Chương 171 Công cụ sản xuất của Trương Vũ
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 171 Công cụ sản xuất của Trương Vũ
Chương 171: Công cụ sản xuất của Trương Vũ
“Chúng tôi bên này được biết ngài có một khoản nợ cần trả lãi vào tháng sau. Vừa hay chúng tôi có chương trình ưu đãi theo từng giai đoạn, hiện tại phí thủ tục đang được giảm…”
Bạch Chân Chân cúp điện thoại, nghĩ đến tháng sau phải trả hơn hai chục ngàn tiền lãi, rồi lại nghĩ đến tài khoản ngân hàng của mình còn chưa đến mười ngàn, nàng cảm thấy mình sắp “toang” đến nơi rồi.
“Ai… Vượt qua vòng thi Trúc Cơ thứ nhất thì tốt thật đấy.”
“Nhưng tiền thì tiêu hết rồi còn đâu.”
Áp lực trả nợ, sự khốc liệt của cuộc thi, tương lai mờ mịt… Tất cả những điều này dồn dập ập đến, cuốn trôi hết niềm vui mà Bạch Chân Chân có được khi vượt qua vòng thi Trúc Cơ thứ nhất và may mắn luyện được Vạn Kiếm Vô Chung Quyết.
Dù sao, nhờ vào việc dạy kèm, nàng miễn cưỡng có thể vừa trả nợ, vừa duy trì được mức tu hành cơ bản nhất.
Nhưng nghĩ đến những đối thủ trong kỳ thi Trúc Cơ, Bạch Chân Chân lại cảm thấy mức tu hành cơ bản… là quá ít.
“Muốn tiếp tục tiến bộ nhanh chóng, vậy thì phải ném tiền vào! Ném tiền! Lại ném tiền!”
“Lần này trở về phải kiếm nhiều tiền bằng cách nào đây?”
Suy tư một hồi, Bạch Chân Chân đem nỗi lo lắng trong lòng kể hết cho Trương Vũ nghe.
Sau đó, trên mặt Bạch Chân Chân đột nhiên hiện lên một tia hận sắc, nói: “Vũ tử, hay là chúng ta dứt khoát gia nhập chính thức Bang Học Lén, tham gia những trận tranh đấu bang phái để kiếm tiền đi!”
Giờ phút này, thực lực của Bạch Chân Chân đã đạt đến tiêu chuẩn lớp 12, tức Luyện Khí hậu kỳ, lại thêm Chân linh căn gia trì, cùng với mấy môn công pháp cấp 10 sau khi suy diễn, cộng thêm Vạn Kiếm Vô Chung Quyết, khiến cho lời nói của nàng mang theo một cổ túc sát chi khí.
Trương Vũ nhíu mày, hỏi: “Tham gia tranh đấu bang phái… Chính thức gia nhập xã hội đen sao?”
Hắn lo lắng: “Có khi nào phải g·iết người không?”
Bạch Chân Chân gật đầu, cũng rầu rĩ nói: “G·iết người thì chắc chắn là có rồi…”
“Ai.” Bạch Chân Chân thở dài: “Tuy Bang Học Lén có bảo đảm, nhưng sau khi g·iết người… nhỡ đâu tiền bồi thường còn nhiều hơn cả tiền kiếm được thì sao?”
Ngươi mẹ nó lo lắng chuyện đó hả?
Trương Vũ bất đắc dĩ nhìn Bạch Chân Chân. Dù đã sống ở đây gần một năm, đôi khi hắn vẫn không theo kịp lối tư duy của người Côn Khư bản địa này.
Bạch Chân Chân nói tiếp: “Vậy hay là… ta đi tham gia sửa đổi công pháp? Hoặc là đem những thứ chúng ta học được lần này đem bán luôn?”
“Mấy món hàng lớn này, chắc chắn bán được không ít tiền đấy?”
Nghĩ đến đây, hai mắt Bạch Chân Chân sáng rực lên.
Trương Vũ cũng đã hiểu, Bạch Chân Chân đang muốn đem Vạn Kiếm Vô Chung Quyết mà nàng đã học được đi bán lậu?
Trương Vũ bất lực nói: “Sao ngươi càng nói càng kỳ quái, càng nói càng nguy hiểm vậy? Công pháp trân quý như vậy, bị bắt được là xong đấy.”
Bạch Chân Chân thản nhiên đáp: “Loại người nghèo như chúng ta, không làm việc nguy hiểm thì làm sao kiếm được nhiều tiền? Việc an toàn mà lại có tiền, đến lượt chúng ta chắc?”
“Nếu không phải lần này học được thứ tốt, chuyện này chúng ta muốn làm cũng không làm được đâu!”
Trương Vũ lại thở dài một hơi, nói: “Ngươi để ta suy nghĩ thêm đã.”
Vốn tưởng rằng thực lực tăng lên thì có thể kiếm được nhiều tiền hơn thông qua việc dạy kèm các kiểu.
Nhưng sau khi chứng kiến thực lực của đám người Tiên Đô, Trương Vũ càng cảm thấy tiền vẫn là không đủ tiêu.
Thế là, hắn muốn tìm một người để tư vấn về những dự định tiếp theo.
Một lát sau, thừa dịp Bạch Chân Chân đi vệ sinh, Phúc Cơ liền bị Trương Vũ đánh thức.
“Hô…” Phúc Cơ rên rỉ một tiếng, lười biếng nói: “Sao? Vượt qua vòng thi Trúc Cơ thứ nhất rồi à?”
Trương Vũ gật đầu, rồi kể lại vắn tắt tình hình kỳ thi hôm nay.
Phúc Cơ nghe xong thì trong lòng vui mừng. Với kinh nghiệm lừa gạt phong phú của một Tà Thần, nàng nhanh chóng nhận ra nỗi lo lắng của Trương Vũ về kỳ thi Trúc Cơ tiếp theo trong giọng nói của hắn.
Phúc Cơ thầm nghĩ: “Thằng nhóc này nhịn không được bao lâu nữa đâu, nhất định sẽ đi săn vị đồng nghiệp kia của ta, để tăng thêm tiềm năng cho bản thân.”
Phúc Cơ vô cùng hiểu điều này, bởi vì chỉ nghe Trương Vũ miêu tả thôi, nàng cũng đã cảm nhận được sự cường hãn của đám học sinh Tiên Đô kia.
Đặc biệt là số 23 và số 11 mà Trương Vũ nhắc đến, thực lực của bọn họ vượt trội hơn hẳn.
Khi nghe Trương Vũ nói về ý định kiếm tiền, Phúc Cơ nói ngay: “Đào sâu vào giới dạy kèm hắc ám cũng là một hướng đi không tệ.”
“Chỉ có điều, việc cải tạo, suy diễn công pháp có quá nhiều rủi ro, thực lực hiện tại của các ngươi chưa đủ để nắm chắc được.”
Trương Vũ hỏi: “Vậy làm giáo viên kim bài của Bang Học Lén thì sao? Với trình độ hiện tại của chúng ta… có thể kiếm được nhiều không?”
Phúc Cơ đáp: “Muốn trở thành giáo viên kim bài của Bang Học Lén, ngươi cũng phải đối mặt với những cuộc đấu tranh bang phái.”
“Ví dụ như giáo viên của đối thủ đến phá đám, bang phái địa phương nhắm vào ngươi để tấn công, hoặc bị đội bảo an của công ty truy đuổi…”
“Càng kiếm được nhiều tiền, danh tiếng càng lớn sau khi trở thành giáo viên kim bài của Bang Học Lén, ngươi sẽ càng gặp phải nhiều cuộc tấn công khủng bố hơn, và cũng cần thực lực mạnh hơn.”
Lại là thực lực không đủ? Trương Vũ phát hiện, vòng đi vòng lại, hình như lại quay về điểm xuất phát.
Đúng lúc này, Phúc Cơ nói: “Thật ra, với tiềm năng khủng bố của bản thân ngươi, nếu được tăng lên một chút nữa, theo ta thấy, dù không kiếm được nhiều tiền, ngươi cũng đủ sức vượt qua kỳ thi Trúc Cơ.”
“Thà vậy còn hơn là dấn sâu vào cuộc đấu tranh bang phái khi thực lực chưa đủ.”
“Chi bằng tăng lên tiềm năng của bản thân đi.”
Trương Vũ biết đối phương lại đang nói về việc đi săn Tà Thần để tăng tiềm lực.
