Chương 351 Luyện binh!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 351 Luyện binh!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 351 Luyện binh!
Chương 351: Luyện binh!
Trong quân doanh!
Hạ Thần khẽ gật đầu khi nghe Phạm Hi Nhạc trình bày.
Hiện tại, Phạm Hi Nhạc đang được Hạ Thần bổ nhiệm làm Tư Mã trong quân, phụ trách các công việc văn chức và hậu cần.
Việc điều động Phạm Hi Nhạc vào quân, một mặt là vì Tô Viêm hiện đang phải chịu trách nhiệm luyện binh, chiêu binh, lại còn phải quản lý các sự vụ khác, điều này sẽ phân tán rất nhiều tinh lực của hắn.
Mặt khác, Hạ Thần không muốn tầm ảnh hưởng của Tô Viêm trong quân đội ngày càng lớn. Hiện tại, nhóm binh lính tinh nhuệ đầu tiên của Sở Châu có thể nói đều xuất thân từ dưới tay Tô Viêm, có thể đoán trước rằng sau này những người này sẽ trở thành tinh nhuệ và trụ cột vững chắc trong quân đội Sở Châu.
Đây không phải là Hạ Thần không tín nhiệm Tô Viêm, mà là để cân bằng. Chính trị xưa nay không hề giảng tín nhiệm, chính trị cần nhất là chế độ, chỉ có chế độ tiên tiến mới là nền tảng của tất cả, chứ không phải cái gọi là tín nhiệm.
Dù người ở vị trí của Tô Viêm hiện tại là Hạ Văn, Hạ Thần cũng sẽ làm như vậy.
Việc lựa chọn Phạm Hi Nhạc là bởi vì hắn không chỉ có thiên phú cao về chính trị và văn học, mà giá trị thống soái cũng không hề thấp, khoảng chừng 89 điểm, đã tiếp cận đương đại nhất lưu nhân kiệt.
Nếu đặt ở thời đại trước kia, tài nghệ của Phạm Hi Nhạc đã có thể trở thành một đại danh tướng.
Tiếc rằng hiện tại hoàng kim đại thế sắp đến, các loại thiên tài yêu nghiệt mọc lên như nấm sau mưa, tài cán quân sự của hắn trước mặt những yêu nghiệt kia tự nhiên không đáng chú ý. Nhưng đó chỉ là so sánh tương đối, chứ không có nghĩa là trình độ quân sự của Phạm Hi Nhạc yếu kém.
Để hắn chưởng quản hậu cần và chiêu binh trong quân đội là quá đủ sức.
“Lại chiêu thêm 5000 người. Tu vi không được không sao, nhưng cơ sở và thiên phú nhất định phải tốt, phải có tiềm lực nhất định.”
Hạ Thần bình tĩnh nói. Tô Viêm và Phạm Hi Nhạc đứng sau lưng Hạ Thần đều nhìn nhau, trong lòng có chút không bình tĩnh.
Lại chiêu 1 vạn người, chưa kể đến áp lực tài chính, chỉ riêng số lượng quân đội thôi, 2 vạn tân binh, thêm 1 vạn tinh nhuệ binh lính do Hàn Vô Song dẫn dắt đã tham gia đại chiến ở Mộng Trạch, cùng 3000 cấm vệ quân Hạ Thần mang từ Kinh Thành đến, cộng thêm một ít quân bảo vệ thành ở các nơi, tổng số quân đội Sở Châu chỉ sợ đã gần 4 vạn.
Con số này vượt xa số lượng quân đội mà một châu có thể có.
“Sở Châu là biên cương, nằm ở khu vực giao giới giữa hai nước, đồng thời lại mới giành được từ Đại Phụng, tình huống phi thường đặc thù, số lượng quân đội này không tính là nhiều!”
Như thể biết được suy nghĩ của họ, giọng Hạ Thần vang lên bên tai hai người.
“Đúng rồi, có thể đến các địa phương khác của Sở Châu để chiêu binh, nguồn mộ lính ở các thành khác của Sở Châu cũng cực kỳ tốt.”
Hạ Thần quay đầu nói với Phạm Hi Nhạc.
Hiện tại, nguồn mộ lính được tuyển nhận tại Nhạn Thành đã đủ nhiều. Hạ Thần cần phải nhìn xa hơn một chút. Nếu về sau, phần lớn tướng lĩnh trung, cao cấp trong quân đội của Hạ Thần đều là người Nhạn Thành, những người này nhất định sẽ thân quen và hình thành bè phái.
Do đó, Hạ Thần muốn dập tắt mầm mống này ngay từ đầu, để binh lính Sở Châu hiện tại có nguồn gốc đa dạng.
“Sau một tháng, ta hy vọng trong số tân binh này, có 2000 người có thể nhập phẩm!”
Hạ Thần mở miệng nói.
Ở những quân đội khác, việc có nhiều người như vậy trong một tháng từ chỗ chưa nhập phẩm bao giờ bước vào cửu phẩm là điều không thể.
Nhưng ở chỗ Hạ Thần, không chỉ cung cấp cho họ công pháp rèn thể cường đại, mà còn có Đoán Thể Đan, Bích Ngọc Rượu, Bích Ngọc Trà và những tài nguyên trân quý khác để họ sử dụng.
Nếu như vậy mà cũng không thể nhập phẩm, Hạ Thần sẽ nghi ngờ năng lực luyện binh của hai người họ.
“Tuân lệnh!”
Hai người vội vàng gật đầu, dù nhiệm vụ có độ khó cao, họ vẫn có lòng tin.
Sau đó, Hạ Thần bắt đầu tuần sát các doanh, trực tiếp quan sát tình hình luyện binh của họ.
Khi đến đệ tam doanh, hắn thấy Diệp Kinh Vân. Diệp Kinh Vân được Hạ Thần sắp xếp vào quân, bước đầu tiên là đến chỗ Tô Viêm để huấn luyện.
Trước kia, hắn đã là bát phẩm cảnh giới. Nhờ tài nguyên của Hạ Thần gia trì, hắn đã bước vào thất phẩm. Trong toàn quân, thực lực này đã được xưng tụng là cao thủ, ngay cả trong kinh thành, một số đô úy bình thường cũng chỉ có thực lực này.
Ban đầu, Diệp Kinh Vân được Tô Viêm sắp xếp vào chữ Giáp doanh để cùng huấn luyện, nhưng rất nhanh hắn đã bộc lộ thiên phú trong quân, bắt đầu thể hiện tài năng.
Vì vậy, Tô Viêm đã đề bạt hắn lên làm thập trưởng. Hiện tại, hắn đang dẫn dắt một đội binh sĩ thao luyện.
Tinh khí thần của Diệp Kinh Vân hiện tại khác hẳn so với trước kia, trở nên cô đọng hơn. Khi luyện binh, hắn tỏ ra nghiêm túc. Dù chỉ là một thiếu niên, nhưng uy thế trên người hắn lại cực kỳ đáng sợ, khiến mọi người không dám làm càn.
Hạ Thần hài lòng gật đầu khi nhìn biểu hiện của hắn, sau đó nhớ tới tỷ tỷ của hắn, Diệp Hồng Y… Cuối cùng, hắn lặng lẽ rời đi, không kinh động đến Diệp Kinh Vân đang luyện binh.
“Đại nhân, Lục đại nhân dẫn chữ Giáp doanh trở về!”
Có người nhỏ giọng nói bên tai Hạ Thần.
Hạ Thần khẽ gật đầu, rồi đi về phía chữ Giáp doanh.
“Đại nhân, may mắn không làm nhục mệnh, đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng… trong số hơn 400 người, có hơn 30 người bỏ mạng… Xin đại nhân trách phạt!”
Lục Trầm ôm quyền nói với Hạ Thần.
“Lần này ta cho ngươi dẫn bọn họ đi vốn là để luyện binh, sinh tử trên chiến trường là chuyện bình thường!”
Hạ Thần bình tĩnh nói. Lý Gia, Vương Gia, Trần Gia đều có cao thủ, mà những người này lại là tân binh, sự phối hợp trong chiến trận còn chưa đủ ăn ý, có tử thương là chuyện bình thường.
“Đại nhân, 27 cỗ Thần Tí Nỗ hoàn hảo không hư hao mang về!”
Sau khi hồi báo xong sự tình trong thành, Lục Trầm vội vàng lấy Thần Tí Nỗ ra. Hắn biết rõ, tên nỏ này quan trọng hơn người. Dù nói vậy có chút lạnh lùng vô tình, nhưng đó là sự thật.
Hạ Thần nhìn Thần Tí Nỗ, rồi sai người kiểm tra từng cái. Sau khi xác định không có vấn đề, hắn mới cho người thu lại.
Trong những ngày này, Mặc Ban đích thân ra tay, dẫn đầu một đám công tượng, tổng cộng cũng chỉ chế tạo được 27 cỗ. Dù Hạ Thần cho người sử dụng, nhưng nhất định phải thu hồi.
Loại vật này còn chưa thể phân phối trên quy mô lớn, đồng thời cũng là để tránh Thần Tí Nỗ bị hư hao và lọt ra ngoài…
Ánh mắt Lục Trầm không rời khỏi Thần Tí Nỗ, trong mắt hắn ánh lên vẻ nóng bỏng, vô cùng thèm muốn. Uy lực của Thần Tí Nỗ hôm nay khiến hắn giật mình kinh hãi.
Cao thủ tứ phẩm dưới Thần Tí Nỗ lại chết dễ dàng như vậy.
“Chờ sau này sản lượng tăng lên, Cửu Ti có thể được phân phối, nhưng hiện tại phải ưu tiên cung ứng trong quân!”
Như thể biết được suy nghĩ của Lục Trầm, Hạ Thần mở miệng nói.
Lục Trầm lúc này mới thu hồi ánh mắt, khẽ gật đầu.
Hắn biết rõ, việc để quân đội sử dụng Thần Tí Nỗ hiện tại có thể phát huy ra uy lực lớn hơn. Nếu để Cửu Ti sử dụng, dễ khiến bảo nỏ này rơi vào tay các thế lực khác…
Hai ngày sau, Hạ Thần vẫn ở trong quân doanh. Hắn đích thân tham gia vào việc luyện binh, mỗi ngày buổi chiều tự mình thao luyện chữ Giáp doanh, buổi sáng thì kiểm tra tình hình huấn luyện của các doanh khác, lộ diện trước mặt binh sĩ.
Để mọi người biết ai mới là người thực tế khống chế quân đội, tránh tình trạng binh sĩ chỉ biết tướng mà không biết Thống soái tối cao.