Chương 199: Điều kiện tu luyện tốt nhất của Trương Vũ
Nhìn cảnh bảo hiểm y tế của cả hai cùng về không, Đái Hành Chi thầm nghĩ: “Lưỡng bại câu thương ư?”
Trong đầu Đái Hành Chi lập tức hiện lên quy tắc: “Một bên hết sạch bảo hiểm y tế thì xem như thua, nhưng nếu cả hai cùng về không thì trận đấu tiếp tục…”
Nhưng ngay sau đó, hắn cảm nhận được cơ thể mình suy yếu vô cùng sau khi đã tiêu hao toàn bộ mức bảo hiểm. Chỉ khẽ lung lay thôi mà hắn đã phải quỳ nửa người xuống đất.
Ngược lại, Bạch Chân Chân lau đi vết máu nơi khóe miệng, chầm chậm đứng dậy. Rồi dưới ánh chớp lượn lờ, nàng từng bước tiến về phía Đái Hành Chi.
Đái Hành Chi cảm thấy nặng nề trong lòng: “Sau khi dùng hết 1 triệu chi phí trị liệu, nàng ta hồi phục tốt hơn ta ư? Chuyện này sao có thể? Rõ ràng nàng ta cũng trúng một kích toàn lực của ta mà.”
Khóe miệng Bạch Chân Chân lại nở một nụ cười tự tin, đôi mắt lóe lên ánh chớp nhìn Đái Hành Chi, thầm nghĩ: “Bọn nhà giàu Tiên Đô quả nhiên vẫn là… không có ta liều mạng à.”
Nói đoạn, Bạch Chân Chân thi triển Điện Quang Bộ, cả người như ánh chớp lóe lên, lao thẳng về phía Đái Hành Chi.
Dù Bạch Chân Chân lúc này vẫn còn không ít thương tích chưa thể chữa trị hoàn toàn, nhưng tình trạng của Đái Hành Chi còn yếu ớt và bất lực hơn nhiều.
Chỉ vài ba chiêu, Đái Hành Chi đã bị Bạch Chân Chân đánh xuống lôi đài, hoàn toàn thua trận.
Chứng kiến cảnh này, Hoàng Tử Sửu cảm khái: “Bạch Chân Chân này thật đúng là dám đánh dám liều, dù sau lưng ả hiện tại có người chống đỡ, nhưng nhất định xuất thân từ tầng lớp nghèo khổ dưới đáy xã hội.”
“Rốt cuộc thì loại người nghèo này chỉ có cách liều mạng hết lần này đến lần khác. Liều mười lần, hai mươi lần không chết thì mới có cơ hội đuổi kịp người có tiền một chút. Cái loại hung ác khí chất từ nghèo khó sinh ra ấy không thể nào giả tạo được.”
Dưới lôi đài, Đái Hành Chi lặp đi lặp lại hồi tưởng từng chi tiết của trận chiến, cuối cùng có chút không cam lòng nghĩ: “Là do ta đã không dốc toàn lực đánh cược trong khoảnh khắc quyết định sao?”
Nhưng liều mạng, đánh cược toàn lực, được ăn cả ngã về không… Những điều này vốn trái ngược với những gì Đái Hành Chi được dạy dỗ từ nhỏ, và cũng là những hành vi mà hắn luôn khinh thường.
“Ta lại thua ở điểm này ư?”
“Chẳng lẽ gia quy đời đời truyền thừa của gia tộc ta có tì vết…”
Đái Hành Chi lắc đầu: “Không đúng, là do ta trong trận chiến này còn chưa đủ cẩn thận, không đủ thận trọng. Ta vốn dĩ không nên để bản thân rơi vào tình cảnh phải liều mạng như vậy.”
Nhìn Bạch Chân Chân trên lôi đài, Đái Hành Chi thầm nghĩ: “Con nhỏ nhà quê, lần sau nếu còn cơ hội giao thủ, ta nhất định sẽ thắng ngươi.”
Ngay khi Bạch Chân Chân vừa xuống đài thì lập tức ngã ngồi xuống đất.
Nàng cảm nhận thương thế trong cơ thể, thầm than: “Trận tiếp theo đối đầu với Vân Cảnh chắc chắn không dễ dàng gì rồi.”
“Nhưng không sao, ít nhất lần này đã giữ được hai vị trí đầu, có thể tham gia vòng thi Trúc Cơ cuối cùng, tranh đoạt giấy chứng nhận tư cách Trúc Cơ.”
“Vậy nếu nói như thế, trực tiếp nhận thua trước Vân Cảnh cũng được nhỉ?”
“Không biết Trương Vũ bên kia thế nào rồi…”
…
Trong lúc Bạch Chân Chân chiến thắng Đái Hành Chi, thì tại trường thi của Trương Vũ, độ sâu mà Định Hải Trụ mô phỏng đã đạt đến -300 mét.
Huyền Minh Trọng Thủy trong Định Hải Trụ lúc này nặng nề khác thường, khiến Ngọc Tinh Hàn cảm thấy như bị trói buộc bởi vô số xích sắt, mỗi hơi thở đều trở nên nặng nhọc.
Đặc biệt là những bộ phận yếu ớt trên cơ thể bị áp lực nước ép nghẹt, tổn thương càng dễ phát sinh.
Ví dụ như Ngọc Tinh Hàn cảm thấy hai tai bắt đầu nhức nhối, như có hàng ngàn mũi kim đâm vào.
Ngoài ra, mi tâm, yết hầu, lồng ngực cũng bị Huyền Minh Trọng Thủy không ngừng đè ép.
Ngọc Tinh Hàn biết điều này là do áp lực trong cơ thể không thể cân bằng với áp lực Huyền Minh Trọng Thủy bên ngoài.
“Giống như lặn sâu dưới nước vậy…”
Ngọc Tinh Hàn hít sâu một hơi từ mặt nạ oxy, rồi vận động cơ ngực, cơ hoành, cơ hầu… Bơm không khí vào lấp đầy các khoang trống trong cơ thể, trải qua quá trình tăng áp lực, tạo ra sự cân bằng giữa áp suất không khí bên trong và áp suất Huyền Minh Trọng Thủy bên ngoài.
“Quá trình này cần vô cùng cẩn thận. Nếu áp suất khí trong cơ thể tăng quá cao, sẽ dễ gây nổ, tổn thương các bộ phận yếu ớt. Ngược lại, nếu tăng áp không đủ, sẽ dẫn đến mất cân bằng trong ngoài, cuối cùng bị Huyền Minh Trọng Thủy xé rách màng nhĩ…”
Vừa chống chọi áp lực Huyền Minh Trọng Thủy, vừa vận động cơ bắp điều chỉnh chênh lệch áp suất trong ngoài, Ngọc Tinh Hàn càng lúc càng cảm thấy khó khăn.
“Không chỉ cần cường độ thân thể đủ cao, cơ thể đủ vững chắc, mà còn cần không ngừng điều khiển lực lượng cơ thể để chủ động đối kháng Huyền Minh Trọng Thủy.”
Ngọc Tinh Hàn liếc nhìn các tuyển thủ xung quanh. Mông Đào và một người khác cũng đang âm thầm chống cự Huyền Minh Trọng Thủy, điều chỉnh hô hấp như hắn.
Nhưng chỉ có Trương Vũ và Dạ Lăng Tiêu là có vẻ khác thường.
Đặc biệt là Dạ Lăng Tiêu, trước sự kinh ngạc của mọi người, hắn ta thản nhiên xé bỏ mặt nạ oxy, tùy ý mở mắt, bình tĩnh đứng dưới đáy Định Hải Trụ.
Ngọc Tinh Hàn kinh ngạc: “Thuốc lú hàng trí của hắn còn chưa hết tác dụng ư? Như vậy là trực tiếp bị loại rồi!”
Trương Vũ thấy vậy thầm mừng: “Ha ha, hắn thật sự là vì IQ giảm sút mà mắc sai lầm sao?”
Nhưng rất nhanh mọi người đều biết mình đã lầm. Dạ Lăng Tiêu đứng im như pho tượng, rõ ràng không có mặt nạ oxy, nhưng lại không hề bị ảnh hưởng, cứ như xung quanh không phải Huyền Minh Trọng Thủy mà là không khí vậy.
Dạ Lăng Tiêu nghiêng đầu, nghĩ ngợi: “Tiếp theo phải làm gì? Cứ đứng ở đây thôi ư? Chắc vậy, hẳn là chưa chính thức bắt đầu thi.”
Dạ Lăng Tiêu không khỏi nhíu mày: “Chẳng lẽ cuộc thi này… Rốt cuộc là thi cái gì? Chẳng lẽ lại cứ đứng im ở đây?”
Nhìn Dạ Lăng Tiêu như không có chuyện gì, Ngọc Tinh Hàn giật mình, không kìm được phân tích: “Gã này sử dụng loại công pháp nào đó có thể nắm giữ nội hô hấp sao?”
“Không đúng, hắn ta dường như hoàn toàn không hô hấp, càng không điều chỉnh chênh lệch áp suất trong ngoài? Hắn ta đang dùng thuần túy cường độ thân thể để đối kháng Huyền Minh Trọng Thủy?”
“Nói cách khác, chẳng lẽ những bộ phận yếu ớt của cơ thể người như màng nhĩ cũng được rèn luyện đến mức có thể cưỡng ép đối kháng Huyền Minh Trọng Thủy?”
Nghĩ đến đây, Ngọc Tinh Hàn hít một ngụm khí lạnh, rồi không khỏi cảm thấy may mắn vì mình không phải đối đầu với loại đối thủ đáng sợ này vào năm sau.
Sau đó, hắn lại nhìn sang Trương Vũ. Đối phương đang vặn vẹo thân thể, tu luyện luyện thể trong Định Hải Trụ.
Ngọc Tinh Hàn thầm nghĩ: “Haizz, ta mới là người có cường độ thân thể thấp nhất trong năm người này.”
Về phần Trương Vũ, nương theo thân thể ma luyện và pháp lực Trường Sinh tẩm bổ, hắn cảm nhận rõ ràng cường độ thân thể đang từng chút một tăng lên.
Đặc biệt là Dược Phảng Phượng Công Năng Tố dùng trong nửa đầu trận đấu vẫn còn tác dụng.
Từng luồng dược lực như ngọn lửa bùng cháy trong cơ thể, kích thích cơ bắp và xương cốt sinh trưởng, đồng thời cung cấp nội tiết tố Phượng Hoàng để chữa trị tổn thương, kết hợp cùng pháp lực Trường Sinh.
Điều khiến Trương Vũ bất ngờ là Huyền Minh Trọng Thủy cũng tăng cường hiệu quả luyện thể của hắn.
Áp lực nước từ bốn phương tám hướng khiến hắn cảm giác như đang mặc thêm từng lớp trang phục phụ trọng, thân thể chịu đựng mài mòn nghiêm trọng hơn khi tu luyện Xuân Thu Vô Tận Thiền.
“Một mặt tăng cường mài mòn thân thể, một mặt khác tăng cường chữa trị. Cứ như vậy, hiệu quả luyện thể của Xuân Thu Vô Tận Thiền lại càng mạnh mẽ hơn.”
Nếu nói Xuân Thu Vô Tận Thiền cấp 10, dược luyện thể đỉnh cấp Luyện Khí kỳ Phảng Phượng Công Năng Tố, cộng thêm Huyền Minh Trọng Thủy đã là điều kiện luyện thể đỉnh cấp, thì giờ phút này Trương Vũ đang trải qua đỉnh cấp ×3!
Chỉ vì hắn có Thánh Thể Trung Học Phổ Thông, khi tu hành bất kỳ công pháp Luyện Khí kỳ nào cũng đều có thể tăng hiệu quả luyện thể lên gấp đôi, đạt tới gấp ba so với ban đầu!
Thế nên lúc này, Trương Vũ cảm thấy thân thể như núi lửa phun trào trong quá trình tu luyện. Nương theo Huyền Minh Trọng Thủy khuấy động xung quanh, hiệu suất tu luyện đạt mức chưa từng có.
“Thống khoái!”
“Nơi này quả thực là môi trường tu luyện tốt nhất, điều kiện tu luyện mạnh nhất, hiệu suất tu luyện cao nhất mà ta từng gặp sau khi đến Côn Khư!”
Cường độ thân thể cấp 9.92!
Thời gian trôi qua, độ sâu mô phỏng Huyền Minh Trọng Thủy càng lúc càng lớn. Trương Vũ cảm nhận được áp lực và mài mòn càng lúc càng nghiêm trọng, nhưng hiệu suất rèn luyện cũng theo đó tăng lên!
Khi độ sâu đạt đến -500 mét, cường độ thân thể của Trương Vũ cũng tăng lên đến cấp 9.93.
Giờ khắc này, mỗi lần vận kình, mỗi lần vặn vẹo đều khiến hắn cảm thấy cơ thể nặng nề hơn, hiệu quả rèn luyện lại một lần nữa tăng lên theo áp lực của Huyền Minh Trọng Thủy.
Đặc biệt là khi việc tu luyện trở nên khó khăn hơn, Tàn Ngưu Xá Thân Tâm Quyết cũng dần phát huy tác dụng, bắt đầu không ngừng kích thích tiềm năng.
So với Trương Vũ đang điên cuồng rèn luyện, Dạ Lăng Tiêu vẫn không nhúc nhích, không hề hô hấp, cứ thế khoanh tay đứng yên dưới đáy Định Hải Trụ.
Hắn nhìn con số -500 mét phía trên, thầm nghĩ: “Đây là ý gì?”
“Chờ một chút…”
“Ta nhớ ra rồi.” Hắn nghĩ: “Định Hải Trụ và Huyền Minh Trọng Thủy…”
“Mấy thứ này ta chơi chán từ lâu rồi.”
Khi tư duy dần khôi phục, hắn khẽ động tai, rồi dán chặt vào đầu, che kín hoàn toàn để ngăn áp lực của Huyền Minh Trọng Thủy.
Những kỹ xảo tương tự như vậy hắn thuần thục như chẻ tre.
Trải nghiệm này đối với Trương Vũ mà nói là điều chưa từng có, điều kiện tu luyện vượt trội, nhưng với Dạ Lăng Tiêu, nó chỉ là chuyện thường ngày.
Đặc biệt là cường độ thân thể của Dạ Lăng Tiêu đã đạt đến cực hạn của Luyện Khí kỳ, cộng thêm các công pháp hộ thể, việc lặn sâu -500 mét dễ dàng như bỡn.
Khi tác dụng phụ của Bao Con Nhộng Đạo Giải Hoãn Thích dần biến mất, tư duy trở lại trạng thái bình thường, hắn cảm thấy càng thêm nhẹ nhõm.
Nhưng nhớ lại một loạt hành vi sau khi dùng thuốc, Dạ Lăng Tiêu lại nhíu mày, trên mặt thoáng vẻ u ám: “Thứ thuốc này uống vào lại làm giảm IQ ư?”
Nhưng dần dần, lông mày hắn lại giãn ra: “Không đúng, giống như không phải giảm IQ, mà là có thêm một loại tư duy song hành. Tác dụng bất lợi của thuốc này, không khéo… không phải là chuyện xấu.”
Trong khi Dạ Lăng Tiêu đang suy tư, Ngọc Tinh Hàn lại sắp không trụ nổi. Áp lực từ Huyền Minh Trọng Thủy khiến hắn cảm thấy xương cốt và cơ bắp kêu răng rắc, việc cân bằng áp lực trong ngoài cơ thể cũng dần vượt khỏi tầm kiểm soát.
“Đáng hận, nếu không phải hôm qua tăng ca thì hôm nay ta đã có thể kiên trì lâu hơn.”
Cuối cùng, khi độ sâu đạt đến -511 mét, Ngọc Tinh Hàn đành phải từ bỏ.
Giờ khắc này, Ngọc Tinh Hàn hạ quyết tâm: “Phải tiết chế, gần đây mình tăng ca quá nhiều, đã bắt đầu ảnh hưởng đến việc học và tu luyện.”
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Khi độ sâu đạt đến -900 mét, cường độ thân thể của Trương Vũ đã tăng lên đến cấp 9.94, có thể nói là lần luyện thể có biên độ tăng nhanh nhất từ trước đến nay của hắn.
Nhưng ở trạng thái -900 mét, ngay cả Trương Vũ cũng khó mà tiếp tục tu luyện.
Đặc biệt là khi dược lực dần tiêu tán, không còn nội tiết tố Phượng Hoàng tiếp tục gia tốc sự trưởng thành và chữa trị của thân thể.
Ngược lại, áp lực của Huyền Minh Trọng Thủy càng lúc càng kinh khủng, khiến Trương Vũ phải vận dụng nhiều thể lực hơn để đối kháng áp lực nước, điều chỉnh chênh lệch áp suất trong ngoài.
Trương Vũ nhìn tình hình của những tuyển thủ khác. Mông Đào đã cuộn tròn thân thể, toàn thân cơ bắp bị áp lực kinh khủng ép đến nhỏ đi gần một nửa.
Còn Dạ Lăng Tiêu vẫn khoanh tay đứng yên, rõ ràng độ sâu này còn xa mới đạt tới giới hạn của hắn.
Độ sâu mô phỏng tiếp tục hạ xuống từng chút một, cuối cùng đạt đến -1300 mét.
Trương Vũ cảm thấy Huyền Minh Trọng Thủy xung quanh như biến thành từng tấm thép nặng nề, bao bọc chặt lấy cơ thể hắn, ép chặt cơ bắp và xương cốt, như muốn nghiền nát hắn hoàn toàn.
Trương Vũ nỗ lực vận chuyển toàn thân cơ bắp để đối kháng áp lực kinh thiên động địa, nhưng dần dần phát hiện lực lượng cơ thể mình bắt đầu không thể hoàn mỹ vận chuyển.
Bình luận cho Chương 199 Điều kiện tu luyện tốt nhất của Trương Vũ