Chương 247: Cựu cấp quân dụng
Nghe Trương Vũ hỏi thăm, Đặng Bính Đinh liền thuật lại tình huống hiện tại một lượt.
Dựa vào nỗ lực của mấy vị Chính Thần và rất nhiều nhân viên thuê ngoài, những hành vi phạm pháp phạm tội của tập đoàn Lục Châu đã được họ điều tra gần như không sai lệch.
Với sức mạnh của Chính Thần, chỉ cần dùng những chuyện này nhằm vào tập đoàn Lục Châu, lập tức có thể gây tổn thất lớn, khiến vô số nhân viên phá sản, suy yếu nghiêm trọng thế lực của tập đoàn.
Trương Vũ cũng không lấy làm lạ. Với cái điệu bộ của tập đoàn Lục Châu và Vương tổng, còn có ý định cải tạo toàn bộ tầng một, dẹp yên vô số gia tộc quyền thế, thì việc công ty từ trên xuống dưới đều quy củ, không phạm pháp là điều không thể.
Chỉ có điều, trước kia dựa vào uy thế cường đại của tập đoàn Lục Châu và các mối quan hệ của Vương tổng, những hành vi phạm pháp kia hoặc là bị đè xuống, hoặc là bị che giấu, hoặc là dùng dê tế thần cho xong chuyện…
Tóm lại, đủ loại biện pháp được sử dụng để hạ thấp ảnh hưởng, không làm chậm trễ kế hoạch của tập đoàn Lục Châu và Vương Dận.
Đặng Bính Đinh nói tiếp: “… Nhưng những người bên dưới tập đoàn Lục Châu dù phá sản hay c·hết nhiều bao nhiêu, nếu không giải quyết được Vương Dận thì cũng vô nghĩa.”
“Với tài sản hắn ta nắm giữ, lúc nào, ở đâu cũng có thể chiêu mộ người làm việc cho hắn. Rốt cuộc, hoàn cảnh kiếm việc làm hiện nay thế nào ai cũng biết, đầy rẫy học sinh cấp ba, sinh viên đại học nộp hồ sơ xin việc.”
“Bản thân hắn còn có chứng nhận g·iết người và chứng nhận miễn trừ phạm tội của tầng một.”
“Trong phần lớn trường hợp, hắn dù phạm pháp cũng có thể dùng tiền để miễn tội.”
“Phần nhỏ trường hợp mà phạt tiền cũng không xong thì phải chờ đến khi bộ ngành từ tầng hai trở lên xét duyệt hành vi của hắn, sau đó mới có thể bắt giữ…”
Mẹ nó, chứng nhận g·iết người? Chứng nhận miễn trừ phạm tội?
Trương Vũ nghe mà cạn lời. Dù sớm biết Vương Dận rất mạnh, nhưng nghe đến những thứ này, hắn vẫn không nhịn được chửi thầm Côn Khư.
Đặng Bính Đinh tiếp lời: “Cho nên, biện pháp hữu hiệu và đơn giản nhất vẫn là trực tiếp trọng thương hồn phách hắn, buộc hắn phải lên trên chữa trị.”
“Chỉ cần tập đoàn Lục Châu ở tầng một không có hắn trấn giữ thì công ty bên dưới, gia tộc quyền thế vốn đã mâu thuẫn chồng chất, rất nhanh sẽ tan thành cát bụi, thu thập cũng không khó…”
Trương Vũ hỏi: “Vậy sao không phái Tinh Hỏa Chân Nhân, vị Kim Đan đại tu kia đi đối phó hắn?”
Đặng Bính Đinh bất đắc dĩ thở dài: “Tinh Hỏa đã già rồi, không còn dũng khí đó nữa.”
“Vẫn cần những thiếu niên anh tài như ngươi mới có dũng lực, khí phách để làm nên kinh thiên đại sự cho ngàn tỷ sinh linh ở tầng một…”
“Vừa vặn ngươi lại là nhân viên thuê ngoài của đội tuần tra, ít nhất tạo ra một cơ hội, là có cớ hợp pháp để ra tay với hắn.”
“Một đám Chính Thần chúng ta đã chuẩn bị xong, nguyện ý toàn lực phụ tá ngươi hung hăng đả kích Vương Dận, đuổi hắn về trên.”
Nghe vị Chính Thần lục đẳng này bắt đầu tung hô mình, Trương Vũ lại càng thêm đề phòng.
“Các ngươi một đám Kim Đan, Chính Thần lục đẳng không muốn động tay, lại muốn ta, một học sinh trung học xông lên trước?”
Nhưng Trương Vũ, người đã trải qua khảo nghiệm ở Côn Khư, dĩ nhiên không từ chối thẳng thừng.
Hắn tuy không có ý định xông pha, nhưng tâm tư cò kè mặc cả, đòi chút lợi lộc thì có thừa.
Trương Vũ giả bộ tiếc nuối nói: “Tiếc là ta chỉ là một học sinh trung học, chẳng có bản lĩnh gì, đến phù lục bán tự động của Vương tổng còn đánh không lại, e là chẳng giúp được gì.”
Đặng Bính Đinh đáp: “Vương Dận xuống đây là để lập công, sau đó trở về nhận quyền hạn Thần linh căn, dùng Thần linh căn Trúc Cơ lại lần nữa.”
“Để có thể xuống tầng một nhanh hơn, hắn đã tự phế tu vi Trúc Cơ, giờ vẫn chỉ là cảnh giới Luyện Khí.”
“Còn về phù lục thi chú bán tự động của hắn, chúng ta có thể giúp ngươi cắt đứt liên kết, tạm thời phong tỏa lại.”
“Những thủ hạ kia cũng sẽ có người giúp ngươi ngăn chặn…”
Qua lời Đặng Bính Đinh, Vương Dận sau một đợt suy yếu dường như đã biến thành một tu sĩ Luyện Khí bình thường, gầy yếu, dễ bắt nạt.
Nhưng Phúc Cơ lại nhắc nhở Trương Vũ trong đầu: “Đừng nghe bà ta thổi phồng.”
“Cái gọi là tự phế tu vi của Trúc Cơ kỳ chỉ là cắt đứt sự dung hợp giữa linh căn và thân thể.”
“Như vậy, linh căn sẽ phế bỏ, pháp lực và cường độ thân thể cũng sẽ suy giảm nghiêm trọng.”
“Nhưng dù thế thì đạo tâm vẫn có thể bảo lưu một phần, pháp lực và cường độ thân thể có suy giảm nhiều thì vẫn trên Luyện Khí.”
“Nói chung, thực lực của Vương Dận tuyệt đối vẫn vượt xa bất kỳ tu sĩ Luyện Khí nào.”
“Huống chi, loại người này xuống phàm mới biết hắn trang bị pháp hài gì, mang theo hộ thân pháp bảo nào. Tóm lại, tuyệt đối không dễ đối phó như Đặng Bính Đinh nói.”
“Nếu ngươi muốn đánh một trận với Vương Dận thì nhất định phải Trúc Cơ rồi mới an toàn hơn.”
“Đòi thêm chút yêu sách đi…”
Được Phúc Cơ nhắc nhở, Trương Vũ lắc đầu liên tục: “Không được, không được, dù vậy hắn vẫn còn pháp hài, pháp bảo, công pháp cường hãn, còn không biết bao nhiêu át chủ bài.”
“Ta bản sự thấp kém, đến phi kiếm, pháp hài, thiên linh căn cũng không có thứ nào, làm sao đấu với hắn?”
Đặng Bính Đinh nhếch mép, biết đối phương đang đòi lợi lộc.
Nàng cũng không ngạc nhiên. Ở Côn Khư tìm người làm việc, ai mà không muốn lợi lộc?
Nếu đối phương thật sự không cần gì, nàng còn phải nghi ngờ có gian trá.
Đặng Bính Đinh lập tức hào phóng nói: “Ta có thể xin cho ngươi vay không lãi suất 20 triệu tệ, chi viện cho hành động lần này.”
Trương Vũ thầm nghĩ: “Hai mươi triệu mà muốn mình đánh với Vương tổng? Con Chính Thần này đúng là tâm đen.”
Thế là Trương Vũ vẫn lắc đầu, nói: “Không phải ta không muốn, thực sự là thực lực không đủ.”
“Với trình độ của ta, e là phải có một thanh phi kiếm cấp quân dụng, hoặc một kiện pháp hài cấp quân dụng, hoặc một đạo Thần linh căn, một môn công pháp cấp quân dụng thì mới có thể đấu một trận với Vương tổng.”
Đặng Bính Đinh nghĩ thầm: “Vật tư cấp quân dụng? Thằng nhóc này mở miệng lớn quá.”
Nàng đáp: “Với thực lực của ngươi, không cần những thứ này cũng có thể chiến thắng.”
“Hơn nữa, chúng ta sẽ cho ngươi mượn một món pháp bảo, có thể giúp ngươi trọng thương hồn phách Vương Dận. Hồn phách hắn một khi bị t·hương, tầng một khó mà chữa trị, tất nhiên phải trở về…”
Trương Vũ nói: “E là thực lực ta không đủ, không gánh nổi trọng trách. Ta vẫn là mật báo, cung cấp một ít tình báo về Vương tổng cho các ngươi thì hơn…”
Hai bên lôi kéo một hồi, Trương Vũ cũng dần dò ra giới hạn cuối cùng của Đặng Bính Đinh.
Với vị Chính Thần này, muốn nàng cung cấp các loại vật tư thực tế chi viện… Rất khó.
Ngược lại, các loại bí tịch điện tử, bản quyền công pháp thì nàng lại cho rất dễ dàng.
Sau đó là thuê pháp hài, pháp bảo, nàng cũng bằng lòng cung cấp.
Thế là, sau một hồi trao đổi, Đặng Bính Đinh hứa hẹn chỉ cần Trương Vũ chịu ra tay, trừ khoản vay không lãi suất 20 triệu, còn có thể mượn một bộ pháp hài Trúc Cơ kỳ, cung cấp ba môn công pháp Trúc Cơ kỳ.
Trong đó, pháp hài chính là Giao Long Linh Xu mà Trương Vũ từng thấy khi thi Trúc Cơ.
Còn ba môn công pháp Trúc Cơ kỳ mới là thứ đáng giá nhất.
Đặc biệt, một trong số đó là công pháp cấp quân dụng cũ. Chỉ là, theo sự tiến bộ của kỹ thuật Tiên đạo, gần đây nó mới bị loại bỏ, đánh giá thành công pháp cấp chuyên gia, hiện chưa được bán trên thị trường.
Đặng Bính Đinh nói: “Công pháp Trúc Cơ kỳ vốn đã khó mua ở tầng một, quyển công pháp cấp quân dụng cũ này lại càng hiếm thấy hơn.”
“Nếu không phải nhân duyên tế hội, tu sĩ Trúc Cơ khác ở tầng một dù có tốn mấy chục triệu cũng chưa chắc mua được môn công pháp này.”
Khi nghe đến môn công pháp cấp quân dụng cũ này, Trương Vũ cũng không thể không thừa nhận bản thân đã động tâm.
Đặng Bính Đinh tiếp: “Còn hai môn công pháp Trúc Cơ kỳ khác, chúng ta sẽ căn cứ công pháp mà ngươi tu luyện ở Luyện Khí kỳ để cung cấp công pháp tiếp theo cho ngươi lựa chọn…”
Các công pháp mà Trương Vũ đang tu luyện đều đạt cấp 10 và khó tiến thêm. Đó là vì giới hạn cực hạn của Luyện Khí kỳ chỉ có vậy.
Nhưng nếu hắn bước vào cảnh giới Trúc Cơ thì một số công pháp sẽ có phần tiếp theo của Trúc Cơ kỳ. Chỉ cần có được bí tịch điện tử và bản quyền liên quan, hắn có thể tu hành nó đến cấp 20, cực hạn của Trúc Cơ.
Nói cách khác…
“Chỉ cần ta bước vào cảnh giới Trúc Cơ, lập tức có thể chọn hai môn công pháp Trúc Cơ, nâng hai môn công pháp mình tu luyện ở cảnh giới Luyện Khí lên trên cấp 10.”
Nhưng nếu Trương Vũ chỉ bằng lòng cung cấp một ít tình báo, làm nội ứng thì đối phương sẽ chỉ duyệt tối đa vài trăm ngàn, một triệu vay không lãi suất.
Theo Đặng Bính Đinh, họ không thiếu tình báo, chỉ thiếu anh hùng dám ra tay với Vương Dận.
Trương Vũ tạm thời không đáp ứng, cũng không từ chối, chỉ nói muốn suy nghĩ một lát, trong lòng dự định bàn bạc lại với Bạch Chân Chân và Phúc Cơ.
Đặng Bính Đinh thản nhiên nói: “Vậy ta chờ tin tốt của ngươi.”
“Chỉ cần ngươi đáp ứng, ta lập tức duyệt khoản vay không lãi suất 20 triệu cho ngươi.”
Dù rất thèm 20 triệu, nhưng Trương Vũ vẫn không đáp ứng ngay.
Cúp điện thoại, Trương Vũ thuật lại tình hình với Bạch Chân Chân và Phúc Cơ.
Dù hai người vẫn luôn nghe ở bên cạnh, nhưng để tránh sót thông tin, Trương Vũ vẫn kể lại toàn bộ.
Phúc Cơ nói: “Ba môn công pháp Trúc Cơ kỳ, trong đó còn có một môn cấp quân dụng cũ.”
“Đồ cho đúng là không tệ.”
Bạch Chân Chân nói: “Nhưng giao chiến trực diện với Vương Dận thì rủi ro rất lớn. Rốt cuộc hắn hiểu rõ chúng ta, còn chúng ta thì hoàn toàn không biết gì về con bài tẩy của hắn.”
“Hơn nữa, dù thắng… Tương lai chắc chắn sẽ bị hắn ghi thù.”
Phúc Cơ nhắc nhở: “Nếu quyết định đánh một trận với Vương Dận thì Trúc Cơ là nhất định.”
“Hơn nữa, trong tình hình này, thực lực của các ngươi tăng lên một phần thì sẽ có thêm một phần an toàn và cơ hội.”
“Dù cuối cùng không đối đầu trực diện với Vương Dận thì Trúc Cơ cũng có thể giúp các ngươi đảm bảo hơn.”
“Tóm lại, chuyện Trúc Cơ không thể chờ đợi thêm được.”
“Nhân lúc tạm thời vô sự, cứ hoàn thành Trúc Cơ trước đi.”
“Trương Vũ, cứ để Bạch Chân Chân chuyển tiền cho ngươi, giúp ngươi mua thiên linh căn.”
Trương Vũ cũng hiểu rằng so với Bạch Chân Chân, nhờ có Vũ Thư nên chỉ cần học được công pháp Trúc Cơ kỳ, hắn sẽ tăng thực lực nhanh hơn sau khi xung kích Trúc Cơ, có thể biến thành chiến lực trong thời gian ngắn.
“Chuyện Trúc Cơ của A Chân chỉ có thể dời lại sau vậy.”
Nếu không có chuyện này thì Trương Vũ cũng không muốn tiêu tiền của A Chân, hoặc đi vay mấy chục triệu, chịu thêm một khoản lãi lớn.
Rốt cuộc, chỉ cần nhịn thêm mấy tháng là hắn có thể mua được thiên linh căn.
Nhưng tình hình trước mắt đột nhiên thay đổi, hắn chỉ có thể tranh thủ thời gian Trúc Cơ trước đã.
Bạch Chân Chân cũng không do dự, lập tức thao tác chuyển khoản.
Trương Vũ biết rằng ở Côn Khư, tiền trong tài khoản ngân hàng giống như tư lương tu đạo, nội tình Tiên đạo của họ.
Và nếu muốn dùng thiên linh căn để xung kích cảnh giới Trúc Cơ mà không có nội tình từ 58 triệu tệ trở lên thì tuyệt đối không thể.
“Cũng may sau 9 tháng tích lũy, nội tình của mình và A Chân cộng lại đủ để mình xung kích thiên linh căn Trúc Cơ.”
Nhưng Bạch Chân Chân vừa chuyển khoản, liền phát hiện tiền của mình bị đóng băng.
Lúc này, điện thoại của Vương tổng gọi đến, hỏi: “A Chân, sao em đột nhiên chuyển nhiều tiền cho Trương Vũ vậy?”
Hắn vừa cười vừa nói: “Lúc đầu, khi công ty chuyển tiền cho các em, anh đã sợ các em bỗng dưng có nhiều tiền như vậy sẽ tiêu xài lung tung.”
“Cho nên, nếu có dòng tiền lớn hơn định mức nhất định thì bên anh sẽ biết, anh sẽ dùng bùa chú tạm thời khóa lại.”
“Lần này các em muốn chuyển nhiều tiền như vậy… Chẳng lẽ là muốn Trúc Cơ sao?”
“Sao không nói với anh một tiếng?”
“Trúc Cơ có rủi ro, các em muốn Trúc Cơ thì nhất định phải đến cao ốc Lục Châu, để anh hộ pháp cho mới được.”
Bình luận cho Chương 247 Cựu cấp quân dụng