Chương 265: Giấy thông hành linh mạch của Trương Vũ
Trương Vũ cảm thụ luồng ý niệm võ đạo như hữu chất đánh thẳng tới, tựa muốn thiêu đốt mọi thứ của hắn thành tro bụi: da thịt, nội tạng, xương cốt, hồn phách, ý thức… Chỉ vừa tiếp xúc, Trương Vũ liền có cảm giác sắp c·hết, quả thực chênh lệch giữa hai bên quá lớn.
Cùng lúc đó, giọng của Tinh Hỏa Chân Nhân vang lên bên tai hắn: “Vận khởi tâm pháp của các ngươi, dùng ý chí chống cự ý niệm võ đạo của ta!”
Trương Vũ toàn lực vận chuyển Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết, nương theo tiếng gào thét của bạch ngưu trong đầu, từng luồng đấu chí trào dâng từ đáy lòng. Quá khứ hiện về, từng màn chém g·iết ra sức, liều c·hết phản kháng, cùng Vương Dận liên tràng tử đấu không ngừng hiển hiện trong đầu Trương Vũ.
Một bên khác, Tinh Hỏa Chân Nhân nhìn hai người cắn răng kiên trì dưới xung kích của ý niệm võ đạo, khẽ gật đầu rồi tạm thời thu hồi lại. “Nghỉ ngơi 30 giây, sau đó tiếp tục!”
Ba mươi giây sau, ý niệm cuồng bạo lại một lần nữa phóng xuất từ cơ thể Tinh Hỏa Chân Nhân. Lần này, Trương Vũ không còn cảm giác như bị lửa đốt mà là một loại áp lực bá đạo vô song, tựa như không khí trong nháy mắt nặng nề gấp ngàn lần, vạn lần, nghiền nát xương cốt, ép hắn quỳ xuống.
Tinh Hỏa Chân Nhân lạnh lùng nói: “Kiên trì, không được quỳ!”
Khác hẳn vẻ hiền lành của trưởng giả trước đó, Tinh Hỏa Chân Nhân sau khi chỉ đạo Trương Vũ và Bạch Chân Chân huấn luyện liền tràn ngập khí tức uy nghiêm, như tướng quân ra trận, mỗi một chỉ lệnh, mỗi một lời dạy bảo đều không thể kháng cự.
Trong thời gian tiếp theo, Tinh Hỏa Chân Nhân lặp đi lặp lại dùng ý niệm võ đạo xung kích hai người, khiến Trương Vũ cùng Bạch Chân Chân vận chuyển tâm pháp toàn lực chống cự. Mà mỗi lần Tinh Hỏa Chân Nhân phóng thích ý niệm võ đạo đều khác nhau. Có lúc Trương Vũ cảm thấy mình như bị thiêu đốt, có lúc như bị khí quyển đè ép, có lúc lại như bị vạn kiếm xuyên tim, có lúc lại như bị đóng băng tư duy…
Đủ loại ý niệm võ đạo ập đến khiến Trương Vũ không khỏi thầm than: “Lão già này rốt cuộc biết bao nhiêu loại tâm pháp? Vậy mà có thể tự nhiên chuyển đổi như thế, chẳng lẽ không sợ tẩu hỏa nhập ma sao?”
Trong quá trình rèn luyện đạo tâm và tâm pháp này, Trương Vũ cảm giác bản thân như một thanh kiếm dài, còn ý niệm võ đạo của Tinh Hỏa Chân Nhân như đá mài đao, kiếm dài trải qua hết lần này đến lần khác ma luyện, trở nên sắc bén, thiên chuy bách luyện hơn. Trương Vũ càng cảm nhận rõ ràng, rèn luyện như vậy xác thực hiệu quả hơn hẳn việc đơn độc tu hành tâm pháp gấp mấy lần.
Đạo tâm cấp 11 (0.3%) → (0.5%)
Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết cấp 11 (3/110) → (35/110)
Tinh Hỏa Chân Nhân nhìn hai người sắc mặt trắng bệch, có chút lung lay sắp đổ, bèn dừng lại việc phát phóng ý niệm võ đạo, thản nhiên nói: “Tốt rồi, hôm nay các ngươi cũng gần đến cực hạn, cố thêm nữa sẽ tổn thương tâm mạch.”