Lần này, Trương Vũ không phản đối, chỉ hỏi một vấn đề: “Muốn đi săn đồng nghiệp của ngươi, ta cần biết thông tin của hắn, ngươi định làm gì?”
Phúc Cơ vui mừng trong lòng, lập tức nói ra kế hoạch của mình: “Lần trước, Trồng Ảnh Cổ của hắn đã bị ta hấp thụ hoàn toàn.”
“Mục đích hắn thiết lập chỉ lệnh trước ở Ảnh Cổ là để truyền tin khi ngươi đăng nhập vào phòng Vấn Đạo.”
“Chỉ cần chúng ta đi theo Ngọc Tinh Hàn, đăng nhập vào phòng Vấn Đạo Linh Giới một lần nữa, ta có thể truyền tin giả cho hắn.”
“Thông qua tin giả, chúng ta có thể gậy ông đập lưng ông, dụ hắn ra ngoài, làm rõ thân phận và thực lực của hắn.”
“Sau đó tìm cơ hội theo dõi thông tin của hắn, tìm được thời cơ thì trấn áp hắn.”
Trương Vũ nói: “Vậy quay lại vấn đề ban nãy của ta.”
“Dù có con đường của Ngọc Tinh Hàn, việc đăng nhập cũng tốn tới 100 ngàn tệ.”
“Ta hiện tại làm gì có nhiều tiền như vậy?”
“Vậy thì vẫn phải đi làm thêm để tích lũy tiền thôi…”
Phúc Cơ đã chuẩn bị sẵn câu trả lời: “Ngươi vừa muốn tu hành, vừa muốn đi làm, thì đến bao giờ mới tích lũy đủ tiền? Mà vòng thi tiếp theo chỉ còn hai tháng nữa thôi.”
“Ta có một cách giúp ngươi kiếm thêm chút tiền lẻ.”
Trương Vũ tò mò hỏi: “Cách gì?”
Phúc Cơ cười thần bí: “Trên người ngươi có một thứ khác biệt, có thể bán được giá tốt đấy.”
Trương Vũ hơi sững sờ, suy tư một lát, sắc mặt cứng đờ, nhỏ giọng nói: “Ngươi mẹ nó… muốn thiến ta à? Lại đem cái kia đi bán?”
Thời khắc này, Trương Vũ phát hiện ý nghĩ đầu tiên trong đầu mình lại là: Cái kia có thể bán được bao nhiêu tiền?
Trương Vũ thầm than trong lòng: “Đồ bỏ đi Trương Vũ! Ngươi đúng là đồ bỏ đi! Sao ngươi lại biến thành thế này? Vì chút tiền bẩn mà ngay cả máu thịt của bản thân cũng muốn bán đứng? Lòng xấu hổ của ngươi đâu rồi? Tinh thần cao thượng của người Trái Đất đâu?”
“Ai, có mấy người Trái Đất đến đây mà không phát điên đâu. Ta đây cũng chỉ là tạm thời để leo lên Tiên Đạo thôi mà.”
Ngay khi Trương Vũ đang thầm xấu hổ vì ý nghĩ của bản thân, Phúc Cơ lại nói: “Ngươi bị điên à? Ta bảo ngươi bán cái đó làm gì?”
Trương Vũ thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghĩ đến Tà Thần này lại bác bỏ ý nghĩ đó, tiết tháo của nàng dường như còn cao hơn cả mình, cảm xúc nhục nhã và hổ thẹn trong lòng hắn càng trào dâng.
Phúc Cơ nói: “Ngươi chính là công cụ sản xuất! Là gà đẻ trứng vàng! Ai lại đi đào tận gốc bán đi chứ?”
Ngươi mẹ nó… Trương Vũ phát hiện mình vẫn đánh giá cao phẩm chất của Tà Thần này. Hắn nhíu mày nói: “Ngươi… Ngươi muốn ta đi… Ta đi bán dâm?”
“Bán đứng nhục thân của bản thân?”
“Chuyện này có kiếm được nhiều hơn dạy kèm không?”
Phúc Cơ ngày càng cạn lời, nói: “Loại công việc không có chút hàm lượng kỹ thuật nào đó, làm sao có thể kiếm được nhiều hơn dạy kèm?”
