Chương 101 Mua Ẩn Nấp phù, đêm trước thi đấu
- Trang chủ
- Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
- Chương 101 Mua Ẩn Nấp phù, đêm trước thi đấu
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 101 Mua Ẩn Nấp phù, đêm trước thi đấu
Chương 101: Mua Ẩn Nấp Phù, Đêm Trước Thi Đấu
Nghe Lam Lĩnh nói vậy, Trương Vũ hỏi: “Tiêu chuẩn tuyển chọn là gì? Vì sao chúng tôi không phù hợp?”
Lam Lĩnh lạnh lùng liếc nhìn bọn họ rồi thản nhiên đáp: “Vòng đầu ít nhất phải có 3 triệu tệ đầu tư tài chính, các cậu có không?”
Trương Vũ và Bạch Chân Chân lập tức nghẹn họng, bọn họ lấy đâu ra nhiều tiền như thế? Nếu có nhiều tiền như vậy thì chắc chắn sẽ không ném vào dự án do hội học sinh chủ trì.
Thấy Trương Vũ và Bạch Chân Chân im lặng, Lam Lĩnh thầm nghĩ: “Quả nhiên là không có tiền. Xem ra Trương Phiên Phiên vẫn biết chừng mực, không hề ủng hộ bọn họ tham gia kế hoạch bồi dưỡng đặc biệt.”
Nói xong, Lam Lĩnh xoay người rời đi, dường như không quan tâm đến những chuyện còn lại của đội thi đấu.
Trương Vũ vội hỏi: “Khoan đã, vậy những phúc lợi khác của đội thi đấu đâu? Trường học không có bồi dưỡng hay trợ cấp cho chúng tôi sao?”
Lam Lĩnh không quay đầu đáp: “Cái này không thuộc thẩm quyền của tôi, cậu đi hỏi Vương Hải đi.”
Vương Hải tiến đến bên cạnh Trương Vũ và Bạch Chân Chân, mở lời: “Hai tuần nữa là đến giải đấu thể thao của khối 11 rồi, Lam Lĩnh bọn họ còn phải tranh thủ thời gian luyện tập để chuẩn bị thi đấu.”
“Còn chuyện của đội tuyển khối 10, để tôi giải thích cho các cậu nhé.”
Vương Hải cười với hai người: “Vốn dĩ tôi tưởng hai cậu không có cơ hội thi đấu, ai ngờ các cậu lại tìm được con đường khác, thật là nỗ lực hết mình.”
“Yên tâm, không cần giải thích với tôi, tôi biết loại này đều là ký hợp đồng, không thể tùy tiện tiết lộ.”
Rõ ràng Vương Hải cho rằng hai người đã dùng một loại kỹ thuật Tiên Đạo cường đại nào đó.
Hắn nói tiếp: “Phúc lợi của đội thi đấu không ít đâu, tôi sẽ nói từng cái cho các cậu nghe.”
“Đầu tiên, tất cả thành viên gia nhập đội thi đấu đều được miễn phí nhận một bộ Cửu Long Châm Pháp.”
Nghe đến đây, mắt Trương Vũ và Bạch Chân Chân đều sáng lên, vậy mà có thể miễn phí nhận được công pháp tốt như vậy ư?
Trương Vũ hỏi: “Cái Cửu Long Châm Pháp này… là châm pháp sao? Hay là một bộ võ học chiến đấu? Đội thi đấu thể thao thì luyện võ học chiến đấu để làm gì?”
Vương Hải mỉm cười đáp: “Cửu Long Châm Pháp không phải là võ học chiến đấu, mà là công pháp luyện thể tiêu chuẩn.”
“Chính là dùng pháp lực thúc đẩy ống tiêm, châm vào 36 vị trí trên cơ thể, dùng thủ pháp và thuốc khác nhau, kích phát tiềm năng cơ thể con người ở mức tối đa, tăng hiệu quả luyện thể…”
Trương Vũ ngẩn người, thầm nghĩ: “Mẹ kiếp, đúng là trường trung học Tung Dương, quả nhiên phong cách luyện thể của đội thi đấu và tiết thể dục là giống nhau.”
Vương Hải nói tiếp: “Phúc lợi thứ hai là thuốc giảm giá.”
“Cửu Long Châm Pháp cần phối hợp với chín loại thuốc luyện thể khác nhau. Chỗ chúng tôi vừa vặn có bán đủ cả chín loại, đều là hàng chính hãng của các nhà máy lớn, bán giảm giá cho đội viên đội thi đấu, để các cậu yên tâm châm, bớt lo khi dùng.”
Trương Vũ âm thầm lắc đầu, hiện tại hắn còn đâu ra tiền dư để chơi cái Cửu Long Châm Pháp này nữa.
Ngược lại, Bạch Chân Chân nghe đến sáng mắt, rõ ràng rất hứng thú, dù sao nàng cũng là học sinh giỏi dùng thuốc luyện thể lâu năm.
Vương Hải nói tiếp: “Phúc lợi thứ ba là nếu đội viên mua công pháp luyện thể cấp chuyên gia thì có thể xin trợ cấp công pháp ở chỗ chúng tôi. Đội viên bình thường được trợ cấp 2000 tệ, nếu đạt thứ hạng cao trong thi đấu thì trợ cấp còn cao hơn, cao nhất có thể lên đến 20 ngàn tệ.”
“Phúc lợi thứ tư là dụng cụ huấn luyện ở đây mở cửa 24/24, các cậu có thể tự do sử dụng miễn phí. Lát nữa các cậu đi đăng ký thông tin rồi quẹt thẻ học sinh là có thể vào.”
“Phúc lợi cuối cùng là đồ ăn bồi bổ có thể mua giảm giá ở đây, có đủ loại thịt yêu thú…”
Bạch Chân Chân lập tức hỏi: “Vậy thực phẩm tổng hợp có được giảm giá không?”
“Thực phẩm tổng hợp á? Loại đó có đẳng cấp gì? Đội thi đấu của chúng ta có bán sao?” Vương Hải định nói vậy, nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của Bạch Chân Chân và Trương Vũ, nghĩ đến thân phận bần hàn của hai người, hắn ho khan một tiếng rồi nói: “Ừm, có thể giảm 10%.”
Bạch Chân Chân lập tức nở nụ cười.
Vương Hải thầm nghĩ: “Dù sao cũng chỉ là đưa đơn xin thôi, hai đứa này đã vào đội thi đấu rồi, cho ăn no một chút cũng có thể giúp mình có thêm thành tích tốt.”
Trương Vũ thầm nghĩ: “Xem ra phúc lợi thứ ba và phúc lợi cuối cùng là có ích nhất với mình.”
“Nhưng Xích Tủy Hồn Nguyên Khí được tặng miễn phí rồi, không xin trợ cấp được.”
“Nếu mua thêm một môn công pháp luyện thể cấp chuyên gia nữa… vậy mình phải suy nghĩ kỹ đã.”
Dù sao mục tiêu của Trương Vũ chắc chắn là mức trợ cấp cao nhất 20 ngàn tệ, vậy thì càng phải đợi đến giải đấu thể thao một tháng sau, đoạt được thứ hạng rồi tính.
Chỉ là lúc này, Trương Vũ không nhịn được hỏi: “Trợ cấp chỉ dành cho công pháp luyện thể thôi sao?”
Vương Hải đáp: “Đương nhiên, chỗ chúng tôi dù sao cũng là đội thi đấu thể thao, không mua công pháp luyện thể thì chẳng lẽ trợ cấp cho các cậu mua công pháp thực chiến hay công pháp thổ nạp sao?”
Làm xong thủ tục gia nhập đội thi đấu, mỗi người nhận được một quyển bí kíp điện tử Cửu Long Châm Pháp và quyền sử dụng từ Vương Hải, Trương Vũ và Bạch Chân Chân liền rời khỏi sân vận động.
Dù sao bây giờ bọn họ có quá nhiều bí mật, không thích hợp ở lại đây luyện tập.
…
Đêm hôm ấy.
Dưới gầm cầu, cạnh bờ sông.
Vừa tan lớp, Trương Vũ và Bạch Chân Chân ngồi sát bên nhau, cùng nhìn chằm chằm vào lục thư trên tay.
Thời gian gần đây, mỗi lần trước khi học bù, bọn họ đều nhờ Trương Phiên Phiên vẽ bùa từ xa.
Bây giờ, sau buổi học đêm nay, hai người cuối cùng cũng góp đủ tiền mua quyền sử dụng Ẩn Nấp Phù.
Bạch Chân Chân nói: “Vũ Tử, tớ chuyển cho cậu hai chục ngàn tệ rồi đó. Sau này tớ cần dùng Ẩn Nấp Phù thì cậu phải vẽ cho tớ đấy.”
Trương Vũ vỗ ngực đáp: “Một ngày là anh em, cả đời là anh em. Tớ vô lại với ai cũng sẽ không vô lại với cậu đâu. Yên tâm đi, sau này cậu muốn dùng lúc nào, tớ lên phù lúc đó.”
Trương Vũ mở lục thư, vào Vạn Dân Bộ Linh Giới Thần Điện, chọn mục “thỉnh giáo Thần”.
Một loạt các lựa chọn hiện ra, Trương Vũ kéo xuống giữa vô vàn các mục như “người huấn luyện Thần”, “hình thức Thần và người”, “gói dịch vụ Thần tử”, cuối cùng cũng tìm thấy mục “thụ phù”.
Trong vô vàn phù lục của Vạn Dân Bộ, Ẩn Nấp Phù đứng đầu bảng, rõ ràng là phù chú được sử dụng và mua nhiều nhất.
Nhìn cảnh này, Trương Vũ không khỏi thầm mắng: “Đám Chính Thần c·hết dẫm này, chẳng trách trong trường dạy Thiên Nhãn Phù, có khi nào là do bọn chúng thúc đẩy không?”
“Người người đều học Thiên Nhãn Phù thì đương nhiên rất nhiều người cần mua Ẩn Nấp Phù. Nếu không có cái đồ chơi Thiên Nhãn Phù này thì ai thèm mua Ẩn Nấp Phù nữa…”
Trương Vũ chọn Ẩn Nấp Phù, thấy bản cơ sở có giá 40 ngàn tệ.
Khi tiếng thông báo “-40000 tệ” vang lên, hình ảnh trên lục thư thay đổi. Ba vị Chính Thần đột nhiên xuất hiện, dường như có thể nhìn thấy Trương Vũ qua màn hình, khẽ mỉm cười với hắn, vẻ mặt thưởng thức nhân tài.
Cùng lúc đó, ba giọng nói vang lên trong đầu hắn.
“Có đệ tử Trương Vũ, một lòng hướng đạo, tâm cung kính chí thành, tư chất thượng thừa… Nay đặc biệt trao tặng phù này, hy vọng sau này siêng năng tu hành, quảng bá Thần đạo.”
Tiếp theo, nội dung cụ thể của Ẩn Nấp Phù hiện ra trước mặt hắn. Nội dung bản cơ sở không nhiều, Trương Vũ lướt qua vài cái rồi thấy giới thiệu về bản nâng cao.
Ẩn Nấp Phù – Nâng Cấp Bản Nâng Cao, Bản Cơ Sở
Chức năng ẩn nấp thành phần: √ √
Chức năng đổi màu thành phần: √ Ⅹ
Chức năng ẩn nấp riêng: √ Ⅹ
Cá tính ngụy trang ký tên: √ X
Cưỡng chế hiển thị công năng: √ Ⅹ
…
…
Trương Vũ nhìn lướt qua rồi thôi, bản nâng cao của Ẩn Nấp Phù tuy nhiều chức năng nhưng quá đắt.
“Nâng cấp mất tận một trăm ngàn tệ, có tiền này thà đầu tư vào tu hành của bản thân còn hơn.”
Búp bê ngụy trang thành tràng hạt lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, càng nhìn càng thấy ước ao ghen tị, thầm nghĩ: “Đám Chính Thần này đúng là chỉ nằm hưởng lộc.”
“Tà Thần chúng ta ngày đêm dãi dầu sương gió, mạo hiểm to lớn, hao tâm tổn trí mới lừa được một gia sản của người ta.”
“Đám chó má này chỉ cần nằm ở tầng ba mươi sáu mỗi ngày sống phóng túng là có ngàn tỷ chúng sinh không ngừng dâng hiến tích góp của mình.”
“Mẹ nó sướng thật! Sao mình lại đầu thai thành Tà Thần chứ? Mình cũng muốn làm Chính Thần!”
Ở một bên, Trương Vũ học Ẩn Nấp Phù một lát rồi duỗi ngón tay, vẽ nguệch ngoạc trên lục thư.
Chỉ một lát sau, phù vàng trên lục thư lóe lên, Ẩn Nấp Phù đã được kích hoạt thành công trên người hắn.
“Thành công rồi à?” Bạch Chân Chân hưng phấn nói: “Nhanh nhanh nhanh, vẽ cho tớ một cái thử xem.”
Trương Vũ vội vàng vẽ thêm một cái, nhưng khi Ẩn Nấp Phù vừa vẽ xong thì điện thoại của hắn rung lên vì hạn mức miễn phí trên lục thư hôm nay đã dùng hết.
Vạn Dân Bộ – Chúng Sinh Thiên Sinh Đại Thần
Trừ 500 tệ
“Một cái tốn 500 tệ á?”
“Chẳng phải mình mua quyền sử dụng rồi sao?”
Trương Vũ vội vàng xem giao diện thụ phù, lúc này mới phát hiện bản cơ sở của Ẩn Nấp Phù chỉ có thể mua quyền sử dụng trả phí.
Có nghĩa là có quyền sử dụng này, Trương Vũ phải trả 500 tệ mỗi lần dùng Ẩn Nấp Phù.
Trương Vũ tức đến bật cười, muốn mắng đám bát bộ Chính Thần một trận nhưng sợ bị bọn chúng nghe thấy, nhất là khi trong tay hắn còn cầm lục thư, đến lúc đó bị phạt thì sao?
Hắn từng nghe nói có người chửi trời mắng Thần mà bị phạt mấy trăm ngàn tệ rồi.
Thôi vậy, Trương Vũ giờ chưa mắng nổi Thần, chỉ có thể nén giận trong lòng.
Lúc này, Trương Vũ đột nhiên hiểu vì sao Trương Phiên Phiên càng ngày càng khó chịu mỗi khi vẽ bùa từ xa cho bọn họ.
Bạch Chân Chân Thở dài: “Không biết nghĩa mẫu vẽ phù cho chúng ta bao nhiêu ngày nay đã tốn bao nhiêu tiền rồi.”
Trương Vũ cũng không biết, nhưng hắn đoán vẽ bùa hộ mệnh kiểu này chắc chắn tốn không ít tiền, vì vậy hắn gật đầu: “Chị ấy tốt với chúng ta như vậy, đợi thi đậu đại học chúng ta nhất định phải báo đáp chị ấy thật tốt, tận hiếu đạo.”
Trong những ngày tiếp theo, Trương Vũ và Bạch Chân Chân vẫn tiếp tục học lén, chạy giữa Bang Học Lén và trường trung học Tung Dương, vừa đi học, vừa dạy thêm, vừa tu hành.
Danh tiếng của Mã Vân Đằng và Nhạc Mộc Lam cũng dần lan rộng trong giới dạy thêm chui, khiến số học viên đăng ký lớp học của họ tăng lên một chút, thu nhập cũng cao hơn một chút.
