Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 370 Định phẩm

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
  3. Chương 370 Định phẩm
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 370 Định phẩm

Chương 370: Định phẩm

Nhất phẩm Thập Nhị Vân!

Mặc Họa kinh hãi, vạn vạn không ngờ Nghiêm giáo tập của tông môn lại có trận pháp Nhất phẩm Thập Nhị Vân truyền thừa.

Trang tiên sinh dạy hắn Nghịch Linh Trận cũng chỉ mới Nhất phẩm Thập Văn.

Còn Ngũ Hành Đồ Yêu Đại Trận, dù Trang tiên sinh chưa nói rõ, nhưng theo suy đoán của Mặc Họa, trận trụ của đại trận này cần thần thức cũng không vượt quá Thập Nhất Văn.

Vậy mà giờ đây, từ miệng Mạc quản sự, hắn lại nghe được trận pháp Nhất phẩm Thập Nhị Vân, hơn nữa tựa hồ vẫn là một bộ đơn trận.

“Linh Xu Trận…”

Mặc Họa âm thầm ghi nhớ cái tên này, rồi hiếu kỳ hỏi:

“Trận pháp này có gì đặc biệt mà cần thần thức mạnh đến Thập Nhị Vân vậy?”

Mạc quản sự cười khổ lắc đầu: “Không ai học được nên cũng chẳng ai biết.”

Mặc Họa khẽ gật đầu, rồi âm thầm suy ngẫm:

“Linh Xu Trận, nghe không giống trận pháp Ngũ Hành. Có chữ ‘Linh’ thì hẳn là liên quan đến linh lực, có lẽ là loại ‘Tụ Linh Trận’ hoặc ‘Nghịch Linh Trận’, trận pháp tụ tán hoặc lưu chuyển linh lực…”

“Trong tên trận pháp lại có chữ ‘Trụ’, hoặc là chỉ lấy linh lực làm then chốt, hoặc là chỉ ‘Trận trụ’ đặc thù.”

“Trận trụ của đơn trận thường có kết cấu đơn giản, nhưng đơn trận này lại cần thần thức Thập Nhị Vân, chẳng lẽ vì kết cấu trận trụ phức tạp, không giống bình thường?”

…

Mặc Họa lẩm bẩm suy nghĩ hồi lâu.

Mạc quản sự nghe mà trợn mắt há mồm.

Hắn chỉ nói tên trận pháp thôi mà Mặc Họa đã nghĩ ra nhiều điều như vậy…

Hơn nữa hắn căn bản nghe không hiểu gì cả.

Mạc quản sự âm thầm kinh hãi.

Trận pháp chi đạo quả nhiên bác đại tinh thâm, trình độ trận pháp của Mặc Họa quả thực sâu không lường được, khó trách ngay cả Lạc đại sư cũng khâm phục Mặc Họa đến vậy…

Mặc Họa suy nghĩ mãi vẫn không thể kết luận.

Chỉ dựa vào tên trận pháp thì không thể nhìn ra quá nhiều điều.

Hắn lại hỏi: “Mạc quản sự, ngài có biết tung tích của Nghiêm giáo tập không?”

Mạc quản sự hoàn hồn, suy tư một lát rồi lấy từ trong túi trữ vật ra một tờ giấy, đưa cho Mặc Họa. Trên tờ giấy chỉ viết một hàng chữ:

“Tiểu Hoang Châu Giới, Nam Nhạc Thành.”

“Đây là ta sai người nghe ngóng được. Có cố nhân của môn phái tại Ly Châu về phía đông, Tiểu Hoang Châu Giới, trong một tòa tiên thành tên là Nam Nhạc, đã gặp tên phản đồ khi sư diệt tổ kia.”

“Ta đã nói việc này cho Nghiêm sư huynh, nếu ta đoán không sai thì hắn cũng đang hướng Nam Nhạc Thành mà đi.”

Mặc Họa gật đầu, cất kỹ tờ giấy.

Mạc quản sự nghĩ ngợi một chút rồi vẫn là nhờ vả:

“Mặc Họa, ta có một yêu cầu quá đáng… Nếu ngươi tiện đường gặp Nghiêm sư huynh thì mong rằng giúp đỡ hắn một tay.”

Mặc Họa nghiêm mặt nói: “Quản sự yên tâm, ta nhất định giúp Nghiêm giáo tập bắt được tên phản đồ kia.”

“Không phải…” Mạc quản sự lắc đầu.

Mặc Họa khẽ giật mình: “Không phải là sao?”

“Ta không bảo ngươi giúp hắn bắt người, mà là muốn ngươi khuyên nhủ hắn, bảo hắn tìm đạo lữ, thành gia lập nghiệp…” Mạc quản sự bất đắc dĩ nói.

Mặc Họa có chút bối rối.

Mạc quản sự thở dài: “Nghiêm sư huynh kỳ thật có thiên phú rất tốt…”

“Đương nhiên là không so được với ngươi…” Mạc quản sự liếc nhìn Mặc Họa rồi nói tiếp:

“Nếu hắn dụng tâm nghiên cứu trận pháp, không nói thành tựu lớn lao, chí ít làm một trận sư Nhất phẩm, làm ngoại môn trưởng lão thì vẫn không thành vấn đề.”

“Trận sư Nhất phẩm ở các châu giới cũng xem như nhân vật không tầm thường…”

Giọng Mạc quản sự có chút ngưỡng mộ.

Mặc Họa cũng khẽ gật đầu, ban đầu hắn học trận pháp cũng mơ ước trở thành trận sư Nhất phẩm.

Mạc quản sự tiếp tục thở dài: “Nhưng những năm gần đây Nghiêm sư huynh tâm sự chất chứa, không tĩnh tâm được nên hầu như không thể vượt qua ngưỡng cửa kia.”

“Hắn nhập môn sớm, tình nghĩa với sư phụ rất sâu nặng nên không thể chấp nhận chuyện này. Ta rất hiểu, nhưng không thể vì một lòng báo thù mà lỡ dở cả đời mình.”

“Coi như đại thù đã báo, kết quả vẫn cô đơn lẻ bóng, tóc bạc trắng xóa, trên trận pháp cũng khó có thành tựu.”

“Nếu ngươi gặp hắn thì khuyên nhủ hắn, bảo hắn nghĩ cho bản thân mình một chút. Coi như hắn báo thù thì sư phụ cũng đã mất, tông môn cũng tan rã, chuyện cũ hãy để gió cuốn đi, nhưng hắn vẫn phải tìm cách sống tiếp cho tốt…”

Mạc quản sự nói đến tình chân ý thiết, giọng điệu có chút bất đắc dĩ:

“Những lời này ta nói hắn chưa chắc đã nghe, lời ngươi nói có lẽ hắn sẽ nghe.”

Mặc Họa khẽ gật đầu, trong lòng cũng cảm thán Mạc quản sự thật lòng cân nhắc cho Nghiêm giáo tập, bèn đáp:

“Ngài yên tâm, ta sẽ khuyên nhủ giáo tập.”

Mạc quản sự mặt giãn ra, nở nụ cười.

Mặc Họa định đi thì hắn lại cầm mấy hộp điểm tâm quý giá nhét vào tay Mặc Họa:

“Cầm về nếm thử đi.”

Mặc Họa không từ chối được, đành phải nhận lấy.

Sau khi Mặc Họa đi rồi, Mạc quản sự ngồi một mình trong phòng, tự rót tự uống, uống vài chén trà, thần sắc có chút buồn bã, thì thào nói:

“Sư huynh, huynh đừng trách ta nhiều chuyện…”

“Chuyện Linh Xu Trận ta nói cho Mặc Họa, huynh cũng đừng trách ta.”

“Tông môn cũng mất rồi, trận pháp này cũng chẳng còn là bí mật gì.”

Mạc quản sự trầm mặc một hồi, nhìn nước trà phù động trong chén rồi chậm rãi nói:

“Huống chi ta cũng muốn biết, Nhất phẩm Thập Nhị Vân, loại trận pháp không hợp lẽ thường đến cực điểm này, rốt cuộc có ai học được hay không…”

…

Mặc Họa từ biệt Mạc quản sự, trong lòng ghi nhớ địa danh “Nam Nhạc Thành”.

Nghĩ đến những lời nhắc nhở và kỳ vọng của Nghiêm giáo tập, còn có bóng lưng có chút tiêu điều của ông lúc chia tay.

Nhất thời tâm trạng Mặc Họa có chút nặng nề.

Không biết Nghiêm giáo tập giờ ở đâu, sống có tốt không, có gặp khó khăn gì không.

Có tìm được tên phản đồ thí sư phản môn kia không, có gặp nguy hiểm gì không…

Nhưng bây giờ lo lắng cũng vô dụng, hy vọng sau này thật sự có thể gặp lại Nghiêm giáo tập.

Mặc Họa thở dài.

Sau đó hắn lại nghĩ đến một vấn đề khác:

Lúc trước mình học trận pháp là muốn làm trận sư Nhất phẩm, giờ sắp ra ngoài du lịch, có nên thử đi lấy định phẩm không nhỉ?

Mặc Họa đến hỏi Trang tiên sinh.

Trang tiên sinh không cần suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Có thể thử.”

“Thật sao?” Mặc Họa bỗng nhiên có chút khẩn trương: “Nếu thi trượt thì sao?”

“Ngươi cứ tùy tiện đi thi, trượt cũng không sao.”

Ngoài miệng Trang tiên sinh nói vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ:

“Ngươi giờ đã là đại trận chủ trận sư Nhất phẩm, khảo hạch trận sư Nhất phẩm bình thường sao có thể trượt được.”

“Chuyện trận pháp tốt hay không tốt, người trong nghề nhìn một cái là biết ngay.”

“Khảo hạch định phẩm dù có mờ ám cũng không dám làm tới mức đó với ngươi.”

“Bọn chúng mà dám ‘mù mắt’ hủy bỏ danh ngạch Nhất phẩm của ngươi thì sau này chỉ có nước chịu trận…”

…

Mặc Họa khẽ gật đầu, nghĩ cũng đúng, trận pháp Nhất phẩm bình thường thì không có gì đáng lo.

“Vậy ta thi khi nào?”

Mặc Họa không biết gì về quá trình khảo hạch định phẩm.

“Trước khi ra ngoài du lịch thì phải thi xong.” Trang tiên sinh nói.

“Không thể thi ở bên ngoài sao?”

“Không được.” Trang tiên sinh lắc đầu, kiên nhẫn giải thích:

“Khảo hạch định phẩm trận sư tuân theo chế độ tiến cử, lại giới hạn danh ngạch theo châu giới.”

“Muốn đi định phẩm không chỉ phải có thư tiến cử, mà mỗi châu, mỗi giới, mỗi thành đều giới hạn danh ngạch trận sư Nhất phẩm. Có nơi danh ngạch nhiều, có nơi danh ngạch ít.”

“Ngươi ở Thông Tiên Thành, có người tiến cử, sau khi định phẩm sẽ chiếm danh ngạch của Thông Tiên Thành.”

“Ra bên ngoài, lạ nước lạ cái, một là không ai muốn tiến cử, hai là một khi ngươi định phẩm thành công thì sẽ chiếm danh ngạch của Tiên thành khác, người ta càng không vui…”

“Thật phiền phức…” Mặc Họa nhớ lại những lời Trang tiên sinh đã nói trước đó, không khỏi hỏi:

“Làm phiền phức như vậy cũng là để thiết cửa kiếm chác sao?”

“Một phần là vậy.”

“Phần còn lại thì sao?”

Trang tiên sinh muốn nói nhưng lại thôi, chỉ bảo:

“Sau này ngươi sẽ dần dần biết, giờ biết cũng vô dụng.”

Mặc Họa hiểu ý, khẽ gật đầu rồi lại hỏi: “Danh ngạch này dựa vào cái gì để tính?”

Trang tiên sinh thở dài: “Cái này nhiều lắm, châu giới giàu nghèo, số lượng thế gia tông môn, quan hệ nhân mạch… Châu giới càng nghèo nàn, trận pháp truyền thừa càng yếu thì danh ngạch càng ít, muốn trở thành trận sư Nhất phẩm thì càng phải nỗ lực nhiều hơn.”

“Ngược lại, một số nơi nội tình sâu dày hoặc quyền lực cắm rễ thì hàng năm cho rất nhiều danh ngạch, muốn trở thành trận sư Nhất phẩm cũng đơn giản hơn nhiều.”

Mặc Họa líu lưỡi: “Thật đúng là… không công bằng.”

Trang tiên sinh nói: “Thiên đạo công bằng, trận pháp ở ngay đó, biết là biết, không biết là không biết. Bất công thật ra là người, có người biết nhưng không thể trở thành trận sư Nhất phẩm, có người không biết vẫn có thể đội danh hiệu trận sư Nhất phẩm…”

Mặc Họa như có điều suy nghĩ, rồi lặng lẽ hỏi:

“Vậy ta phải tìm ai để tiến cử?”

“Đạo Đình Ti, những gia tộc, tông môn hoặc thế lực Nhất phẩm có mặt mũi đã được Đạo Đình công nhận đều có tư cách tiến cử.”

“Ngươi… cứ đến Đạo Đình Ti đi, trên người ngươi chẳng phải có một khối lệnh bài thanh đồng của Đạo Đình Ti sao, chưởng ti của các ngươi chắc chắn rất sẵn lòng tiến cử ngươi.”

Trang tiên sinh chỉ điểm.

Mặc Họa có chút giật mình: “Tiên sinh, chuyện ta có lệnh bài, ngài cũng biết?”

Trang tiên sinh thần sắc ung dung: “Chuyện nhỏ nhặt này, muốn biết thì tự nhiên là biết.”

Trong lòng Mặc Họa cảm thán, Trang tiên sinh quả nhiên là sâu không lường được.

“Còn nữa,” Trang tiên sinh vuốt mái tóc Mặc Họa bằng ngón tay thon dài, “Phải gọi là ‘Sư phụ’ chứ không phải tiên sinh.”

“Dạ…”

Mặc Họa kịp phản ứng, ngượng ngùng cười.

Hắn quen gọi tiên sinh rồi, nhất thời chưa sửa được.

“Sư phụ!”

Giọng Mặc Họa trong trẻo.

Trang tiên sinh khép hờ mắt, thần sắc nhàn nhã, khẽ gật đầu.

Sau đó Mặc Họa lại đi tìm Chu chưởng ti.

Nghe nói Mặc Họa muốn tham gia định phẩm trận sư Nhất phẩm, Chu chưởng ti không nói hai lời liền đồng ý.

Nếu Mặc Họa có thể thông qua Đạo Đình Ti tiến cử, định phẩm thành công, trở thành trận sư Nhất phẩm thì ông cũng nở mày nở mặt.

Dù Mặc Họa thi trượt định phẩm thì ông cũng rất sẵn lòng giúp đỡ.

Mặc dù trong lòng Chu chưởng ti, với trình độ trận pháp của Mặc Họa thì không thể nào không thông qua định phẩm.

Nhưng ông cũng biết rõ chuyện định phẩm rất phức tạp.

Định phẩm của Đạo Đình không phải định phẩm của trận pháp mà là định phẩm của trận sư, không phải do thiên đạo định mà là do những người có lợi ích liên quan định.

Trừ phi có nhân mạch thông thiên, nếu không kết quả thế nào thì không ai dám chắc.

Chu chưởng ti chỉ là một chưởng ti của Tiên thành nhỏ, nhân mạch có chút ít, không thể ảnh hưởng đến định phẩm của Thiên Xu Các thuộc Đạo Đình trung ương, nên ông chỉ có thể tiến cử, những chuyện khác vẫn phải dựa vào Mặc Họa.

Chu chưởng ti tra xét văn thư liên quan, tự viết một phong thư tiến cử rồi nói với Mặc Họa:

“Ngày 26 tháng 10, Nhị phẩm Hắc Sơn Châu Giới có một kỳ khảo hạch định phẩm, địa điểm tại Thương Vân Tông ở Thanh Sơn Thành, đến lúc đó ta sẽ phái người đưa ngươi đi.”

Mặc Họa khẽ gật đầu.

Ngày 26 tháng 10, tức là bảy ngày sau, thời gian rất gấp.

“Xem ra Trang tiên sinh… Sư phụ đã tính cả thời gian định phẩm rồi…”

Mặc Họa thầm nghĩ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 370 Định phẩm

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
ChatGPT Image 20_00_46 2 thg 9, 2025
Tam Quốc: Bắt Đầu Tiệt Hồ Quan Vũ, Cát Cứ Một Phương (Dịch)
Chương 649 02/09/2025
Chương 648 02/09/2025
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz