Chương 170 Long xà thay đổi!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 170 Long xà thay đổi!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 170 Long xà thay đổi!
Chương 170: Long xà biến đổi!
Hoàng Triều và Hồng Tú Bình nhìn nhau, rồi lại nhìn Hạ Thần với ánh mắt dò xét.
Cuối cùng, cả hai khẽ gật đầu.
“Thuộc hạ nguyện ý đi theo đại nhân!”
Hai người đứng dậy, quỳ một gối xuống, giọng nói vô cùng cung kính, ánh mắt không giấu nổi vẻ kích động.
“Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” (), hóa ra bọn họ định về quê tĩnh dưỡng vài năm, nào ngờ lại có cơ hội ở ngay kinh thành. Vận mệnh của bọn họ dường như rẽ sang một hướng khác.
(): Ý chỉ sau cơn mưa trời lại sáng, sau khó khăn lại có cơ hội tốt đẹp.
“Chuyện giữa chúng ta không cần để lộ cho người ngoài biết. Ta sẽ an bài cho hai người một chỗ ở, sau này cứ ở đó. Đồng thời, ta sẽ đưa đến các loại binh thư, sách lược thống soái, phương pháp dùng người. Các ngươi hãy cẩn thận nghiên cứu, tương lai sẽ có cơ hội cho các ngươi thi thố tài năng!”
Hạ Thần mỉm cười, thu hai người này làm con cờ bí mật. Đây cũng là lý do hắn sắp xếp gặp mặt ở đây, chứ không phải ở phủ như Phạm Hi Nhạc và năm người kia.
Hai người nhìn nhau, khẽ gật đầu. Kinh thành đất chật người đông, sống không dễ dàng, có ăn có uống, không phải lo lắng chuyện gì khác, cớ sao lại không làm?
Ánh mắt Hạ An ngưng lại. Tam thúc bí mật thu nhận hai người này, còn cung cấp binh pháp, thậm chí cả sách dạy dùng người, là có ý gì?
Sách dạy dùng người nghe thì uyển chuyển là “ngự hạ”, nói trắng ra chính là đế vương thuật. Loại sách này, dù là hoàng thất hay các thế gia đại tộc cũng không cho phép truyền ra ngoài, để người khác nhìn thấy.
Bởi vì nó rất dễ gây ra nhiễu loạn…
Tam thúc rốt cuộc muốn làm gì?
Hạ An thật sự không nhìn thấu được bố cục của Hạ Thần.
Khi Hạ Thần quay người rời đi, hắn mở bảng hệ thống ra xem.
[Hoàng Triều: Nhất lưu nhân kiệt]
[Thống soái: 76 (94), Trí lực: 92, Chính trị: 66 (85), Nhân cách mị lực: 93]
[Mệnh cách đặc tính:
1. Cờ khởi nghĩa Liệu Nguyên: Khi thế lực ở thế yếu, binh lực ít hơn địch quân, Thống soái +4, Chính trị +2, sĩ khí binh sĩ tăng lên, tốc độ di chuyển và khả năng công thành tăng cường.
2. Phá Bích Chi Nộ: Khi dân tâm thành trì địch quân thấp hơn mức nhất định, khi phát động tấn công, Thống soái +5, Trí lực +3.
3. Giặc Cỏ Tập Kích Bất Ngờ: Tại lãnh địa không thuộc phe mình, khi tiến hành chiến tranh du kích hoặc tập kích, Thống soái +3, Trí lực +3, tính bí mật hành quân tăng lên, có xác suất khiến quân địch lâm vào hỗn loạn.]
[Điểm tiềm lực: Ba ngôi sao (thông qua giáo dục, cơ duyên có thể đột phá, khi đột phá, bản nguyên sinh mệnh nhảy vọt, các hạng năng lực đều tăng lên)]
[Cảnh giới: Võ Đạo bát phẩm!]
Hạ Thần lần đầu tiên thấy người có nhiều mệnh cách đặc tính như vậy. Hơn nữa, dù chỉ là nhất lưu nhân kiệt, nhưng mục “điểm tiềm lực” lại có chú thích “có thể đột phá”.
Điều này có nghĩa là giới hạn trưởng thành của đối phương rất cao, có thể không ngừng thuế biến. Về phần thuế biến đến cấp độ nào, còn phải xem quỹ tích nhân sinh và cơ duyên của hắn.
Hạ Thần lại nhìn số liệu của Hồng Tú Bình.
[Hồng Tú Bình: Nhất lưu nhân kiệt!]
[Thống soái: 69 (90), Trí lực: 92, Chính trị: 55 (82), Nhân cách mị lực: 94, Tôn giáo: 55 (97)]
[Mệnh cách đặc tính:
1. Thiên Phụ Hạ Phàm Trần: Khi quân đội ở thế yếu hoặc sĩ khí sa sút, Thống soái +4, Nhân cách mị lực +5.
Thông qua cuồng nhiệt tôn giáo và mị lực lãnh tụ, nhanh chóng đề chấn sĩ khí quân đội, tăng cường năng lực chỉ huy, lợi dụng sức mạnh tôn giáo hấp dẫn dân chúng và binh sĩ gia nhập đội ngũ khởi nghĩa.
2. Bái Thần Tụ Chúng: Tại thành trì phe mình có nhân khẩu thấp hơn số lượng nhất định, khi phát động kỹ năng, Chính trị +4, Trí lực +3.
3. Thánh Khố Tụ Tài: Khi tài chính phe mình khẩn trương, Chính trị +3, Trí lực +2, trong thời gian ngắn, thu nhập thuế thành trì gia tăng, hiệu suất thu hoạch tài nguyên đề cao.]
[Điểm tiềm lực: Ba ngôi sao (thông qua giáo dục, cơ duyên có thể đột phá, khi đột phá, bản nguyên sinh mệnh nhảy vọt, các hạng năng lực đều tăng lên)]
[Cảnh giới: Bát phẩm Vu Sư!]
Số liệu của Hồng Tú Bình cũng rất “khủng”, hơn nữa còn có năm chỉ số. Đây là người đầu tiên Hạ Thần thấy có năm chỉ số.
Đồng thời, mệnh cách đặc tính của hắn cũng có ba cái. Hạ Thần có chút suy tư, tiềm lực của bọn họ đều có ghi chú “có thể đột phá tăng lên”, chẳng lẽ bởi vì họ không chỉ là người có đại khí vận, mà còn có long khí trên người sao?
Tương lai long xà cùng nổi lên, đại đạo 49, bỏ trốn một, dù là rắn cũng có một chút hy vọng sống hóa rồng, thực hiện long xà chi biến, cho nên tiềm lực của bọn họ gia tăng theo long khí, giới hạn trên cũng sẽ đột phá theo?
Hạ Thần suy tư rồi bước ra khỏi tiểu tửu lâu.
“Ngươi tìm người đi kiếm chút sách về tôn giáo Tây Vực, đến lúc đó đưa cho bọn họ luôn!”
Hạ Thần nói với Hạ An.
Hiện tại hai người kia chưa dùng được, nên hắn quyết định cứ để bọn họ dốc lòng phát triển, nâng cao năng lực bản thân rồi tính, tốt nhất là nhanh chóng đạt tới đỉnh phong.
Tương lai sẽ có đại dụng!…
Hôm nay kinh thành vô cùng náo nhiệt, bảng danh sách đã được công bố, người trúng tuyển được truyền xướng khắp kinh thành, được vạn người ngưỡng mộ. Trong những sự kiện huy hoàng nhất của đời người, tên đề bảng vàng chắc chắn đứng đầu!
Nhưng đến giữa trưa, không biết từ đâu bắt đầu có tin đồn lan truyền.
“Nghe nói gì chưa? Khoa cử lần này có chút không đúng!”
“Nói cho ngươi biết, ta nghe nói có người gian lận, có người biết trước đáp án!”
“Biết trước đáp án thì là gì? Có người còn thần thông quảng đại hơn, gạch tên thí sinh giỏi đi, thay bằng tên mình!”
“Mấy người có thấy không, trong danh sách lần này, hơn 250 người là con cháu thế gia đại tộc, chỉ có vài chục người là hàn môn tử đệ, còn bách tính bình thường chỉ có ba người… Tỷ lệ này có vấn đề!”
Đủ loại tin đồn lan truyền khắp kinh thành. Buổi chiều tan tầm, Lâm Thụy từ ngự sử đài nha môn đi ra.
Hắn là một người có ý tứ, thân mang quan bào ngũ phẩm, nhưng phía sau lại có một miếng vá.
Hắn đi từ nha môn về phía đông đường phố, cuối cùng rẽ vào một con hẻm nhỏ.
“Vị quan lão gia, có muốn ghé vào câu lan của chúng tôi chơi không? Hôm nay câu lan chúng tôi có một nhóm mỹ nhân mới đến, ca hay múa giỏi, lại còn biết cách hầu hạ người… Cam đoan ngài vui đến quên trời đất, lưu luyến không về, ngày mai cả người đều ‘hư’ luôn!”
Một nhân viên chào mời đứng trong hẻm nhỏ, phát tờ rơi, giọng nói sinh động, cực kỳ lôi cuốn, đúng là cao thủ bán hàng, nghe mà lòng người ngứa ngáy, chỉ muốn mua ngay sản phẩm của hắn.
Nhưng Lâm Thụy không hề động lòng. Những nhân viên kia thấy rõ mặt Lâm Thụy thì lập tức mất hứng chào mời.
Toàn bộ kinh thành, ai mà không biết danh Lâm Thụy chứ? Bách tính gọi hắn là Lâm Thanh Thiên, còn bọn họ thì gọi là “rừng không nhổ”. Muốn dụ hắn vào câu lan thanh lâu chơi bời một đêm, căn bản là không thể, chưa từng có ai thành công cả.
Về phần lý do, không ai cho rằng Lâm Thanh Thiên là thánh nhân. Ai cũng biết hắn quá nghèo, xấu hổ vì túi tiền rỗng tuếch, làm sao dám lãng phí tiền vào chốn phong hoa kia?
Bọn họ mới không muốn tốn công vô ích như vậy!