Chương 61 Bái Thần
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 61 Bái Thần
Chương 61: Bái Thần
“A?” Trương Vũ nhìn cảnh tượng trước mắt, thầm nghĩ: “Đây mà là bái Thần online từ xa hả?”
Đúng lúc này, điện thoại hắn rung lên một tiếng.
[Vạn Dân Bộ – Chúng Sinh Thiên Sinh Đại Thần]
[Trả tiền 1.000 tệ]
“Ngọa tào!”
Trương Vũ kinh hãi. Hắn không ngờ rằng chỉ điểm nhẹ một cái để bái Thần lại tốn tận 1.000 tệ.
Điều khiến hắn không thể chấp nhận hơn nữa là hắn căn bản chưa kích hoạt chức năng thanh toán của Lục Thư, vậy mà tiền vẫn bị trừ trực tiếp từ thẻ ngân hàng?
Trước đây, khi sử dụng Tạm Giam Phù ở trường cấp ba Tùng Dương, Trương Vũ còn tận dụng quyền lợi miễn phí mỗi ngày một lần nhờ vào công việc bán thời gian ở đội tuần tra.
Hắn định tìm mục “hoàn tiền”, “chăm sóc khách hàng” các kiểu, nhưng tìm tới tìm lui vẫn không thấy.
Lo sợ sơ sẩy lại bị trừ tiền, hắn dứt khoát liên hệ Trương Phiên Phiên để hỏi cho rõ.
Nghe Trương Vũ kể, Trương Phiên Phiên đáp: “Bái Thần là vậy đó, cứ điểm một cái là bái, mỗi lần 1.000 tệ, ấn giữ thì bái liên tục.”
Trương Vũ ngớ người: “Không phải… Giờ em biết bái Thần phải trả tiền rồi, nhưng vấn đề là em chưa mở tài khoản thanh toán, sao nó không hỏi han gì đã trừ tiền từ thẻ của em vậy?”
Trương Phiên Phiên coi đó là lẽ đương nhiên: “Đây là uy lực của Thần đó! Các Thần mỗi phút mỗi giây đều có thể điều động tài chính trong hàng tỷ tài khoản. Nếu ngay cả việc trực tiếp trừ tiền từ tài khoản của em còn không làm được, thì dựa vào cái gì mà được gọi là Thần?”
Nàng nhắc nhở: “Nên nhớ, thiếu tiền ai thì thiếu, chứ tuyệt đối đừng thiếu tiền của Thần.”
“Mẹ kiếp…” Trương Vũ nghe xong liền cạn lời, đành bực mình: “Bát Bộ Chính Thần đúng là lợi hại.”
Trương Phiên Phiên nói: “Nhưng em đừng lo, Bát Bộ Chính Thần có quy củ riêng, sẽ không làm bậy đâu. Lần này là do chính em muốn bái Thần nên mới bị thu 1.000 tệ thôi.”
Trương Vũ thở dài trong lòng rồi hỏi tiếp: “Chị à, chị nói luôn cho em mấy cái công năng của Lục Thư đi, em sợ lỡ tay lại bị trừ tiền.”
Trương Phiên Phiên đáp: “Mỗi ngày lễ bái Thần Linh là cách cơ bản nhất để tăng cấp độ tín ngưỡng. Bái liên tục càng nhiều ngày thì mỗi lần bái càng giúp tăng cấp độ tín ngưỡng. Nhưng nếu bỏ lỡ một ngày thì phải làm lại từ đầu. Với những người có cấp độ tín ngưỡng cao hoặc là cường giả về phù lục thì mỗi ngày lễ bái Thần Linh là việc bắt buộc.”
Trương Vũ hiểu ra, mẹ nó, chẳng khác gì điểm danh, có điều mỗi lần điểm danh tốn ít nhất 1.000 tệ.
Trương Phiên Phiên nói tiếp: “Cung phụng Thần Linh thì có nhiều cách khác nhau như đốt hương, treo cờ công đức, cúng dường bài vị… Càng tốn kém thì hiệu quả tăng cấp độ tín ngưỡng càng tốt, còn có thể tăng uy lực của phù lục, thêm đặc quyền các loại nữa.”
“Em có thể ấn vào mục ‘Cung phụng Thần’ xem thử, chọn vào các hạng mục thì chỉ hiện thông tin thôi, không bị trừ tiền đâu.”
Trương Vũ vừa nãy bị cú “1.000 tệ” làm cho phát hoảng, nghe vậy mới cẩn thận ấn vào mục “Cung phụng Thần”.
Hắn thấy hiện ra bảng giá các hạng mục khác nhau như đốt hương, treo cờ công đức, lập bài vị cúng dường, tụng kinh… Đơn vị tính từ trăm đến chục ngàn tệ, không giống nhau.
Đọc xong phần giới thiệu, hắn chợt nhận ra… Hình như đây đều là cung phụng từ xa, dùng tiền để tác động đến Thần điện trong Linh giới.
Vậy chẳng lẽ đây đều là đạo cụ ảo?
Đến lúc này, Trương Vũ mới hiểu vì sao Bát Bộ Chính Thần lại giàu có đến vậy, hóa ra vị Thần nào cũng nằm không mà kiếm tiền!
Trương Phiên Phiên tiếp tục giới thiệu: “Thỉnh giáo Thần thì đúng như tên gọi, là thỉnh giáo Thần về đạo phù lục. Chỗ này tốn kém lắm, hơn nữa cấp độ tín ngưỡng của em còn thấp quá, giờ đừng dại mà ném tiền vào đó.”
“Còn mấy mục bị sương mù che phủ bên dưới thì em không thấy được đâu, phải có cấp độ tín ngưỡng cao hơn mới mở khóa. Giờ em đừng nghĩ nhiều…”
Sau khi tắt điện thoại với Trương Phiên Phiên, Trương Vũ bất đắc dĩ nhìn Lục Thư trước mặt, lòng tràn đầy cay đắng.
“Phù lục này… Khó thật đấy.”
“Muốn đoạt giải nhất môn Đạo Thuật trong kỳ thi cuối cấp 3 thì phải tốn bao nhiêu tiền đây?”
Khi Trương Vũ đang chìm trong suy tư thì nghi thức đếm ngược trong đầu lại vang lên inh ỏi, nhắc nhở hắn đừng ngẩn người mà hãy tranh thủ thời gian tu luyện.
Trương Vũ đành gạt những suy nghĩ kia sang một bên, trước tiên đổ bột thịt yêu thú cho mình một chén rồi uống cạn, sau đó tiến vào cao ốc trùm mền, chuẩn bị bắt đầu luyện tập cho ngày hôm nay.
Dù sao thì kỳ thi Đạo Thuật cũng còn mấy tháng nữa mới diễn ra, trước mắt vẫn là kỳ thi Võ Đạo quan trọng hơn.
Nghĩ đến Võ Đạo, Trương Vũ bỗng tự tin hẳn lên.
“Mình giờ Tán Thủ cấp 5, Vô Cực Vân Thủ cấp 10, Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết cấp 5. Nếu thi đấu thực chiến mà bật hết hỏa lực thì ưu thế chắc chắn rất lớn. Nhưng vấn đề là…”
Trương Vũ thầm nghĩ: “Phải giấu bài.”
Đặc biệt là Vô Cực Vân Thủ cấp 10, đây là công pháp hắn mới có được sau kỳ thi Pháp Thuật.
Nếu hơn một tháng sau, trong kỳ thi Võ Đạo mà hắn đã thi triển Vô Cực Vân Thủ cấp 10 thì hắn sợ mình sẽ bị chú ý quá mức, đến lúc đó Trương Phiên Phiên cũng không che nổi cho hắn.
“Trong kỳ thi Võ Đạo, mình phải giấu công pháp cấp quá cao, nên giờ vẫn phải tăng cường tố chất cơ bản thôi.”
Vào đến cao ốc trùm mền, Trương Vũ lại bắt đầu tu luyện Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Khi ý niệm võ đạo trong thức hải bùng nổ, hắn đồng thời vận chuyển chín bộ võ học của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Dưới tác dụng của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết, Trương Vũ cảm thấy toàn thân nhiệt huyết sôi trào, động lực tràn đầy, một ý niệm chiến thiên đấu địa thôi thúc hắn điên cuồng rèn luyện.
Và khi Trương Vũ toàn tâm toàn ý tu hành, khổ luyện Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết thì ở cầu thang trong cao ốc trùm mền, một bóng người đang lặng lẽ quan sát Trương Vũ khổ tu.
Chu Thiên Dực thầm nghĩ: “Không thể để Trương Vũ có thời gian sử dụng Lục Thư. Phải đợi đến khi hắn suy yếu nhất, vô lực nhất thì mới có thể tập kích thành công…”
Sau khi chờ đợi hơn hai tiếng, Chu Thiên Dực thấy động tác của Trương Vũ đã chậm dần thì nín thở ngưng thần, dần dần vận chuyển pháp lực trong đan điền… Hắn chuẩn bị ra tay.
“Sưu!”
Ngay khi Trương Vũ quay lưng lại, Chu Thiên Dực như một cơn cuồng phong lao đến, vận dụng Cuồng Phong Thối Pháp cấp 5 đến cực hạn, tung một cước vào sau lưng Trương Vũ.
Thấy mình đã áp sát Trương Vũ trong vòng ba mét mà đối phương vẫn chưa xoay người kịp, Chu Thiên Dực liền mừng thầm.
Hắn tin rằng với uy lực của cú đá này, chỉ cần trúng Trương Vũ thì đủ để hạ gục đối phương.
Chu Thiên Dực đã tính sẵn sau khi đánh ngã Trương Vũ thì sẽ bồi thêm mấy chiêu, đánh cho đối phương mất hết ý thức.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, một làn sương trắng như cương khí đột nhiên trào ra từ sau lưng Trương Vũ.
“Phanh!”
Chu Thiên Dực giật mình, chỉ cảm thấy cú đá của mình như đá vào bông, nhẹ bẫng không chút lực.
Và ngay sau đó, một luồng sức mạnh khổng lồ theo làn cương khí trắng bắn ngược lại, dội thẳng vào lòng bàn chân hắn.