Chương 1059 Sát trận sư (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1059 Sát trận sư (1)
Chương 1059: Sát trận sư (1)
Tu sĩ Kết Đan cần phải đúc bản mệnh pháp bảo trước đã.
Tình huống của Mặc Họa lại đặc thù, huyết nhục và linh lực căn cơ đều cạn kiệt, những bản mệnh pháp bảo tầm thường căn bản không phù hợp với hắn.
Nếu miễn cưỡng dùng, cũng chỉ có thể kết một cái đan phổ thông mà thôi.
Sau này tu hành, hắn sẽ càng chìm nghỉm giữa đám người, so với những thiên kiêu khác, sẽ tụt lại một đoạn rất xa, dường như không có cách nào bù đắp được.
Bởi vậy, chỉ có thể bỏ qua hình dạng và cấu tạo pháp bảo thông thường, mở ra một con đường riêng, thay vào đó dùng trận pháp, luyện thành bản mệnh pháp bảo, như vậy cũng phù hợp với thân phận trận sư của hắn.
Nhưng việc lựa chọn bản mệnh trận pháp này cũng không hề dễ dàng.
Ban đầu, Mặc Họa dự định đúc bản mệnh trận là Tứ Tượng Thanh Long thần thú trận đồ của Đại Hoang hoàng tộc.
Trận đồ này vốn là tà trận, do Vạn Yêu Cốc nghiên cứu chế tạo, lạc ấn trên người Thân Đồ Ngạo, hoàng duệ của Đại Hoang. Sau khi được long mạch tịnh hóa thì triệt để thành hình, nhưng cuối cùng lại bị Đồ tiên sinh cướp mất, đến cả tờ da người cũng bị lột đi.
Thanh Long da người đồ đang nằm trong tay Đồ tiên sinh, tạm thời không thể lấy được.
Còn tự mình thông qua Yêu văn để thôi diễn Long Văn thì độ khó rất cao, tốn thời gian dài, không biết phải thôi diễn đến năm tháng nào.
Hơn nữa, sau khi Mặc Họa suy nghĩ kỹ càng thì phát hiện Thanh Long trận đồ quả thực không quá thích hợp với hắn.
Dù xăm hình rồng lên người chắc chắn rất đẹp trai và lợi hại, nhưng nhục thân đơn bạc của hắn căn bản không chịu nổi long lực bá đạo tàn sát bừa bãi phản phệ.
Xuất thân của hắn lại bình thường, không có cái gọi là huyết mạch Đại Hoang hoàng tộc, trận Thanh Long vốn là truyền thừa của Đại Hoang hoàng tộc, căn bản không phải thứ hắn có thể xăm lên người.
Ngoài Thanh Long trận đồ ra, đầu mối duy nhất dưới mắt chính là bộ Cổ Trận Đồ man hoang mà Nhị trưởng lão đã nói.
Đại Hoang nhất tộc có truyền thừa lâu đời.
Mà Nhị trưởng lão lại là Vu Chúc cổ lão của Đại Hoang nhất tộc, biết không ít bí mật, lời nói hẳn là có mấy phần căn cứ.
Chỉ là không biết bộ Cổ Trận Đồ man hoang phủ bụi đã lâu trong miệng Nhị trưởng lão, thậm chí từng bị Đại Hoang hoàng tộc phong cấm, ngay cả Đồ tiên sinh cũng không biết nội tình, rốt cục sẽ là trận pháp gì…
Trong lòng Mặc Họa vừa tò mò, vừa khát vọng, nhưng rồi lại nhíu mày.
Hắn không biết Du Nhi ở đâu, càng không biết người kia, bạch cốt Tà Thần mặt sừng dê bị Đồ tiên sinh giấu ở nơi nào.
Trong Tà Thần miếu lớn như vậy, chỉ dựa vào một mình hắn, mò kim đáy biển, đi tìm một người, tìm một pho tượng, hy vọng quá xa vời.
Huống chi, địa lao này là tuyệt địa, Đồ tiên sinh không mở cửa thì hắn căn bản không trốn thoát được.
Cho dù chạy thoát rồi, bên ngoài còn có Vũ Hóa lão ma đang nhìn chằm chằm hắn.
Vô số ma đầu Kim Đan cũng sinh lòng thèm thuồng hắn.
Lũ quỷ múa loạn, đưa mắt nhìn đâu cũng thấy địch.
Ngoài ra, còn có một thứ gì đó khó giải quyết hơn.
Mặc Họa sờ lên chiếc vòng xương thẻ ngà trên đỉnh đầu.
Trước đây hắn hoảng hốt lo sợ, cũng không hoàn toàn là giả vờ, chiếc vòng bạch cốt đội đầu của Đồ tiên sinh thật sự phong bế thần trí của hắn, khiến thần niệm của hắn căn bản không cách nào ngoại phóng.
Đồ tiên sinh đoán không sai, phong ấn thần trí của hắn cũng đồng đẳng với việc phong ấn tất cả thủ đoạn của hắn.
Chỉ là…
“Đại Hoang phong ấn chí bảo… Đến mức đó sao…”
Mặc Họa nhỏ giọng thầm thì.
Mình chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, cần hắn phải vận dụng Đại Hoang chí bảo để phong ấn mình sao?
Đồ tiên sinh này thật đúng là chịu chơi…
Mặc Họa khẽ thở dài một tiếng.
Cho đến nay, một phần dự đoán của hắn đã đúng.
Dù hắn lẻ loi một mình, Đồ tiên sinh cũng không dám g·iết hắn.
Nhưng đồng thời, một số tình huống khách quan khác lại xuất hiện lệch lạc so với dự liệu của hắn.
Đó chính là Đồ tiên sinh quá coi trọng hắn, việc “kèm chặt” hắn còn chặt chẽ hơn hắn nghĩ quá nhiều.
Bây giờ, nhục thân của hắn bị nhốt trong lao ngục.
Thần niệm bị phong ấn trong thức hải.
Bên ngoài yêu ma loạn vũ, lại còn có Hoang Thiên Huyết Tế Đại Trận che khuất trời đất.
Trong tình huống này, hắn không làm được gì cả, dường như thật sự rơi vào “tuyệt cảnh” rồi.
Mặc Họa nhíu mày trầm tư, nghĩ nửa ngày, vẫn không có biện pháp gì tốt.
Dưới mắt có lẽ chỉ có thể chờ đợi, và chờ thế cuộc biến hóa, xuất hiện chuyển cơ.
Tà Thần muốn mượn Hoang Thiên Huyết Tế Đại Trận giáng lâm tại thế, làm chuyện lớn lối hung hăng ngang ngược, đại nghịch bất đạo như vậy, chắc chắn sẽ dẫn tới sự chấn nộ của các thế lực Càn Học khắp nơi, thậm chí là Đạo Đình trung ương, sẽ gặp phải sự trấn áp cường lực.
Trong cuộc đối kháng giữa chính và ma, cái bẫy thế kịch liệt như vậy tất nhiên sẽ dẫn tới biến hóa cực lớn.
Mà trong sự biến hóa này, sẽ có cơ hội của mình.
Do đó, nhất định phải kiên nhẫn chờ đợi.
Nhưng mà, trước đó, nhất định phải nghĩ cách giải quyết cái phong ấn “vòng bạch cốt đội đầu” trên đầu mình.
Bằng không thần thức bị phong ấn, một thân thủ đoạn toàn bộ bị “vô dụng”, dù cơ hội tới cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Mặc Họa bình tĩnh lại, thần thức nội liễm, bắt đầu tự thẩm thấu, nghiên cứu chiếc “vòng bạch cốt đội đầu” trên đầu mình.
Đồ tiên sinh không nói rõ lai lịch của chiếc vòng bạch cốt này, chỉ nói là chí bảo do cao nhân của Đại Hoang nhất tộc tự tay luyện chế từ vài ngàn năm trước.
Nhưng theo Mặc Họa suy đoán, hạch tâm trong đó hẳn là một bộ thần đạo phong ấn trận pháp vô cùng cao minh.
Có thể phong ấn lại thần niệm đã được thuần kim hóa nhờ hấp thụ Thần Tủy của mình, có thể thấy được tiêu chuẩn của thần đạo trận pháp này tất nhiên cực cao.
Cho dù là thần linh, chỉ sợ cũng phải bị phong ấn lại.
Nhưng vấn đề ở chỗ, Mặc Họa không phải là thần linh theo nghĩa thông thường, thậm chí hắn còn chưa hẳn có thể được định nghĩa là “thần linh”.
Thần linh là trời sinh, trời sinh tự mang thần thông.
Thần niệm của Mặc Họa như thần linh là do chính hắn tu luyện mà thành.
Mà “thần linh” của hắn thậm chí còn là một “dị loại” có thể không ngừng thể ngộ thiên đạo, học trận pháp, cũng vì thần niệm cấu sinh trận pháp.
Điểm này, trừ bỏ Tà Thần hóa thân bị hắn “thôn phệ” ra, dường như không ai hiểu rõ.
…
Ngay khi Mặc Họa không ngừng nếm thử nội thị bản thân, câu thông thức hải, cảm giác phong ấn của chiếc vòng bạch cốt đội đầu, thì ở Càn Học Châu giới, dòng nước xiết phun trào, gió tanh mưa máu ngày càng mạnh mẽ, đồng thời không ngừng lan tràn ra phía ngoài, ngày càng có nhiều châu giới và tu sĩ bị liên lụy vào.
Hoang Thiên Huyết Tế Đại Trận là đại trận chuẩn tam phẩm, nhúng chàm những Càn Học Châu giới không đến ngũ phẩm.
Nhưng xung quanh Càn Học, tất cả địa giới từ tam phẩm trở xuống dường như cũng bị bao phủ bởi một mảnh màu máu, từng chút một bị Hoang Thiên Huyết Tế Đại Trận thôn phệ.
Màu máu trên chân trời ngày càng tươi đẹp.
Trong màu máu, những tà niệm kinh khủng đang rục rịch muốn động.
Mà dưới sự phun trào của tà niệm và sự bao trùm của màu máu, các châu giới tùy thời tùy chỗ đều không ngừng có tu sĩ chính ma hai bên bộc phát chém g·iết.
Không ngừng có tán tu, hoặc tu sĩ phổ thông c·hết trong tay ma đạo, sau đó bị Thi Tu của Âm Thi Cốc luyện thành hành thi hoặc Thiết Thi.
Đồ sát tu sĩ, Ma Kiếm Môn cúng tế ma kiếm.
Yêu Tu của Vạn Yêu Sơn bắt đầu tàn sát ăn thịt người, tàn chi vương vãi khắp nơi trên đất.
Tu sĩ Huyết Luyện Môn thì bắt đầu hút máu, chuyển hóa thành “Huyết Nô”.
Hợp Hoan Tông thì bắt giữ thiếu nam thiếu nữ, cho dã hợp trong núi rừng, vì công pháp song tu, ép người thành thây khô.
Các loại máu tanh tàn nhẫn không phải là trường hợp cá biệt.
Đồng dạng, ngày càng có nhiều tu sĩ ma đạo c·hết trong tay thế gia tông môn Càn Học, cũng như Ti tu của Đạo Đình.
Nếu bàn về thực lực chính diện, thế lực chính đạo của Càn Học Châu giới mạnh hơn Ma Tu rất nhiều.
Chớ nói chi là rất nhiều lão tổ Động Hư và chân nhân Vũ Hóa đang tọa trấn trong Càn Học Châu giới ngũ phẩm.
Nếu không phải vì tà đạo đại trận chỉ lan tràn ở châu giới nhị tam phẩm, có thiên đạo hạn chế, thì bọn tu sĩ đại năng tu vi kinh khủng này, triển khai Động Hư pháp tướng, phi thiên độn địa, trong khoảnh khắc có thể xóa bỏ nanh vuốt tà thần, đạt tới vạn ngàn Ma Tu.
Nhưng trong tình thế hiện tại, bọn họ căn bản không thể toàn lực ra tay.
Trúc Cơ và Kim Đan mới là chủ lực trong cuộc đồ sát chiến Hoang Thiên Huyết Tế này.
Bởi vậy, tình hình chiến đấu mới trở nên vô cùng lo lắng.
Chính ma hai bên, vì huyết tế đại trận làm giới hạn, không ngừng cắt cứ lôi kéo.
Bên ngoài huyết tế đại trận, thế lực chính đạo mạnh hơn, lại thêm tình hình chiến đấu ngày càng căng thẳng, các châu giới đều co cụm phòng tuyến, phần lớn tán tu cũng tụ tập trong Tiên Thành, tránh né các loại Ma.