Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 339 Hành trình linh nhục hợp nhất

  1. Trang chủ
  2. Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
  3. Chương 339 Hành trình linh nhục hợp nhất
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 339 Hành trình linh nhục hợp nhất

Chương 339: Hành trình linh nhục hợp nhất

“Hành trình linh nhục hợp nhất, trạm thứ nhất đã hoàn tất.”

“Nền tảng mô phỏng này được tạo ra dựa trên mô hình đột phá linh nhục hợp nhất, kết hợp dữ liệu lớn, tài liệu lịch sử phong phú cùng thông tin người dùng. Độ chân thật cực cao, người dùng có đạo tâm dưới cấp 13 hoặc có bệnh lý nên tham khảo ý kiến bác sĩ trước khi bắt đầu…”

“Xin xác nhận bạn đã đọc và đồng ý với « Thỏa Thuận Người Dùng ».”

“Mọi dữ liệu được tạo ra trong nền tảng này thuộc về Chùy Tâm Cư, xin không sử dụng cho bất kỳ mục đích thương mại nào.”

“Bạn có muốn bắt đầu hành trình linh nhục hợp nhất?”

…

Trương Vũ mở mắt, trong đầu thoáng qua một mảng mờ mịt.

“Ta là…”

Dần dà, hắn nhớ ra. Hắn tên Trương Vũ, là nhân viên của một xưởng sản xuất pháp hài ở thành phố Thiên Nhã.

Xưởng bao ăn ở. Mỗi sáng 8 giờ bắt đầu làm việc, 5 giờ chiều tan ca, nghỉ trưa 1 tiếng.

Nhà ăn phục vụ 3 bữa. Bữa sáng có trứng gà và sữa bò, bữa trưa và tối có 2-3 món mặn, còn có trà bánh xế.

Trương Vũ quen với việc 9 giờ tối lên giường, nghe nhạc nhẹ trong ký túc xá rồi thiếp đi, ngủ một giấc tới 7 giờ sáng, tràn đầy tinh thần đón ngày mới.

Xưởng làm 5 ngày thì được nghỉ 2 ngày.

Trong 2 ngày nghỉ, Trương Vũ đôi khi sẽ đi bộ dạo chơi trên núi gần đó, hoặc là đi bơi. Những việc này giúp hắn cảm thấy bình yên trong lòng.

Ngoài ra, dạo gần đây hắn còn có một thú vui mới, đó là lên mạng ở phòng đọc sách của xưởng.

Có điều, đối với cái mới mẻ này, rất nhiều công nhân trong xưởng đều hứng thú nên Trương Vũ không phải lúc nào cũng có cơ hội.

Cuộc sống cứ bình lặng trôi qua như vậy. Nguyện vọng lớn nhất của Trương Vũ là cứ thế sống đến khi về hưu, rồi dùng tiền hưu sống an nhàn những năm tháng cuối đời, giống như cha hắn vậy.

Và rồi ngày kiểm tra sức khỏe định kỳ hằng năm lại đến.

Trương Vũ nằm trên bàn mổ, thầm vận Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết trong đầu, cảm nhận dao mổ cắt ngang bụng. Bác sĩ trong xưởng lấy ra “tạp chất”.

Đó là thứ như rễ cây rối rắm, mọc đầy xúc tu kỳ quái.

Trương Vũ từng nghe các bác sĩ nói chuyện, họ gọi thứ này là linh căn.

Nói chung, đây không phải thứ tốt lành gì. Sau mỗi lần kiểm tra sức khỏe, Trương Vũ và các công nhân khác đều phải phẫu thuật cắt bỏ linh căn này.

Nhưng không biết có phải vật này quá ương ngạnh hay phẫu thuật không sạch sẽ mà năm nào linh căn này cũng mọc lại.

May mắn thay, xưởng chi trả tiền thuốc men, hằng năm đều miễn phí kiểm tra sức khỏe, trị liệu và phẫu thuật cho họ.

Đúng lúc này, hắn nghe được các bác sĩ bên cạnh trò chuyện.

“Nghe nói gì chưa? Kỹ thuật hợp thành linh căn nhân tạo của U Minh Cung đã ra mắt thị trường rồi.”

“Nghe rồi. Xem ra xưởng mình cũng chẳng trụ được mấy năm nữa đâu. Haizz… Nuôi trồng sao mà so được với công nghiệp hóa của họ.”

