Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 779 _Tiên sinh _ (2)

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
  3. Chương 779 _Tiên sinh _ (2)
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 779 _Tiên sinh _ (2)

Chương 779: “Tiên sinh ” (2)

Nửa canh giờ sau, ngoài cửa lại có động tĩnh.

Hắc bào đầu lĩnh khép yêu giấy dầu, cất giọng:

“Vào đi.”

Một bóng người khoác hắc bào bước vào, nhưng so với hắc bào đầu lĩnh, Kim Quý, hay những Yêu tu khác, thân ảnh này lại có vẻ “nhỏ gầy” hơn nhiều.

So với Yêu tu, gã ta giống một người bình thường hơn.

Mặc Họa có chút nghi hoặc.

Ngay lúc này, người khoác hắc bào bước vào đại điện, vén mũ trùm, vừa oán trách:

“Cái nơi quỷ quái gì đây, vừa âm u vừa tanh tưởi, biểu ca, thật không uổng công huynh ở đây lâu như vậy…”

Biểu ca?

Mặc Họa nhíu mày, nhìn kỹ lại, chợt ngẩn người.

Người này, hắn biết.

Kim Dật Tài!

Chính là dòng chính Kim gia thân phận hiển hách ở Đoạn Kim Môn.

Mặc Họa nhớ rõ, lão tổ của Kim Dật Tài tám trăm năm trước là Chưởng môn Đoạn Kim Môn, tổ phụ gã hiện là Đại trưởng lão Đoạn Kim Môn, cha gã là phó Chưởng môn Đoạn Kim Môn, mẹ gã là trưởng lão chân truyền Đoạn Kim Môn…

Cả nhà đều là cao tầng của Đoạn Kim Môn.

Gã ta gần như là ngậm thìa vàng lớn lên.

Lần trước ở bờ sông Yên Thủy, Kim Dật Tài buôn bán tu sĩ, tự ý vận chuyển cấm đan, gần như bị bắt quả tang với đầy đủ tang vật, nhưng kết quả vẫn bị phía trên đè xuống.

Sau đó gã ta ngoài mặt thì tỏ ra điệu thấp hơn nhiều.

Ai ngờ sau lưng vẫn ở đây làm mưa làm gió.

Hắc bào đầu lĩnh liếc nhìn Kim Dật Tài, hỏi: “Hành tung có kín đáo không?”

Kim Dật Tài đáp: “Yên tâm đi, cha ta cấm túc ta, nhưng người trông giữ ta đều là khách khanh, phải nhìn sắc mặt ta làm việc. Ta đi đâu, bọn họ cũng không dám hỏi. Nếu không ta mách mẹ, nói mấy tên khách khanh kia thái độ láo xược, không phục quản thúc, bọn họ đừng hòng lăn lộn ở Đoạn Kim Môn.”

Kim Dật Tài cười lạnh, “Cái gọi là sơ bất gian thân (sơ không ở giữa thân), chính là đạo lý này.”

“Ta nể mặt bọn họ thì họ là khách khanh, là trưởng lão; không nể mặt thì họ chẳng qua chỉ là chó do Kim gia ta nuôi.”

Nói xong, Kim Dật Tài nghênh ngang đi vào giữa đại điện, ngồi xuống.

Hắc bào đầu lĩnh nhíu mày, “Cẩn trọng lời ăn tiếng nói, với khách khanh cũng phải khách khí một chút, dù trong lòng nghĩ gì, ít nhất ngoài mặt cũng phải giả vờ.”

“Ta lười giả vờ…”

Kim Dật Tài lắc đầu, rồi ánh mắt sáng lên, hỏi:

“Biểu ca, huynh bảo ta đến đây, chẳng lẽ bộ đồ kia đã nghiên cứu ra được gì rồi?”

Mặc Họa nghe vậy thì nhíu mày.

Bộ đồ kia? Là thứ gì?

Hắn còn đang nghi hoặc thì nghe hắc bào đầu lĩnh nói: “Có manh mối rồi, ngươi có thể thử xem.”

Kim Dật Tài hưng phấn ra mặt: “Tốt!”

Hắc bào đầu lĩnh chần chờ một lát, lật một quyển yêu giấy dầu, chậm rãi nói:

“Vốn dĩ, người như dòng chính các ngươi, suốt ngày ở dưới mí mắt lão tổ và gia chủ, sẽ không vẽ Yêu Văn, để tránh bại lộ hành tung.”

“Nhưng sau này mấy lần Luận Đạo Thiên Hội, việc quan hệ trọng yếu, không thể đến trễ. Bởi vậy dù có khả năng bị phát hiện, cũng không thể không liều một phen.”

Kim Dật Tài nghe vậy khẽ giật mình, vẻ mặt có chút khẩn trương, dường như vẫn còn kiêng kỵ lão tổ và gia chủ, lo lắng nói:

“Nếu bị phát hiện thì…”

Hắc bào đầu lĩnh ngắt lời: “Tình huống bây giờ đặc thù, bị phát hiện cũng không sao.”

Kim Dật Tài kinh ngạc: “Biểu ca, ta không hiểu…”

Hắc bào đầu lĩnh nhìn gã ta, hỏi đầy ẩn ý: “Ngươi làm những việc này, là vì bản thân sao?”

Chẳng lẽ không phải sao?

Người không vì mình trời tru đất diệt.

Kim Dật Tài gật đầu, rồi chợt ngẩn người, dần dần ngẫm nghĩ: “Không phải vì bản thân…”

Hắc bào đầu lĩnh gật đầu, tán đồng:

“Không sai, Luận Kiếm Đại Hội sắp tới, ngươi làm vậy là vì tông môn, vì gia tộc, chứ không phải vì mình!”

“Dù ngươi dùng thủ đoạn gì, chỉ cần ngươi thật sự có thể đoạt được thứ hạng cao trong Luận Kiếm Đại Hội, làm rạng danh tông môn, lập công lớn cho việc cải chế tông môn sau này, lão tổ họ dù biết cũng sẽ làm ngơ.”

“Thậm chí, họ chẳng những không trách ngươi, ngược lại còn thấy ngươi có bản lĩnh, có thể trọng dụng!”

“Thủ đoạn bẩn hay không không quan trọng, có thể dùng là được. Kẻ thắng làm vua, không từ thủ đoạn, mới là thiết tắc của thế gian này.”

“Chỉ cần ngươi thắng, dù việc xấu đầy mình, tội ác chồng chất, dơ bẩn đến đâu, cũng sẽ có kẻ ngu muội ngưỡng mộ ngươi.”

“Ngược lại, chỉ cần ngươi thua, phẩm hạnh ngươi cao thượng đến đâu cũng chỉ bị người chế nhạo phỉ nhổ.”

Kim Dật Tài vẫn còn chút lo lắng: “Vậy nếu sự việc bại lộ…”

Ánh mắt hắc bào đầu lĩnh trầm xuống, “Chỉ cần ngươi có thể thắng, dù sự việc bại lộ, lão tổ cũng sẽ che chắn cho ngươi.”

“Đừng quên, ngươi là dòng chính Kim gia, cùng Kim gia, cùng Đoạn Kim Môn, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục! Lão tổ há có thể không biết?”

Kim Dật Tài giật mình, hoàn toàn yên lòng.

“Tốt, biểu ca, ta nghe theo huynh hết.”

Hắc bào đầu lĩnh khẽ gật đầu, rồi mở yêu giấy dầu, nói:

“Bộ đồ này, vẫn phải có một yêu pháp hoặc ma công làm cơ sở.”

“Theo ta thấy, tốt nhất là vẽ Yêu Văn, nơi này là Vạn Yêu Cốc, Yêu Văn hoàn mỹ, các loại cốt nhục vật liệu phẩm chất đều thượng thừa.”

“Yêu Văn trên hình này, bao gồm hùng hắc hổ báo và mãnh thú, hoặc kim điêu chim ưng loại mãnh cầm, ngươi chọn một hình, ta văn lên người ngươi…”

Hắc bào đầu lĩnh triển khai yêu da trận đồ.

Kim Dật Tài nhìn từng hình, cảm thấy không hợp ý lắm.

Ánh mắt gã ta quét xuống, chợt sáng lên, chỉ vào một đạo Yêu Văn: “Biểu ca, vẽ cho ta đạo Khuyển Văn này đi.”

Hắc bào đầu lĩnh ngẩn người: “Cái gì?”

“Khuyển Văn.”

Kim Dật Tài lặp lại.

Hắc bào đầu lĩnh suýt chút nữa cho là mình nghe lầm.

Kim Dật Tài cười, nụ cười mang theo chút âm tà:

“Biểu ca, thực không dám giấu giếm, dạo gần đây, khuya khoắt có nhiều nữ tu lẻn vào động phủ ta lắm, đám tiện nhân kia đáng ghét thật, nhưng lại non tơ mơn mởn, khiến người ngứa ngáy, ta phải trị cho tốt.”

“Nghe nói, Cẩu Yêu…”

Kim Dật Tài lộ ra vẻ mặt chỉ có thể ý hội.

Vẻ mặt hắc bào đầu lĩnh kinh ngạc, nhất thời có chút khó tin.

Rồi mặt gã ta trầm như nước, trong lòng vừa khinh bỉ vừa giận dữ.

Quả nhiên cưng chiều sinh hư!

Cái thế đạo này, một con chó săn cũng có hổ lang chi tâm.

Thiếu gia ngậm thìa vàng lớn lên này, thực chất bên trong lại chỉ là một con dã cẩu đang kỳ động dục?!

Trán hắc bào đầu lĩnh giật giật, cố nén giận nói:

“Ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?”

Kim Dật Tài hoàn toàn không biết hắc bào đầu lĩnh khinh thường, vẫn đắc ý nói:

“Biểu ca, ta nghĩ kỹ rồi. Trên đời này người bán mạng nhiều như vậy, việc nguy hiểm trùng phong hãm trận căn bản không cần ta làm. Ta chỉ cần sống dễ chịu, sảng khoái, thuận tiện là được.”

Hắc bào đầu lĩnh trầm mặc hồi lâu, mới im lặng nói:

“Đi thôi.”

Kim Dật Tài mừng rỡ: “Đa tạ biểu ca!”

Vẻ mặt hắc bào đầu lĩnh không lộ hỉ nộ, trầm giọng: “Đây là tự ngươi chọn.”

“Đương nhiên rồi.”

Kim Dật Tài mong chờ, gã ta gần như có thể nghĩ đến cảnh mình hàng đêm ca hát, chinh phạt không ngừng nghỉ.

“Tốt!”

Hắc bào đầu lĩnh hờ hững nói.

Rồi gã ta lặng lẽ lấy bút mực, chiếu theo yêu giấy dầu, vẽ một đầu “chó” lên lưng Kim Dật Tài, vẽ một bộ Tứ Tượng Khuyển Văn Trận Pháp.

Gã ta dùng xương bút, chấm máu người, vẽ Yêu Văn.

Đây là quá trình tà trận, kèm theo đau đớn kịch liệt tà dị.

Kim Dật Tài đau đến nhe răng trợn mắt, mấy lần muốn giãy dụa đứng dậy, miệng kêu la.

Hắc bào đầu lĩnh không quan tâm, như mổ heo, đè Kim Dật Tài lên bàn, cổ tay vững vàng, hạ bút như đao, đẫm máu vẽ xong bộ Tứ Tượng Khuyển Văn Trận Pháp.

Vẽ xong, Kim Dật Tài toàn thân mồ hôi lạnh, ngồi bệt xuống đất, thở hổn hển, đứt quãng:

“Biểu ca… Vẽ trận pháp thôi mà, sao lại đau thế? Cứ như là khâu huyết nhục với trận văn vào nhau vậy…”

Vẻ mặt hắc bào đầu lĩnh không đổi, ánh mắt càng thêm khinh thường.

Chút đau này cũng không chịu được, còn làm tu sĩ cái gì?

Còn muốn có thành tựu gì?

Nhưng gã ta không nói ra, chỉ nói:

“Tứ Tượng Trận này đặc thù hơn, chú trọng trận pháp và huyết nhục dung hợp, ngươi luyện thể lười biếng quá, tự nhiên thấy đau nhức, sau này sẽ đỡ thôi.”

Mặt Kim Dật Tài hơi trắng bệch: “Biểu ca, trận pháp này vẽ một lần là được rồi…”

Cái khổ này, gã ta không muốn nếm lần thứ hai.

Hắc bào đầu lĩnh gật đầu: “Được.”

Kim Dật Tài thở phào.

Rồi nghĩ đến việc mình vẽ trận pháp, không lâu sau sẽ có thể “đại triển hùng phong” tùy ý mây mưa, trong lòng vui sướng.

Chịu chút đau khổ, cũng không phải không thể chấp nhận.

Kim Dật Tài lại hỏi: “Khi nào ta có thể xuất cốc?”

Nghe lén, Mặc Họa giật mình.

Xuất cốc?

Hắc bào đầu lĩnh đáp: “Tạm thời không được, lần sau mở cốc rồi tính.”

Kim Dật Tài gật đầu.

Dù gã ta hận không thể lập tức trở về động phủ của mình ở Đoạn Kim Môn – dù động phủ kia nhỏ hẹp, cũng tốt hơn Vạn Yêu Cốc này.

Nhưng việc gì cũng có nặng nhẹ, gã ta không đến mức không có đầu óc như vậy.

Hắc bào đầu lĩnh nói: “Ngươi về trước đi, đợi Tứ Tượng Trận trên người ngươi phù hợp với huyết nhục rồi hãy đến, sau đó mới là mấu chốt.”

Kim Dật Tài do dự: “Vậy…”

Hắc bào đầu lĩnh hiểu nỗi lo của gã ta, hừ lạnh trong lòng, hờ hững: “Sau này dùng là trận pháp khác, không đau đớn như vậy đâu.”

Kim Dật Tài yên lòng, chắp tay: “Biểu ca bận, ta không quấy rầy.”

Nói xong, gã ta quay người rời đi.

Sau khi Kim Dật Tài đi, hắc bào đầu lĩnh nhìn bóng lưng gã ta, đứng lặng hồi lâu, rồi cười lạnh:

“Trông cậy vào thứ này, Đoạn Kim Môn không suy tàn mới lạ…”

“Nóng vội danh lợi, ngâm mình trong mật ngọt, thiên tài địa bảo đút cho… Dạy ra hết đời này đến đời khác, toàn là thứ gì…”

Ánh mắt hắc bào đầu lĩnh lạnh lùng.

Rồi gã ta đi vào trong đại điện, tiếp tục xem trận pháp trên yêu giấy dầu, dường như đang học gì đó.

Trong điện lại yên tĩnh.

Đèn đuốc chập chờn, chỉ có tiếng giấy dầu lật qua lật lại.

Không ai nói chuyện, Mặc Họa không nghe lén nữa.

Trốn sau pho tượng, hắn không thể làm gì khác, nhất thời có chút buồn chán.

Không biết qua bao lâu, ngay khi Mặc Họa cảm thấy không có gì xảy ra, hắc bào đầu lĩnh lại có động tĩnh.

Gã ta nhìn quỹ bàn, khép yêu giấy dầu, thấp giọng: “Canh giờ đến rồi…”

Mặc Họa giật mình.

Canh giờ đến rồi?

Giờ nào đến rồi?

Hắn còn đang nghi hoặc thì phát hiện hắc bào đầu lĩnh đột nhiên đi về phía mình.

Mặc Họa hơi kinh hãi, nhìn kỹ mới phát hiện hắc bào đầu lĩnh không phát hiện ra mình, mà đi thẳng đến trước pho tượng Yêu Ma sừng dê, chậm rãi quỳ xuống.

Gã ta quỳ rất thành kính.

Đồng thời, miệng gã ta trầm ngâm: “Vô biên Đại Hoang, vô thượng Thần Chủ…”

“Hắn mệnh bất hủ, hắn thọ vô cùng…”

“Cầu Thần Chủ chúc phúc, ban thưởng ta thần niệm vĩ đại…”

“Cầu tiên sinh chỉ điểm sai lầm, ban thưởng ta áo nghĩa Trận Đạo.”

Mặc Họa càng nghe càng thấy không đúng, ngay lúc này, hắc bào đầu lĩnh thành kính dập đầu ba lần trước pho tượng Yêu Ma.

Sau ba lần dập đầu, một cỗ khí tức thần niệm tà dị huyền diệu dâng lên từ người gã ta.

Trên vai và đỉnh đầu gã ta, chậm rãi nổi lên một đạo nhân ảnh huyết sắc.

Đạo nhân ảnh huyết sắc này có khí tức quỷ dị đáng sợ, trông giống một tiên sinh, nhưng mờ ảo màu máu, không thấy rõ mặt.

Con ngươi Mặc Họa co rụt lại.

Một cái tên quen thuộc chậm rãi hiện lên trong lòng:

“Đồ tiên sinh!”

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 779 _Tiên sinh _ (2)

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa
Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên (Dịch)
Chương 371 31/08/2025
Chương 370 31/08/2025
bia-khach-diem-co-yeu-khi
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
Chương cuối (một) 30/05/2025
Chương cuối (hai) 30/05/2025
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
bia-ai-bao-han-tu-tien
Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
Chương 1366 Phiên ngoại (3) 05/05/2025
Chương 1365 Phiên ngoại (2) 05/05/2025
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz