Chương 113 Trên thế giới này còn có một số đồ vật cao hơn sinh tử!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 113 Trên thế giới này còn có một số đồ vật cao hơn sinh tử!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 113 Trên thế giới này còn có một số đồ vật cao hơn sinh tử!
Chương 113: Trên đời này còn có những thứ cao hơn cả sinh tử!
Hạ Thần vừa dứt lời, đám người vây quanh hắn đều biến sắc.
Họ lập tức ý thức được đây không phải một cuộc tranh đấu nội bộ bình thường, mà là chuyện thật sự có thể mất mạng, liên lụy đến cả gia đình.
Nghĩ đến đây, lập tức có người dừng bước.
Vài người khác thì ánh mắt lóe lên, liếc nhìn văn thư trong tay Hạ Thần, rồi chậm rãi nhét thanh trường đao đang cầm trên tay vào lại bao.
Vẫn còn vài chục người mặt không đổi sắc, hung hăng đứng chắn trước mặt Hạ Thần.
Vương Xuân Quang sắc mặt khó coi, không ngờ Hạ Thần chỉ dùng vài câu nói mà không tốn một binh một tốt đã khiến nhiều người chùn bước như vậy.
Thật là một lũ phế vật, uổng công nuôi chúng nó, toàn một đám nhát như chuột.
Hạ Thần liếc nhìn Vương Xuân Quang, rồi lại nhìn mấy chục người trước mặt, không chút do dự, ánh mắt không hề gợn sóng.
“Giết!”
Theo tiếng nói nhẹ nhàng của hắn, đám người sau lưng Hạ Thần đồng loạt rút đao, tiếng đao vang lên không ngớt bên tai. Bọn họ không nói nhảm thêm lời nào mà lập tức động thủ.
Cùng lúc đó, hai bóng người sau lưng Hạ Thần cũng nhanh chóng xông ra khỏi đám đông, mục tiêu là Vương Xuân Quang.
Chính là Thẩm Thành Nam và Mộ Dung Nhã!
Đại chiến bùng nổ, địa lao hôm nay trở thành một ngày náo động nhất trong vài chục năm qua.
Tiếng chém giết không ngừng vang lên.
Những đại hung nhân bị giam giữ ở tầng thứ tám đều bị kinh động, thậm chí có người còn cho rằng có người xông vào Đề Đăng Nhân Đại Lao để giải cứu tù nhân…
Mà những người vừa nãy còn chần chừ, không dám động thủ, giờ phút này đều sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lấp lóe.
Hạ Thần thật sự không hề nể nang chút nào, không chút do dự, cũng không có bất kỳ cố kỵ nào mà ra tay thật.
Bọn họ đều ý thức được vị Hạ đại nhân này dám làm như vậy thì có nghĩa là Ti trưởng đại nhân nhà mình có khả năng đã phạm tội thật rồi!
Một khắc đồng hồ sau!
Mọi thứ trở lại bình tĩnh, Vương Xuân Quang phun ra một ngụm máu tươi, lúc này xiềng xích đã xuyên thủng thân thể hắn, khảm nạm vào trong máu thịt. Hắn đã bị bắt giữ hoàn toàn.
Hạ Thần không nhìn hắn thêm một cái nào, mà nhìn sang một bên khác, nơi có một tên giam cầm tư thiên hộ ngực bị lõm vào, bị người giẫm dưới chân.
“Ta đã đưa ra bắt văn rồi, vì sao ngươi còn dám cản ta?”
Tên thiên hộ kia miệng đầy máu tươi, trong con ngươi tràn ngập tơ máu. Hắn nhìn Hạ Thần, bỗng nhiên cười.
“Hạ đại nhân, bắt văn của Chỉ Huy Sứ đại nhân đại diện cho chính Chỉ Huy Sứ đại nhân đến đây. Ta cản ngài chính là cản Chỉ Huy Sứ đại nhân, đây là tội ch.ết. Nếu ta là người thông minh, dừng đao lại thì tự nhiên có thể có một con đường sống.
Thế nhưng, Hạ đại nhân, trên đời này không chỉ có sinh, còn có trung nghĩa, còn có có ơn tất báo!
Chúng còn lớn hơn cả sinh mệnh!
Cái mạng này của ta là do Vương đại nhân cứu. Trong nha môn muốn đuổi bắt hắn, đây là chuyện trong nha môn, nhưng trước khi đuổi bắt được hắn, phải bước qua xác ta trước đã!”
Tiền Nhạc Quân cười ha hả, trong mắt không hề có sự e ngại cái ch.ết.
“Hạ đại nhân, ngài xuất thân cao quý, sẽ không hiểu được những người như chúng ta đâu. Ngày thường chúng ta thụ ân huệ của Vương đại nhân, hiện tại Vương đại nhân gặp nạn, sao chúng ta có thể co đầu rụt cổ ở phía sau được!”
Tiền Nhạc Quân càng nói càng bình tĩnh, ánh mắt lại càng kiên định.
“Hạ đại nhân, giết ta đi! Từ khi xuất thủ, ta đã không nghĩ đến chuyện sống sót rồi!”
Tiền Nhạc Quân cười nhạt một tiếng, không hề sợ hãi.
“Trong nhà ngươi không có vợ con, cha mẹ già sao? Ngươi không lo lắng cho bọn họ sao?”
Hạ Thần tựa hồ thật sự không hiểu, tiếp tục hỏi.
“Ha ha ha ha ha, ta xác thực có lỗi với bọn họ, nhưng nếu người người chỉ bận tâm đến già trẻ trong nhà, sợ bị diệt tộc, vậy trên thế giới này còn có trung thần sao?