Nàng tiếc nuối nói: “Ý ta là ngươi đi bán tinh hoa của ngươi, làm ra protein để bán ấy.”
“Hả?” Trương Vũ kinh ngạc: “Cái này cũng bán được tiền á?”
Phúc Cơ nói: “Đương nhiên là phải xem protein của ai, và bán cho ai chứ.”
“Ít nhất, với những gì ngươi thể hiện bây giờ, bán cho ngành chăn nuôi Hồng Tháp để kiếm tiền tiêu vặt thì không có vấn đề gì đâu.”
“Bởi vì biên độ tiến bộ của ngươi, thể hiện một loại tiềm năng và thiên phú.”
“Họ sẽ cảm thấy hứng thú với huyết mạch và gen của ngươi.”
“Hơn nữa, ngươi lại có người quen ở Hồng Tháp, nhờ cậu ta kết nối cho thì sao.”
Phúc Cơ cười ha ha nói: “Còn việc ngành chăn nuôi Hồng Tháp có thể đạt được gì từ protein của ngươi hay không, thì rõ ràng là không thể rồi.”
“Sức mạnh của ngươi bắt nguồn từ tiềm lực do ta kích phát, chứ không liên quan gì đến huyết thống hay gen của ngươi cả.”
…
Khu bảo tồn.
Trong phòng ấp trứng của căn cứ gây giống.
Hùng Văn Vũ đang thổ nạp thì cảm nhận được điện thoại rung. Mở ra xem thì thấy tin nhắn Trương Vũ gửi đến.
Trương Vũ: Ta muốn bán của ta.
…
Trương Vũ nhìn tin nhắn Hùng Văn Vũ gửi đến.
Hùng Văn Vũ: Ngươi không bị thiến à?
Trương Vũ: Ta phẫu thuật phục hồi rồi.
Hùng Văn Vũ: Ờ.
Hùng Văn Vũ: Ta không mua.
Trương Vũ tức giận nói với Phúc Cơ: “Ngươi xem đi, người ta căn bản không mua!”
Phúc Cơ nói: “Ngươi cuống cái gì, chuyện này ở Hồng Tháp là lĩnh vực xám, ngươi cứ nói chuyện với cậu ta theo lời ta dặn.”
Thế là Trương Vũ lại gửi tin nhắn cho Hùng Văn Vũ.
Trương Vũ: Ý ta là hỏi ngươi, có thể giúp ta kết nối, xem ngành chăn nuôi Hồng Tháp có mua không.
Trương Vũ: Ta sẽ gửi các số liệu cơ thể đã đo được trong kỳ thi tháng trước cho cậu.
Trương Vũ: Nam sinh cao trung ưu tú tuyệt đối, cậu giúp ta hỏi xem công ty của cậu có hứng thú không nhé.
Nửa ngày sau, Hùng Văn Vũ trả lời tin nhắn.
Hùng Văn Vũ: Ngày mai 8 giờ, tầng 32 tòa nhà cao tầng Hồng Tháp ở trung tâm thành phố, cậu đến tìm Hùng Hạo Hàm, quản lý kinh doanh, cậu ta sẽ nói chuyện với cậu.
Trương Vũ: Cảm ơn! Chờ ta bán kiếm được nhiều tiền, nhất định sẽ cảm ơn cậu.
Bên cạnh, Bạch Chân Chân vừa trở lại chỗ ngồi, nhìn Trương Vũ vẻ mặt vui vẻ, nghi ngờ hỏi: “Vũ tử, ngươi trúng số hả?”
Trương Vũ cười ha ha, nói: “A Chân, ngươi biết ta khác ngươi ở điểm nào không?”
Bạch Chân Chân nghi ngờ hỏi: “Hả?”
Trương Vũ đắc ý cười nói: “Ta có công cụ sản xuất, còn ngươi thì không.”
Sau khi nghe Trương Vũ giải thích, Bạch Chân Chân ghen tỵ nhìn Trương Vũ: “Cái vật kia của ngươi cũng có tác dụng đấy chứ.”
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Trương Vũ đã đến tầng 32 tòa nhà Hồng Tháp. Sau khi bày tỏ mục đích với nhân viên lễ tân, hắn được sắp xếp vào một phòng họp nhỏ để chờ.