Chương 161 Đoạn tuyệt phụ tử quan hệ!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 161 Đoạn tuyệt phụ tử quan hệ!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 161 Đoạn tuyệt phụ tử quan hệ!
Chương 161: Đoạn Tuyệt Phụ Tử Quan Hệ!
Bên ngoài đình viện!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, ai nấy đều thắc mắc chẳng lẽ bên trong không xảy ra chuyện gì sao?
An Đông Hầu dù sao cũng là cao thủ tam phẩm!
Lúc trước, ông ta đã muốn động thủ với Hạ Thần, nhưng bị ngăn lại, hiện tại hai người nói chuyện riêng, lẽ nào ông ta sẽ không ra tay nữa?
Trong lúc mọi người còn đang suy tư thì chợt nghe một tiếng động lớn, ngay sau đó, cánh cửa nội đình ầm ầm nổ tung, một bóng người từ bên trong văng ra, ngã thẳng xuống sân. Mạnh Đức Xuyên biến sắc, vội vàng đỡ lấy người kia.
Người bị văng ra không ai khác chính là Hạ Thần. Lúc này, miệng Hạ Thần phun ra máu tươi, tay ôm ngực, lồng ngực lõm vào một mảng, hiển nhiên là xương sườn đã gãy!
Hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía bóng người tựa như ma thần kia.
Bên trong, Hạ Uyên mặt mày giận dữ trừng trừng nhìn Hạ Thần.
“Nghịch tử! Hôm nay ta phải thanh lý môn hộ, từ nay về sau coi như ta chưa từng sinh ra thứ nghiệt súc như ngươi!”
“Ha ha ha, ngươi thanh lý môn hộ ư? Ngươi có tư cách gì nói câu đó? Chỉ bằng việc ngươi ra tay giết ta, từ hôm nay trở đi, ta và ngươi đoạn tuyệt phụ tử quan hệ, cầu về cầu, đường về đường, đại lộ thênh thang, ai đi đường nấy!”
Hạ Thần ôm ngực, miệng không ngừng phun máu, cười ha hả.
Tuyết Nhi thấy cảnh này, đau lòng nhìn thiếu niên nằm dưới đất, vội vàng chạy tới đỡ hắn dậy, lấy từ trong ngực ra một chiếc khăn lụa trắng, lau vết máu trên khóe miệng Hạ Thần.
Hứa Tinh Thần đứng bên cạnh, ánh mắt lóe lên nhìn cảnh tượng này, trong mắt như đang suy tính điều gì.
Phản ứng của mọi người không ai giống ai, có người kinh ngạc, có người sợ hãi than phục, có người vui mừng, cũng có người kinh nghi bất định!
Tất cả đều ánh mắt lấp lánh.
An Đông Hầu nghe vậy, lửa giận trong mắt càng bốc cao hơn, ông ta không nói thêm lời nào, một bước phóng ra, định ra tay lần nữa!
“An Đông Hầu, ngươi có hơi quá đáng rồi đấy!”
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện trong đình viện, chắn trước mặt Hạ Thần.
Người này mặc áo tím, khí tức trên người cũng không hề kém cạnh An Đông Hầu.
Chính là đại thái giám Diệp công công trong cung!
“Diệp công công, ta đang xử lý việc nhà, ngươi cũng muốn cản ta?”
“An Đông Hầu, hổ dữ còn không ăn thịt con, đây lại là con trai ruột của ngươi. Hơn nữa, chưa bàn đến việc Hạ Thần có gì sai, nơi này là nha môn Đèn Treo, ngươi tùy ý làm bậy, ra tay đánh người, còn làm bị thương cả Ti trưởng Đèn Treo, há chẳng phải quá đáng lắm sao?”
Diệp công công lạnh giọng nói.
Hạ Uyên nhìn Diệp công công, khí tức trên người hai người càng lúc càng mạnh, khiến mọi người cảm thấy khó thở. Mạnh Đức Xuyên cũng biến sắc, chiêu vừa rồi Hạ Uyên ra tay rõ ràng đã nương tay, nếu không hắn không chỉ lùi lại ba bước đơn giản như vậy. Đây chính là thực lực chân chính của tam phẩm cảnh giới sao?
Nửa bước tam phẩm như hắn so với người ta vẫn còn một khoảng cách quá lớn!
Hai người lấy bản thân làm trung tâm, phảng phất đang tiến hành một cuộc đối kháng vô hình, mọi người nhìn vào, cảm giác Hạ Uyên như biến thành một thanh trường thương, còn Diệp công công lại như một thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ!
Rõ ràng cả hai đều chưa ra tay, nhưng mọi người lại cảm thấy mặt đau rát, như có lưỡi dao sắc bén lướt qua.
Đám người vội vàng lùi lại, Tiểu Tuyết đỡ Hạ Thần đứng dậy, cũng lui ra khỏi đình viện.
Toàn bộ đình viện triệt để biến thành một chiến trường vô hình!
Đến tận nửa khắc sau!
Trong mắt hai người đều có kim quang bùng nổ, rồi cùng ăn ý thu liễm khí tức trên người.
“Hôm nay nể mặt Diệp công công!”
Hạ Uyên lạnh giọng nói, rồi nhấc chân bước ra khỏi đình viện. Ngay khi đi ngang qua Hạ Thần, ông ta dừng bước.
“Từ hôm nay, ta không có đứa con trai như ngươi!”
Nói xong, ông ta quay người rời đi. Mọi người thất thần nhìn cảnh tượng này, đây là đoạn tuyệt phụ tử quan hệ thật rồi!
Không chỉ như nước với lửa, mà còn trở mặt thành thù!
Nhưng không ai chú ý tới, dù là Hạ Uyên một mình bước ra ngoài hay Hạ Thần được người đỡ, khóe miệng còn vương máu, sâu trong đáy mắt đều vô cùng bình tĩnh…
Kinh thành lại một lần nữa nổi sóng. Buổi sáng, cái tên An Đông Hầu Hạ Uyên còn chiếm giữ bảng hot search Kinh thành, vốn dĩ sau một buổi trưa, độ nóng đã giảm đi đôi chút, thế nhưng ngay khi mặt trời sắp lặn, tin tức lại một lần nữa leo lên vị trí quán quân bảng hot search!
Chuyện xảy ra trong nha môn Đèn Treo nhanh chóng lan truyền khắp Kinh thành. Dù việc này xảy ra ở Đèn Treo, nhưng không phải chuyện cơ mật, nên việc lan truyền không tính là tiết lộ bí mật.
Vì vậy, khi tan tầm, những người làm việc ở Đèn Treo đã kể lại mọi chuyện. Sự việc này liên quan đến hành chính Kinh thành Hạ đại nhân và đương kim An Đông Hầu đang nổi như cồn, hơn nữa ai mà chẳng thích nghe chuyện phụ tử trở mặt thành thù cơ chứ!
Chỉ trong chốc lát, những chuyện này đã lan truyền khắp các ngõ ngách, từ Tô Ngọc Nhai đến các thanh lâu.
Tô Ngọc Các!
“Tiểu thư, Hạ Thần cuối cùng cũng gặp báo ứng rồi! Hôm nay bị phụ thân hắn là An Đông Hầu tìm tới tận cửa, trực tiếp ăn một chưởng, hiện giờ đã trọng thương, hơn nữa hai cha con bọn họ đã trở mặt thành thù!”
Trong phòng, Tiểu Hoàn cười hớn hở báo cáo với Tô Tô.
Tô Tô nghe xong, sắc mặt hơi đổi, nhưng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
“Rất tốt! Bọn họ trở mặt thành thù, Hạ gia rất có thể vì vậy mà chia rẽ, đối với Khánh quốc ta mà nói, sau này sẽ bớt đi một đại địch. Ngươi tiếp tục theo dõi đi!”
Tô Tô bình tĩnh nói, Tiểu Hoàn cười rồi quay người rời đi, nàng vẫn còn nhớ rõ lần trước tại Thanh Nhã Tiểu Viện đã chịu thiệt thòi lớn như thế nào!
“Bị trọng thương… không biết có sao không?”
Tô Tô lẩm bẩm, ánh mắt lộ vẻ lo âu.
Phủ Dao Quang công chúa!
“Tử Nguyệt, lấy cho ta cây nhân sâm ngàn năm kia, lát nữa ngươi tự mình đi một chuyến, đem cây nhân sâm này đưa cho hắn!”
Trong đình viện, Dao Quang nghe thủ hạ báo cáo xong, hơi nhíu mày, trong đầu hiện lên khuôn mặt Hạ Thần, rồi nhìn Tử Nguyệt nói.
“Vâng, công chúa! Ta nhất định sẽ chuyển tấm lòng của ngài đến nơi!”
Tử Nguyệt vừa cười vừa nói, trêu chọc Dao Quang. Nàng hiểu rõ nhất Dao Quang dù không nói gì, nhưng rõ ràng là đang lo lắng cho Hạ Thần!
Cây nhân sâm ngàn năm kia công chúa có được đã năm năm nhưng vẫn chưa nỡ dùng, hiện giờ lại không chút do dự đem ra!
“Quan tâm gì chứ! Ta chỉ là sợ hắn bị thương quá nặng thôi!”
“Hơn nữa, lần trước Thiên Thượng Nhân Gian khai trương, ta vì bế quan nên không đi được. Hôm nay, tiểu di của ta là Bình Dương công chúa đều tặng hắn một thanh thần cung, ta thân là vị hôn thê của hắn, tự nhiên cũng nên biểu đạt một chút tâm ý!”
Dao Quang hơi mất tự nhiên nói, rồi ánh mắt nhìn về phía xa xăm, lần nữa khôi phục vẻ tự nhiên.
Tử Nguyệt khẽ cười, rồi không trêu chọc nữa, quay người rời đi.
Hoàng cung!
Trong đại điện huy hoàng, Văn Đế an tĩnh ngồi trên long ỷ.
Trước mặt ông ta đứng hai người, là hai thái giám, trong đó một người chính là Diệp công công!
Bọn họ đều lẳng lặng chờ đợi, không ai dám quấy rầy Văn Đế trước.
Rất lâu sau, Văn Đế mới mở mắt.
Tên thái giám còn lại lúc này mới tiến lên, vô cùng tỉ mỉ báo cáo lại mọi chuyện xảy ra vào buổi chiều hôm nay. Hắn tên là Trần công công, là thái giám thân cận của Văn Đế, một đầu mật thám hệ thống khác của Văn Đế chính là do hắn chưởng quản!