Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 418 Theo dõi

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
  3. Chương 418 Theo dõi
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 418 Theo dõi

Chương 418: Theo dõi

Mặc Họa đem tin tức vừa nghe được, kể lại cho Tư Đồ Phương.

Tư Đồ Phương nghe xong, nghĩ đến cảnh những cô nhi quả phụ nghèo khổ, đôi mi thanh tú nhíu chặt, vô cùng tức tối:

“Lẽ nào lại có chuyện như vậy!”

Đây chẳng khác nào phát của cải người chết, ăn đến tuyệt hậu!

Ngày hôm sau, Tư Đồ Phương dẫn theo tu sĩ Đạo Đình Ti, đến sòng bạc tìm Vương Lai cùng đồng bọn, bắt giữ giải về Đạo Đình Ti để tra hỏi.

Tiện thể, hắn cũng thu hồi số linh thạch bọn chúng đã lừa gạt.

Tư Đồ Phương đem số linh thạch này trả lại cho người nhà quặng tu, nhưng với Vương Lai thì lại chẳng có biện pháp nào.

Vương Lai cùng đồng bọn cưỡng ép quặng tu đòi bồi thường, lại còn biển thủ phần lớn số linh thạch đó, tội này cũng không tính là quá nghiêm trọng.

Bên Đạo Đình Ti cũng không thể phán tội quá nặng.

Tư Đồ Phương muốn lật lại những vụ cũ của chúng, gộp các tội lại để trừng phạt.

Những tên du côn này gây họa trong thôn, chắc chắn việc xấu không ít.

Nhưng quặng tu thế cô lực yếu, sợ bị trả thù nên chẳng ai dám đứng ra làm chứng.

Tư Đồ Phương đành bất lực, cuối cùng chỉ có thể giam chúng một tháng, rồi dùng hình trượng đánh mỗi tên ba mươi đại bản, sau đó thả ra.

Vừa ra khỏi đạo ngục, việc đầu tiên Vương Lai làm là cùng đám du côn kéo đến nhà quặng tu, uy h·iếp, ép buộc, cướp lại số linh thạch đã mất, thậm chí còn đả thương vài người, lớn tiếng đe dọa:

“Còn dám đến Đạo Đình Ti báo án nữa, thì cả nhà già trẻ các ngươi sẽ tuyệt tự!”

Tư Đồ Phương kể lại chuyện này với Mặc Họa.

Trong tiểu viện động phủ, Tư Đồ Phương tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:

“Ta vốn định bắt bọn chúng vào đạo ngục, nhưng lại bị mấy vị chấp sự lớn tuổi ngăn cản…”

“Bọn họ nói với ta, làm vậy cũng vô ích thôi, những chuyện như thế này, bọn họ thấy nhiều rồi.”

“Trừ phi g·iết thật những tên du côn này, bằng không thì chúng như cao da chó, dính vào là không gỡ ra được.”

“Bắt rồi lại thả, có chấm dứt được đâu…”

“Ta là điển ti Đạo Đình Ti, ngược lại không sợ chúng, nhưng cuối cùng người chịu khổ vẫn là những quặng tu bị chúng ức hiếp kia…”

Thần sắc Tư Đồ Phương lộ rõ vẻ bất lực.

Sau khi hàn huyên xong, Tư Đồ Phương mang vẻ u sầu rời đi.

Mặc Họa ngồi trong sân, nhíu mày suy tư.

Bạch Tử Thắng và Bạch Tử Hi học trận pháp xong với Trang tiên sinh, vừa ra khỏi cửa, đi ngang qua sân nhỏ thì thấy Mặc Họa đang ngồi trầm tư dưới gốc cây đại thụ.

Bạch Tử Thắng chạy đến trước mặt Mặc Họa, hỏi:

“Sao vậy?”

Mặc Họa suy nghĩ một chút rồi kể lại chuyện của đám Vương Lai.

Bạch Tử Thắng nghe xong liền nổi giận: “Giết hết bọn chúng đi!”

Bạch Tử Hi cũng khẽ chau mày.

Mặc Họa nói: “Làm việc phải có quy củ, phải tuân theo đạo luật, nếu chúng không phạm tội đáng c·hết thì không thể tùy tiện g·iết người…”

Bạch Tử Thắng lẩm bẩm: “Ta thấy bọn chúng đáng c·hết rồi…”

Mặc Họa liếc nhìn hắn.

Bạch Tử Thắng im lặng.

Sau đó hắn lại ngẩn người, nghi ngờ nhìn Mặc Họa: “Có phải ngươi lại đang ủ mưu gì không đấy?”

Mặc Họa không vui nói: “Sao lại gọi là ủ mưu?”

“Ngươi chắc chắn là muốn hố người…” Bạch Tử Thắng nói.

Bạch Tử Hi cũng nghi hoặc nhìn Mặc Họa.

“Không tính là hố người…” Mặc Họa ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta định âm thầm theo dõi chúng, xem ngày thường chúng làm những gì, có sơ hở gì không.”

Những tu sĩ này đã làm nhiều việc ác, chắc chắn sẽ để lại dấu vết.

“Theo dõi?” Mắt Bạch Tử Thắng sáng lên.

“Ngươi không được đi.” Mặc Họa nói.

Bạch Tử Thắng thất vọng: “Vì sao?”

“Ngươi có biết Ẩn Nặc Thuật đâu.”

“Không cần ẩn nấp…”

“Đương nhiên cần!” Mặc Họa chớp chớp đôi mày nhỏ: “Ẩn thân thì mới theo dõi được, chứ đi nghênh ngang thì chẳng khác nào coi bọn chúng là đồ ngốc sao?”

“Vậy à…”

Bạch Tử Thắng mất hứng.

Bạch Tử Hi khẽ hắng giọng, nhắc nhở Bạch Tử Thắng, rồi liếc nhìn Mặc Họa.

Bạch Tử Thắng ngẩn người, chợt hiểu ra, nói với Mặc Họa:

“Đúng rồi, ngươi không phải biết Ẩn Nặc Trận sao?”

“Ẩn Nặc Trận của ta hiệu quả không tốt…” Mặc Họa từ chối.

Bạch Tử Hi lắc đầu: “Ẩn Nặc Trận của ngươi tốt lắm, tại ngươi dùng đạo bào không tốt thôi.”

Bạch Tử Thắng nghe xong liền gật đầu lia lịa:

“Đúng đúng, ngươi là sư đệ ta, sao có thể trận pháp không tốt được, là do ngươi dùng đạo bào không tốt…”

“Ta sẽ chuẩn bị cho ngươi đạo bào tốt nhất, ngươi giúp chúng ta vẽ Ẩn Nặc Trận, rồi chúng ta cùng đi theo dõi những tên bại hoại kia.”

Bạch Tử Thắng tính toán rôm rả, sau đó lại nói một cách đầy nghĩa khí:

“Ta là sư huynh của ngươi, sao có thể để ngươi một mình đi mạo hiểm được? Như vậy lương tâm ta cắn rứt lắm.”

Mặc Họa im lặng nhìn hắn: “Ngươi là ‘lương tâm’ cắn rứt, hay là ‘thèm chơi’ cắn rứt…”

Bạch Tử Thắng bị Mặc Họa nhìn thấu tâm tư, ngượng ngùng nói:

“Cả hai, cả hai.”

Mấy ngày nay, hắn bị Trang tiên sinh “giam” lại, học những trận pháp phức tạp cao thâm kia, đau cả đầu.

Bây giờ có thể cùng Mặc Họa ra ngoài chơi mấy ngày, đương nhiên phải nắm chắc cơ hội.

Mặc Họa nghi ngờ hỏi: “Vậy sư phụ thì sao? Không phải các ngươi phải học trận pháp à?”

Mấy ngày nay Bạch Tử Thắng và Bạch Tử Hi đều đang học trận pháp.

Chính là cái kiểu mà bản thân không thể học được trận pháp ấy.

“Không sao đâu, mấy ngày nay sư phụ không dạy đồ mới, chỉ cần dành thời gian ôn tập là được.”

Mặc Họa vẫn còn hơi do dự.

Bạch Tử Thắng chớp mắt nhìn hắn.

Mắt Bạch Tử Hi cũng sáng long lanh.

Mặc Họa thở dài: “Được rồi, nhưng phải kín đáo, cẩn thận một chút…”

“Phải nghe lời ta đấy nhé.” Mặc Họa lại nhấn mạnh.

Tiểu sư đệ đã nói vậy, tiểu sư huynh và tiểu sư tỷ đều ngoan ngoãn gật đầu.

Sau đó, Mặc Họa bắt đầu vẽ Ẩn Nặc Trận.

Đạo bào quá vướng víu, bọn họ cũng không thể mặc thêm một lớp áo bên ngoài, như vậy lúc ẩn nấp thì tốt, nhưng khi không ẩn nấp thì lại quá lộ liễu.

Hơn nữa hành động cũng không thuận tiện.

Bạch Tử Hi chọn mấy bộ quần áo cho Mặc Họa.

Mặc Họa kết hợp với trận pháp, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn áo choàng có mũ trùm đầu.

Loại áo này trùm kín bên ngoài, vừa giữ ấm, vừa che được gió bụi, đội mũ lên còn che được cả mặt.

Tiểu Hoang Châu giới khí trời nóng bức, không cần giữ ấm, Mặc Họa liền chọn ba chiếc áo choàng mỏng nhẹ.

Những chiếc áo choàng này được luyện chế bằng thủ pháp đặc biệt, đều là Linh Khí thượng phẩm.

Mặc Họa vẽ xong Ẩn Nặc Trận lên trên.

Sau đó ba người thử nghiệm, hiệu quả cực kỳ tốt.

Ít nhất là nhìn bằng mắt thường thì không phát hiện ra gì cả.

Đương nhiên, thần thức Mặc Họa quá mạnh, vẫn có thể phát hiện ra tiểu sư huynh và tiểu sư tỷ, nhưng Bạch Tử Thắng thì không phát hiện ra Mặc Họa.

Chuẩn bị xong xuôi, ba người bắt đầu theo dõi.

Đối tượng theo dõi chính là Vương Lai.

Vương Lai, biệt danh Vương Vô Lại, được coi là đầu lĩnh của đám du côn này.

Hắn không cao lớn, nhưng tu vi không thấp, luyện khí tầng chín đỉnh phong, là người có tu vi thâm hậu nhất trong đám du côn tu sĩ.

Linh căn Thổ hệ, đi theo con đường luyện thể, công pháp trung quy trung củ, quen dùng một thanh Hoàn Thủ Đao, đạo pháp tên là « Khai Sơn Đao ».

Ngày thường hắn ăn chơi trác táng, gây chuyện thị phi.

Có linh thạch thì ăn nhậu, cờ bạc, chơi gái, không thiếu thứ gì.

Hắn thường lui tới Kim Hoa đường phố, nằm ở phía bắc Nam Nhạc thành, là nơi phồn hoa nhất của toàn bộ Nam Nhạc thành.

Đương nhiên, cũng là nơi mục nát nhất.

Tần lâu, gánh hát, tửu lâu, sòng bạc, cái gì cần có đều có.

Còn có một số nơi Mặc Họa chưa từng thấy, cũng không nghĩ ra là cái gì…

Mặc Họa có chút hiếu kỳ, nhưng vẫn nhịn xuống, không vào xem.

Dù sao chắc chắn không phải nơi tốt đẹp gì.

Hắn còn có tiểu sư huynh và tiểu sư tỷ đi theo, không thể làm hư bọn họ được, nếu không sư phụ chắc chắn sẽ gõ vào đầu hắn.

Kim Hoa đường phố tuy phồn hoa, nhưng cũng chia tam lục cửu đẳng cấp.

Vương Lai thường lui tới những thanh lâu vắng vẻ, sòng bạc nhỏ hẹp, và tửu quán cấp thấp.

Cứ như vậy sống mơ mơ màng màng, ăn nhậu, cờ bạc, chơi gái, tiêu xài hết số của cải người chết, Vương Lai bắt đầu “kiếm” linh thạch.

Không “kiếm” linh thạch thì không được, hắn còn nợ sòng bạc.

Ngựa không ăn vụng cỏ đêm thì không béo, người không của phi nghĩa thì không giàu.

Đúng như Mặc Họa dự đoán, thủ đoạn “kiếm” linh thạch của Vương Lai đều không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Có trộm cắp, có lừa gạt, có hố người, có cướp đoạt.

Có làm chó săn cho đệ tử thế gia nào đó ở Nam Nhạc thành, đánh người mở đường kiếm tiền thưởng; có dọa dẫm tiểu thương để thu phí bảo kê;

Có cấu kết với sòng bạc, giăng bẫy lừa tiền của tu sĩ ngoại lai; có nửa đường c·ướp của, c·ướp đoạt tài vật;

Còn có tìm một nữ tu thanh lâu, cùng nhau diễn trò “Tiên nhân khiêu” để lừa linh thạch…

Mặc Họa thật sự mở rộng tầm mắt.

Quặng tu chỉ có một cách kiếm linh thạch, đó là cần cù chăm chỉ, nhưng lại khổ cực.

Còn Vương Lai thì không làm việc chính đáng, chỉ ăn chơi đàng điếm…

Càng chăm chỉ, càng vất vả, càng nghèo khổ.

Thế đạo này, quả nhiên là ức hiếp người lương thiện.

Mặc Họa hơi xúc động, đồng thời trong lòng cũng hơi nghi hoặc.

Hắn nhớ Lục Minh từng nói, khi hết linh thạch, Vương Lai và đám du côn sẽ đến mỏ quặng làm vài ngày, đào quặng kiếm tiền.

Nhưng mấy ngày qua, Vương Lai cũng có lúc túi rỗng không, một viên linh thạch cũng không có.

Nhưng hắn lại không hề vào mỏ quặng một lần nào, cũng không đào quặng.

“Không đúng…”

Mặc Họa nhíu mày.

Vương Lai này, dường như không hề liên quan đến mỏ quặng.

Điều này rất bất thường.

Mặc Họa kiên nhẫn chờ đợi, vài ngày sau, Mặc Họa phát hiện Vương Lai cuối cùng cũng phải vào mỏ quặng.

Bởi vì hắn tìm được một lão quặng tu, lén lút nói:

“Trong giếng mỏ có bí tàng khoáng thạch thượng đẳng của Lục gia, chúng ta đi trộm một ít, nửa đời sau không lo ăn uống…”

Trộm quặng…

Đồng tử Mặc Họa hơi co lại.

Năm người quặng tu m·ất t·ích, dường như cũng vì trộm quặng mà c·hết trong giếng mỏ…

Mà trộm quặng là điều tối kỵ đối với quặng tu.

Năm người quặng tu c·hết thảm, vì sao lại đột nhiên nghĩ đến chuyện trộm quặng?

Mặc Họa nhìn Vương Lai, trong mắt ánh lên hàn quang.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 418 Theo dõi

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh [Dịch]
Chương 270 Thần Thông 10/11/2025
Chương 269 Tập Sát 10/11/2025
bia-de-quoc-dai-phan-tac-ban-dich
[Bản dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc
Chương 2452 Tây tiến! (đại kết cục) 29/05/2025
Chương 2451 Đêm rét chém giết! 29/05/2025
bia-ai-bao-han-tu-tien
Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
Chương 1366 Phiên ngoại (3) 05/05/2025
Chương 1365 Phiên ngoại (2) 05/05/2025
bia-noi-bua-cong-phap-do-nhi-nguoi-that-tu-luyen-thanh
Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (4) 30/04/2025
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (3) 30/04/2025
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz