Chương 381 Chân phật!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 381 Chân phật!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 381 Chân phật!
Chương 381 Chân Phật!
Cuối cùng, Tâm pháp sư cùng đoàn tùy tùng mấy trăm tăng chúng đã được mời vào Nhạn Thành.
Sự kiện luận đạo trước cửa thành cũng nhanh chóng lan truyền khắp Nhạn Thành.
“Không ngờ Hạ đại nhân lại nghiên cứu sâu về Phật gia ta đến vậy. Xem ra ngài cũng rất thân cận với Phật gia, ta quyết định sẽ ở lại Nhạn Thành, ở Sở Châu này bắt đầu phát dương Phật pháp…”
“Pháp vốn bình đẳng, không có cao thấp. Câu nói này thật sự quá hay! Chúng ta tu Phật dù đi theo con đường nào, mục đích cuối cùng chẳng phải là thành Phật sao? Việc gì phải phân cao thấp, trong lòng còn chấp niệm làm gì!”
“Phàm hữu sở tướng, giai thị hư vọng. Nhược kiến chư tướng phi tướng, tức kiến Như Lai, câu này giản dị mà tuyệt vời!”…
Đám tăng lữ vừa đến Nhạn Thành đã bắt đầu bàn luận xôn xao về những lời mà Hạ Thần đã nói trước cửa thành. So với người bình thường, họ cảm ngộ sâu sắc hơn nhiều. Người bình thường chỉ xem náo nhiệt, còn họ lại có thể hiểu được hàm nghĩa cùng triết lý Phật pháp cao thâm ẩn chứa trong đó.
Rất nhiều cao tăng đã bị trình độ Phật pháp uyên thâm của Hạ Thần làm cho kinh động, thậm chí quyết định ở lại Sở Châu. Có một vị Sở Châu Mục thân cận với Phật gia như vậy, chắc chắn môi trường ở đây vô cùng thích hợp cho Phật gia phát triển.
Nội tình của Sở Châu nhờ vậy mà càng thêm vững mạnh.
Đồng thời, vô số mật thám cũng nhanh chóng truyền tin tức trở về, khiến cho ảnh hưởng của sự kiện luận Phật trước cửa thành bắt đầu lan rộng.
Hạ Thần không chiêu đãi vị Thiên Vương Phật quốc này ở Đông Châu Đảo, mà là tại phủ thành chủ cũ.
“Sinh cơ bừng bừng, màu mỡ hưng thịnh, Hạ đại nhân quả là có phương pháp quản lý!”, Tâm vừa đi vừa nhìn cảnh tượng phồn hoa trên đường, không khỏi nhẹ giọng thốt lên.
Nhạn Thành nhai đạo so với thời điểm Hạ Thần mới đến đã có biến đổi long trời lở đất.
Một vài khu vực được dỡ bỏ để mở rộng đường sá, hai bên đường cũng được tân trang lại. Dọc đường đi, có thể thấy rất nhiều thương nhân đang mua sắm, ai nấy đều bận rộn nhưng trên mặt rạng rỡ nụ cười.
“Đây đều là nhờ sự cố gắng chung của các quan chức Sở Châu!”, Hạ Thần cười đáp.
“Hạ đại nhân tuổi còn trẻ mà đã nghiên cứu lý luận Phật gia sâu sắc như vậy, nếu như tu hành pháp môn Phật gia, chắc hẳn sẽ tiến triển cực nhanh, tiến bộ thần tốc.”
Khóe miệng Tâm khẽ mỉm cười, đối đãi Hạ Thần vô cùng cung kính.
“Hạ đại nhân có nguyện theo ta đến Tây Vực không? Liên hoa tọa của Thiên Phật Tự ta đã khôi phục. Nếu ngài đặt chân lên đó, chắc chắn sẽ khiến người trên hoa sen vô cùng vui vẻ, đích thân truyền thụ cho ngài vô thượng pháp môn!”
Tâm nói với giọng điệu nhu hòa, lời nói vô cùng hấp dẫn, một cỗ Phật vận dao động lan tỏa.
Nhưng Hạ Thần không hề bị ảnh hưởng, hắn chỉ mỉm cười lắc đầu.
“Ta vốn là người trong hồng trần này, không nỡ rời bỏ quyền thế nơi đây. Tây Vực, ta thật sự vô cùng hiếu kỳ, nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ đến đó một chuyến, nhìn ngắm phong thái nơi Phật Đà sinh ra!”
Hạ Thần mỉm cười nói, trong con ngươi sâu thẳm khôn cùng.
Tâm mỉm cười, biết mình đã bị từ chối.
Hôm nay, trận luận Phật này là hắn đã thua một nước, nhưng may mà Hạ Thần không phải là người của Phật gia, nên ảnh hưởng đối với hắn cũng không quá lớn.
“Thuở thiếu thời, ta từng đến Tây Vực, đồng thời từ xa nhìn ngắm Thiên Phật Tự một chút. Quả thực bao la hùng vĩ, như một tòa cung điện. Nơi đó Phật tính hào quang lấp lánh, tiếng Phạn âm không dứt, hương hỏa thịnh vượng, bách tính nơi đó đều tín ngưỡng Phật Đà…”, lúc này, Thiên Hải đại sư sau lưng Hạ Thần lên tiếng.
Phía sau hắn có một vòng Phật vận quang hoàn, thân thể phát ra từng đợt Phạn âm.
Một viên Phật tâm trỗi dậy, mang theo một cỗ ma tính kinh người, khiến cho người ta muốn trầm luân.
Thuở thiếu thời, hắn hóa thành khổ hạnh tăng một đường đi về phía tây. Cuối cùng, hắn bước ra khỏi mảnh đất Tây Vực, đến được nơi Phật Đà sinh ra mà hắn hằng mơ ước. Nhưng hắn chỉ đứng từ xa nhìn Thiên Phật Tự một chút rồi quay người rời đi, bắt đầu hành trình trở về.
Trong quá trình này, hắn đã dựng dục ra Phật tâm, đồng thời cũng đã sinh ra ma tâm…
“Nguyên lai Thiên Hải đại sư từng đến Tây Vực ta, vậy sao không vào Thiên Phật Tự nhìn xem? Nơi đó chính là thánh địa trong mơ của tất cả tăng lữ, ẩn chứa vô thượng chân kinh.”, Tâm mở miệng hỏi.
Thiên Hải đại sư lắc đầu.
“Trước khi đi, ta cũng từng tâm hoài chờ mong, một đường vừa đi vừa nghỉ, không ngừng hướng tây, chỉ muốn nhìn một chút nơi Phật Đà sinh ra trong truyền thuyết. Nhưng khi ta thật sự đến vùng đất kia, đến gần Thiên Phật Tự, ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Phật pháp của Thiên Phật Tự không cứu được bách tính, cũng không thể thật sự đưa họ đến thế giới cực lạc.”
Thiên Hải đại sư bình tĩnh nói. Ánh mắt Tâm ngưng tụ, dừng bước, khí thế trên người hắn bắt đầu biến hóa, không còn bình tĩnh như trước.
Trong thoáng chốc, có thể thấy một tôn Kim Cương La Hán hư ảnh thoáng hiện trên bầu trời. Đây là dấu hiệu chứng được La Hán chính quả.
“Phật pháp của Thiên Phật Tự ta không thể giải cứu thiên hạ bách tính, chẳng lẽ Phật pháp của Thiên Long Tự thì có thể sao?”, Tâm mỉm cười hỏi.
Thiên Hải đại sư nhẹ nhàng lắc đầu.
“Phật pháp của Thiên Long Tự ta cũng không thể.”
Tâm nghe vậy thì hơi kinh ngạc. Thiên Hải đại sư xuất thân từ Thiên Long Tự, là đệ tử thân truyền của Long Thụ chủ trì, vậy mà lại công khai bày tỏ rằng Phật pháp của Thiên Long Tự cũng không được.
“Vậy pháp nào mới được?”
“Ta cũng không biết, cho nên những năm này ta vẫn luôn chờ đợi!”, Thiên Hải đại sư bình tĩnh nói.
“Chờ đợi cái gì?”
“Chờ đợi Chân Phật xuất hiện!”
Trên thân Thiên Hải đại sư Phật quang nở rộ, rất nhiều bách tính xung quanh không khỏi dừng chân ghé mắt.
“Là chủ trì Kim Cương Tự!”, mọi người kinh hô, thậm chí có người quỳ lạy trên mặt đất, coi là Phật Đà giáng thế.
“Chân Phật?”, Tâm mở miệng hỏi.
Thiên Hải đại sư khẽ gật đầu, sau đó nhìn Hạ Thần không nói một lời.
Ánh mắt Tâm lần nữa nhìn về phía Hạ Thần.
“Ngươi nói Chân Phật chính là Hạ đại nhân!”, phản ứng đầu tiên của Tâm là cảm thấy hoang đường, nhưng rất nhanh hắn lại lâm vào ngưng tư.
Trong đầu hắn lần nữa hiện lên những lời mà Hạ Thần đã nói, những câu nói ẩn chứa chân ý của Phật gia.
“Hết thảy đều có thể, không phải sao?”, Thiên Hải đại sư vừa cười vừa nói.
Tâm toàn bộ hành trình không nói một lời. Hạ Thần này quả thật có chút tà môn.
Thiên Hải là đệ tử thân truyền của Long Thụ chủ trì, vậy mà cam nguyện đi theo bên cạnh hắn, đồng thời trước đó còn tự mình lái xe cho hắn. Nếu không phải xuất phát từ chân tâm, chỉ sợ không ai có thể uy hϊế͙p͙ ép buộc được.
Người trẻ tuổi này thật sự là Phật sao?…
Ban đêm.
Yến hội đã kết thúc, Tâm và đoàn người được sắp xếp nghỉ ngơi trong khách sạn.
Họ sẽ ở lại Nhạn Thành vài ngày rồi mới tiếp tục xuôi nam.
Còn Hạ Thần tự nhiên trở về Đông Châu Đảo.
Sở dĩ không tổ chức yến hội ở Đông Châu Đảo là vì nơi này có một vài bí mật. Tỉ như Long Nha Đạo, lại tỉ như Tử Linh cây trà, Hạ Thần đều trồng ở đây.
Khoảng 10 giờ đêm.
Trên đại lộ Nhạn Thành vẫn còn dòng người qua lại. Mấy ngày nay, Nhạn Thành lại có thêm không ít người, phần lớn là người trong chùa miếu, còn có một số người trong giang hồ và mật thám từ các phương.
Trước đây, Nhạn Thành 10 giờ đã bắt đầu giới nghiêm, nhưng bây giờ, để phát triển thương nghiệp, Hạ Thần đã dời thời gian giới nghiêm đến 1 giờ sáng.
Điều này dẫn đến việc Nhạn Thành về đêm còn náo nhiệt hơn cả ban ngày…