Đại Võ ta nếu ai nấy cũng sợ hãi bị diệt tộc, thì sớm muộn gì cũng có một ngày bị Khánh Quốc, Phụng Quốc công phá. Một quốc gia không có trung thần thì sống không lâu đâu! Nếu ai nấy cũng sợ sinh tử, thì trong lịch sử sẽ không có nhiều người cam nguyện đền nợ nước, từ đó lưu danh sử sách!”
Tiền Nhạc Quân cười lớn, vô cùng phóng khoáng, đối diện với sinh tử cực kỳ thản nhiên. Mọi người thấy hắn đều động dung, còn một số người trước đó còn e ngại, sợ sệt, không dám động thủ thì nay trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
Nhưng cũng có một số người ánh mắt kiên định, nhìn Tiền Nhạc Quân như nhìn một kẻ ngốc. Bọn họ đều là người thông minh, sẽ không lý giải nổi hành vi của Tiền Nhạc Quân, thậm chí trong lòng còn cực kỳ chế nhạo.
“Ha ha, nói hay lắm, luôn có một số thứ lớn hơn cả sinh tử!”
Hạ Thần cũng cười lớn, sau đó quay đầu nói:
“Đem người này giải vào đại lao, sau đó đem cả nhà già trẻ của hắn giải vào trong đại lao cùng thẩm vấn!”
“Tuân lệnh, đại nhân!”
Lập tức có người báo quyền rồi dẫn một đội rời đi. Tiền Nhạc Quân nằm trên mặt đất biến sắc, nhưng cuối cùng chỉ ảm đạm cúi đầu, không nói thêm lời nào!
Muốn làm trung thần thì phải chấp nhận cái giá của trung thần!…
Gió thổi qua khắp Kinh Thành!
Dù Đề Đăng Nhân là lực lượng chỉ thuộc về Hoàng đế, nhưng một vài đại nhân vật vẫn mơ hồ biết chuyện xảy ra bên trong.
Dù sao giữa trưa Hạ Thần đã toàn quân xuất động, vó ngựa giày xéo Kinh Thành, động tĩnh lớn như vậy không thể che giấu được.
Nội Các!
Bảy vị các lão đều đang làm việc ở đây, Lâm Tử Hàn đi theo sau lưng Dương Các Lão Dương Diên, học tập xử lý chính vụ.
Trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
Nhưng lúc này, tiếng bước chân vội vã làm rối loạn sự yên tĩnh này.
Ngồi ở một bên, Lâm Thủ Phụ hơi nhíu mày, nhìn người thanh niên đang đi tới, có chút bất mãn nói:
“Đã bảo gặp đại sự thì tâm phải tĩnh, coi như trời sập xuống cũng có bảy người chúng ta chống đỡ cho ngươi, đều đã gần 30 tuổi rồi, sao còn vội vàng xao động như vậy!”
Người vừa đến tên là Hạ Lê Thành, là Trạng Nguyên của khoa thi trước, hiện đang giúp việc cho các vị Các Lão trong Nội Các. Tuy chức vị không cao, nhưng tiềm lực rất lớn, được bồi dưỡng để sau này có thể nhập Các!
“Thủ Phụ đại nhân, Dương Các Lão, Ngô Các Lão…”
Hạ Lê Thành hành lễ từng người, cố gắng bình tĩnh trở lại.
“Có tin tức từ Đề Đăng Nhân truyền ra sao?”
Lâm Tử Hàn nhìn Hạ Lê Thành, không khỏi hỏi.
“Chính xác, vừa mới nhận được tin tức, hai vị Ti trưởng của Đề Đăng Nhân bị Hạ đại nhân bắt ngay tại nhà, đó là Cục trưởng Đệ Lục Tư Vương Tông Trạch và Cục trưởng Đệ Bát Tư Đổng Vân.
Hiện trường bắt giữ đã bùng nổ đại chiến cấp Tứ Phẩm. Theo những người chứng kiến kể lại, chiến trường vô cùng đẫm máu thảm khốc, rất nhiều người bị chém g.iết tại chỗ, còn Vương Tông Trạch đại nhân thì bị xích sắt xuyên qua người và bị mang đi ngay lập tức.
Trong đó còn có mấy tên Thiên hộ, Bách hộ cũng bị bắt.
Ngoài ra, còn có tin tức truyền đến rằng trong Đề Đăng Nhân cũng có chiến đấu nổ ra, nhưng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Mà hiện nay, Chỉ Huy Sứ Đề Đăng Nhân Mã Tống đại nhân và Ti trưởng Ưng Nhãn Ti Hạ đại nhân đã tiến cung diện kiến Hoàng Thượng.”
Nghe đến đây, Lâm Tử Hàn sắc mặt ngưng trọng, sau đó nhìn về phía phụ thân của mình.
Lâm Hàm Phổ cầm chén trà trong tay, ánh mắt ung dung, không biết đang suy nghĩ gì.
“Có phải vì Lục Ly mà ra không? Những người này bị quy về vây cánh của Lục Ly, Bệ hạ muốn tiến hành thanh trừng Đề Đăng Nhân?”
Dương Các Lão Dương Diên trầm giọng nói, ông ta đã hơn 50 tuổi, khuôn mặt đầy chính khí.
“Còn có một khả năng, những người này đều là mật thám của địch quốc, cho nên Hạ Thần mới dám ra tay không kiêng nể gì như vậy!”
Lâm Thủ Phụ, người nãy giờ im lặng, lúc này ngẩng đầu lên, trong mắt bộc phát ra tinh quang.
Nhưng những người khác nghe Lâm Thủ Phụ nói vậy đều biến sắc, có chút không thể tin được phán đoán của Lâm Hàm Phổ.
Hai vị Ti trưởng Đề Đăng Nhân, còn có nhiều Thiên hộ, Bách hộ đều là mật thám, chuyện này sao có thể xảy ra?…