Chương 225 Chiến đại chưởng quỹ (1)
- Trang chủ
- Mù Lòa Tróc Đao Nhân Bắt Đầu Max Cấp Cửu Dương Thần Công (Bản dịch)
- Chương 225 Chiến đại chưởng quỹ (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 225 Chiến đại chưởng quỹ (1)
Chương 225: Chiến đại chưởng quỹ (1)
Đại chưởng quỹ vận kình, giữa lòng bàn tay bỗng tóe lên ngọn lửa cao gần một tấc. Thoạt nhìn, nó chẳng có gì lạ, không giống thủ đoạn của cao nhân võ đạo, mà hệt như trò ảo thuật rẻ tiền, hoặc như ai đó lấy que hàn nung đỏ dí vào lòng bàn tay.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, viền lửa chuyển sang màu xanh tím, nhiệt độ đột ngột tăng cao. Nơi ngọn lửa lướt qua, máu tươi trên mặt đất lập tức bốc hơi, bản thân nó cũng phình to ra!
Khi hắn bước nhanh bước thứ hai, cả bàn tay tựa như đang nâng nửa vầng tà dương. Trong chớp mắt, một đạo hỏa diễm đỏ rực bùng nổ, khí nóng cuồn cuộn cuốn theo lá khô trên mặt đất, bốc cháy thành những đốm lửa li ti giữa không trung. Ngọn lửa dường như có linh tính, không ngừng cuộn trào trong lòng bàn tay hắn, hóa thành một con Hỏa Sư giương nanh múa vuốt, gầm thét lao về phía Cố Mạch.
Sắc mặt Cố Mạch không đổi, khí tức quanh người bỗng nhiên tăng vọt. Hai tay hắn đã bừng lên hào quang màu vàng, chính là Viêm Dương Kỳ Công được vận chuyển tới cực hạn. Hắn đối diện vung ra một quyền, quyền diện lưu kim, tựa có chân dương dâng trào trong mạch máu. Quyền phong chưa đến, bức tường cách đó ba trượng đã bắt đầu rạn nứt, không khí xung quanh cũng vì thế mà vặn vẹo.
Trong khoảnh khắc, hai đạo hỏa diễm mênh mông ầm vang va chạm. Khí nóng hừng hực quét ra bốn phía, khiến mặt đất gạch xanh trong cả khóa viện bốc lên khói xanh. Khung cửa tròn phía tây “răng rắc” nứt toác, gạch xanh vặn vẹo như mỡ bò, trong hốc tường rỉ ra thứ nước thép tựa huyết thanh, càng nung chảy ba thước đất dưới chân hai người thành lưu ly.
Khi Cố Mạch vung ra quyền thứ hai, đại chưởng quỹ bỗng nhiên tỏa ra một làn sương mù màu xanh nhạt, tựa như cả người bị nhiệt độ cao bốc hơi thành hơi nước.
Cố Mạch cảm thấy sau tai có tiếng gió, chưa kịp quay người thì sau cổ đã truyền đến chưởng phong nóng rực. Nơi khói xanh lướt qua, lớp sơn đỏ trên cột trụ hành lang “tư tư” bốc cháy.
Cố Mạch xoay người tung ra một chiêu “Chấn Kinh Bách Lý”, chưởng duyên mang theo khí lãng hình rồng xé tan màn sương, nhưng chỉ trúng phải một nửa ống tay áo đã cháy khét.
Tiếng cười của đại chưởng quỹ vọng đến từ góc đông cửa. Hắn đã đứng ở cửa thùy hoa, ánh mắt sau lớp mặt nạ quỷ chiếu vào những đốm lửa nhỏ trên vạt áo Cố Mạch: “Ta vẫn là lần đầu tiên gặp được người có thể cân sức ngang tài với ta trên hỏa chi nhất đạo!”
Dứt lời, đại chưởng quỹ lại hóa thành một làn khói xanh, lần này chui vào dưới bóng râm của gốc hòe già ở góc sân. Khi xuất hiện trở lại, hắn đã ở bên trái Cố Mạch, tay phải hóa trảo, đầu ngón tay hiện lên màu xanh đen ngâm độc.
Cố Mạch không lùi mà tiến tới, bàn tay trái lật tiêu biến “Thác Tháp Thiên Vương thức” đón đỡ trảo công, quyền phải lại đánh thẳng vào đan điền đối phương. Đây chính là Thiên Sơn Chiết Mai Thủ hắn vừa mới lĩnh hội được.
Chiêu này bức đại chưởng quỹ phải tránh né mũi nhọn. Khói xanh lại bốc lên, lần này men theo dây thường xuân trên tường phía nam bay vút đi, khiến phiến lá nháy mắt khô héo quăn queo. Hắn đã đến đỉnh đầu Cố Mạch, lộ ra nửa bàn tay, hỏa diễm trong lòng bàn tay đã ngưng tụ thành hình kiếm.
Cố Mạch chụm hai ngón tay, hai đạo Lục Mạch Thần Kiếm vô hình kiếm khí bắn ra. Đại chưởng quỹ lập tức lại hóa thành một làn khói xanh.
Trong chốc lát, dường như ngóc ngách nào trong sân cũng có thân ảnh của đại chưởng quỹ. Lúc thì trên xà nhà, lúc thì sau tường vây, lúc thì lại xuất hiện trên đỉnh đầu Cố Mạch. Thủ đoạn của hắn biến ảo khôn lường, khi cương mãnh bá đạo, khi âm nhu quỷ dị, thi triển ra mấy chục loại võ công.
Cố Mạch càng đánh càng kinh hãi. Trước đây, tuy đã nhiều lần nghe nói đại chưởng quỹ Thất Tuyệt Lâu tinh thông các loại võ công, là một kẻ toàn tài, hắn còn hơi nghi ngờ. Nhưng lần giao thủ này mới phát hiện, quả nhiên danh bất hư truyền, so với Lục Tàn Dương trước kia còn toàn diện hơn một chút.
Lục Tàn Dương tuy cũng biết nhiều, nhưng chung quy chỉ là đại phương hướng, không tỉ mỉ như vậy. Còn đại chưởng quỹ này lại vô cùng cẩn thận, thật không giống như người có thể làm được, lại có thể tinh thông nhiều môn võ công đến thế.
Ngay khi Cố Mạch còn đang chấn kinh, đại chưởng quỹ trong lòng còn khiếp sợ hơn. Dưới lớp mặt nạ quỷ, nét mặt hắn đã cứng đờ. Trong lúc cùng Cố Mạch đối chiêu rồi lui lại, hắn kinh hãi thán phục:
“Ta sở dĩ có thể tinh thông Bách gia võ công, chính là nhờ vào năng lực của Thiên Uyên Quy Tịch Thất Sát Phú, có thể xem thấu bản chất của mọi loại võ công và học được chúng. Nhưng những võ công của Cố Mạch này không hề có dấu vết mô phỏng, rõ ràng là thật sự tinh thông. Sao có thể như vậy? Hắn mới bao nhiêu tuổi? Chẳng lẽ trên đời thật sự có người sinh ra đã biết?”
Hắn càng đánh càng kinh hãi, bởi vì hắn dùng chưởng, Cố Mạch cũng dùng chưởng; hắn dùng quyền, Cố Mạch cũng dùng quyền; hắn dùng chỉ pháp xảo quyệt, Cố Mạch liền dùng chỉ pháp đón lấy. Bất kể hắn thi triển thủ đoạn gì, Cố Mạch đều có thể đối phó. Hắn thậm chí còn phải dùng khinh công phụ trợ mới có thể miễn cưỡng đánh ngang tay. Thủ đoạn của hắn đã sắp dùng hết, nhưng nhìn Cố Mạch, hình như vẫn còn rất nhiều chiêu thức.
“Đánh thêm vài chiêu nữa, nếu tiểu tử này vẫn theo kịp, ta sẽ trực tiếp kéo hắn vào thế cứng đối cứng!”
Trong chốc lát, hai người ngươi tới ta đi, chưởng đối chưởng, quyền đối quyền, chỉ pháp đối chỉ pháp. Mỗi lần va chạm đều tạo ra một trận khí lãng, phá hủy toàn bộ hoa cỏ cây cối xung quanh.
Sau một chưởng đối oanh nữa, Cố Mạch hơi lùi lại nửa bước, còn đại chưởng quỹ thì biến mất không thấy đâu.
Trong lòng Cố Mạch kinh hãi thán phục: “Đây là gặp quỷ hay sao? Lần đầu tiên ta gặp phải người có thể khiến ta dùng hết chiêu thức. Lão già này còn bao nhiêu võ công ẩn thân nữa? Cứ tiếp tục thế này, chiêu thức của ta sẽ bị nhìn thấu hết!”
Hắn thật sự có chút khâm phục đại chưởng quỹ này, quả nhiên thịnh danh chi hạ vô hư sĩ. Khó trách hắn có thể phách lối đến mức mỗi lần g·iết người đều dùng đúng lĩnh vực mình am hiểu nhất, quả nhiên là phách lối có vốn liếng.
Mấu chốt là hắn có thể phát giác ra, đại chưởng quỹ thi triển những thủ đoạn đó không giống như Cửu Dương Thần Công chỉ bắt chước được vẻ bề ngoài, mà là thật sự nắm giữ tinh túy.
Cố Mạch chưa từng nghĩ rằng có người có thể nhiều chiêu thức hơn mình. Nhìn tình hình hiện tại, đại chưởng quỹ e rằng còn có không ít thủ đoạn, nhưng chiêu thức dự trữ của hắn đã không còn nhiều. Hơn nữa, nếu không nhờ Lăng Ba Vi Bộ và Tứ Chiếu Thần Công có khả năng lăng không hư độ, hắn đã bị thiệt thòi trước khinh công xuất quỷ nhập thần của đại chưởng quỹ.
“Đừng đánh nữa, lão già này tinh thông Bách gia võ học, ta sợ là không chiếm được lợi thế lớn về chiêu thức. Chi bằng trực tiếp kéo hắn vào thế cứng đối cứng!”
Lập tức, Cố Mạch vận chuyển chân khí Minh Ngọc Công, chuẩn bị lợi dụng đặc tính thu nạp tất cả của Minh Ngọc Công, cộng thêm Cầm Long Công phụ trợ, cưỡng ép khống chế đại chưởng quỹ trước mặt, không cho hắn thi triển khinh công quỷ quái để bỏ chạy nữa.
Mà lúc này, đại chưởng quỹ lặng lẽ đứng trên đầu tường, nhìn chăm chú Cố Mạch. Hai tay trái phải hắn lặng lẽ vận công, tay trái dương khí, tay phải âm khí. Trong sự lặng yên không một tiếng động, hai đạo âm dương nhị khí khuếch tán ra bốn phía. Hắn thầm nghĩ:
“Không thể tiếp tục so chiêu thức nữa, ta đã thấy đáy, tiểu tử kia còn không biết có bao nhiêu. Tiếp tục đánh xuống ta nhất định thua thiệt, hiện tại thừa cơ kéo hắn vào thế cứng đối cứng!”
Ngay trong nháy mắt đó, đại chưởng quỹ nháy mắt biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Cố Mạch. Hai tay hắn vung lên, từng đạo chân khí ngưng kết thành hình, âm dương lưu chuyển, phảng phất hóa thành một đạo lao tù bao phủ hai người vào bên trong.
Và cùng thời khắc đó,