“Nhưng tâm pháp phải liên tục vận chuyển, đặc biệt phải nhớ kỹ cảm giác vừa nãy đối kháng áp lực.”
“Bảo trì cảm giác này, duy trì sự khẩn trương đó, có thể giúp các ngươi tăng hiệu suất tu luyện đạo tâm.”
Khi Tinh Hỏa Chân Nhân rời đi, Trương Vũ cùng Bạch Chân Chân ngã ngồi xuống đất, cảm thấy thân thể rõ ràng không vận động nhiều nhưng lại vô cùng hư thoát.
Trong những ngày tiếp theo, Tinh Hỏa Chân Nhân thỉnh thoảng lại gọi Trương Vũ, Bạch Chân Chân đến chỉ dạy một trận. Phương pháp mà hắn chỉ đạo Trương Vũ cùng Bạch Chân Chân cũng giống như lời hắn nói, vô cùng nguyên thủy nhưng lại rất hữu hiệu.
Nếu để Trương Vũ nói thì… đó chính là phương pháp rèn luyện cho người nghèo với hiệu quả cao nhất. Nhưng hiệu quả này cũng chỉ có thể xây dựng trên người Tinh Hỏa Chân Nhân.
Trương Vũ thầm nghĩ: “Nếu Tinh Hỏa Chân Nhân thu phí thì không biết bao nhiêu tiền, dù sao ta và A Chân chắc chắn trả không nổi.”
Ân tình của vị Kim Đan Chân Nhân nguyện ý bỏ thời gian miễn phí chỉ đạo bọn họ, Trương Vũ ghi nhớ trong lòng và âm thầm suy nghĩ: “Đa tạ lão tiền bối, sau này chờ ta thành danh, nhất định sẽ khiến tên của ngài vang vọng Côn Khư.”
Dưới sự chỉ đạo của Tinh Hỏa Chân Nhân, đạo tâm và cường độ thân thể của Trương Vũ cùng Bạch Chân Chân mỗi ngày vững bước tăng lên, vượt xa hiệu suất tu luyện một mình. Còn về pháp lực, Trương Vũ cùng Bạch Chân Chân có an bài khác.
…
Hôm đó, Trương Vũ và Bạch Chân Chân đến khu bảo hộ, hai người lần lượt quẹt mặt rồi thông qua cửa chính. Bọn họ quen thuộc đi đến chân một ngọn núi, tựa như đã đến đây rất nhiều lần. Ngọn núi trước mắt là một trong những tiết điểm linh mạch trọng yếu của khu bảo hộ, vốn là nơi xa vời, không dám nghĩ đến đối với Trương Vũ và Bạch Chân Chân.
Nhưng giờ phút này, bọn họ không chỉ có thể tự do hô hấp trong khu bảo hộ, thậm chí còn có thể vào núi tu hành. Chỉ là mỗi lần lên núi, Trương Vũ đều có một chút nhiệm vụ phải hoàn thành, cần giao hàng theo yêu cầu của quản lý Long Hồng Tháp.
Nhìn Trương Vũ đi vào nhà vệ sinh bên cạnh, Bạch Chân Chân bắt đầu thổ nạp, chờ đợi bên ngoài. Đợi mãi không thấy động tĩnh, Bạch Chân Chân cuối cùng nhịn không được thúc giục: “Xong chưa?”
Nàng có chút bất mãn nói: “Sao dạo này ngươi càng ngày càng lâu thế? Ta chờ gần nửa giờ rồi đấy!”
Giọng Trương Vũ có chút xấu hổ từ bên trong vọng ra: “Sắp xong rồi… Giục cái gì mà giục?”
“Nghĩ xem là ai hết lần này đến lần khác kính dâng, mới để cho ngươi có thể vào linh mạch tu hành hả?”
Bạch Chân Chân liếc xéo: “Vậy lần sau ngươi có thể làm ở nhà rồi mang đến được không?”
Trương Vũ nói: “Ngươi tưởng ta không muốn chắc? Người ta bên công ty Hồng Tháp yêu cầu tươi mới cơ!”
Lại chờ thêm hơn mười phút, Bạch Chân Chân thầm nghĩ: “Thằng cha Vũ Tử này đúng là… Trúc Cơ rồi mà vẫn chưa đoạn tuyệt đường con cháu.”
“Sau khi Trúc Cơ, cường độ thân thể tăng lên toàn diện, cái ác căn kia chẳng phải càng nuôi càng lớn? Được bồi bổ hơn nữa, càng ngày càng mạnh?”
“Tương lai hắn tiếp tục luyện thể, tiếp tục nuôi cái thứ đó, không biết tốn bao nhiêu dinh dưỡng, khí huyết, linh cơ vào nó.”
“Còn không biết lãng phí bao nhiêu thời gian, tinh lực vào nó nữa… Quả thực là u ác tính trên con đường tiên đạo!”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vật này cũng có chỗ thích hợp, chí ít giúp chúng ta chen chân vào tu luyện trong linh mạch.”
“Sau này lỡ hai ta thành quỷ nghèo, thì biết đâu nó lại là tiền dự phòng của chúng ta.”
Bạch Chân Chân suy tư một hồi, nghĩ ra một biện pháp: “Hay là giúp Vũ Tử làm thành kiểu tháo rời được không? Giống như mắt của hắn ấy.”
“Lúc cần thì lắp vào, bình thường thì khóa lại? Như vậy không sợ cái khối u này hao phí quá nhiều dinh dưỡng, khí huyết, liên lụy đến tiến độ luyện thể của Vũ Tử.”
“Chúng ta là anh em, nếu hắn không quyết tâm được, hay là mình giúp một tay?”
Bạch Chân Chân tin Trương Vũ sẽ hiểu cho mình: “Dù sao mỗi lần xong việc, mặt Vũ Tử đều ẩn ẩn vẻ bất đắc dĩ, hối hận, chắc chắn trong lòng hắn cũng muốn giải quyết cái phiền toái này, chỉ là không thể hạ quyết tâm mà thôi.”
Đúng lúc Bạch Chân Chân âm thầm lên kế hoạch giúp anh em một tay, Trương Vũ chậm rãi từ nhà vệ sinh bước ra: “Xong rồi, đi thôi!” Trương Vũ vung tay, mang theo vẻ ngạo nghễ, dẫn Bạch Chân Chân vào cửa linh mạch.
Linh cơ ập đến khiến linh căn trong cơ thể hai người rung động, toàn thân cao thấp truyền đến cảm giác vô cùng thoải mái. Trương Vũ cảm thấy chỉ khi tiến vào linh mạch thổ nạp, linh căn khí hải, Bích Qua Khí Công của bản thân mới thực sự phát huy sở trưởng, không còn bị đè nén như ngày thường.
Đúng vậy, bị đè nén. Từ khi bước vào Trúc Cơ, Trương Vũ mỗi ngày đều cảm thấy bị đè nén, cảm giác linh cơ trong thiên địa mỏng manh, không khí không tươi mát.
“Vẫn là linh mạch tốt hơn.”
Nhưng nghĩ đến thời gian vừa hao phí để được vào đây, Trương Vũ có chút tự xét lại: “Quả thật hơi lãng phí thời gian.”
“Nhưng cái này cũng không thể trách ta, ta đã cố hết sức.”
Liếc nhìn Bạch Chân Chân bên cạnh, Trương Vũ đột nhiên hơi đỏ mặt, quay đầu đi. Bạch Chân Chân đang hít sâu, nhíu mày, cảm nhận được ánh mắt của Trương Vũ, nghi hoặc hỏi: “Có gì thì nói đi.”
Trương Vũ ấp úng: “Thật ra… cái đó… Ta nghĩ ra một biện pháp có thể nhanh hơn.”
Bạch Chân Chân hiếu kỳ: “Biện pháp gì?”
“Ừm…” Trương Vũ mặt ửng hồng quay đầu đi, cuối cùng hít sâu một hơi nói: “Không… Không có gì.”
Lúc Trương Vũ, Bạch Chân Chân đi vào sâu trong linh mạch, Phúc Cơ lại cảm thấy có nỗi khổ không nói được: “Hai người này, sao không ai hỏi cảm nhận của ta vậy? Cho rằng ta cứ phải bồi tiếp Trương Vũ thế này là không có vấn đề gì sao?”
“Mẹ nó, phải trả cho ta phí quan sát chứ.”
“Đáng hận, nếu yêu cầu đi theo Bạch Chân Chân thì chắc chắn Trương Vũ sẽ nghi ngờ, cho là ta có ý đồ gì.”
“Thôi coi như xem thế giới động vật vậy.”
Trương Vũ đi tới chỗ sâu trong linh mạch rồi bắt đầu vận chuyển Bích Qua Khí Công mới luyện. Môn phương pháp thổ nạp Trúc Cơ kỳ này có thể dùng pháp lực hình thành dòng xoáy, theo liên tục thổ nạp, không ngừng tăng phạm vi thu nh·iếp linh cơ, đến cực hạn của bản thân. Giờ khắc này, phối hợp linh căn khí hải, trực tiếp gia tăng phạm vi thu nh·iếp linh cơ của Trương Vũ đến khoảng cách 100 mét xung quanh.
Trương Vũ lúc này như một cái vết nứt khổng lồ, điên cuồng hấp dẫn linh cơ trong linh mạch không ngừng tràn tới.
Trương Vũ thầm nghĩ: “Bích Qua Khí Công này tuy không thể giống Đại Nhật Khí Hải, thời khắc vận chuyển, nhưng dùng phương pháp này mỗi lần đến linh mạch tu hành vài tiếng thì bù được mấy ngày khổ công của Đại Nhật Khí Hải, hiệu suất vẫn cao hơn.”
“Đặc biệt là Bích Qua Khí Công này ta còn chưa đẩy tới cấp cao nhất, tương lai hiệu suất chiết xuất pháp lực chắc chắn còn mạnh hơn.”
Pháp lực 200.5
Bích Qua Khí Công cấp 10 (1/100)
“Cuối cùng cũng cấp 10.”
Trương Vũ cảm ứng Bích Qua Khí Công đạt cấp 10, liền cảm nhận được từng luồng khí xoáy quanh người, điên cuồng thôn phệ linh cơ xung quanh.
“Sau cấp 10, dòng xoáy pháp lực bên ngoài lộ ra, có thể tăng thêm phạm vi thu nh·iếp linh cơ.”
“Phối hợp linh căn khí hải của ta, bây giờ phạm vi thu nh·iếp linh căn của ta đã tăng lên 150 mét.”
Không lâu sau khi Bạch Chân Chân cùng Trương Vũ tiến vào lối vào linh mạch, một đội an ninh võ trang đầy đủ, ngồi phi chu, bao vây nhà vệ sinh mà Trương Vũ vừa sử dụng, với linh căn chiến đấu dũng động, nương theo tiếng phi kiếm gào thét.
Mấy nhân viên công tác mặc trang phục phòng hộ đi vào nhà vệ sinh, lát sau ôm một cái rương bọc thép lớn đi ra, dưới ánh mắt ngưng trọng của đội viên bảo an xung quanh, mang rương bọc thép lên phi chu.
…
Trong lúc Trương Vũ, Bạch Chân Chân đắm chìm trong tu hành Trúc Cơ kỳ, dồn hết tâm trí vào bài tập cơ sở, tăng đạo tâm, pháp lực, cường độ thân thể thì, việc xử trí tập đoàn Lục Châu lại phát sinh một vài gợn sóng.
Hôm đó Trương Vũ, Bạch Chân Chân vừa tiếp thu xong chỉ đạo của Tinh Hỏa Chân Nhân thì nhận được điện thoại của Vân Nghê đội trưởng tuần tra.
Vân Nghê nói: “Lần trước các ngươi cùng với đám Xích Hà chiến đấu ấy, không phải đột nhiên có một cao thủ thần bí tập kích Bạch Chân Chân sao?”
“Qua điều tra, đã xác nhận 100%, cao thủ bị ngươi đ·ánh c·hết trong hành động chấp pháp chính là Chu Dương của Chu gia.”
Trương Vũ, Bạch Chân Chân nghe tin đều biến sắc, bọn họ đều biết sau lưng Chu gia có Tà Thần.
Vân Nghê nói tiếp: “Đội tuần tra muốn điều tra Chu gia một phen, dù sao hai vị cũng là người trong cuộc, ta đến hỏi ý kiến của các ngươi…”
Trương Vũ thẳng thắn: “Muốn điều tra Chu gia sao? Ta và A Chân có thể cùng đi một chuyến không?”
Bình luận cho Chương 265 Giấy thông hành linh mạch của Trương Vũ