốt hổ còn cắm một cái gậy kim loại có đầu hổ. Trông nó vừa giống nhà giàu mới nổi, lại vừa uy nghiêm hơn rất nhiều.

“Đông!” Phong Linh Hổ gõ gậy kim loại xuống đất, cả đại địa rung chuyển một cái, nó uy phong lẫm liệt nói: “Thiên Thập Thất, sao ngươi lại vô lễ thế hả? Ngươi phải gọi ta là Phong Linh Vương bệ hạ!”

Mẹ kiếp! Thiên Thập Thất cảm thấy không ổn, nghi ngờ nhìn Phong Linh Hổ, có khi nào con hổ này bận rộn đột phá huyết mạch trói buộc quá hóa rồ rồi không?

Phong Linh Hổ gõ gậy kim loại xuống đất, vẻ mặt thất vọng nói: “Sao ngươi lại giống hệt Linh Tôn Môn Chủ thế, một chút lễ tiết cũng không hiểu gì cả?”

“Thôi vậy, xem ra ngươi và ta quen biết một thời gian, ta sẽ tặng ngươi một quyển sách về lễ nghi.” Phong Linh Hổ vung vuốt, lập tức có linh thú hầu cận nâng một quyển sách nhỏ đến trước mặt Thiên Thập Thất.

Thiên Thập Thất tức muốn nổ tung, lại bị một con linh thú chê là không hiểu lễ nghi sao? Nếu không phải Phong Linh Hổ thực lực cường đại, hắn đã nhịn không được mà đập c·hết con linh thú đưa sách nhỏ kia rồi.

“Không cần!” Sắc mặt Thiên Thập Thất dưới lớp mặt nạ khó coi vô cùng.

Phong Linh Hổ lắc đầu thở dài: “Thiên Thập Thất, ngươi đúng là không biết tốt bụng của hổ, sớm muộn gì cũng thiệt thân cho xem…”

Mẹ kiếp! Khóe miệng Thiên Thập Thất giật giật. Một thời gian không gặp, Phong Linh Hổ sao lại thay đổi thành nói nhiều thế này?

“Phong…” Hắn vội ngắt lời Phong Linh Hổ, đi thẳng vào vấn đề, nói rõ mục đích đến đây. Đúng lúc đó, một con hổ lòe loẹt đeo đao bên hông đi tới.

“Đại ca, có khách đến chơi à?” Xích Miêu vừa nghe thấy động tĩnh liền chạy tới. Khách của Phong Linh Hổ đương nhiên đều là cường giả Bất Hủ Thiên Tôn, nhất định phải gặp mặt một phen.

“Hiền đệ đến rồi à, đây là Thiên Thập Thất, từng gặp nhau vài lần rồi…” Phong Linh Hổ cười nói. Từ khi có hiền đệ Xích Miêu đến, nó mới thực sự sống những ngày tháng vương giả của linh thú, mới thể hiện được sự tôn sùng Phong Linh Hổ.

Xích Miêu đánh giá Thiên Thập Thất, tên này trông không giống người tốt. Thiên Thập Thất cũng đánh giá Xích Miêu, con linh hồ này từ đâu tới vậy? Phong Linh Hổ thay đổi, chẳng lẽ có liên quan đến nó?

“Phong Linh Vương, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?” Thiên Thập Thất đi thẳng vào vấn đề hỏi.

“Bản vương suy nghĩ kỹ rồi. Lợi ích đâu? Chỗ tốt đâu? Đừng vẽ bánh chứ, ngươi phải đưa ra lợi ích và chỗ tốt thực tế mới được.”

“Nếu không, chẳng lẽ ta lại phải chạy chân cho các ngươi à?” Phong Linh Hổ nghiêm mặt nói.

Xích Miêu im lặng lắng nghe, trong lòng bắt đầu tính toán. Vị Thiên Thập Thất này rõ ràng là tìm Phong Linh Hổ hợp tác chuyện gì đó. Rất có thể Phong Linh Hổ đã động tâm, muốn hợp tác. Chỉ có điều, dạo gần đây, sau khi bị nó quán triệt một vài quan niệm nên thái độ đã thay đổi, không lập tức đồng ý mà là cân nhắc thiệt hơn.

Ánh mắt Thiên Thập Thất ngưng lại, nhìn những linh thú đang hầu hạ Phong Linh Hổ, rồi không nói gì nữa. Phong Linh Hổ khua khua vuốt, đám linh thú hầu hạ lập tức rời đi, rút lui khỏi khu rừng cổ thụ.

Thiên Thập Thất nhìn Xích Miêu.

“Hiền đệ ta là người tâm phúc, có thể đại diện cho Phong Linh Vương, không có gì bí mật không thể biết.” Phong Linh Hổ trầm giọng nói.

Thiên Thập Thất gật đầu nói: “Đúng như lời ta đã nói, Thần Vực rung chuyển, thiên địa quy nhất, Phong Linh Hổ ngươi cũng có thể tiến thêm một bước, phá vỡ huyết mạch trói buộc. Đó là lợi ích thực sự.”

“Ngươi chỉ cần ra tay một chút, đảo loạn thế cục hoặc g·iết vài người là được. Với thực lực của Phong Linh Vương, chẳng có nguy hiểm nào đáng nói cả. Lợi nhiều hơn hại.” Thấy Phong Linh Hổ trầm ngâm, Thiên Thập Thất nói tiếp: “Thiên địa không quy nhất, ngươi sẽ không thể tiến thêm bước nữa. Nhưng sau khi thiên địa quy nhất, ngươi sẽ tiến thêm một bước, trở thành linh thú chi vương thực sự, tất cả linh thú đều phải nghe theo lệnh của ngươi…”

Ánh mắt Phong Linh Hổ khẽ động, tỏ ý có chút động lòng.

Xích Miêu rất bình tĩnh, nhưng bí mật truyền âm cho Phong Linh Hổ: “Đại ca, đừng mắc lừa! Tên này bụng dạ khó lường, đừng nói đến chuyện thiên địa quy nhất có thành công hay không, dù cuối cùng thành công thì người được lợi nhiều nhất cũng tuyệt đối không phải đại ca đâu.”

“Hơn nữa, chỉ dựa vào thực lực của hắn và đại ca thì làm sao làm được? Nếu đại ca ra tay, chắc chắn sẽ đắc tội với vô số cường giả. Dù đại ca không sợ, nhưng lỡ tên này thất bại, đổ hết tai họa lên đầu đại ca thì sao? Khi gặp phải cường giả vây công, đại ca dù mạnh đến đâu cũng khó chống cự được.”

“Về việc phá vỡ huyết mạch
trói buộc, đại ca đã là Bất Hủ rồi, nếu thất bại thì hậu quả quá nghiêm trọng.”

“Hãy bắt hắn khai ra nội tình, vì sao lại chắc chắn có khả năng thành công? Rồi yêu cầu thêm chút bảo vật thực tế, không thể ăn không nói có…”

Phong Linh Hổ đối với Xích Miêu tin tưởng tuyệt đối, càng nghe càng thấy có lý.

“Thiên Thật Thất, thông báo một chút lai lịch của các ngươi đi. Nếu không ta làm sao tin các ngươi có khả năng làm được? Ví dụ như Bất Hủ Thiên Tôn như các ngươi có bao nhiêu người?”

“Thậm chí có hay không có Bất Hủ phía trên tham dự?” Thiên Thập Thất khẽ cau mày, Phong Linh Hổ sao bỗng dưng trở nên lanh lợi thế này?

“Phong Linh Vương, cứ yên tâm đi, sẽ có người mạnh hơn tham dự, Bất Hủ Thiên Tôn như ngươi và ta sẽ không ít hơn hai bàn tay số lượng…” Thiên Thập Thất ngẫm nghĩ rồi trầm giọng nói.

Phong Linh Hổ trầm ngâm, vẻ như đang suy nghĩ, nhưng thực tế là nó đang nghe theo lời khuyên của Xích Miêu.

“Các ngươi là tổ chức gì? Đã muốn hợp tác thì sao lại che che giấu giấu, lén lút thế kia? Hơn nữa ta muốn thấy được thực lực của các ngươi, nhìn thấy hành động của các ngươi, nhìn thấy kết quả hành động của các ngươi. Nếu không, thực lực các ngươi quá yếu, ta ngu ngốc tham gia vào chẳng phải biến thành kẻ sai vặt sao?”

“Hợp tác mà, tự nhiên phải có điều kiện, ta xuất thủ thì các ngươi nên trả thù lao cho ta như thế nào, cũng nên thương nghị một chút. Đừng có nói đến những chỗ tốt sau khi thiên địa quy nhất và ta phá vỡ huyết mạch trói buộc.”

“Việc có thể thiên địa quy nhất hay không còn chưa biết được, dù thiên địa có quy nhất thì có khả năng phá vỡ huyết mạch trói buộc cũng đâu chỉ có mình ta?” “Cho nên, những chỗ tốt có sẵn không thể thiếu!”

Thiên Thập Thất kinh ngạc vô cùng, Phong Linh Hổ từ lúc nào mà khôn khéo đến vậy? Theo phản xạ có điều kiện, hắn liếc nhìn con hổ lòe loẹt kia.

“Hừ! Thiên Thập Thất, bản vương trước đây chỉ là giả vờ ngốc nghếch thôi, ngươi thật sự cho rằng bản vương sống lâu như vậy mà không nhìn ra ý đồ của ngươi à?” Phong Linh Hổ hừ lạnh một tiếng. Đương nhiên nó không thể thừa nhận trước đây nó ngốc thật!

Thiên Thập Thất nghĩ ngợi một chút, thấy cũng có lý, Phong Linh Hổ rất mạnh, là một trong mười hai linh thú vương, sao có thể ngốc nghếch được.

“Chúng ta là Thiên Sát Địa Ảnh, thực lực tự nhiên cường đại, không hề khoa trương, toàn bộ thế lực Cửu Sơn Cảnh, Thiên Sát Địa Ảnh ta không để vào mắt.”

“Vì Phong Linh Hổ ngươi muốn chứng kiến thực lực của ta , vậy thì cứ xem đi, Thiên Sát Địa Ảnh ta sẽ mở rộng phạm vi hành động…” Thiên Thập Thất hé lộ một chút về những hành động sắp tới của Thiên Sát Địa Ảnh.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 404 Thiên Sát Địa Ảnh mưu đồ

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
bia-lan-kha-ky-duyen
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
Chương 1075 30/05/2025
Chương 1074 30/05/2025
bia-khong-co-tien-tu-cai-gi-tien
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Chương 356 Bốn tâm hợp nhất, chỉ đạo của chủ nhiệm Cao 01/05/2025
Chương 355 Bạch Chân Chân xác định tổn hại Nhạc Mộc Lam 01/05/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch), Hệ Thống, Huyền Huyễn, Nói Bừa Công Pháp, Tu Tiên, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz