Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 152 Ngũ phẩm linh dược Thiên Tích Tủy

  1. Trang chủ
  2. Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
  3. Chương 152 Ngũ phẩm linh dược Thiên Tích Tủy
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 152 Ngũ phẩm linh dược Thiên Tích Tủy

Chương 152: Ngũ Phẩm Linh Dược – Thiên Tích Tủy

Mạnh Thư Thư vừa đào, vừa nói: “Đào linh dược phải cẩn thận chút, đừng làm tổn hại, nếu không dược lực sẽ hao mòn. Một khi để lâu, dược lực chẳng còn bao nhiêu.”

Hắn vốn là một gã trinh thám linh dược, đối với các loại linh dược tự nhiên vô cùng quen thuộc.

Tiếp đó, hắn giảng giải cho Hứa Viêm và Mạnh Xung: “Với các loại cỏ linh dược, không dễ hỏng như vậy đâu. Chỉ cần đào lên, tổn hại không đáng kể thì sẽ không làm dược lực hao mòn. Còn các loại trái cây linh dược thì phải chú ý nhất, nhất định phải giữ lại cuống quả. Giống như Địa Nguyệt Duẩn, loại linh dược sinh trưởng dưới lòng đất, khi đào phải cẩn thận, không làm tổn hại thì vấn đề không lớn.”

“Linh dược mọc dưới đất phần lớn có một lớp áo bảo vệ.”

“Đương nhiên, đây chỉ là phương pháp hái linh dược thôi. Nếu muốn bảo quản lâu dài mà tránh dược lực hao mòn thì cần phương thức khác, tương đối phức tạp hơn.”

“Thiên Bảo Các am hiểu nhất việc bảo quản linh dược. Thế nên, thông thường các đại thế lực sau khi hái linh dược đều sẽ gửi lại Thiên Bảo Các để họ bảo quản, hoặc là phong cấm linh dược rồi mới mang về.”

Hứa Viêm và Mạnh Xung vừa đào bới linh dược, vừa lắng nghe Mạnh Thư Thư giới thiệu.

“Thiên Bảo Các quả thật lợi hại.”, Hứa Viêm cảm thán.

Nào là linh phiếu thông hành nội vực, nào là bảo quản, phong cấm linh dược, có thể thấy, không thế lực nào dám đắc tội Thiên Bảo Các.

Mà Thiên Bảo Các lại rất biết điều, không tham gia tranh đấu nội vực, thủ vững nguyên tắc của mình, tín dự rất tốt. Đây cũng là một trong những lý do khiến các đại thế lực tương đối yên tâm về Thiên Bảo Các.

“Thiên Bảo Các đương nhiên là lợi hại rồi. Chẳng ai biết nội tình của họ đến mức nào đâu. Dù nói Thất Tinh Học Cung nội tình thâm hậu, nhưng ta cảm giác có lẽ vẫn không bằng Thiên Bảo Các.”, Mạnh Thư Thư cảm thán.

“Bất quá, những thế lực lớn như Thất Tinh Học Cung hay Kiếm Tôn Nhai đều tự mình xử lý linh dược, họ cũng có phương pháp chứa đựng, phong cấm linh dược riêng.”

“Dù vậy, họ vẫn gửi lại một phần cho Thiên Bảo Các. Dù sao, Thiên Bảo Các trải rộng nội vực, nếu gặp chuyện gì bên ngoài, cần linh dược thì chỉ cần đến Thiên Bảo Các lấy là được.”

“Nghe nói, các thế lực lớn này và Thiên Bảo Các có một số hiệp định bí mật, Thiên Bảo Các đưa ra đãi ngộ hợp tác rất phong phú.”

Mạnh Thư Thư, một người thuộc nội vực, càng biết rõ Thiên Bảo Các cường đại đến mức nào, hắn thổn thức cảm thán.

“Bản gia, ngươi có biết cách chứa đựng, phong cấm linh dược không?”, Mạnh Xung vừa đào bới linh dược vừa hỏi.

“Ta là người thừa kế nghề trinh thám linh dược gia truyền, đương nhiên biết làm sao bảo quản, phong cấm linh dược. Có điều, nó khá phiền toái, vật cần thiết để phong cấm linh dược cũng càng thêm rườm rà nữa.”

“Nhưng có thể mua ở Thiên Bảo Các, chỉ là tốn tiền thôi.”, Mạnh Thư Thư thổn thức.

Phần lớn các trinh thám linh dược ở nội vực giờ đều làm việc cho Thiên Bảo Các, hắn không thích bị trói buộc nên mới từ chối lời mời của họ.

Mạnh Xung khẽ gật đầu. Đồ phong cấm linh dược của Thiên Bảo Các hắn đã từng thấy rồi, một lớp màng mỏng trong suốt, phong cấm linh dược bên trong, khóa lại dược lực không hao mòn.

Gần nửa ngày sau, linh dược trong dược điền đều được hái hết. Phần lớn là bát phẩm, chỉ có vài cây là thất phẩm.

Tổng cộng có 23 loại linh dược.

“Nhiều linh dược thế này, mang theo bất tiện thật. Giá mà có túi đựng đồ thì tốt.”, Hứa Viêm nhìn đống linh dược mà có chút bực mình nói.

“Mạnh Thư Thư, ngươi là trinh thám linh dược mà không mua túi đựng đồ à? Thế làm sao mang theo nhiều linh dược? Vì vậy, ngươi nhất định phải sắm một cái túi đựng đồ đấy nhé!”, Vỗ vai Mạnh Thư Thư, Hứa Viêm dặn dò.

“Ta cố gắng.”, Mạnh Thư Thư bất đắc dĩ nói.

Hắn đã lỡ bước vào cái hố do hai sư huynh đệ này đào rồi, không trèo lên được nữa!

“Không đúng. Chỗ này không có lục phẩm linh dược à? Đừng nói chi đến ngũ phẩm.”, Mạnh Xung nhìn chằm chằm đống linh dược hồi lâu rồi cau mày nói.

“Vẫn còn một chìa khóa nữa mà. Linh dược phẩm giai cao đều được trồng riêng ở một khu dược điền.”, Mạnh Thư Thư lấy ra chiếc chìa khóa khác.

“Còn dược điền nào nữa?”, Mạnh Xung nghe vậy liền nhìn quanh, “Kia kìa!”

Ba người đi đến trước cái hang lõm, tìm thấy một cái lỗ thủng.

Mạnh Thư Thư kích động cắm chìa khóa vào, vặn cơ quan. Răng rắc một tiếng, tựa như mở khóa.

Đưa tay đẩy vách đá, bùn đất rơi xuống, vách đá bị đẩy ra.

Sau vách đá có ánh sáng phát ra, nhất là ở vị trí chính giữa, có một vệt sáng chiếu vào.

Ba người nhìn về phía vị trí vệt sáng chiếu rọi, lập tức ngây người.

Ở đó mọc một gốc cây nhỏ cao hơn một thước, cành lá xanh biếc. Dưới tán lá xanh biếc rủ xuống một sợi dây leo mảnh, trên dây leo treo một giọt sương long lanh. Dưới ánh sáng chiếu rọi, nó rạng rỡ phát quang, trông chẳng giống phàm vật chút nào!

“Đây là linh dược gì?”, Ba người cẩn thận từng li từng tí tiến lại gần. Hứa Viêm ngạc nhiên hỏi.

Đến gần xem xét, họ mới phát hiện dưới tán lá xanh biếc treo một giọt sương, giống như một viên quả nhỏ, lại giống hạt châu nhỏ, trong suốt như giọt sương, ánh sáng mượt mà.

Mạnh Thư Thư đi vòng quanh cây nhỏ một vòng, càng xem càng hưng phấn, càng xem càng kích động không thôi.

Hứa Viêm và Mạnh Xung cau mày. Cả hai đều không nhận ra, đây là loại linh dược gì. Tố Linh Tú cũng chưa từng nói qua loại linh dược có hình dáng như vậy.

“Bản gia, ngươi nhận ra nó à?”, Mạnh Xung ngẩng đầu hỏi.

Gốc linh dược này nhìn thế nào cũng không đơn giản, tuyệt đối không phải thất bát phẩm.

“Đây là… Đây là Thiên Tích Tủy! Ta cũng lần đầu tiên thấy đấy. Trong điển tịch có ghi chép, lá xanh biếc, rủ xuống giọt lộ như tủy.”, Mạnh Thư Thư kích động đến mức mặt đỏ bừng.

“Đây là bảo bối, bảo bối thật sự đấy! Ngũ phẩm linh dược!”, Hắn cẩn thận từng li từng tí vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve lá cây Thiên Tích Tủy, tựa như vuốt ve gò má ý trung nhân. Thần thái kia khiến Hứa Viêm và Mạnh Xung nổi da gà!

“Nói thử xem, về cái Thiên Tích Tủy này đi.”, Hứa Viêm nói.

Mạnh Thư Thư hít sâu vài hơi mới bình tĩnh lại, nói: “Thiên Tích Tủy là một loại linh dược kỳ lạ, phẩm cấp của nó không cố định. Tuổi càng cao, phẩm giai càng cao. Nghe đồn nó có thể lớn lên thành nhất phẩm linh dược.”

“Để phán đoán phẩm cấp của nó, ta nhìn vào việc nó treo bao nhiêu viên Tích Tủy. Chín viên trở xuống là lục phẩm linh dược. Chín đến mười tám viên là ngũ phẩm linh dược. Nhìn gốc Thiên Tích Tủy này, vừa vặn chín viên.”

Hứa Viêm và Mạnh Xung quan sát, quả nhiên có chín cành, mỗi cành treo một viên Tích Tủy.

Linh dược cùng phẩm giai cũng có thượng đẳng, trung đẳng, hạ đẳng.

Gốc Thiên Tích Tủy này thuộc hạ đẳng trong ngũ phẩm linh dược.

Dù vậy, nó vẫn là trân bảo hiếm thấy ở nội vực.

“Nghe đồn, Thiên Tích Tủy là linh dược hiếm có, có công hiệu thần kỳ là tăng cường ý chí, tăng lên ngộ tính và thiên phú cho võ giả. Mỗi khi nó xuất hiện đều sẽ dẫn đến các đại tông sư tranh đoạt. Trong ngũ phẩm linh dược, nó thuộc loại cực kỳ trân quý.”, Mạnh Thư Thư tiếp tục giới thiệu.

“Có thể tăng lên ngộ tính, thiên phú ư? Thần kỳ vậy sao?”, Hứa Viêm giật mình.

Mạnh Xung xoa xoa hai bàn tay, đây mới thực là bảo bối!

Một gốc Thiên Tích Tủy, ngũ phẩm linh dược, nếu luyện chế thành đan dược thì sẽ có công hiệu cường đại đến cỡ nào?

Thật không dám tưởng tượng!

Hứa Viêm giờ phút này kích động không thôi. Nếu có đan dược luyện từ Thiên Tích Tủy, có thể tăng lên thiên phú, tăng lên ngộ tính cho phụ mẫu thì việc tu luyện võ đạo sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Ở nội vực, loại linh dược này đều được ăn trực tiếp. Còn việc luyện chế cũng chỉ là hợp với các linh dược khác, nấu luyện thành viên thuốc mà thôi.

Với Hứa Viêm và Mạnh Xung, đó là hành động phí của trời!

Còn với những loại linh dược như Thiên Tích Tủy, các võ giả nội vực tuyệt đối sẽ không phối với bất kỳ linh dược nào khác để nấu luyện thành viên thuốc, sợ phá hủy công hiệu của nó. Tuyệt đối là ăn trực tiếp.

Như vậy thì càng phung phí của trời!

Luyện chế thành đan dược mới là công dụng chính xác!

“Cầm gốc Thiên Tích Tủy này đến Thiên Bảo Các chắc có thể đổi được một cái túi đựng đồ.”, Mạnh Thư Thư kích động nói.

“Không đổi!”, Hứa Viêm và Mạnh Xung đồng thanh nói.

Túi đựng đồ có thể mua, dù sao trong Thiên Bảo Các có bán. Còn Thiên Tích Tủy là linh dược “có thể gặp nhưng không thể cầu”!

Huống chi, việc túi đựng đồ cứ giao cho Mạnh Thư Thư tự nghĩ cách. Gốc Thiên Tích Tủy này tuyệt đối không thể đem đi đổi.

Mạnh Thư Thư ngượng ngùng cười một tiếng rồi nói: “Hay là chúng ta cùng nhau ăn nó xem có tăng lên được thiên phú không nhé?”

“Không được! Ăn trực tiếp à? Ngươi là trâu à? Đương nhiên là luyện chế thành đan dược!”, Hứa Viêm bác bỏ ngay.

“Đan dược?”, Mạnh Thư Thư nháy mắt mấy cái, chưa từng nghe đến.

Hắn nghĩ đến viên thuốc chữa thương Mạnh Xung cho hắn uống, hiệu quả kinh người. Chẳng lẽ đó chính là một loại đan dược?

“Bản gia, ngươi mau đào Thiên Tích Tủy ra đi, phong cấm cẩn thận, không thể để mất một chút dược lực nào. Đợi đan dược luyện chế thành công, ta cho ngươi một viên.”, Mạnh Xung nói.

Chỗ bảo địa này cũng có công của Mạnh Thư Thư. Hơn nữa, về sau hắn cũng coi như người của mình, chuyên môn phụ trách tìm kiếm linh dược, không thể chỉ sai bảo mà không cho chút lợi lộc gì.

“Được thôi, không vấn đề!”, Mạnh Thư Thư cũng không hỏi thêm về đan dược nữa.

Đây hiển nhiên là chuyện bí ẩn. Nhưng tất nhiên có thể chia cho mình một viên thì cũng không phải là không thu hoạch được gì. Mà hiệu quả chắc hẳn sẽ tốt hơn là ăn trực tiếp Thiên Tích Tủy chứ?

Mạnh Thư Thư bắt đầu đào bới Thiên Tích Tủy. Vì là ngũ phẩm linh dược, quá trân quý, Hứa Viêm và Mạnh Xung lại không quen việc đào bới nên không dám tùy tiện giúp đỡ.

Lúc này họ mới hồi phục tinh thần lại, đánh giá bốn phía.

Họ phát hiện ngoài Thiên Tích Tủy ra, ở đây còn có mấy khu dược điền khác, mỗi khu đều có một gốc linh dược sinh trưởng.

“Lục phẩm linh dược?”, Mắt Hứa Viêm và Mạnh Xung sáng lên.

Lục phẩm linh dược đã là linh dược cấp cao nhất mà nội vực công khai. Giá cả của nó đắt đỏ, số lượng thưa thớt, mà ở đây lại có mấy gốc.

Cả hai đều không ra tay đào bới, tất cả đều để cho Mạnh Thư Thư xử lý.

Thiên Tích Tủy được đào lên. Mạnh Thư Thư lấy ra một tấm màng mỏng, cẩn thận từng li từng tí phong cấm Thiên Tích Tủy lại, khí bên trong lấp đầy màng mỏng.

Xử lý xong, hắn mới thở phào một hơi.

“Còn tốt, ta mang theo giấy bạc phong dược, không vứt đi.”

Mạnh Thư Thư cất kỹ số giấy bạc phong dược còn lại rồi bắt đầu đào bới những linh dược còn lại.

“Đây đều là lục phẩm linh dược. Hai gốc thượng đẳng, còn lại đều là trung đẳng.”, Mạnh Thư Thư giới thiệu.

Khi đào lục phẩm linh dược lên, hắn dùng giấy bạc phong dược phong cấm. Có điều, số lượng giấy bạc phong dược hắn mang theo không đủ, có hai gốc chưa được phong cấm.

“Hai gốc này phải cẩn thận đấy, đừng làm tổn hại. Đợi đến nội thành, mua giấy bạc phong dược của Thiên Bảo Các rồi phong cấm lại.”, Mạnh Thư Thư xé một mảnh áo trên người, cẩn thận bao bọc hai gốc lục phẩm linh dược rồi giao cho Mạnh Xung.

“Không vấn đề.”, Mạnh Xung hưng phấn nhận lấy một cách cẩn thận.

Thiên Tích Tủy thì đương nhiên giao cho Hứa Viêm bảo quản cho an toàn, dù có đại tông sư đến cũng cướp không đi.

Linh dược quá nhiều, lại không có túi đựng đồ. Mạnh Thư Thư đang định cởi áo để gói linh dược lại thì Hứa Viêm móc ra một cái túi lớn.

“Còn tốt, ta đã sớm chuẩn bị, cuối cùng cũng dùng đến rồi.”, Hứa Viêm vui vẻ cẩn thận nhét từng gốc linh dược vào túi.

Mạnh Thư Thư ngây người. Ngươi đúng là có thể đoán trước được hay sao? Lại chuẩn bị sẵn một cái túi lớn trên người?

Mạnh Xung vẻ mặt tiếc nuối nói: “Tiếc thật, cái túi của ta bị mất khi bị đại tông sư truy sát rồi.”

Mạnh Thư Thư: “…”

Quả nhiên là sư huynh đệ, đều mang túi lớn nhỉ?

Hứa Viêm vui vẻ đựng đầy một túi lớn linh dược. Cuối cùng hắn cũng làm được chuyện đã hứa với sư muội.

Hắn còn gửi lại không ít linh dược và linh tinh ở Thiên Bảo Các nữa, chắc có thể mua được kha khá linh dược, hẳn là có thể góp đủ số linh dược trong danh sách sư muội cần.

“Sư đệ, linh dược đây ngươi cầm.”, Hứa Viêm đưa chiếc túi đầy linh dược cho Mạnh Xung.

Thân hình khôi ngô của Mạnh Xung thích hợp hơn để mang chiếc túi lớn này. Còn Thiên Tích Tủy và vài cây lục phẩm linh dược đã được phong cấm thì được Hứa Viêm gói lại, mang theo trên người.

“Đi thôi.”

Linh dược trong bảo địa đã được đào sạch, không còn gì nữa, cũng nên rời đi thôi.

Hơn nữa, lỡ kẻ g·iết người áo đen kia phát hiện ra và phái cường giả đến lần nữa thì sẽ hơi phiền phức đấy.

Dù sao, tình hình hiện tại không thích hợp giao chiến, dễ gây tổn thương đến linh dược.

Sau khi ra khỏi bảo địa, Hứa Viêm cảnh giác nhìn quanh. Không thấy địch nhân, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

“Sư huynh, có phải nên trở về không?”, Mạnh Xung đầy vẻ hưng phấn hỏi.

Mang theo nhiều linh dược thế này không thích hợp xông xáo ở nội vực nữa. Cũng nên quay về biên hoang một chuyến, sư muội chắc hẳn đang chờ sốt ruột rồi?

Mà lục phẩm linh dược, nhất là Thiên Tích Tủy, không thích hợp gửi ở Thiên Bảo Các.

Dù Thiên Bảo Các tín dự rất tốt, nhưng như sư phụ đã nói, đó là khi họ chưa gặp phải mối lợi đủ để họ từ bỏ tín dự của mình.

Không ai có thể xác định Thiên Tích Tủy có đủ sức khiến Thiên Bảo Các động tâm, không tiếc làm trái nguyên tắc hay không.

“Những linh dược này đều cần phải phong cấm, cũng nên quay về rồi. Ta còn muốn đi lấy số linh dược đã gửi, với lại Thương Lan Đảo và số linh dược trong danh sách nữa, cũng phải mua sắm.”, Hứa Viêm trầm ngâm một chút, cũng nên quay về thật rồi.

“Chờ linh dược phong cấm xong xuôi, ngươi về trước một chuyến đi. Ta lấy số linh dược đã gửi, mua số linh dược trong danh sách, cùng Tạ huynh tạm biệt xong sẽ về sau.”

Đến nội vực một chuyến, thu hoạch khá nhiều, cũng nên quay về thôi, cố gắng tăng cao tu vi.

Lần sau trở lại nội vực thì có thể xông pha rồi.

“Được!”, Mạnh Xung gật đầu, lộ vẻ hung ác nói: “Lần sau ta đến nhất định sẽ đánh nổ mấy tên đại tông sư, như vậy mới hả dạ vì bị truy g·iết!”

Có nhiều linh dược như vậy, sư muội chắc có thể luyện chế được rất nhiều đan dược, có đan dược phụ trợ, hắn tu luyện Đại Nhật Kim Thân chắc chắn sẽ tăng tốc vượt bậc.

Hắn đột phá cũng chưa lâu, đợi đến khi Tiên Thiên cảnh đại thành, hoặc Tiên Thiên cảnh viên mãn thì sẽ đến nội vực, đi đến hang ổ của đám người áo đen kia, trực tiếp san bằng.

Hắn cũng muốn đánh nổ đại tông sư!

“Sư đệ, khi nào đến đây lần nữa, có thể đến Thất Tinh Học Cung một chuyến, xông qua tầng chín đài diễn võ, đến Điển Tàng Các xem điển tịch võ đạo, sẽ có ích đấy.”, Hứa Viêm trịnh trọng nói.

“Sư huynh, ta biết rồi.”, Mạnh Xung gật đầu.

Mạnh Thư Thư nãy giờ không nói một lời. Đôi sư huynh đệ này lai lịch bí ẩn, thực lực cường đại đến quá mức, Mạnh Xung còn đang tính xem làm sao đánh nổ đại tông sư nữa chứ.

Quả nhiên là đáng sợ thật!

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 152 Ngũ phẩm linh dược Thiên Tích Tủy

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
bia-ai-bao-han-tu-tien
Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
Chương 1366 Phiên ngoại (3) 05/05/2025
Chương 1365 Phiên ngoại (2) 05/05/2025
bia-tran-van-truong-sinh
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
Chương 1084 Hiệp thiên tử (2) 28/05/2025
Chương 1084 Hiệp thiên tử (1) 28/05/2025
bìa
Vạn Cốt Yêu Tổ (Dịch)
Chương 584 Chung Chương Mục Lục 26/10/2025
Chương 583 Mục Lục 26/10/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch), Hệ Thống, Huyền Huyễn, Nói Bừa Công Pháp, Tu Tiên, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz