Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 482 Thi Vương

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
  3. Chương 482 Thi Vương
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 482 Thi Vương

Chương 482: Thi Vương

Luyện thi lại có nhiều điều thú vị đến vậy…

Quả nhiên, người ngoài thì xem náo nhiệt, còn người trong nghề mới tường tận mọi ngóc ngách.

Mặc Họa khẽ động tâm tư, trầm giọng hỏi:

“Vậy ta khảo ngươi một chút, nếu… ta luyện một loại thi, có thể dùng để hiệu lệnh bầy thi, loại “Thi” này nên gọi là gì?”

“Hiệu lệnh bầy thi…”

Lục Minh cau mày, suy nghĩ một hồi rồi dè dặt đáp: “Ta nhớ không rõ lắm…”

Mặc Họa nói: “Mở sách ra mà xem, ngươi có thể lật điển tịch.”

Lục Minh ngơ ngác: “Mở sách?”

“Ừm.” Mặc Họa gật đầu, ra vẻ ta đây rất khoan dung, đáp không được thì cho ngươi lật sách, chứ không làm khó dễ gì.

Lục Minh có chút cảm động.

Hắn vội lấy từ trong túi trữ vật ra mấy quyển sách luyện thi, tra tìm hồi lâu mới ấp úng:

“Có… có mấy loại…”

“Có loại gọi ‘Linh Thi’, là đem khống thi linh luyện vào cương thi, dùng để khống chế những cương thi khác…”

“Có loại gọi ‘Đèn Thi’, lấy thi làm đèn, đốt cao dẫn đường…”

“Còn có một loại, gọi là ‘Thi Vương’…”

“Thi Vương?”

Mặc Họa lộ vẻ kinh ngạc.

Lục Minh có chút mất tự tin, hỏi: “Có gì không đúng sao?”

“Đúng rồi,” Mặc Họa gật nhẹ đầu, “Chính là Thi Vương, ngươi đáp đúng rồi.”

Có thể hiệu lệnh hàng ngàn hàng vạn cương thi, vậy thứ Lục Thừa Vân luyện chế, hẳn là một bộ Thi Vương…

Thi Vương…

Mặc Họa trầm ngâm một lát rồi lại hỏi:

“Ta lại hỏi ngươi một chút, Thi Vương này luyện như thế nào, luyện ra rồi thì có tác dụng gì?”

Lục Minh mở sách ra, đọc:

“Hình như so với luyện thi bình thường thì thủ tục rườm rà hơn một chút…”

“Luyện chế Thi Vương, t·hi t·hể phải có ý nghĩa đặc biệt, chứ t·hi t·hể bình thường thì không được.”

“Để nó hiệu lệnh bầy thi, tốt nhất là lúc còn sống, chúng đã thần phục và chịu sự chưởng khống của nó…”

“Sau khi c·hết, bị luyện thành thi, vẫn còn sót lại bản năng thần phục, thì càng dễ bị ‘Thi Vương’ khống chế…”

“Cương thi bị khống chế, tỉ lệ mất khống chế, phản phệ sẽ giảm đi rất nhiều.”

Lục Minh ngẫm nghĩ rồi lấy ví dụ:

“Ngày xưa có một vị đại năng thi tu đã tiêu diệt một tông môn, đem môn chủ luyện thành Thi Vương, rồi đem đệ tử trong môn luyện thành cương thi.”

“Như vậy, đám cương thi ‘đệ tử’ này tự nhiên sẽ chịu sự khống chế của ‘chưởng môn’ Thi Vương…”

“Cũng có ghi chép nói rằng, ở vùng Nam Man có một tiểu quốc bị ma tu tàn sát…”

“Quốc chủ bị g·iết, luyện thành ‘Thi Vương’, dân chúng trong nước cũng bị tàn sát hết, sau đó luyện thành cương thi, biến cả nước thành thi quốc…”

Mặc Họa mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng không khỏi thở dài.

Một môn phái, thậm chí cả một quốc gia tu sĩ…

Đều có cha mẹ, người thân, lại gặp phải vận rủi, c·hết cũng không được yên.

Tu ma giả, quả nhiên tạo nhiều sát nghiệt.

Vì tư lợi mà tu đạo, dùng mọi thủ đoạn…

Lục Minh nói tiếp:

“Loại quốc chủ này mới có tư cách trở thành ‘Thi Vương’, là t·hi t·hể tốt nhất để luyện chế Thi Vương.”

“Nhưng loại thủ đoạn của đại năng ma đạo này, thi tu bình thường với pháp luyện thi thô lậu thì không làm được…”

…

Mặc Họa lại hỏi thêm vài chi tiết, Lục Minh đều trả lời đầy đủ.

Mặc Họa hài lòng gật đầu, khen:

“Ngươi học hành rất dụng tâm, ta rất an tâm. Ngày mai ta sẽ nói vài lời tốt đẹp trước mặt Lục gia chủ, đề bạt ngươi, để ngươi có thành tựu trong thi đạo, trở nên nổi bật…”

“Ngươi đừng phụ lòng kỳ vọng của ta…”

Mặc Họa bắt chước dáng vẻ nghiêm khắc của giáo tập, ra vẻ “ân cần dạy bảo”.

Lục Minh lại lộ vẻ khó xử, muốn nói lại thôi.

Mặc Họa không vui: “Sao, ngươi còn không hài lòng?”

“Ta… ta…” Lục Minh ấp úng, không dám nói.

Hắn giãy giụa trong lòng một hồi rồi mới khẩn cầu: “Tiểu tiên sinh, ngài có thể… nói với Lục gia chủ một tiếng, thả ta ra ngoài được không?”

“Ý gì?” Mặc Họa trầm giọng hỏi.

“Ta…” Lục Minh cười khổ, “Ta không muốn làm thi tu…”

Mặc Họa cố ý cau mặt: “Ngươi lại không biết điều?”

Lục Minh có chút bối rối, vội xua tay:

“Không dám…”

Mặc Họa “hừ” một tiếng: “Lục gia chủ đối đãi với ngươi tốt như vậy, cho ngươi cơ hội làm thi tu, học luyện thi, đó là phúc phận của ngươi, cũng là cơ hội để ngươi thân là đệ tử Lục gia, tận một phần tâm lực cho Lục gia, ngươi lại không biết trân trọng?”

Lục Minh khóc không ra nước mắt:

“Thật sự làm thi tu, nhập ma đạo, cả đời ta coi như xong…”

Không lấy được đạo lữ, không tận được hiếu tâm.

Tu vi dù cao, cũng chỉ có thể trốn trong bóng tối, cả ngày tiếp xúc với t·hi t·hể, còn bị Đạo Đình Ti truy nã, không thể lộ diện, tương lai không chừng ngày nào đó bại lộ thân phận, rồi bị người “thay trời hành đạo”.

Nghĩ đến đó, Lục Minh hối hận đến xanh cả ruột.

Mặc Họa khẽ gật đầu.

Lục Minh này tuy hơi vụng về, ngốc nghếch, nhưng trong lòng vẫn còn chút lý trí.

Mặc Họa ra vẻ do dự, suy tư một hồi rồi chậm rãi thở dài:

“Được thôi, quen biết một trận cũng coi như có duyên. Ngươi không muốn làm thi tu, ta cũng không làm khó ngươi.”

“Nhưng muốn gia chủ thả ngươi ra ngoài, chắc là không thể nào…”

“Một khi ngươi ra ngoài, chắc chắn sẽ tiết lộ bí mật trong quặng thi này.”

“Ngươi cứ an phận ở lại đây đi…”

Mặc Họa vừa dứt lời, Lục Minh mặt xám như tro.

Không ra ngoài, sớm muộn gì hắn cũng sẽ phải luyện thi.

Luyện tốt thì cả ngày cùng cương thi như hình với bóng.

Luyện không tốt, một khi thất thủ, cương thi mất kiểm soát, hắn có thể bị cương thi ăn thịt.

Xong rồi…

Lòng Lục Minh lạnh buốt.

Bỗng nhiên hắn nhìn Mặc Họa, thấy Mặc Họa thần sắc bình tĩnh, tuổi còn nhỏ mà đã trấn định tự nhiên, thành thạo điêu luyện như vậy, trong lòng bỗng sinh ra một tia hy vọng.

Hắn vội vàng đứng lên, dập đầu với Mặc Họa:

“Cầu xin Tiểu tiên sinh cứu ta!”

Mặc Họa giật mình, nghi hoặc hỏi:

“Ta vì sao phải cứu ngươi?”

Mặc Họa thong thả nhấp một ngụm trà, nói tiếp:

“Đề bạt ngươi, chỉ là một câu nói, ta thuận miệng nói thôi, bán một cái nhân tình, cũng chẳng quan trọng.”

“Nhưng cứu ngươi thì phiền phức hơn nhiều, còn có thể đắc tội Lục gia chủ.”

“Ta có lợi gì chứ?”

Lời của Mặc Họa khiến Lục Minh sững sờ.

Đúng vậy, không thân không quen, giao tình hời hợt, Tiểu tiên sinh này vì sao phải cứu hắn?

Hắn có gì chứ?

Linh thạch không nhiều, cũng không phải tiểu cô nương tuổi vừa đôi tám, tu vi không cao, thiên phú không tốt, dù g·iết đi luyện thi cũng chẳng phải t·hi t·hể tốt…

Lòng Lục Minh nguội lạnh, hắn không ngờ rằng mình lại vô dụng đến vậy…

Một chút thủ đoạn, một chút năng lực cũng không có.

Mặc Họa lại nói: “Ngươi có thể đưa ra lợi ích gì, ta sẽ suy nghĩ xem có nên cứu ngươi không.”

Lục Minh trong lòng chua xót.

Hắn có thể cho lợi ích gì?

Tiểu tiên sinh này thân phận bất phàm, thủ đoạn khó lường.

Lợi ích gì có thể lọt vào mắt xanh của Tiểu tiên sinh này?

Nhưng tính mạng quan trọng, hắn không muốn từ bỏ, liền thử vận may:

“Tiểu nhân nguyện ý bán mạng cho Tiểu tiên sinh, lên núi đao xuống biển lửa, không chối từ!”

Mắt Mặc Họa sáng lên.

Hắn chờ câu này đây.

Mặc Họa tỏ vẻ ghét bỏ: “Ngươi tu vi thấp, địa vị thấp, không tinh thông đạo pháp, cũng không giỏi luyện thi, chỉ là một đệ tử nhỏ bé của Lục gia, bán mạng cho ta cũng chẳng giúp được gì.”

Lời này khiến Lục Minh hổ thẹn, không dám ngẩng đầu lên.

Mặc Họa làm bộ suy tư, rồi thở dài:

“Nhưng ai bảo ta tuổi còn nhỏ, lòng lại tốt, ta sẽ khảo nghiệm ngươi một chút, ngươi giúp ta làm vài việc, làm xong thì ta sẽ cứu ngươi một lần.”

Lục Minh từ cõi c·hết sống lại, vô cùng vui mừng, vội nói:

“Xin Tiểu tiên sinh phân phó!”

Mắt to của Mặc Họa đảo một vòng, thấp giọng nói:

“Ngươi giúp ta hỏi thăm một chút về Lục gia lão tổ và Lục gia gia chủ…”

Lục Minh khẽ giật mình: “Chuyện gì?”

