Chương 53 Thiên Vũ luyện tâm
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 53 Thiên Vũ luyện tâm
Chương 53: Thiên Vũ Luyện Tâm
Ngay khi Trương Vũ luyện xong chiêu Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết này, vô số hình ảnh tu luyện của hắn chợt lóe lên trong đầu. Đó là những lần hắn thể ngộ chín bộ võ học, cảm nhận ý niệm và nghiền ngẫm khí chất bên trong chúng.
Chợt, chín loại ý niệm khác nhau đồng thời hiện lên trong đầu hắn: sát ý đánh tan vạn quân, đấu chí cửu tử nhất sinh, khí phách thẳng tiến không lùi… Những ý niệm này tựa như trải qua ngàn tôi trăm luyện trong đầu hắn, cuối cùng hội tụ thành một bóng người.
Đây chính là ý niệm võ đạo ngưng luyện trong thức hải của Trương Vũ sau khi luyện thành Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết cấp độ 1.
Đường nét mơ hồ có chút giống Trương Vũ, nhưng khuôn mặt lại mờ ảo, toát ra một khí thế chiến thiên đấu địa.
“Thiên Vũ ý niệm…”
Theo tâm niệm của Trương Vũ vừa động, Thiên Vũ ý niệm trong thức hải liền chuyển động. Theo chỉ dẫn của ý niệm này, nó diễn luyện từng chiêu từng thức của chín bộ võ công trong Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Cùng với sự phát động của Thiên Vũ ý niệm, trên người Trương Vũ cũng tuôn ra một luồng khí thế chưa từng có.
Thời khắc này, Trương Vũ cảm giác như mình trở thành một chiến thần đấu trời đấu đất, muốn dùng bạo lực thuần túy nghiền nát tất cả chướng ngại phía trước.
Tơ máu hiện lên trong nhãn cầu, khí huyết và pháp lực toàn thân bắt đầu hơi tăng tốc.
Trương Vũ cảm nhận được trạng thái thân thể của mình đang dần điều chỉnh theo hướng ngày càng phù hợp với chiến đấu.
“Hô.”
Hắn thở ra một hơi, tạm dừng vận chuyển Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết, thầm nghĩ: “Thiên Vũ ý niệm này cuồng bạo như vậy sao? Cần phải có tư tưởng tương xứng, hẳn là một loại tư tưởng cuồng chiến a?”
“Vậy mà Tinh Hỏa Chân Nhân… một lão già bị đại tông môn đá ra lại sáng tạo ra loại tâm pháp võ đạo này?”
“Mẹ nó… Không lẽ lão ta bị đá ra vì đánh lãnh đạo?”
Điều này khiến Trương Vũ cảm thấy như một người trung niên dầu mỡ bị công ty khai trừ, đột nhiên phát hiện bí mật của hắn lại là một kẻ cuồng chiến?
“Theo lý thuyết thì không nên a.”
Rốt cuộc, ở Côn Khư, đánh c·hết người qua đường phải bồi thường tiền, đánh nổ cao ốc càng phải bồi thường nhiều hơn. Lực phá hoại càng lớn thì càng dễ phải bồi thường.
Vậy phải ra vùng hoang vu vô chủ để chiến đấu? Dù sao, theo ký ức của Trương Vũ, thật sự không biết có chỗ nào chưa bị công ty mua hay không, ít nhất là xung quanh thành phố Tung Dương thì chắc chắn không có.
Một cường giả nếu muốn thường xuyên chiến đấu, đánh thắng đối thủ thì phải bỏ tiền ngăn cản bộ khoái, đánh không lại thì càng phải dùng tiền để bộ khoái mau chóng đến. Bị thương phải trả tiền chữa trị, không bị thương thì cũng phải mua bảo hiểm đề phòng… Bản thân mua bảo hiểm, pháp bảo, pháp hài cũng phải mua bảo hiểm hàng năm…
“Càng giỏi đánh thì càng tốn tiền, càng tốn tiền thì càng nghèo, càng nghèo thì lại càng không thể đánh.”
“Cho nên càng giỏi đánh thì càng không thể đánh.”
“Tinh Hỏa Chân Nhân bị đá xuống, có lẽ vì lão ta quá hiếu chiến.”
Trương Vũ cảm khái: “Đường tiên đạo đâu chỉ dựa vào chém g·iết là được.”
Nhưng nghĩ nhiều cũng vô ích, Trương Vũ tiếp tục tu luyện công pháp này, dự định đẩy Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết lên cấp 2.
Để tu luyện Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết, cần nhục thân và Thiên Vũ ý niệm bên trong dần đồng bộ, cùng nhau thi triển chín bộ võ công của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Nếu chỉ đơn thuần vận công bằng ý niệm võ đạo trong thức hải thì chỉ là phát động hiệu quả của môn tâm pháp này.
Mà theo Thiên Vũ ý niệm phát động lần nữa, Trương Vũ càng cảm nhận sâu sắc tác dụng của môn tâm pháp này.
Tâm pháp chỉ có thể vận chuyển một môn trong cùng một khoảng thời gian.
Cho nên lúc này, Trương Vũ không có hiệu quả của Hoang Ngưu Trấn Hồn Tâm Quyết mà chỉ có tác dụng của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Vốn không có Hoang Ngưu Trấn Hồn Tâm Quyết, khả năng chịu đựng gian khổ của Trương Vũ hẳn là giảm đi đáng kể.
Nhưng dưới trạng thái Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết, hắn chỉ cảm thấy đấu chí ngút trời, chẳng còn sợ gì nữa, không gì có thể khiến hắn lùi bước.
Bất kể là kẻ địch mạnh mẽ hay khó khăn, gian khổ gì, hắn đều muốn đấm nát tất cả!
Thậm chí sự vất vả khi tu luyện cũng bị đấu chí này áp xuống, khiến Trương Vũ cảm thấy dù không có Hoang Ngưu Trấn Hồn Tâm Quyết, hắn vẫn tràn đầy động lực.
“Quá đã! Quá nhiệt huyết!”
Cảm nhận được khí huyết toàn thân đang tăng tốc, Trương Vũ cảm thấy Thiên Vũ ý niệm không chỉ gia trì cho chiến đấu mà còn xúc tiến việc tu luyện của hắn.
Chớp mắt hơn 2 giờ trôi qua, Trương Vũ nóng hổi, khí huyết cuồn cuộn đã luyện môn võ công này trọn vẹn 10 lần.
Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết cấp 1 (0/10) → cấp 2 (0/20)
Trong một khoảnh khắc, Trương Vũ cảm thấy suy nghĩ của mình như vượt qua hết ngày đêm này đến ngày đêm khác, đắm chìm sâu sắc trong ý niệm của Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Cùng lúc đó, cái bóng do Thiên Vũ ý niệm hóa thành trong thức hải cũng trở nên rõ ràng hơn, khuôn mặt mơ hồ hiện ra một vài đường nét của Trương Vũ.
Chớp mắt một đêm trôi qua, Trương Vũ nghỉ ngơi một chút rồi đẩy Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết lên cấp 3 (12/30).
Sau đó, hắn nhận được điện thoại của Vương Hải, biết được hắn không thể vào đội tuyển thể thao của trường vì liên quan đến hội học sinh.
“Cố ý gây khó dễ cho ta sao?” Trương Vũ thầm nghĩ: “Có phải lần này ta từ chối ký kết, bọn họ sẽ dùng nhiều thủ đoạn hơn để đối phó ta?”
Không lâu sau, hắn lại nhận được lời mời từ hội học sinh để trao đổi về chuyện hợp đồng.
…
Trường trung học phổ thông Tung Dương.
Buổi trưa.
Phòng làm việc của hội học sinh.
Một tiếng hừ lạnh vang lên, nhiệt độ trong phòng dường như giảm xuống, khiến Lam Lĩnh vóc dáng hùng tráng cũng không khỏi run lên.
Nhưng ngay sau đó, nhiệt độ trở lại bình thường, như thể mọi thứ chỉ là ảo giác.
Nhưng Lam Lĩnh hiểu rõ, tất cả không phải là ảo giác, tâm trạng của phó hội trưởng Chu Triệt Trần vừa trở nên tồi tệ.
Bởi vì vài phút trước, Trương Vũ và Bạch Chân Chân lại từ chối lời mời ký kết từ hội học sinh, lý do là ba trường đại học danh tiếng có thể trả giá cao hơn.
Lam Lĩnh chậm rãi đặt tệp tài liệu xuống, nhìn Chu Triệt Trần đang ngồi trên ghế sofa và hỏi: “Hội trưởng, phải làm sao đây?”
Chu Triệt Trần lẩm bẩm: “Ta đã nể mặt bọn chúng lắm rồi?”
“Đã đưa ra điều kiện tốt nhất có thể rồi?”
“Ta không hiểu, một chuyện có lợi cho cả bọn chúng lẫn trường học, một chuyện đôi bên cùng có lợi, sao bọn chúng lại không chịu đồng ý?”
Lam Lĩnh nói: “Có lẽ vị trí thứ tư trong cuộc thi pháp lực khiến Trương Vũ có chút dã tâm không nên có, đến mức Bạch Chân Chân cũng muốn nâng giá.”
Chu Triệt Trần thở dài: “Nó nghĩ chúng ta không thả người thì ba trường kia sẽ ký hợp đồng với bọn nó sao? Còn muốn tăng giá… Không nghĩ xem bọn nó đáng giá bao nhiêu tiền à?”
“Mấy đứa quỷ nghèo này, nếu ngươi quá hung hăng, bọn nó sẽ oán hận, mắng chửi ngươi trong lòng và không làm việc đàng hoàng.”
“Ngươi chỉ cần nể mặt bọn nó một chút, bọn nó lại được đà lấn tới, nghĩ đến những thứ không nên nghĩ, cuối cùng làm cho mọi chuyện trở nên khó coi.”
Nói rồi, hắn bất đắc dĩ khoát tay: “Cụ thể làm thế nào, ngươi tùy ý.”
“Tóm lại trong vòng 7 ngày, ta muốn thấy hai đứa ký hợp đồng.”
…
Lớp 10A1, phòng học kiểu mẫu.
Trương Vũ đang duy trì Hoang Ngưu Trấn Hồn Tâm Quyết, vừa duy trì tâm pháp vừa tiếp tục học tập.
Từ khi tu luyện Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết, Trương Vũ bắt đầu thay đổi hai loại tâm pháp để sử dụng.
Khi tu luyện môn tâm pháp võ đạo này, vừa vận chiêu thức ngoại công, vừa duy trì trạng thái Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.
Những lúc không thể tu luyện môn võ đạo công pháp này, ví dụ như nghỉ ngơi hoặc lên lớp, hắn duy trì trạng thái Hoang Ngưu Trấn Hồn Tâm Quyết.
Trong quá trình này, Trương Vũ cảm thấy một loại mâu thuẫn trong tư tưởng, ảnh hưởng đến hiệu suất của cả hai loại tâm pháp.
“Một cái muốn chiến, chiến, chiến, đánh nát tất cả. Một cái muốn chịu đựng gian khổ, lặng lẽ tích lũy.”
“Hai loại này thay đổi qua lại… Aizz.”
Hắn không khỏi gãi đầu, từ mâu thuẫn trong tư tưởng của hai loại tâm pháp này, liên tưởng đến lựa chọn ký kết trước mắt.
“Tư tưởng còn có thể lựa chọn, nhưng trong thực tế dường như không có lựa chọn chiến, chiến, chiến a…”
Đúng lúc này, điện thoại rung lên.
Trương Vũ phát hiện là tin nhắn của Nghiêm lão sư, giáo viên pháp lực.
“Trương Vũ, em đắc tội hội học sinh rồi à? Tiền học bù thầy trả lại cho em, với lại em tạm thời không được tham gia đội thi đấu pháp lực nữa.”
“Mau tìm cách hàn gắn quan hệ với hội học sinh đi.”
Đọc được tin nhắn, ánh mắt Trương Vũ ngưng lại, biết đây là hội học sinh tạo áp lực lần nữa.
Đột nhiên, Bạch Chân Chân bên cạnh lên tiếng: “Tớ bị lão Nghiêm đá rồi, cậu có bị loại khỏi đội thi đấu pháp lực không?”
Thấy Trương Vũ gật đầu, Bạch Chân Chân tức giận nói: “Hội học sinh đúng là lũ khốn kiếp, chắc chắn sau này chúng nó sẽ không ngừng gây khó dễ cho chúng ta.”
“Cậu còn chịu được không?”
Trương Vũ gật đầu: “Chịu thì vẫn chịu được, nhưng cứ căng như thế này thì đến bao giờ mới hết?”
Bạch Chân Chân nói: “Căng đến khi thực lực của chúng ta đủ mạnh, căng đến khi chúng ta nắm được phương pháp thi vào đại học hàng đầu.”
“Nhưng trong quá trình này, áp lực mà hội học sinh gây ra cho chúng ta chắc chắn sẽ ngày càng lớn.”
“Lũ có tiền này là vậy đó, một khi lợi ích của bọn nó bị ảnh hưởng… Không, dù chỉ là khiến bọn nó kiếm ít tiền hơn, bọn nó sẽ lập tức xé bỏ bộ mặt giả tạo thường ngày và bắt đầu không từ thủ đoạn đối phó cậu.”
Bạch Chân Chân ôm đầu, vẻ mặt đau khổ nói: “Chúng ta sẽ bị chèn ép liên tục, bị cô lập liên tục.”
“Bọn nó có thể lợi dụng cơ hội lớp thực chiến để giáo viên hoặc sinh viên lớp lớn đánh chúng ta, lợi dụng cơ hội lớp đạo tâm để hành hạ chúng ta trong Linh giới, mua chuộc giáo viên để cho chúng ta điểm thấp, xóa bỏ các loại phúc lợi và cơ hội của chúng ta…”
“Những con chó săn dưới trướng bọn nó cũng sẽ lần lượt nhảy ra dùng những chiêu trò hạ lưu, nào là bôi cao su lên ghế, dội nước lạnh trong nhà vệ sinh, trộm sách bài tập… đủ thứ chuyện bực mình.”
“Tóm lại, bọn nó sẽ lợi dụng mọi thủ đoạn có thể để làm hại chúng ta.”
Trong mắt cô dường như đã thấy một quãng thời gian trung học tăm tối vô cùng.
“Chúng ta sẽ dần dần bị mọi người trong trường ghét bỏ, rơi xuống đáy chuỗi thức ăn, bị lũ có tiền kia lặp đi lặp lại sỉ nhục, dần dần trở thành kẻ ngay cả ăn cơm cũng không ai muốn ăn cùng.”
Cô đột nhiên gãi đầu: “Aizz, mẹ nó.”
“Tình hình này sẽ không hề có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại sẽ ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, thi lên đại học… Hoặc là chúng ta quỳ xuống đất đầu hàng, ký vào giấy bán thân cho bọn nó mới thôi.”
Trương Vũ liếc cô một cái: “Sao cậu biết nhiều vậy?”
Bạch Chân Chân: “Rất lâu trước đây, một vị học tỷ trước khi t·ự t·ử đã nói cho tớ.”
Nói rồi, cô quay sang nhìn Trương Vũ: “Nếu cậu không chịu được thì tranh thủ bây giờ còn bán được giá tốt mà ký hợp đồng đi.”
Trương Vũ nhếch mép: “Không ký.”
“Tớ muốn thi vào Thập Đại, có c·hết cũng không ký.”
Nhìn vẻ kiên định của Trương Vũ, Bạch Chân Chân bật cười: “Vậy chúng ta cùng nhau chống đỡ.”
“Nhưng cậu yên tâm, ngồi chờ c·hết không phải phong cách của tớ.”
“Tớ cũng sắp tìm được lão đại của Liên Minh Quỷ Nghèo rồi, nhất định phải tìm được phương pháp thi đại học mà không cần ký hợp đồng từ chỗ hắn.”