Chương 314 Ở trước mặt làm tinh thần hoảng hốt khí, người nào cho hắn dũng khí a_
- Trang chủ
- Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
- Chương 314 Ở trước mặt làm tinh thần hoảng hốt khí, người nào cho hắn dũng khí a_
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 314 Ở trước mặt làm tinh thần hoảng hốt khí, người nào cho hắn dũng khí a_
Chương 314: Dám múa rìu qua mắt thợ, ai cho hắn dũng khí?
Chương 314: Dám múa rìu qua mắt thợ, ai cho hắn dũng khí?
Hứa Viêm vẻ mặt nghiêm trọng, đạo đao mang lạnh lẽo kia mang đến cho hắn áp lực không nhỏ.
Ngô Nguyên thực lực vốn không yếu, nay lại thi triển bí thuật Nhiên Mệnh tương tự sát cơ, thúc giục thần khí của Thiên Vũ điện, một kích này uy lực không hề thua kém Hoàng Lượng lúc trước.
Hơn nữa, với cảnh giới hiện tại của Ngô Nguyên mà có thể thúc đẩy thần khí đến mức này, chắc chắn đã được chí cường giả gia trì.
Ầm ầm!
Hứa Viêm vận chuyển thần nguyên, Thông Minh kiếm trong cơ thể khẽ rung động, nhưng hắn vẫn chưa rút ra.
Thanh kiếm này do Phương Hạo luyện chế, vốn là một kiện đỉnh cấp linh khí.
Đương nhiên, linh khí do Phương Hạo luyện chế không thể so sánh với linh khí ở Linh Vực.
Thế nhưng, uy lực thần khí của Thiên Vũ điện lại là do Ngô Nguyên dốc hết tu vi, lại thêm chí cường giả gia trì mà bộc phát ra.
Dùng kiếm trong tay để nghênh cản thần khí thì kiếm sẽ không bị tổn hại, nhưng muốn chỉ bằng một kiếm này mà ngăn được một kích kia thì vẫn là không thể.
Hứa Viêm mặt lộ vẻ nghiêm túc, không hề lùi bước.
Một kiếm không chặn được, không có nghĩa là hắn không có cách nào khác!
Ầm ầm!
Lúc này, những thanh đại kiếm cắm rải rác xung quanh lôi đài đồng loạt bay lên, xếp thành hàng trước người Hứa Viêm, còn sau lưng hắn thì kiếm quang giăng kín.
Coong!
Ngay khoảnh khắc ấy, đám võ giả đang quan chiến bỗng phát hiện kiếm của mình không còn bị khống chế.
“Kiếm của ta!”
Tiếng kinh hô vang lên không ngớt.
Hàn quang vụt sáng, từng chuôi kiếm bắn ra, sắp xếp quanh người Hứa Viêm.
Cùng lúc đó, khí thế của Ngô Nguyên cũng đạt đến đỉnh phong.
Toàn thân hắn bắt đầu khô héo, thần hồn, tinh huyết, tu vi giờ phút này đều rót vào Lãnh Tuyệt đao.
“Hứa Viêm, c·hết đi!”
Thân thể khô héo của hắn tựa như ngự đao mà lên, hoặc cũng có thể nói là đao đang điều khiển hắn.
Một đạo đao quang lạnh lẽo từ sơn môn Thiên Vũ điện g·iết tới, cắt ngang trời cao, sát ý lạnh lẽo khiến cho đám võ giả dù đứng ở nơi xa cũng cảm thấy như rơi vào hầm băng.
Từ sơn môn Thiên Vũ điện đến vị trí của Hứa Viêm, linh khí thiên địa phảng phất bị đao quang kia đông kết, giữa không trung hiện lên một vệt quỹ tích lạnh lẽo.
Oanh!
Một kích từ thần khí Lãnh Tuyệt đao này đến cuối cùng thậm chí còn có cả vĩ lực thiên địa rót vào, đao quang lạnh lẽo biến thành màu xanh thẳm.
Trong mắt đám võ giả, phảng phất nhìn thấy một đạo cự đao xanh thẳm dài mấy trăm trượng chém về phía thân ảnh giữa không trung kia!
Vút!
Kiếm quang khuấy động giữa không trung, giống như vạn kiếm xuất hiện, ầm ầm nổ tung.
Trước người, quanh người, sau lưng Hứa Viêm, vô số thanh kiếm như dòng lũ kiếm lao về phía đao quang xanh thẳm.
Phốc phốc phốc!
Nhưng hết thanh này đến thanh khác, kiếm không ngừng vỡ vụn, đao quang xanh thẳm vẫn chém tới, tựa hồ căn bản không thể ngăn cản uy lực của một đao này.
Điền Quý nắm chặt trái tim, trong lòng không biết thầm mắng Thiên Vũ điện vô sỉ bao nhiêu lần.
Chuyện này cũng nhắc nhở hắn, quyết chiến thiên kiêu tranh phong, Vạn Thế Minh nên chuẩn bị kỹ càng hơn, Thiên Vũ điện có thủ đoạn này, các siêu nhiên linh tông khác chắc chắn cũng không thiếu.
Linh tông tuyệt đối không muốn thua trận chiến này, cho nên nhất định sẽ dùng hết mọi thủ đoạn!
Nhã Dung nhìn chằm chằm Hứa Viêm, một đao này hắn có đỡ được không?
Có hay không, hắn còn ẩn giấu con bài chưa lật?
Nếu không, hắn lấy đâu ra sức mạnh mà dám đến khiêu chiến trước sơn môn Thiên Vũ điện?
“Phải đỡ được!”
Thôi Hoa Vũ khẩn trương nói thầm trong lòng.
Vạn kiếm như lũ không ngừng oanh kích, không ngừng đánh thẳng vào đao quang xanh thẳm, từng cây đại thụ cũng bị bật gốc, hóa thành trường kiếm.
Phảng phất linh khí thiên địa cũng hóa thành kiếm quang, không ngừng cọ rửa đao quang xanh thẳm.
Thế nhưng, đao quang xanh thẳm dù tốc độ chậm lại, thậm chí có phần ảm đạm, nhưng vẫn chém về phía Hứa Viêm, dù hắn lùi cũng không tránh được.
Một đao này đã khóa chặt khí tức của hắn, không thể lùi, không thể tránh!
Đương nhiên, đó là những người khác nghĩ vậy, đối với Hứa Viêm mà nói, hắn muốn tránh một đao này cũng không phải là không thể!
Nhưng Hứa Viêm tuy không phải kẻ lỗ mãng, cũng không phải thấy nguy liền nhát gan trốn tránh.
Thần khí chi uy tuy mạnh, nhưng chưa đến mức không thể chống đỡ!
Vạn kiếm như lũ đột nhiên trở nên nhu nhược, giống như dòng suối cuồn cuộn, đao quang xanh thẳm chém vào dòng suối kiếm ấy, bỗng chốc như lọt vào trong đó, uy lực của một kích kia không ngừng bị suy yếu.
Hứa Viêm chém ra kiếm này đến kiếm khác, chậm rãi như gió nhẹ hóa thành chất lỏng sền sệt, Sơn Hà kiếm ý tiếp nhận ngàn vạn, không ngừng suy yếu đao quang xanh thẳm.
“Đỡ được mà không bị thương chút nào?”
Thôi Hoa Vũ kinh hãi trong lòng.
“Đây là kiếm đạo gì vậy, có chút không tầm thường, lại có thể suy yếu Lãnh Tuyệt đao đến mức này.”
Thôi Hoa Vũ kinh ngạc trầm tư.
“Không ổn, Lãnh Tuyệt đao còn giấu một đòn công kích!”
Đột nhiên, sắc mặt Thôi Hoa Vũ biến đổi.
Biến cố nảy sinh ngay trên chiến trường.
Vốn dĩ tia sáng xanh thẳm đang bị suy yếu, khí lạnh cũng yếu bớt, nhưng bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Phảng phất sát cơ thật sự đến giờ mới lộ ra.
Oanh!
Vạn kiếm băng diệt, xung kích như suối chảy cũng bị chém tan, gió nhẹ sền sệt như chất lỏng cũng bị chém nát.
Đao quang đã chém về phía Hứa Viêm!
Dù uy lực đã bị suy yếu, nhưng mọi phòng ngự kiếm đạo của Hứa Viêm đều bị oanh mở.
Đám võ giả trừng lớn mắt, trong đầu hiện lên một ý nghĩ: Hứa Viêm nguy rồi!
Hứa Viêm người tạo nên lịch sử, sẽ c·hết dưới một đao này!
Không ít người thở dài trong lòng, quả nhiên, khiêu khích siêu nhiên linh tông, dù có yêu nghiệt đến đâu, cuối cùng cũng phải c·hết không nghi ngờ gì!
Sát cơ cuối cùng này hiển nhiên mới thực sự là sát chiêu, là thần hồn chi niệm còn sót lại của Ngô Nguyên, nhắm đúng thời cơ, thúc giục Lãnh Tuyệt đao chân chính sát chiêu.
Trong một kích này có cái bóng của chí cường giả.
Hiển nhiên chí cường giả của Thiên Vũ điện đã gia trì uy lực một kích này của Ngô Nguyên, lưu lại một kích hạch tâm nhất!
Thủ đoạn tuy có chút vô sỉ, nhưng hiệu quả không thể nghi ngờ là kinh người.
Không ai ngờ rằng, Ngô Nguyên lại ẩn giấu sát chiêu này.
Nghĩ đến Hứa Viêm cũng không ngờ tới.
Bây giờ, vạn kiếm như lũ bị phá, phòng ngự kiếm đạo bị oanh mở, ngay lúc hắn phòng thủ sơ hở thì muốn ngăn cản một đao này hiển nhiên là không kịp nữa rồi.
Hơn nữa, vội vàng ngăn cản thì làm sao có thể phòng ngự được một đao này?
Dù may mắn không c·hết cũng tất phải bị trọng thương, thậm chí tổn hại căn cơ!
Hứa Viêm cũng không ngờ rằng Ngô Nguyên lại ẩn giấu sát chiêu như vậy!
Nguy cơ ập đến bất ngờ!
Nhưng Hứa Viêm không hề sợ hãi, hắn không còn là một kẻ non nớt mới bước chân vào võ đạo, dù chưa từng trải qua nguy cơ sinh tử, nhưng cũng không phải là không có chút biện pháp ứng phó nào khi nguy hiểm ập đến.
Vạn kiếm như lũ, mọi phòng ngự kiếm đạo bị oanh mở, một kích đã đến gần.
Hứa Viêm vận chuyển thần nguyên, tựa như sông lớn trào dâng, bỗng nhiên vỗ ra một chưởng.
Đánh về phía một đao kia!
Hắn không chỉ kiếm đạo vô song, Hàng Long chưởng cũng là thiên hạ vô địch!
Ngao!
Ngay khi mọi người cho rằng Hứa Viêm không c·hết cũng trọng thương, căn cơ tổn hại, ngay khi đám người Thiên Vũ điện chủ lộ ra nụ cười lạnh lùng thì một tiếng long ngâm vang vọng đất trời vang lên.
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một đầu cự long màu vàng ầm ầm xuất hiện khi Hứa Viêm vỗ ra một chưởng!
Long uy khuấy động, chí dương chí cương!
“Chân Long?!”
Có người kinh hãi thốt lên, Kim Long gào thét, ầm ầm xuất hiện, sao mà giống với Kim Long trong truyền thuyết đến vậy?
Hơn nữa, uy áp kia khiến cho vạn vật run rẩy, sao mà giống với chân long chi uy trong truyền thuyết đến vậy?
Hàng Long chưởng đệ lục trọng chân long hình ý, đã gần như là rồng thật!
Hoàng kim cự long phát ra tiếng long ngâm vang vọng đất trời, ầm ầm nghênh đón Lãnh Tuyệt đao, há to miệng nuốt trọn một kích cường đại kia, rồi lao thẳng lên mây!
Ầm ầm!
Mây trời nổ vang, hoàng kim cự long tan vỡ, nhưng cũng đã ngăn cản hoàn toàn một kích kia.
Lãnh Tuyệt đao vẫn nằm trong tay Ngô Nguyên, thân thể khô héo của hắn sớm đã không còn sinh cơ, nhưng vẫn vung đao về phía Hứa Viêm.
Đương nhiên, lúc này đã không còn bất cứ uy h·iếp gì nữa.
Khí lạnh lẽo của Lãnh Tuyệt đao đã trở nên ảm đạm, trên thân đao vẫn còn tia sáng xanh thẳm nhàn nhạt.
Không để Thiên Vũ điện kịp phản ứng, Hứa Viêm lại vỗ ra một chưởng, một đầu hoàng kim cự long khác ầm ầm xuất hiện, nuốt trọn Lãnh Tuyệt đao.
Ngô Nguyên t·hi t·hể trong nháy mắt hóa thành tro bụi tiêu tán.
“Thiên Vũ điện chắc hẳn không còn thiên kiêu ra chiến nữa, ta xin cáo từ, hẹn gặp lại ở trận quyết chiến cuối cùng của thiên kiêu tranh phong, hi vọng Thiên Vũ điện vô sỉ sẽ không làm ta thất vọng!”
Hứa Viêm cười một tiếng sang sảng.
Việc chặn cửa Thiên Vũ điện đến đây là kết thúc, sau khi giải thích về chuyện Ngô Nguyên ra tay, Hứa Viêm biết Thiên Vũ điện sẽ không có thiên kiêu nào ra ứng chiến nữa.
Không cần biết Ngô Nguyên nói thật hay giả, Thiên Vũ điện hiển nhiên sẽ không dây dưa với hắn nữa.
Đã vậy, hắn liền thấy tốt thì lấy.
Lãnh Tuyệt đao này hắn nhận, tạm coi như là chiến lợi phẩm.
“Đao này là chiến lợi phẩm của ta, cáo từ!”
Hoàng kim cự long nuốt Lãnh Tuyệt đao, Hứa Viêm vung tay lên, cự long quấn quanh lấy hắn, thân hình khẽ động, biến mất ngay tại chỗ!
“Làm càn!”
Một tiếng gầm giận dữ truyền đến từ sơn môn Thiên Vũ điện.
Chưởng Đao trưởng lão giận điên lên, Hứa Viêm lấy đâu ra lá gan, dám công nhiên c·ướp thần khí của Thiên Vũ điện!
Ai cho hắn dũng khí!
Đám võ giả đều ngây người, mãi đến khi Hứa Viêm c·ướp Lãnh Tuyệt đao rời đi, họ mới kịp phản ứng, lập tức mồ hôi lạnh tuôn ra ướt đẫm.
Đó là thần khí của Thiên Vũ điện, hắn trực tiếp cướp ngay trước sơn môn Thiên Vũ điện, ai cho Hứa Viêm dũng khí vậy, người trẻ tuổi bây giờ đều dũng mãnh như thế sao?
Không!
Chỉ có Hứa Viêm mới dũng mãnh như vậy thôi!
C·ướp thần khí của siêu nhiên linh tông, Hứa Viêm là người đầu tiên, hơn nữa còn là cướp ngay trước sơn môn Thiên Vũ điện, chẳng lẽ hắn không sợ chí cường giả của Thiên Vũ điện t·ruy s·át sao?
“Cái này cái này cái này… Không xong không xong!”
Thôi Hoa Vũ lau mồ hôi trán, rung động trừng lớn hai mắt.
“Hứa Viêm!”
Một tiếng nói chất chứa sát ý truyền đến từ sơn môn Thiên Vũ điện, một thân ảnh vụt ra, lao thẳng về phía Hứa Viêm.
Khí thế cường đại rung chuyển bốn phương.
Chính là Chưởng Đao trưởng lão của Thiên Vũ điện!
“Muốn lấy lớn h·iếp nhỏ sao!”
Điền Quý nổi giận gầm lên, đại kích vung ra, tựa như vạn sơn trút xuống, trong tiếng ầm ầm ngăn cản Chưởng Đao trưởng lão đang muốn t·ruy s·át Hứa Viêm!
Ầm ầm!
Chưởng Đao trưởng lão nổi giận gầm lên, một thanh đao từ sơn môn Thiên Vũ điện bay tới, rơi vào tay hắn, một đao chém nát vạn sơn, rồi lại một đao chém về phía Điền Quý.
“Hứa Viêm cướp thần khí của Thiên Vũ điện ta, ngươi Điền Quý muốn ra tay ngăn cản? Ngươi muốn chôn cùng với hắn sao?”
Điền Quý trong lòng cũng đang run sợ, ngoài miệng thì nói: “Quy củ của thiên kiêu tranh phong, bên thắng thu hoạch chiến lợi phẩm là chuyện đương nhiên, thần khí kia tuy là của Thiên Vũ điện, nhưng là do Ngô Nguyên sử dụng, Ngô Nguyên bại thì chiến lợi phẩm của hắn tự nhiên thuộc về Hứa Viêm!”
“Nói bậy!”
Một tiếng gầm giận dữ khác truyền đến.
Một đạo khí thế cường đại hơn từ sơn môn Thiên Vũ điện dâng lên, đó là Thiên Vũ điện chủ!
Chợt, hết đạo này đến đạo khí thế cường đại bay lên.
Mặt Điền Quý xanh mét, sau khi vung ra một kích liền quay người bỏ chạy!
“Hứa Viêm tiểu tử ngươi, thật quá mạnh, ta tuy muốn giúp ngươi, nhưng lưng ta còn chưa đủ cứng a, chịu không nổi, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”
Điền Quý điên cuồng bỏ chạy, chậm trễ không những mình nguy hiểm, thần khí trong tay cũng có thể bị c·ướp mất!
Ban đầu, hắn đến đây là để giúp Hứa Viêm, tránh cho Thiên Vũ điện lấy lớn h·iếp nhỏ, dù sao thân là hộ pháp của Vạn Thế Minh, giúp đỡ tán tu là chuyện rất bình thường mà.
Kết quả, Hứa Viêm lại trực tiếp c·ướp thần khí của Thiên Vũ điện ngay trước mặt người ta!
Lưng Điền Quý hắn không đủ cứng, chịu không nổi!
Nhã Dung há hốc miệng, ngây ngốc nhìn theo hướng Hứa Viêm rời đi, hồi lâu không thể lấy lại tinh thần.
Ngay lúc này, một thanh âm vang vọng trước cửa Thiên Vũ điện.
“Đao này chính là chiến lợi phẩm của Hứa Viêm ta, Thiên Vũ điện nếu không phục thì cứ việc phái người theo đuổi g·iết ta, để ta Hứa Viêm lấy đó làm bàn đạp đăng lâm đỉnh Linh Vực!”
Mọi người nhìn theo tiếng, một Hứa Viêm ngạo nghễ đứng giữa không trung, khinh bỉ Thiên Vũ điện.
“Ngươi tự tìm c·ái c·hết!”
Chưởng Đao trưởng lão g·iết đến, nhưng người chưa tới thì Hứa Viêm kia đã ầm vang hóa thành một cỗ lực lượng tiêu tán vào thiên địa!
Đây là thủ đoạn gì?
Đám võ giả đều im lặng.
“Hứa Viêm, để xem ngươi có thể trốn được đến đâu!”
Chưởng Đao trưởng lão nổi giận gầm lên, lao về hướng Hứa Viêm bỏ chạy. Hắn tự tin với thực lực của mình, đuổi kịp Hứa Viêm cũng không mất bao nhiêu thời gian.
“Ngươi tự tìm đường c·hết!”
Chưởng Đao trưởng lão cười lạnh trong lòng.
Hứa Viêm cho hắn một lý do để ra tay, hơn nữa là một lý do vô cùng hợp lý!
Thần khí không thể thu vào túi đựng đồ, dấu vết của Hứa Viêm không thể ẩn tàng, tuyệt đối không thể trốn thoát khỏi sự t·ruy s·át của Thiên Vũ điện!
Mà mấy lão già của Thiên Vũ điện kia đã lặng lẽ biến mất, đi t·ruy s·át Hứa Viêm.
“Ai cung cấp hành tung của Hứa Viêm sẽ được trọng thưởng!”
Thiên Vũ điện chủ lạnh lùng nói.
Không nói rõ là trọng thưởng cái gì, nhưng dù chỉ là một câu nói của siêu nhiên linh tông cũng đủ giá trị, không thể coi thường, chắc chắn sẽ có vô số thế lực, vô số võ giả phát cuồng!
Mà cái này chỉ là cung cấp hành tung thôi.
Nếu có thể bắt được… Thật không dám nghĩ sẽ nhận được trọng thưởng cỡ nào!
Đương nhiên, đám võ giả ở hiện trường biết rõ, muốn bắt Hứa Viêm, muốn chiến thắng Hứa Viêm, trừ phi là chí cường giả, nếu không thì cũng chỉ có đường c·hết.
Hứa Viêm mạnh, đã không phải võ giả Luyện Thần thiên nhân đỉnh phong có thể đối kháng.
Mười hay tám người cùng ra tay cũng chỉ có đường c·hết!
“Trong đám thiên kiêu của Linh Vực, còn ai có thể địch nổi Hứa Viêm?”
Rất nhiều võ giả đều có ý nghĩ như vậy.
Không phải chí cường giả thì không thể địch nổi Hứa Viêm, vậy thì còn ai có thể sánh bằng?
“Không được, không được, chứng kiến lịch sử, chứng kiến lịch sử rồi!”
Thôi Hoa Vũ hưng phấn chui vào trong cung điện.
Chuyến này không uổng công, quá kích thích, Hứa Viêm quá mạnh!
Từ xưa đến nay, người dũng mãnh nhất trong đám tán tu, trừ Hứa Viêm ra thì không ai khác có thể sánh bằng!
Xuyên Vân Điêu bay lên không trung, lao về hướng Hứa Viêm bỏ chạy.
Nhã Dung khẽ cau mày, cũng vội vàng đuổi theo, Hứa Viêm trốn không được xa, một khi bị Chưởng Đao trưởng lão đuổi kịp, hắn hẳn phải c·hết không nghi ngờ gì!
Trừ phi hắn có con bài chưa lật có thể đối kháng với Chưởng Đao trưởng lão, nhưng sao có thể như thế chứ!