Chương 204: Nhờ An An giúp đỡ, kế hoạch của Trương Vũ
Nhạc Kim Thành và Ti Sậu Vũ nhìn chằm chằm vào hóa đơn không ngừng tăng lên theo từng nhịp thở, lòng đau như cắt.
Ở một nơi khác, Trương Vũ và Bạch Chân Chân thong thả dạo bước trên con đường rợp bóng cây xanh trong khu bảo tồn. Ngắm nhìn khu rừng rậm bao la trước mắt, lòng họ dần trở nên bình tĩnh lạ thường.
Trương Vũ hít một hơi oxy từ bình dưỡng khí, cảm xúc dâng trào: “Lần đầu đến đây, ta không chuẩn bị bình dưỡng khí, mỗi lần hít thở đều phải cẩn thận từng chút một, sợ lãng phí dù chỉ một giây, thành ra không thể ngắm nhìn phong cảnh nơi này cho thật kỹ.”
Bạch Chân Chân khẽ gật đầu, ngắm nhìn khu rừng tĩnh mịch, u oán dưới ánh trăng, chậm rãi bước đi trên con đường mòn. Nàng cảm thấy tinh thần mình được thả lỏng hiếm có.
Bạch Chân Chân chợt nhận ra, hình như đã rất lâu rồi nàng không được như bây giờ, không tu hành, không học tập, cứ thế chẳng cần làm gì mà tản bộ.
Chính cái cảm giác được đi cùng Trương Vũ trên đường, chẳng cần bận tâm điều gì khiến Bạch Chân Chân vô cùng thoải mái.
“Nếu có một ngày nào đó, chúng ta không cần học tập, không cần tu hành, muốn ngẩn người ra sao thì ngẩn, muốn tản bộ thế nào thì tản, tùy ý lãng phí bao nhiêu thời gian cũng được… Vậy thì tốt biết mấy.”
Nghĩ đến đây, Bạch Chân Chân lại khẽ thở dài. Nàng hiểu rõ ở Côn Khư, để đạt được điều đó khó khăn đến nhường nào.
Áp lực Thi Trúc Cơ vẫn luôn như hình với bóng, bám theo nàng.
Thực lực áp đảo của Vân Cảnh lại giống như một mũi kim đâm vào tim nàng. Mỗi khi nghĩ đến vị Tiên Đô gia kia có lẽ giờ phút này vẫn đang cố gắng, nàng lại không thể hoàn toàn buông lỏng.
Nhưng Bạch Chân Chân thực sự cảm thấy mệt mỏi quá rồi. Từ khi lên cấp ba đến giờ, nàng ngày càng mệt mỏi hơn, và tương lai gần chỉ thấy sẽ mệt mỏi hơn nữa, khiến đôi khi nàng có một ảo giác không thở nổi.
“Thôi, ít nhất thì cứ tranh thủ cơ hội này, thư giãn một chút đã…”
Đúng lúc này, Bạch Chân Chân lại nghe thấy tiếng quyền phong khuấy động, quay đầu lại thì thấy Trương Vũ đã bắt đầu tu hành.
“Cái tên này… còn tranh thủ được nữa à…” Bạch Chân Chân hơi há miệng, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, rồi cũng bắt đầu luyện công.
Trong lòng nàng thầm than: “Ai, đây chính là số mệnh của học sinh cấp ba, muốn không bị đào thải thì phải trả giá bằng tất cả thời gian và tâm sức, đó là yêu cầu cơ bản nhất.”
Bên cạnh, Trương Vũ cảm nhận hàn ý trong đầu đang rút lui, thầm mắng: “Cái nghi thức thiểu năng này, thật là không cho ta một chút cơ hội nào để thư giãn.”
Tuy rằng cả hai đều tranh thủ thời gian tu luyện, nhưng vì đang ở trong khu bảo tồn, nên căn bản không dám hấp thu linh khí xung quanh, sợ làm cho bản thân vốn đã nghèo khó lại càng thêm phá sản.
Ở phía bên kia, Nhạc Kim Thành và Ti Sậu Vũ thấy hai người tu luyện thì cau mày.
“Sao lại tu luyện ở đây?” Nhạc Kim Thành nghiến răng nói: “Tiền của ta sắp không đủ trả rồi.”
Ti Sậu Vũ thở dài, nói: “Đưa điện thoại đây.”
“Đây là kênh vay mượn dành cho nhân viên công ty, cậu cứ vay tạm ít tiền ở đây đi.”
Nhạc Kim Thành kinh ngạc hỏi: “Công ty chúng ta cũng có kênh vay mượn nhân viên á?”
“Có gì lạ đâu?” Ti Sậu Vũ cười: “Công ty nào mà chẳng có? Quan tâm đến đời sống tài chính của nhân viên, giúp nhân viên sớm tăng lương, sớm hưởng thụ, đó chính là khẩu hiệu của công ty mà.”
“Không phải cậu vẫn muốn tăng lương sao?” Ti Sậu Vũ liếc điện thoại trong tay Nhạc Kim Thành, nói: “Cậu cứ đăng ký trải nghiệm tăng lương trước đi, mỗi tháng sẽ tự động được vay một khoản lương đấy.”
Nhạc Kim Thành đương nhiên không hứng thú với cái trò trải nghiệm sớm gì đó, nhưng hiện tại hắn muốn tiếp tục theo dõi Trương Vũ, nên đành phải vay một khoản tiền.
Dù không cam tâm, nhưng Nhạc Kim Thành cuối cùng vẫn cắn răng vay trước một khoản để cầm cự.
Hắn tiếp tục theo dõi Trương Vũ và Bạch Chân Chân tu luyện một hồi ở khu bảo tồn. Đến khi Nhạc Kim Thành nghĩ bụng lẽ nào hai người này đến đây chỉ để tu luyện, xem ra hôm nay mình giám thị công cốc rồi thì Trương Vũ và Bạch Chân Chân lại di chuyển, không lâu sau thì tiến vào một căn cứ gây giống của Hồng Tháp.
Trong căn cứ gây giống, gấu trúc đỏ An An thấy hai người đến thì ngạc nhiên hỏi: “Sao hai người lại đến đây? Với lại sao không hẹn trước mà lại mua vé vào thẳng thế?”
Vì tài chính eo hẹp, Trương Vũ và Bạch Chân Chân đã lâu không đến cọ linh mạch ở căn cứ gây giống.
Nghe An An hỏi vậy, Trương Vũ khẽ mỉm cười: “Chúng ta đâu có đến tu hành, chỉ là vào dạo chơi thôi mà.”
Bạch Chân Chân thì xoa đầu An An, hỏi: “An An, hình như cậu gầy đi thì phải?”
An An trả lời qua loa, trông vẫn có vẻ nặng trĩu tâm sự.
Trương Vũ đương nhiên nhận ra An An đang có chuyện, nhưng bản thân hắn bây giờ còn đang rối như tơ vò, đâu còn thời gian quan tâm đến người khác.
Cuối cùng, An An không nhịn được nói: “Sau này chắc hai người cũng không đến đây cọ linh mạch nữa đúng không?”
“Xin hai người đến đây tu hành có được không?”
Thấy đuôi An An cụp xuống, Bạch Chân Chân và Trương Vũ bất đắc dĩ nhìn nhau. Đến tiền dự phòng còn tiêu hết rồi thì giờ họ lấy đâu ra tiền mà cọ linh mạch?
Huống chi, dù là Trương Vũ hay Bạch Chân Chân, pháp lực toàn thân đều đang ngày càng tiến gần đến cực hạn Luyện Khí 100 đơn vị. Họ cũng không còn quá cần linh mạch nữa. Cho dù có tiền, chắc chắn họ cũng sẽ mua công pháp trước.
Thấy Bạch Chân Chân và Trương Vũ im lặng không nói gì, An An ủ rũ.
Bạch Chân Chân không nhịn được hỏi: “Có phải Hùng Văn Vũ gặp vấn đề gì không?”
An An khẽ nói: “Trường cấp ba Hồng Tháp mở một lớp thí nghiệm luyện thể, nhưng ngoài thành tích ra, còn phải đóng phí báo danh mới được lên lớp. Văn Vũ không đủ tiền, gần đây thành tích bắt đầu tụt lại.”
“Tớ muốn cho cậu ấy góp ít tiền, nhưng lương của tớ thấp quá.”
“Nếu hai người chịu đến cọ linh mạch, không cần hai người giúp cậu ấy học bù, chỉ cần cho ít tiền thôi cũng được.”
Bạch Chân Chân nhìn Trương Vũ một cái, nói: “Hay là chúng ta giới thiệu Ngọc Tinh Hàn đến đây đi? Cậu ta chắc cần cọ linh mạch đấy?”
“Dù sao cậu ta cũng phải dùng tiền để tu hành bằng linh mạch mà? Đến đây thì còn được rẻ hơn một chút.”
Trương Vũ xoa cằm. Mấy ngày nay, hắn và Ngọc Tinh Hàn ngày càng thân quen. Với lại hắn cũng hiểu rõ nhiều trò của cậu nhóc này.
“Nếu đến đây cọ linh mạch, cậu nhóc này còn có thể kiếm thêm được một khoản tiền chênh lệch nữa. Chắc chắn cậu ta sẽ đồng ý, và nhất định sẽ giữ bí mật.”
Thế là Trương Vũ gật đầu, nhìn An An hỏi: “Bọn tớ tuy không đến được, nhưng có thể giới thiệu người có tiền đến, cậu thấy được không?”
An An trợn to mắt, đầu lông xù liên tục gật gật.
Trương Vũ nói: “Vậy quyết định như thế nhé, lát nữa tớ sẽ giúp cậu liên hệ.”
Tiện tay giải quyết vấn đề của An An, Trương Vũ lại hỏi: “Ở đây có thể xem camera giám sát không?”
Thế là Trương Vũ và Bạch Chân Chân đi đến phòng quan sát, lập tức nhìn thấy những ngóc ngách trong căn cứ gây giống.
“Ừm.” Trương Vũ nhanh chóng tìm thấy Nhạc Kim Thành và Ti Sậu Vũ trong ống kính: “Xem thử hai người này vào lúc nào.”
An An cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ. Cái căn cứ gây giống cũ kỹ, vắng vẻ này cả nửa tháng trời mới có khách đến. Hôm nay lại có thêm hai người nữa ngoài Trương Vũ và Bạch Chân Chân?
Trên màn hình giám sát, dưới sự thao tác của An An, hình ảnh nhanh chóng lùi lại.
Nhìn hình ảnh biến đổi trong ống kính, Trương Vũ thầm nghĩ: “Vào không lâu sau khi bọn mình vào sao?”
“Vậy xem ra, khả năng lớn là hai người này đang theo dõi mình.”
Bạch Chân Chân nói: “Hai người này lạ mặt quá, chắc có bản lĩnh thay đổi hình dạng, thay đổi khuôn mặt.”
Vốn là người có thể thay đổi thân hình như Trương Vũ, đương nhiên hắn cũng sớm dự liệu được điều này.
“Nhưng hình tượng có thể biến hóa khôn lường, việc mua vé thì không thể giả được.”
“Hai người này mua vé vào căn cứ gây giống, thông tin tài khoản đã bị ghi lại hết rồi.”
Hắn thầm nghĩ: “Theo kế hoạch, lát nữa cứ trêu hai người họ một chút, tiêu thêm chút tiền của họ, làm rối loạn tâm tính của họ.”
“Nhắc mới nhớ… Chắc họ đã ghi lại không ít tư liệu sống về việc mình luyện công rồi. Đợi lát nữa sẽ cho họ một vố lớn, sau đó trực tiếp tố cáo họ học trộm võ công…”
Trương Vũ liếc nhìn Lôi Minh phù đang chờ thời trong điện thoại.
Viên phù chú Trương Phiên Phiên để lại cho hắn có thể cảnh báo bằng sấm sét, trong vòng một phút có thể gọi đội tuần tra vũ trang đến chấp pháp.
Trương Vũ đã sớm liên hệ với Vân Nghê, đội trưởng đội tuần tra, hắn có thể kích hoạt bất cứ lúc nào.
Đây chính là kế hoạch mà Trương Vũ đã bàn bạc với Phúc Cơ và Bạch Chân Chân, định giăng bẫy Đặng Bính Đinh.
“Đặng Bính Đinh tuy là Lục đẳng Tứ Phương Du Thần, nhưng đối với các gia tộc quyền thế ở thành phố Tung Dương thì đã có thể coi là thân phận rất cao.”
“Nhưng thân phận cao hơn chút cũng không có nghĩa là cô ta muốn làm gì thì làm. Ngược lại, vì thân phận cao, cô ta cũng không thể trực tiếp quản đến các gia tộc quyền thế ở thành phố Tung Dương được, có lực cũng không có chỗ dùng.”
“Nhưng nếu có thể bắt được hai tên này theo dõi mình, đồng thời họ lại quay lén được cảnh mình học Xuân Thu Vô Tận Thiền trong kỳ Thi Trúc Cơ, thì có thể khiến Đặng Bính Đinh dùng lý do bảo mật thông tin thí sinh Thi Trúc Cơ để có cơ hội nhúng tay vào thành phố Tung Dương…”
Tuy nhiên, Trương Vũ cũng hiểu rõ, kế hoạch không đuổi kịp sự thay đổi, về phương hướng chung, họ vẫn cứ kế hoạch như vậy, nhưng nếu gặp phải tình huống đột phát thì cần phải ứng biến linh hoạt.
Các thông tin nhanh chóng lóe lên trong đầu, Trương Vũ nói với An An một tiếng, rồi dự định rời khỏi căn cứ gây giống.
Trương Vũ dẫn Bạch Chân Chân từ phòng quan sát đi ra, men theo con đường lúc đến trong căn cứ gây giống mà bước đi, rất nhanh đã đối diện với Nhạc Kim Thành và Ti Sậu Vũ đang tìm bọn họ.
Nhạc Kim Thành và Ti Sậu Vũ giả bộ làm du khách bình thường, ngắm nhìn đám yêu quái trong phòng học, nhưng tinh thần thì hoàn toàn tập trung vào Trương Vũ và Bạch Chân Chân.
Nhạc Kim Thành cẩn thận theo sau hai người, lại liếc nhìn hóa đơn, trong mắt lóe lên sự thiếu kiên nhẫn và xao động.
“Cứ tiếp tục theo thế này, tiền mình vay sắp tiêu hết rồi.”
“Hơn nữa ai biết được hôm nay họ có hành động gì không? Nếu hôm nay hai người này chỉ ra ngoài đi dạo lung tung thì…”
Với tư cách là một sinh viên mới ra trường chưa lâu, Nhạc Kim Thành vừa phải trả nợ vay nuôi dưỡng và giáo dục, vừa phải trả nợ vay đại học, còn phải mua thuốc để duy trì tu vi, vốn dĩ đã không có bao nhiêu tiền.
Vừa nghĩ đến việc hôm nay có thể tiêu hết tiền mà không thu hoạch được gì, trong mắt hắn lóe lên một tia nóng nảy.
Chẳng lẽ lại vay thêm một khoản nữa?
Lương thì không tăng, ngược lại nợ nần chất chồng?
Bình luận cho Chương 204 Xin giúp đỡ của An An, kế hoạch của Trương Vũ