…
Chớp mắt, lại hai tuần trôi qua, đến kỳ công bố điểm thi tháng mới nhất. Chỉ còn lại hai tuần nữa là đến giải đấu thể thao của khối 10.
Trong lớp học, Hà Đại Hữu nhìn bảng xếp hạng, khẽ thở dài.
Hạng 1: Trương Vũ, 665
Hạng 2: Hà Đại Hữu, 661
Hạng 3: Bạch Chân Chân, 660
Tuy điểm số chỉ chênh nhau vài điểm nhưng Hà Đại Hữu biết đó là vì pháp lực. 150 điểm của các môn thể dục đã hoàn toàn không đủ để thể hiện sức mạnh của Trương Vũ và Bạch Chân Chân.
Còn hắn, Hà Đại Hữu, ngoài kiến thức các môn học thông thường ra thì không có môn nào đạt điểm tối đa. Hắn chủ yếu dựa vào thành tích đạo thuật để thu hẹp khoảng cách với Trương Vũ và Bạch Chân Chân.
Đặc biệt là những thông tin do các học sinh khác truyền đến, lần này Trương Vũ và Bạch Chân Chân đã khiến mấy giáo viên thể dục cùng nhau khen ngợi, liên tiếp làm hỏng miếng dán kiểm tra đo lường. Vương Hải còn gọi hai người là bảo vật thể dục khối 10 của Tung Dương.
“Có phải vì mình không có nhiều tiền như Trương Phiên Phiên không?”
Hắn đương nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng mình thua vì thiên phú hay nỗ lực.
Theo Hà Đại Hữu, với tư cách là người có tiền, hắn thua trong giải đấu thể thao… chỉ có thể là vì đối phương giàu hơn.
Hà Đại Hữu thầm nghĩ: “Có lẽ Trương Phiên Phiên không giàu bằng Hà gia, nhưng số tiền Hà gia dùng cho mình có lẽ không bằng số tiền Trương Phiên Phiên chi vào Trương Vũ và Bạch Chân Chân.”
“Đáng hận, hai đứa quỷ nghèo này sao lại may mắn thế? Lại gặp được nhà tài trợ lớn như Trương Phiên Phiên?”
Khi Hà Đại Hữu còn đang xoắn xuýt thì điện thoại của hắn đột nhiên rung liên tục, dường như có tin tức gì đang lan truyền chóng mặt trong các nhóm chat.
Hắn mở ra xem, biểu cảm cũng liên tục thay đổi.
“Đội thi đấu khối 11 toàn quân bị diệt! Top 10 giải đấu thể thao bị Bạch Long, Tử Vân, Hồng Tháp ôm trọn!”
“Tập đoàn Lục Châu hợp tác với ba trường trung học Bạch Long, Tử Vân, Hồng Tháp, cùng chia sẻ một phần kỹ thuật Tiên Đạo bồi dưỡng thân thể trong thực phẩm tổng hợp.”
“Thảo nào tập đoàn Lục Châu có thể tiến quân vào Tung Dương, thì ra là liên thủ với công ty bản địa!”
“Kỹ thuật Tiên Đạo của trung học Tung Dương đã hoàn toàn lạc hậu. Ba trường trung học kia đã có bước đột phá toàn diện trong kỹ thuật luyện thể, sức mạnh thể chất của thế hệ học bá mới bùng nổ. Sau đó, ngay cả giải đấu thể thao cũng bị bọn chúng thâu tóm. Tương lai, tất cả các giải đấu đều không liên quan đến các trường trung học khác.”
Đọc đến đây, Hà Đại Hữu đột nhiên cười thảm.
Hắn cảm thấy tất cả bọn họ đều là một đám hề, khi bọn họ còn đang mải mê truy đuổi nhau thì người ta đã lên tàu cao tốc từ lâu rồi.