“Con này cạo lông không?”

“Cạo chứ. Dạo này nóng nực, xưởng trưởng định tiết kiệm tiền điều hòa.”

Trương Vũ nhìn da lông trên người không ngừng rụng xuống, chẳng buồn giãy giụa.

“Sao nó lại tỉnh?”

“Tăng liều thuốc.”

Trong mơ màng, Trương Vũ chỉ cảm thấy vết thương trên người truyền đến từng đợt đau nhức.

Hắn tự nhiên vận chuyển Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết để chống lại cơn đau này.

Nhưng những năm sau đó, bệnh trên người hắn dường như càng ngày càng nặng. Bác sĩ cắt bỏ càng nhiều bộ phận, khiến hắn đêm nào cũng đau đến mất ngủ.

Để ngủ ngon, hắn chỉ có thể không ngừng vận chuyển Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết.

Cuối cùng, có một ngày, khi Trương Vũ đang ngủ say mà vẫn lẳng lặng vận chuyển tâm pháp thì hắn có thể tạm thời quên đi đau đớn và ngủ một giấc ngon lành.

….

“Mẹ kiếp…”

Trương Vũ tháo mặt nạ Linh Giới, nhớ lại những gì vừa trải qua, trong mắt tràn đầy vẻ cổ quái.

“Vậy mà mình lại là yêu duệ trong trại chăn nuôi linh căn, bị thu hoạch liên tục. Vì sợ đau mà ngày đêm vận chuyển Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết, cuối cùng tươi sống đau thành linh nhục hợp nhất.”

Trương Vũ tạm thời kiềm chế đủ loại cảm xúc trong lòng, cố gắng nhớ lại cảm giác đau đớn ngày đêm, dần dần biến Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết thành bản năng.

“Hình như có chút cảm giác.”

“Nhưng hình như lại không tiến bộ gì?”

Phúc Cơ nhìn vẻ mặt Trương Vũ, nói: “Tâm pháp mà, nhiều khi cảm giác đến rất mập mờ, mơ hồ.”

“Đừng nghĩ nhiều, nghĩ nhiều càng loạn. Cứ từng bước tu hành thôi, cứ gọi là có công mài sắt có ngày nên kim.”

Trương Vũ cũng từng nghe giáo viên lớp đạo tâm nói những lời tương tự, hắn biết rõ đạo lý đó, nhưng nhớ lại trải nghiệm trong Linh Giới, hắn lại không nhịn được mà suy nghĩ.

“Cái xưởng kia… giống Côn Khư trước đây à? Côn Khư còn chưa phổ cập mạng, linh căn còn cần nuôi dưỡng.”

“Công ty chắc thu thập dữ liệu của yêu duệ bị nuôi trong xưởng, đột phá linh nhục hợp nhất cảnh giới. Sau đó dùng dữ liệu này làm tham khảo để tạo ra môi trường mô phỏng.”

“Nhưng vấn đề là…” Trương Vũ khẽ nhíu mày, “Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết đột phá trong môi trường mô phỏng không phải là bản đầy đủ trong đầu ta.”

“Chẳng lẽ ta không được hả?”

“Thôi vậy, dù sao Chùy Tâm Cư nói không được thì có thể xin hoàn tiền, cứ thử tiếp thôi.”

Trương Vũ thu lại tâm tình rồi đi tới tầng 667, bắt đầu công việc hôm nay.

Chỉ thấy trên công trường, Lực Sĩ Vô Tướng qua lại, vặn vẹo, cắt đứt và mắc nối các thanh cốt thép.

Đương nhiên, giờ khắc này Trương Vũ không dùng Khí Mạch Trường Lưu mà chọn tu luyện Thánh Thể Đại Học, tiếp tục môn thổ nạp thứ chín.

Nhưng dù vậy, Doanh Tâm đang nghiệm thu ở đằng xa vẫn giật mình: “Hơn 2 tháng không gặp, hiệu suất làm việc của thằng nhóc Trương Vũ này tăng lên nhiều vậy?”

“Dùng cương khí duy trì hình người để thi công, chứng tỏ tỷ lệ truyền dẫn cương khí, tổng lượng pháp lực và khả năng hồi phục của nó đều tăng lên so với trước.”

“Chẳng lẽ nó thật sự có thể đoạt hạng nhất toàn lớp?”

Nghĩ tới đây, Doanh Tâm vô thức lắc đầu: “Không thể nào, Cơ Viên Xu quá giàu, trong lớp mình không ai vượt qua được nó đâu.”

…

Trong căn phòng 100 mét vuông ở tầng 450.

Con ngươi của Cơ Viên Xu hiện lên thông báo từ giám sát khí vận.

Khí vận lại xuất hiện biến hóa, tỷ lệ thắng của Trương Vũ trong khoảng thời gian này lại tăng lên một chút.

Cơ Viên Xu kiểm tra biến động khí vận và lập tức thấy hiệu suất làm việc gần đây của Trương Vũ.

“Tiến bộ không nhỏ.”

“Với một sinh viên hệ kỹ thuật xây dựng truyền thống mà nói, cậu đã làm rất tốt.”

“Nhưng đáng tiếc, hệ kỹ thuật xây dựng chỉ nghĩ đến việc cầu tiến ở công trường, mãi mãi không thể thoát ra được.”

“Giữa chúng ta… là chênh lệch về không gian.”

…

Ngày hôm sau, sau khi tan học, Trương Vũ lại bắt đầu một hành trình linh nhục hợp nhất mới.

Khi mở mắt ra, hắn hồi tưởng thân phận của mình.

Hắn là Trương Vũ ở huyện Tịnh Thủy, cùng 4 người khác độc quyền các mối làm ăn trong huyện, từ giống má, nước nôi, máy móc nông nghiệp tới tiền trang, được gọi là Tịnh Thủy Tứ Thiếu.

Trương Vũ có dược điền lớn nhất toàn huyện, số lượng nô lệ yêu duệ lên tới hàng trăm.

Niềm vui mỗi ngày của hắn là nhìn đám nô lệ yêu duệ cần mẫn khổ nhọc trong dược điền rộng lớn vô ngần.

Niềm vui thứ hai là lên núi đi săn.

Một ngày nọ, hắn bị một phú thiếu khác vượt mặt, rồi bị chế giễu.

Bực mình, Trương Vũ về huyện rồi mua của một du thương một món pháp bảo do công ty lớn trong thành sản xuất.

Nghe nói chỉ cần đeo quanh năm là có thể kéo dài tuổi thọ, tai thính mắt tinh, thân thủ nhanh nhẹn; là pháp bảo bảo vệ sức khỏe thịnh hành nhất trong thành.

Không biết là trùng hợp hay do may mắn, lần đi săn sau hắn giành được vị trí thứ nhất, chiến thắng mọi đối thủ.

Từ đó về sau, hắn tin tưởng tuyệt đối vào pháp bảo này, mua với số lượng lớn, bày đầy phòng.

Vài năm trôi qua, Trương Vũ cảm thấy thân thể ngày càng yếu. Trong một lần kiểm tra sức khỏe, bác sĩ phát hiện ngũ tạng lục phủ của hắn đã bị Địa Sát khí thẩm thấu hoàn toàn.

Trong vài tháng tiếp theo, thân thể hắn gầy gò nhanh chóng. Để ngăn sát khí tiếp tục ăn mòn, cơ quan nội tạng, mắt và tứ chi của hắn lần lượt bị cắt bỏ.

Để chống lại thống khổ về thể xác và tinh thần, hắn tu luyện Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết, ngày đêm vận chuyển tâm pháp, chỉ mong quên đi đau khổ.

Mỗi khi cảm thấy không thể chống đỡ nổi, tiếng gọi của người nhà lại giúp hắn tiếp tục nhẫn nại.

“Trương Vũ! Con mở mắt ra xem đi, đây là tin nhắn báo tiền của cha, mọi người đang chuyển tiền cho con chữa trị, con nhất định phải cố lên!”

“Con trai, có cảm nhận được không? Tiền tiết kiệm của cả nhà đang cuồn cuộn chảy về phía con! Đừng xem thường sự gắn kết của gia đình chúng ta!”

“Cố lên em trai! Em tốn nhiều tiền chữa bệnh như vậy, cam tâm chết như thế, nhìn bao nhiêu tiền bạc đổ xuống sông xuống biển à?”

Nhìn số tiền tiết kiệm tăng lên, Trương Vũ chỉ cảm thấy những bàn tay lớn của người nhà đang thúc đẩy phía sau, muốn đẩy hắn trở lại từ trước mặt Diêm Vương.

Ngoài người nhà, còn có những bàn tay của bác sĩ cũng đang kéo hắn, dường như muốn kéo hắn về dương gian.

Nhưng thật sự quá thống khổ.

Trương Vũ chỉ cảm thấy toàn thân máu thịt, xương cốt giống như thành bùn nhão, dần dần chỉ có một ý niệm: Chi bằng chết quách cho xong.

“Tình hình bệnh nhân thế nào?”

“Không cứu được nữa.”

“Cứ cố gắng đi, nhà họ cho nhiều tiền quá, cả bệnh viện sống nhờ vào nó, cố được bao lâu thì cố.”

“Ca này Địa Sát khí ăn mòn cũng hiếm thấy đấy, hóa ra sau khi bị Địa Sát khí ăn mòn lại có nguy hại lớn đến thân thể như vậy sao?”

“Ghi chép số liệu của nó đầy đủ nhất có thể cho đến khi chết, đến lúc đó có thể bán cho công ty…”

Trong thống khổ vô biên, Trương Vũ dần dần không nghe rõ, không nhìn thấy ngoại giới.

Trong bóng tối, hắn chỉ có thể lặp đi lặp lại vận chuyển Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết, chỉ mong quên đi thống khổ và không bị đau đớn đánh thức.

…

“Ta mẹ nó…”

Trương Vũ lại một lần nữa tháo mặt nạ Linh Giới, cảm thấy toàn thân vẫn còn một cơn đau ảo.

“Đau… quá mẹ nó đau.”

“Vì ta tu luyện Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết nên mới sắp đặt cho ta loại môi trường mô phỏng này sao?”

“Hành trình linh nhục hợp nhất tiếp theo không lẽ cái nào cũng như vậy à?”

“Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết không có phương pháp đột phá linh nhục hợp nhất bình thường hơn à?”

Trong lòng dấy lên tạp niệm, nhưng Trương Vũ vẫn cố gắng đè nén lại, nỗ lực hồi tưởng cảm giác khi đột phá linh nhục hợp nhất trong Linh Giới.

Hắn cảm thấy bạch ngưu trong đầu dường như linh động hơn, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu linh nhục hợp nhất.

Đúng lúc này, Trương Vũ nhận được tin nhắn từ Thổ Lực Sơn.

Thổ Lực Sơn: Cơ Viên Xu vào đội, Ma Huyền đổi cậu thành dự bị rồi à?

Trương Vũ: Ừ

Trương Vũ biết ban đầu Thổ Lực Sơn giới thiệu hắn vào đội của Ma Huyền, giờ đối phương nhận được tin đội thi đấu, hiển nhiên là tới hỏi thăm tình hình.

Có điều, Thổ Lực Sơn không phải đến vì Trương Vũ bênh vực hay gì, chỉ đơn thuần xác nhận thông tin thôi.

Nhìn câu trả lời của Trương Vũ, anh thầm nghĩ: “Ma Huyền là lão chủ nhiệm một hệ kia. Lão chủ nhiệm trước giờ vẫn không thiên vị bên nào, giờ động thái này… Là Ma Huyền thuần túy vì thành tích thi đấu hay là lão chủ nhiệm có ý gì?”

Bên kia, trong ký túc xá, một lát sau, một bóng người nhanh chóng lao qua cửa chính ký túc xá, đi tới chỗ Trương Vũ.

“Trương Vũ, mình tranh thủ thời gian đi.”

Nhạc Mộc Lam vội vã đi vào, ngồi phịch xuống trước mặt Trương Vũ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 339 Hành trình linh nhục hợp nhất

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
bia-noi-bua-cong-phap-do-nhi-nguoi-that-tu-luyen-thanh
Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (4) 30/04/2025
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (3) 30/04/2025
Bìa
(Dịch) Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Chương 188 17/08/2025
Chương 187 17/08/2025
bia-khong-co-tien-tu-cai-gi-tien
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Chương 356 Bốn tâm hợp nhất, chỉ đạo của chủ nhiệm Cao 01/05/2025
Chương 355 Bạch Chân Chân xác định tổn hại Nhạc Mộc Lam 01/05/2025
ChatGPT Image 20_00_46 2 thg 9, 2025
Tam Quốc: Bắt Đầu Tiệt Hồ Quan Vũ, Cát Cứ Một Phương (Dịch)
Chương 649 02/09/2025
Chương 648 02/09/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Huyền Huyễn, Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch), Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz