Chương 143 Minh ngộ chân khí huyền diệu, Tiên thiên cảnh đại thành
- Trang chủ
- Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
- Chương 143 Minh ngộ chân khí huyền diệu, Tiên thiên cảnh đại thành
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 143 Minh ngộ chân khí huyền diệu, Tiên thiên cảnh đại thành
Chương 143: Minh ngộ chân khí huyền diệu, Tiên thiên cảnh đại thành
“Đa tạ, ta muốn đi tu luyện.”
Hứa Viêm vui vẻ tìm một gian phòng trống rồi bước vào, sau đó bắt đầu phân tách chân khí.
Lãnh Thu ngơ ngác, quả nhiên là đến ké chỗ ở.
“Sư huynh hiện đang ở Thất Tinh học cung sao? Hiện tại toàn bộ Thất Tinh thành đều đang bàn tán về sự cường đại và yêu nghiệt của sư huynh, Thất Tinh học cung lại càng sôi sục.”
“Cũng không biết sư huynh đến đây, có gánh nổi cái uy danh này không.”
Lãnh Thu thầm thở dài.
Bằng hữu của sư huynh, mạnh đến mức quá mức phi thường.
…
Tạ Lăng Phong cùng Hồ Sơn sau khi rời khỏi Đỗ hầu vương phủ liền thẳng tiến Vô Song các.
Thiên Tinh hồ vẫn còn lưu truyền câu chuyện về một thiếu niên ngay trước mặt đại tông sư chém g·iết nửa bước đại tông sư, đồng thời chống lại Vô Song đại tông sư, lại bình yên rời đi.
Kiếm Tôn Nhai, Tạ Lăng Phong!
Quả không hổ là tuyệt thế thiên kiêu của Kiếm Tôn Nhai.
Thậm chí còn có tin đồn Tạ Lăng Phong cùng vị giai nhân thần bí của Vô Song các có một chút tình ý dây dưa không rõ.
Vị giai nhân trong truyền thuyết kia đã bị phong thái tuyệt thế của Tạ Lăng Phong chinh phục sâu sắc, si tình khó kiềm chế!
Mà càng truyền càng ly kỳ!
“Thiếu gia, ta cảm thấy ngươi vẫn là không nên báo tên thật, ta sợ có nguy hiểm!”
Hồ Sơn lo lắng nói.
Tạ Lăng Phong:…
Hứa Viêm gây ra tiếng tăm quá lớn, ngay trước mặt đại tông sư g·iết người, lại còn nghe đồn có mối quấn quýt si mê không rõ với vị kia của Vô Song các.
Nếu bị hiểu lầm là g·iả m·ạo thì phiền phức lớn.
“Ngươi nói có lý!”
Tạ Lăng Phong nghiêm túc gật đầu.
Hai người chạy thẳng tới Vô Song các, muốn dò hỏi về tung tích của Hứa Viêm.
“Tại hạ Tạ Viêm, đến đây chỉ vì hỏi thăm huynh đệ ta, Tạ Lăng Phong, đang ở đâu!”
Tạ Lăng Phong tìm đến quản sự của Vô Song các để hỏi.
Hồ Sơn:…
Đột nhiên, một giọng nói từ tầng cao nhất của Vô Song các vọng xuống: “Ngươi chẳng lẽ là vị bằng hữu mà Tạ công tử nhắc tới? Mời lên đây một lát.”
Tạ Lăng Phong mừng rỡ, chẳng lẽ vị này chính là tuyệt thế giai nhân si tình Hứa huynh trong truyền thuyết?
“Đa tạ!”
Tạ Lăng Phong phi thân lên, hướng về tầng cao nhất của Vô Song các mà đi.
Hồ Sơn vội theo sau, nhưng lại bị một luồng lực ép xuống.
“Người không phận sự không được lên!”
Một giọng nữ lạnh lùng truyền đến.
Hồ Sơn:…
Hắn chỉ có thể ấm ức chờ ở phía dưới.
Tạ Lăng Phong bước vào đình viện, nhìn thấy một nữ tử áo trắng, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, tay không kìm được nắm chặt chuôi kiếm.
Khí cơ quanh quẩn quanh thân, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Nữ tử áo trắng quay đầu lại, đôi mắt sáng ngời như có thể câu dẫn dục vọng nguyên thủy của người ta.
Dù không nhìn rõ dung mạo, nhưng lại cho người ta cảm giác khuynh quốc khuynh thành. Áo trắng như tuyết, đôi mắt sáng như sao, nàng cứ thế thanh tú động lòng người đứng trong đình.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Tạ Lăng Phong lại thấy xao động khó hiểu!
Trái tim hắn như muốn nhảy ra, nhiệt huyết cuộn trào, tựa hồ dục vọng muốn chiếm lấy lý trí, lại tựa hồ muốn quỳ rạp xuống, làm thần dưới váy nàng.
Dục vọng bùng cháy, nhưng sự trỗi dậy đột ngột này không phải nhắm vào nữ tử áo trắng, mà là xao động vô cớ.
Nữ tử áo trắng kia tựa như không thể xâm phạm, còn ngọn lửa dục vọng trong hắn chỉ thôi thúc hắn xuống phía dưới Vô Song các, tìm người phát tiết.
“Không ổn!”
Tạ Lăng Phong nghiêm nghị trong lòng.
Đây là công pháp gì?
Tuy không bằng Hứa Viêm, nhưng hắn chung quy cũng là thiên kiêu số một ngàn năm của Kiếm Tôn Nhai, thiên phú tự nhiên không thấp, cảm ngộ về kiếm đạo cũng cực mạnh.
Ngay khoảnh khắc đó, Tạ Lăng Phong vận chuyển chân khí, không ngừng xoa dịu tâm tình xao động, rút kiếm ra một nửa, kiếm quang quanh quẩn quanh thân.
“Hứa huynh từng nói, trong lòng không có nữ nhân, kiếm đạo ắt thành thần, ta cuối cùng đã có chút minh bạch cái ý cảnh huyền diệu này, có lẽ rất khó khám phá.”
“Có lẽ ta khám phá được tầng ràng buộc này, bước vào ý cảnh huyền diệu này, liền có thể Kiếm Tâm Thông Minh!”
Tạ Lăng Phong thầm cảm thán.
Nữ tử áo trắng thu hồi ánh mắt, khẽ cười nói: “Không hổ là bằng hữu của Tạ công tử, quả thật không tầm thường, trong nội vực này, người có thể sánh vai cùng ngươi chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.”
“Quá khen!”
Tạ Lăng Phong tra kiếm vào vỏ, chắp tay nói.
“Tạ công tử đi đâu ta cũng không rõ, mời ngươi đi cho.”
Nữ tử áo trắng xua tay.
“Cáo từ!”
Tạ Lăng Phong quay người rời đi.
Trong lòng hắn nghiêm nghị: “Nữ tử này cũng chỉ là sơ giai tông sư, thực lực chân thật không mạnh hơn ta, nhưng mị thuật quỷ dị kia thật là không tầm thường.”
“Nếu thật sự giao thủ, nếu ta không thể xoa dịu tâm cảnh xao động, e rằng khó thủ thắng!”
Vô Song hoa khôi trong truyền thuyết của Vô Song các vậy mà lại cường đại đến vậy.
“Vô Song hoa khôi này cũng không phải hoa khôi thật sự, ả ở Vô Song các là để tu luyện công pháp thần bí kia.”
Tạ Lăng Phong như có điều suy nghĩ.
“Trước đây Tạ huynh đã đối phó ả thế nào?”
Hứa Viêm đến Vô Song các ma luyện tâm cảnh, chắc chắn đã gặp ả ta, vậy rốt cuộc đã đối phó cái mị hoặc công pháp quỷ dị đó như thế nào?
Tạ Lăng Phong ngờ rằng nữ tử áo trắng chưa thi triển toàn lực với mình!
“Thiếu gia, sao rồi?”
Hồ Sơn tiến lên đón, tò mò hỏi.
“Không có tin tức, đi thôi!”
Tạ Lăng Phong không dám nán lại, vội vã rời đi.
Trên tầng cao nhất của Vô Song các, thân ảnh Vô Song đại tông sư hiện lên, nhìn nữ tử áo trắng, cười nói: “Tiểu nha đầu, quả nhiên coi trọng người ta nha? Vừa nghe là bạn của hắn liền đòi mời người ta lên!”
“Sư phụ đừng nói bậy, chẳng qua con chỉ hiếu kỳ xem bằng hữu của hắn rốt cuộc lợi hại đến mức nào mà thôi.”
Nữ tử áo trắng liếc sư phụ một cái.
“Có thể làm bằng hữu của Tạ công tử, quả thật bất phàm!”
Nàng cảm thán.
“Thiếu gia, tiếp theo chúng ta đi đâu?”
Sau khi rời khỏi Thiên Tinh hồ, Hồ Sơn hỏi.
Tạ Lăng Phong trầm ngâm một chút rồi nói: “Bảo người Kiếm Tôn Nhai lưu ý hơn xem chỗ nào xuất hiện tên tuổi của ta.”
Kiếm Tôn Nhai thân là thế lực lớn đứng đầu nội vực, tự nhiên có hệ thống tin tức riêng, có thể thu thập được tin tức giới võ đạo.
Ngay lúc này, một bóng đen lóe lên giữa không trung, một con chim màu xám, to bằng nắm tay, trên chân có buộc ống thư, hạ xuống.
“Diều hâu đưa tin, có chuyện gì?”
Hồ Sơn thoáng giật mình.
Diều hâu đưa tin là thủ đoạn đưa tin thường dùng của các thế lực lớn trong nội vực, có người chuyên bồi dưỡng, thuộc về tông môn, loài chim tựa linh điểu này có tốc độ nhanh, ẩn nấp tốt, bay cao, có thể qua lại đưa tin cả ngày lẫn đêm.
Lại có khả năng nhận ra người nhận tin, trong phạm vi nhất định có thể nhanh chóng tìm đến người cần đưa tin.
Các thế lực lớn bố trí các điểm đưa tin bằng diều hâu trong phạm vi nhất định, tạo thành một mạng lưới đưa tin khổng lồ, mà trong toàn bộ nội vực, chỉ có vài thế lực có khả năng xây dựng mạng lưới đưa tin quy mô lớn như vậy.
Kiếm Tôn Nhai là một trong số đó.
Dù vậy, không phải chuyện khẩn cấp hay tình huống đặc biệt thì sẽ không dùng diều hâu đưa tin, mỗi lần sử dụng tiêu hao không nhỏ, cần dùng linh dược để duy trì.
Tạ Lăng Phong mở ống thư trên chân diều hâu, lấy ra bức thư bên trong.
“Hứa huynh đến Thất Tinh học cung, lại xông qua tầng chín đài diễn võ…”
Da đầu Tạ Lăng Phong hơi tê dại.
“Tê!”
Hồ Sơn kinh hãi nói: “Hứa Viêm đã có thể đánh bại đại tông sư?”
Người trông coi đài ở tầng chín của Thất Tinh học cung là cường giả đại tông sư!
“Không phải, Hứa huynh phá vỡ quy củ, đánh bại mười vị đỉnh phong tông sư ở tầng chín, lại dùng tên ta để vào Điển Tàng các của Thất Tinh học cung.”
Tạ Lăng Phong đưa bức thư cho Hồ Sơn.
Sau khi xem xong Hồ Sơn mừng rỡ: “Thiếu gia, chuyện tốt a, uy danh của ngươi vang dội Thất Tinh học cung, cũng sẽ vang dội nội vực.”
Tạ Lăng Phong mếu máo nói: “Hứa huynh thực lực thế nào, ta thực lực thế nào? Ngươi nghĩ ta có gánh nổi cái uy danh này không?”
Hồ Sơn nghĩ một chút cũng phải.
“Đi Thất Tinh học cung!”
Tạ Lăng Phong trầm giọng nói.
Nhất định phải làm rõ mình mới là Tạ Lăng Phong, nếu không cứ tiếp tục thế này, không sớm thì muộn có một ngày hắn phải đổi tên, uy danh này hắn gánh không nổi.
Tạ Lăng Phong lên đường, bên trong Vô Song các của Thất Tinh học cung, nữ tử áo trắng cũng gỡ một bức thư xuống từ chân một con diều hâu, càng xem càng kinh ngạc.
“Tạ công tử, thiên hạ vô song!”
Nàng từ đáy lòng cảm thán, nhìn sư phụ: “Sư phụ, con muốn đến Thất Tinh học cung một chuyến.”
Vô Song đại tông sư cười như không cười: “Nhìn kìa, còn bảo không phải tư xuân!”
Nữ tử áo trắng liếc nhìn sư phụ mình, rồi nhìn sang bên kia, nói: “Diêu bà bà, người đi với con một chuyến đi.”
Một bà lão xuất hiện trong đình viện: “Được!”
Đây là một đại tông sư.
…
Dù đã qua ba ngày, cơn sóng gió Hứa Viêm gây ra vẫn chưa lắng xuống, ngược lại trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của Thất Tinh học cung.
Đi đến đâu cũng có thể nghe thấy học sinh thảo luận về những chiến tích của Hứa Viêm khi xông qua tầng chín đài diễn võ.
“Tiểu thư, Tạ công tử đã đến Thất Tinh học cung!”
Trong nội viện của Thất Tinh học cung, tại một sân nhỏ độc lập, Thúy Nhi chạy chậm đến, vẻ mặt hưng phấn.
Đỗ Ngọc Anh nghe vậy, hai mắt sáng lên: “Thúy Nhi, Tạ công tử ở đâu?”
“Con không biết ạ, nhưng trong học cung đâu đâu cũng bàn tán về Tạ công tử, nói hắn xông qua tầng chín đài diễn võ, một mình đánh bại mười vị đại giáo tập của học cung.”
Mắt Thúy Nhi tràn đầy vẻ sùng bái.
“Thúy Nhi, mau bảo người tìm xem Tạ công tử ở đâu, ta muốn đi gặp hắn!”
Mặt ngọc của Đỗ Ngọc Anh ửng hồng, sốt ruột nói.
“Dạ tiểu thư, con sẽ bỏ thêm chút tiền, nhờ người giúp tìm hiểu một chút.”
Thúy Nhi cũng vội vàng.
“Phải nhanh lên!”
Đỗ Ngọc Anh dặn dò.
Thúy Nhi chạy chậm rời đi.
Trong biệt viện của Kiếm Tôn Nhai, chân khí trên ngón tay Hứa Viêm chia thành mười sợi, mỗi sợi đều cực kỳ ngưng thực, chứ không hề tan rã.
“Cuối cùng cũng thành công.”
Sau khi tìm hiểu chân khí trên ngón tay, ngay sau đó trên thân hắn, chân khí cuồn cuộn trào ra, không ngừng phân tách, một sợi, hai sợi… Càng phân tách, chân khí càng mảnh, cũng càng ngưng thực.
Cuối cùng, quanh người Hứa Viêm dày đặc những chân khí châm thon dài như sợi tóc, khiến cả người hắn như biến thành một con nhím hình người.
“Thì ra chân khí huyền diệu đến vậy, ta phân tách chân khí, kỳ thật cũng là tăng cường chân khí, đem chân khí tăng đến gần cực hạn, bây giờ chân khí của ta tinh thuần, tăng lên chừng 30%.”
“Đây gần như là mức cực hạn của chân khí, mà ta hiểu rõ chân khí huyền diệu, cũng có chút manh mối về Thông huyền chi pháp.”
Hứa Viêm vô cùng phấn khích.
Thực lực lại được tăng lên.
Chỉ một ý niệm, những chân khí như châm kia liền hội tụ lại thành một chỗ, biến thành một con rồng chân khí nhỏ bé.
Đây không phải là rồng do Hàng Long chưởng tạo ra, mà là do phân tách và tổ hợp chân khí, tạo thành hình dạng rồng.
“Uy lực Hàng Long chưởng của ta cũng tăng lên.”
Theo khả năng khống chế chân khí ngày càng mạnh, nhất là có thể phân tách và tổ hợp về sau, uy lực và phương thức công kích của Hàng Long chưởng cũng được tăng lên.
“Nên đột phá Tiên thiên cảnh đại thành.”
Hứa Viêm tập trung ý chí, trong mắt không giấu nổi sự hưng phấn.
Đột phá Tiên thiên đại thành rồi thì không còn sợ đại tông sư nữa.
Dù là đỉnh phong đại tông sư, hắn cũng không sợ, dù không thể chiến thắng thì đối phương cũng không làm gì được hắn.
“Vượt qua một đại cảnh giới về thực lực.”
Hứa Viêm vô cùng phấn khích.
Tiên thiên đại thành, hắn đã không sợ đại tông sư, một khi Tiên thiên viên mãn, một kiếm có thể g·iết chết đại tông sư bình thường.
Một khi đột phá Thông huyền cảnh, quét ngang đại tông sư chỉ là chuyện nhỏ!
Dù là những đỉnh phong đại tông sư hàng đầu nội vực kia, hắn cũng có thể dễ dàng đánh tan.
Hứa Viêm ngồi xếp bằng, bắt đầu đột phá Tiên thiên cảnh đại thành, linh khí thiên địa ồ ạt kéo đến, không ngừng ngưng luyện thành Tiên thiên chân khí.
“Linh khí nội vực quá ôn hòa, thiếu một chút mãnh liệt, thiếu một chút bá đạo, đây chính là nguyên nhân của thiên địa linh cơ sao?”
“Chỉ một ý niệm đã có thể để linh khí thiên địa nhập thể, gần như có thể điều khiển linh khí thiên địa, cái ta cảm nhận được giữa thiên địa là một loại vận hành ôn hòa.”
“Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là thiên địa linh cơ?”
Hứa Viêm âm thầm cảm ngộ.
Linh khí ở nội vực quá ôn hòa, gần như hắn không cần vận chuyển công pháp, chỉ cần một ý niệm thì linh khí thiên địa sẽ tự động nhập vào cơ thể, xuyên qua Thiên Địa kiều, ngưng luyện chân khí rồi dẫn vào khí hải đan điền.
“Không biết võ giả nội vực có phải cũng vậy không?”
Hứa Viêm trầm ngâm.
Thiên Địa kiều thông với biên hoang, đều có thể hấp thụ linh khí thiên địa để tu luyện, đến nội vực thì tốc độ hấp thụ linh khí gần như không thể tưởng tượng nổi.
Dù không vận chuyển công pháp, chỉ một ý niệm thôi linh khí thiên địa cũng sẽ chủ động rót vào cơ thể.
Hứa Viêm đoán rằng đây là tác dụng của thiên địa linh cơ, hắn tò mò liệu võ giả nội vực cũng tu luyện như vậy không.
Ầm ầm!
Chân khí trong cơ thể không ngừng tăng cường, khí hải đan điền tiếp tục mở rộng, như biến thành biển cả bao la.
Đột phá Tiên thiên cảnh đại thành không có bất kỳ cản trở nào, Hứa Viêm một hơi đột phá thẳng lên Tiên thiên cảnh đại thành.
“Đây chính là Tiên thiên cảnh đại thành, với thực lực hiện tại của ta, Phó Vân Thiên kia cũng không thể gây uy h·iếp cho ta.”
Hứa Viêm thầm nhủ: “Phó Vân Thiên là đại giám học của Thất Tinh học cung, đại tông sư đại thành, cao hơn ta một đại cảnh giới, hơn nữa hắn thuộc hàng cường giả đứng đầu trong các đại tông sư đại thành.”
“Hắn lại tu luyện võ đạo cường đại của Thất Tinh học cung, chắc chắn nắm giữ không ít bí thuật võ đạo.”
“Nhất định hắn cũng tu luyện một loại bí thuật có thể tự tổn thương bản thân để tăng vọt thực lực trong nháy mắt, vậy nên ta muốn đánh nổ hắn, kỳ thật không dễ.”
Thất Tinh học cung tồn tại những bí thuật tổn thương bản thân để bộc phát thực lực siêu cường, lẽ nào võ gỉa của Thất Tinh học cung lại không tu luyện?
Có thể không cần, nhưng không thể không biết.
Một khi có nguy hiểm đến tính mạng, có thể thi triển, trọng thương dù sao cũng tốt hơn c·hết.
Kéo địch nhân cùng c·hết cũng tốt hơn mình c·hết một mình.
Cho nên, không cần nghi ngờ, Phó Vân Thiên nhất định tu luyện loại bí thuật này.
Hồi tưởng lại sư phụ đánh nổ đại tông sư bằng một chưởng, trực tiếp hóa thành tro tàn cái loại cường đại kia, lòng Hứa Viêm bừng bừng lửa nóng: “Dù ta không thể làm được một chưởng đánh nổ Phó Vân Thiên, nhưng đánh bại hắn không thành vấn đề.”
“Mười tám con Kim Long đồng loạt xuất hiện, toàn lực oanh hắn hơn chục chưởng, chung quy cũng có khả năng đánh nổ hắn chứ?”
Hứa Viêm thầm tính toán, áng chừng một phen.