“Chuyện gì cũng được.” Mặc Họa nói, “Bát quái, chuyện vặt, tin đồn… Có bằng chứng cũng tốt, tin đồn cũng được, ngươi cứ lén lút nghe ngóng rồi nói cho ta…”

Lục Minh có chút nghi ngờ, lại có chút sợ hãi, nhỏ giọng hỏi:

“Ngài, ngài nghe ngóng những chuyện này để làm gì?”

Mặc Họa nghiêm mặt nói:

“Ta muốn xác nhận xem Lục gia gia chủ có phải là người xấu hay không…”

Lục Minh há hốc miệng: “Xấu… người xấu?”

“Phải!” Mặc Họa nói, “Trên đời này, người càng xấu thì càng dễ thành công.”

“Ta hiện tại làm việc cho hắn, hắn càng xấu thì càng tốt.”

“Càng xấu thì càng tuyệt tình, vô liêm sỉ, không từ thủ đoạn, tỉ lệ thành công tự nhiên càng lớn…”

Lục Minh có chút mơ hồ.

Nhất thời, hắn không biết Tiểu tiên sinh này đang khen hay đang mắng gia chủ…

“Ngươi hiểu chưa?” Mặc Họa hỏi.

Lục Minh giả vờ hiểu rồi gật đầu.

“Tốt, ngươi đi làm đi.” Mặc Họa gật đầu, “Nhưng phải kín đáo, đừng để lộ, và chuyện này không liên quan đến ta, ta chỉ là một người tốt bụng, vô tội, muốn cứu ngươi khỏi bể khổ.”

Lục Minh gật đầu: “Vâng, Tiểu tiên sinh!”

Sau đó hắn đi nghe ngóng.

Mặc Họa rảnh rỗi cũng sẽ thả thần thức ra, để ý xem Lục Minh đang làm gì.

Lục Minh không thông minh lắm, Mặc Họa sợ hắn hỏi thăm hỏng việc.

Cũng may hắn tuy nghe ngóng, nhưng không quá cố gắng.

Đôi khi chỉ khơi chuyện để các thi tu khác trò chuyện, còn hắn thì nghe lén.

Bản thân hắn thân phận thấp, lại là đệ tử Lục gia, nên không ai nghi ngờ, thậm chí căn bản không ai để ý đến hắn.

Vài ngày sau, Lục Minh liền đem những tin tức nghe được báo cáo cho Mặc Họa.

Có chuyện về Lục gia, có chuyện về Lục gia lão tổ, cũng có chuyện về Lục Thừa Vân…

Chuyện về Lục gia lão tổ cũng không khác mấy so với những gì Mặc Họa nghe được từ Thanh Lan.

Cay nghiệt, tham lam, xa hoa lãng phí, hỉ nộ vô thường.

Không chỉ khắt khe, bóc lột quặng tu, mà ngay cả với đệ tử trong nhà cũng rất cay nghiệt, hở chút là đánh chửi, bản thân thì xa hoa lãng phí, còn với người khác thì keo kiệt.

Đúng như biệt danh “Lục lột da”.

Quả nhiên chỉ có đặt sai tên, chứ không có đặt sai biệt hiệu.

Từ miệng Lục Minh, Mặc Họa cũng biết được một vài tin đồn giữa Lục Thừa Vân và Lục gia lão tổ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 482 Thi Vương

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa KKTTL
[Dịch] Kinh Khủng Tu Tiên Lộ
Chương 2353 Phương Hướng Phát Triển, Thoát Ly Giám Sát 19/09/2025
Chương 2352 Tất Sát Nhất Kích, Tái Thứ Lợi Dụng 19/09/2025
bia-khong-co-tien-tu-cai-gi-tien
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Chương 356 Bốn tâm hợp nhất, chỉ đạo của chủ nhiệm Cao 01/05/2025
Chương 355 Bạch Chân Chân xác định tổn hại Nhạc Mộc Lam 01/05/2025
Bìa
Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên (Dịch)
Chương 371 31/08/2025
Chương 370 31/08/2025
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz