Chương 95 Võ Huân tập đoàn cùng quan văn tập đoàn!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 95 Võ Huân tập đoàn cùng quan văn tập đoàn!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 95 Võ Huân tập đoàn cùng quan văn tập đoàn!
Chương 95: Võ Huân tập đoàn cùng quan văn tập đoàn!
Trên lầu ở cửa ra vào, Hạ Thần chăm chú nhìn vào bảng hệ thống, dòng chữ nhỏ không ngừng hiện lên trong đáy mắt.
Đỗ Lai Hối: Đỉnh cấp nhân kiệt
Thống soái: 52 (76) Trí lực: 95 (97) Chính trị: 92 (96)
Mệnh cách đặc tính: Đoán mệnh – Gặp quyết sách trọng đại, trí lực +2.
Tiềm lực: Bốn sao
Cảnh giới: Nho Đạo thất phẩm cảnh…
Tô Viêm: Nhất lưu nhân kiệt
Thống soái: 86 (94) Trí lực: 89 Chính trị: 75 (87)
Mệnh cách đặc tính 1: Tung hoành – Khi dẫn đại quân tác chiến, thống soái giá trị +2.
Mệnh cách đặc tính 2: Phá dị – Khi đối mặt dị tộc, thống soái giá trị +4.
Tiềm lực: Bốn sao
Cảnh giới: Võ đạo lục phẩm cảnh!
Hạ Thần xem xong số liệu của hai người, mắt sáng lên. Một vị đỉnh cấp, một vị nhất lưu nhân kiệt, lại còn sở hữu mệnh cách đặc tính riêng. Đặc biệt là Tô Viêm, thế mà có đến hai loại.
“Giá trị thống soái cơ sở 94, nếu để hắn dẫn đại quân đối đầu dị tộc, thêm gia trì từ mệnh cách đặc tính, thống soái giá trị có thể đạt tới ngưỡng tuyệt thế nhân kiệt: 100. Một nhân kiệt nhất lưu, tiềm lực bộc phát thật kinh người!”
Hạ Thần nhìn thiếu niên oai hùng bất phàm ở phía xa, ánh mắt đầy ý vị.
“Đỗ công tử, đại nhân nhà ta có lời mời!”
Lục Trầm tiến đến bên cạnh Đỗ Lai Hối, chắp tay nói.
“Đại nhân nhà ngươi là?”
Đỗ Lai Hối theo ánh mắt Lục Trầm, nhìn thấy một thiếu niên tuấn mỹ trên lầu đang mỉm cười, khẽ gật đầu với mình.
“Hạ Thần, Hạ đại nhân?”
“Chính là đại nhân nhà ta!”
Lục Trầm nở nụ cười, rồi đưa tay ra hiệu mời Đỗ Lai Hối đi qua.
Đỗ Lai Hối khẽ gật đầu, trên mặt không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng lại căng thẳng. Hôm nay hắn đến đây dự tiệc khai trương lầu Các Tinh này, thật ra chỉ là nể mặt mà thôi.
Dù là hắn hay gia tộc đều chưa từng gặp mặt Hạ Thần.
Họ thuộc quan văn tập đoàn, còn Hạ Thần xuất thân Võ Huân thế gia, vốn dĩ đã có chút đối lập. Nay Hạ Thần lại còn là Đề Đăng Nhân, thân phận càng thêm nhạy cảm.
Đỗ Lai Hối vốn định ăn một bữa cơm, cho có lệ rồi về. Giữa bao nhiêu đại quan, Huân Quý trong triều, một đứa con trai của Thị lang như hắn vốn chẳng đáng chú ý, ai ngờ Hạ Thần lại đích thân mời đến.
“Là Võ Huân tập đoàn muốn mượn ta để ra oai với đám quan văn, hay Đề Đăng Nhân đã để mắt tới phụ thân ta?”
Đỗ Lai Hối vốn có độ mẫn cảm chính trị cực cao, trong lòng bất an, nhưng vẫn nở nụ cười, cực kỳ tự nhiên.
“Gặp qua Hạ đại nhân!”
Đỗ Lai Hối cung kính hành lễ. Dù Hạ Thần nhỏ tuổi hơn hắn, nhưng bỏ qua thân phận, bối cảnh, thì nay đã là Tứ phẩm đại quan. Phụ thân hắn, Hình bộ Thị lang, cũng mới chỉ là Tòng Tam phẩm. Hắn, một đứa con của Hình bộ Thị lang, có thể vênh váo trước kẻ khác, nhưng trước mặt Hạ Thần, quả thật chẳng là gì.
“Đỗ huynh khách khí rồi. Hôm nay ta không màng đến quan tước. Ngươi và ta tuổi tác xấp xỉ, lại cùng là thế hệ trẻ, cứ gọi nhau huynh đệ là được!”
Hạ Thần cười nói, Đỗ Lai Hối nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không dám hoàn toàn thả lỏng.
Hắn còn chưa đoán ra Hạ Thần muốn gì. Giữa bao nhiêu quyền quý đến đây, sao Hạ Thần lại đơn độc tìm hắn?
Đỗ Lai Hối cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.
Mang theo cảnh giác, Đỗ Lai Hối cùng Hạ Thần trò chuyện. Rồi hắn cảm thấy có gì đó không đúng, Hạ Thần hình như chỉ đơn thuần là nói chuyện phiếm?
“Hôm nay mới quen Đỗ huynh đã thấy thân thiết, lần sau ta sẽ mời Đỗ huynh uống rượu riêng. Hạ Thiên, dẫn Đỗ huynh lên tầng năm!”
Hạ Thần vừa cười vừa nói, nói đến đó thì dừng, không hề tỏ ra quá ân cần. Quân tử chi giao nhạt như nước, thời gian còn dài!
Đỗ Lai Hối đầy nghi hoặc, thông minh như hắn nhất thời cũng không đoán ra Hạ Thần muốn gì!
Hai người trước đó vốn chưa từng gặp nhau mới phải!
Thật sự là mới quen đã thân sao?
“Đỗ công tử, phòng của ngài ở lầu năm. Vốn dĩ lầu bốn chỉ dành cho thiếu gia nhà ta mới quen, nên đặc biệt thăng cho ngài lên một tầng!”
Hạ Thiên theo sau Đỗ Lai Hối, vừa cười vừa nói.
Đỗ Lai Hối khẽ giật mình. Dù tự nhận không kiêu ngạo trước quyền quý, nhưng cũng chỉ là tương đối. Trên thực tế, Hình bộ Thị lang đã là đại quan trong triều, được xưng tụng “đại lão”.
Nhưng theo quy tắc, thân phận này chỉ có thể lên tầng bốn của tửu lâu này sao?
“Vậy không biết tầng năm và tầng sáu có những ai?”
Đỗ Lai Hối lơ đãng hỏi.
“Tầng sáu có Thái tử, Đồng Bằng công chúa, Tam hoàng tử, còn có con trai trưởng của Lâm Thủ Phụ, Tiểu Các Lão Lâm Hàn!
Tầng năm có Đề Đăng Nhân chỉ huy sứ Mã Tống, con trai trưởng của Công bộ Thượng thư Thẩm Địch, con trai trưởng Trấn Bắc Hầu phủ, Nghi Vương thế tử, Vô Song Hầu đích tử, Yên Vui Hầu đích tử, con trai trưởng Tĩnh Hải Hầu…”
Hạ Thiên thuộc làu làu, đọc một tràng danh sách.
Sắc mặt Đỗ Lai Hối càng nghe càng ngưng trọng. Chẳng trách một đứa con của Thị lang như hắn ban đầu chỉ được xếp ở lầu bốn.
Hôm nay một tửu lâu nhỏ khai trương, mà toàn bộ mấy nhà Võ Huân hàng đầu Đại Võ Triều cơ bản đã tề tựu đông đủ. Đây chính là thế lực của Hạ gia trong Võ Huân tập đoàn sao?
Những Võ Huân hàng đầu này phái con trai trưởng đến, căn bản là vì Hạ Thần họ Hạ, là con trai trưởng Trấn Đông Hầu phủ, cùng bọn họ là một phe.
Điều khiến Đỗ Lai Hối kinh ngạc hơn là, Thái tử, Tam hoàng tử, Đồng Bằng công chúa, thậm chí Tiểu Các Lão cũng đến!
Đặc biệt là Tiểu Các Lão, đại diện cho Lâm Thủ Phụ, mà Lâm Thủ Phụ lại đại diện cho toàn bộ quan văn tập đoàn. Trong đó ẩn chứa ý nghĩa gì…?
Trong nháy mắt, Đỗ Lai Hối nghĩ đến rất nhiều. Hắn càng thêm kính sợ vị Hạ đại nhân mà mình nhìn thấy ở cửa ra vào.
“Hạ đại nhân!”
“Gọi Hà đại nhân làm gì, hai nhà ta là thế giao. Ngươi không chê thì cứ gọi ta một tiếng Thần ca!”
Trước mặt Hạ Thần là một thiếu niên oai hùng, Hạ Thần cười nói.
Tô Viêm nghe Hạ Thần nói thân thiết vậy, gãi đầu, thật thà cười.
Ánh mắt hiếu kỳ đánh giá Hạ Thần, thiếu niên hơn mình một tháng tuổi, nay đã uy danh hiển hách!
Nhưng xem ra người rất dễ gần a!
“Thần ca!” Tô Viêm chắp tay, hào sảng kêu lên.
Bọn họ đều xuất thân Võ Huân thế gia, dù chưa từng gặp mặt, tự nhiên đã thấy thân thiết.
Đây cũng là lý do chỉ cần một phong thư mời của Hạ Thần, đã có rất nhiều tử đệ Võ Huân đến đây nể mặt.
Hai người đứng ở cửa trò chuyện, bầu không khí nhanh chóng nóng lên. So với vẻ bình thản khi nãy với Đỗ Lai Hối, Hạ Thần và Tô Viêm thân thiết nhanh chóng.
“Thần ca nay thật uy phong, là nhân vật đứng đầu trong đám tử đệ Võ Huân rồi.”
Tô Viêm có chút ngưỡng mộ nói thật lòng. Hạ Thần tuy tuổi còn trẻ, nhưng thanh thế trong triều, giữa đám đời thứ hai, đời thứ ba Võ Huân như bọn họ, đã mơ hồ dẫn đầu.
Chỉ tiếc là không đi con đường quân sự của Võ Huân. Nếu không, tương lai có lẽ sẽ thành thủ lĩnh của phe Võ Huân!