Chương 104 Quân tử phong thái!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 104 Quân tử phong thái!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 104 Quân tử phong thái!
Chương 104 Quân tử phong thái!
Trong phòng, Hạ Thần nghe vậy thì mỉm cười, ghé sát vào vành tai Tô Tô, nhỏ giọng nói:
“Nếu ta không phải quân tử, ta đã sớm lột sạch xiêm y của Tô Tô cô nương, trốn trên xà nhà mà thưởng thức rồi, sau đó còn nhảy vào thùng tắm, cùng Tô Tô cô nương tắm chung!”
Hạ Thần vừa nói, tay phải vừa nắm lấy chiếc cằm tinh tế, trơn mềm của Tô Tô.
Cảm giác quen thuộc lại ùa về, Tô Tô lại nhớ tới đêm ở thanh nhã tiểu các.
“Ngươi tìm ta bằng cách nào?”
Tô Tô cố gắng chuyển hướng sự chú ý, để nhịp tim dần bình ổn trở lại.
“Chẳng phải đã nói rồi sao, ta dùng bí pháp, có thể cảm nhận được ngươi!”
“Ta đã cho người kiểm tra, ngươi căn bản không thi triển bí pháp gì cả, hơn nữa ngươi là võ phu, cũng không biết những thủ đoạn đó!”
Tô Tô lắc đầu, không tin.
“Không tin cũng được, ngươi chỉ cần biết rằng, dù ngươi biến hóa, che giấu tung tích thế nào, ta đều có thể tìm được ngươi ngay lập tức!”
Hạ Thần vẫn cười khẽ.
“Tối nay ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Tô Tô cảm nhận được thân thể nóng rực phía sau lưng, cả người như nhũn ra, cái cảm giác kỳ lạ này lại ùa về.
Nhưng vì sao trong lòng nàng không hề thấy chán ghét?
“Tìm ngươi thì không thể là nhớ ngươi sao?”
“Quả nhiên miệng nam nhân là cái đồ dối trá, chẳng phải ngươi nói có thể tìm ta bất cứ lúc nào sao? Nhớ ta mà ba tháng sau mới đến tìm?”
Dù Hạ Thần đang bóp cổ, Tô Tô vẫn mạnh mẽ xoay người, đôi mắt đẹp chớp động nhìn thẳng vào mắt Hạ Thần.
Nàng gan dạ tiến lên một bước, thân thể dán chặt vào lồng ngực Hạ Thần…
“Ngoài miệng thì nói nhớ ta, nhưng trong mắt lại bình tĩnh đến lạ, quả nhiên bạc tình!”
Trong mắt Tô Tô chứa đựng muôn vàn phong tình, oán hờn nhìn Hạ Thần.
“Sao? Đại danh đỉnh đỉnh Tô Tô cô nương muốn ta ôm ấp yêu thương sao?”
Hạ Thần ôm lấy eo thon của Tô Tô, khoảng cách giữa hai người rất gần, phảng phất chỉ cần một khắc nữa thôi là môi sẽ chạm môi.
Bầu không khí mập mờ đến cực điểm.
Thấy khoảng cách ngày càng gần, tim Tô Tô cũng đập càng lúc càng nhanh, cuối cùng nàng không chống đỡ nổi, bối rối dời ánh mắt, đồng thời lùi lại một bước.
“Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”
Tô Tô cô nương vốn nổi danh cao nhã ở kinh thành, giờ mặt đã ửng đỏ, ánh mắt vừa bối rối lại vừa mê ly, nàng cố gắng giữ vững thân thể, không dám tùy ý trêu chọc nữa.
“Ta muốn tư liệu, tư liệu về những người giấu mặt ở Giám Sát Viện!”
Ánh mắt Hạ Thần bình tĩnh, nhìn Tô Tô xinh đẹp động lòng người, nghiêm túc nói.
“Ta là người của Hoàng Thành Ti Đại Khánh, tư liệu của Giám Sát Viện ta làm sao có được?”
Tô Tô lắc đầu, điều chỉnh hô hấp để bình tĩnh lại.
“Lần trước Giám Sát Viện hố các ngươi một vố đau như vậy, chẳng lẽ các ngươi không điều tra đến cùng? Phụng Quốc có thể dễ dàng trộm cắp bản đồ phòng ngự của tướng quân ra ngoài, còn vu oan cho các ngươi, chắc chắn là có nội gián trong đám người giấu mặt, hơn nữa còn ở vị trí cao, mới có thể qua mặt được tất cả, khiến bọn họ ngay từ đầu đã tìm sai hướng. Ta biết, Hoàng Thành Ti các ngươi cũng có người trà trộn vào Giám Sát Viện, ngươi đưa danh sách những người đó cho ta!”
Hạ Thần nhìn chằm chằm Tô Tô, ngữ khí không cho phép nghi ngờ.
“Ngươi nghĩ có khả năng sao? Hơn nữa ta phải giúp ngươi làm gì, ngươi dù sao cũng là người của Đề Đăng Nhân, quan hệ của chúng ta vốn như nước với lửa!”
Tô Tô cắn bờ môi quyến rũ, lắc đầu.
“Đề Đăng Nhân là Đề Đăng Nhân, ta là ta, cũng như Hoàng Thành Ti là Hoàng Thành Ti, ngươi là ngươi, ta trước giờ vẫn phân biệt ngươi với bọn họ!”
Hạ Thần cười, rồi lại đưa tay kéo Tô Tô đang lùi lại vào lòng.
“Được người đời ca tụng là Thi Tiên, lại có phẩm đức cao thượng của phò mã, mà trong lòng cũng thích chiếm tiện nghi của cô nương gia như vậy sao?”
Tô Tô cảm nhận được bàn tay nóng rực trên eo mình, lại phát hiện mình đã nằm gọn trong vòng tay Hạ Thần, lập tức mím môi, không nhịn được giễu cợt.
“Ba tháng không gặp, Tô Tô cô nương tiến bộ thần tốc, đã đột phá lục phẩm, ta sao có thể không cẩn thận chứ!”
Hạ Thần khẽ cười, nhìn Tô Tô cô nương xinh đẹp động lòng người trong ngực, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.
“Sao ngươi biết?” Đôi mắt đẹp của Tô Tô co lại, chuyện này nàng chưa từng nói với ai.
“Ta cái gì cũng biết!”
Hạ Thần nâng chiếc cằm đẹp đẽ của Tô Tô lên, nhìn đôi môi đỏ mọng mê người của nàng, vừa cười vừa nói.
Người ngoài nhìn vào còn tưởng đây là một đôi vợ chồng mới cưới đang ân ái.
“Ngươi biết ta không có ác ý, nếu không hôm nay đâu chỉ có một mình ta đến đây, mà là mang theo một đám cao thủ Đề Đăng Nhân, hai ta cũng không gặp nhau trong căn phòng này, mà là tại đại lao của Đề Đăng Nhân để thẩm vấn.”
Hạ Thần nhìn thẳng vào mắt Tô Tô, nghiêm túc nói.
Ánh mắt hai người đều phát sáng, có những đợt sóng năng lượng kỳ dị lan tỏa, nhưng rất nhanh ánh mắt Tô Tô liền trở nên mê ly, đến mấy giây sau mới tỉnh táo lại, sắc mặt hơi tái nhợt.
“Đôi mắt ngươi rất kỳ dị, đồng thuật cũng rất lợi hại, nhưng đối với ta vô dụng!”
Bàn tay phải Hạ Thần vuốt ve gương mặt tuyệt mỹ của Tô Tô, xúc cảm tinh tế, mềm mại, Tô Tô cảm thấy một cảm giác kỳ dị xông lên đầu, cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Khiến nàng run rẩy trong lòng!
Hai chân không đứng vững, hoàn toàn đổ vào lòng Hạ Thần.
“Tô Tô cô nương mẫn cảm vậy sao?”
Hạ Thần cười khẽ, còn Tô Tô cắn môi im lặng, nàng vốn cho rằng lần này đột phá lục phẩm thuật sĩ, dù không thể hoàn toàn khống chế Hạ Thần, ít nhất cũng có thể gây ra ảnh hưởng nhất định, nhưng kết quả vẫn như lần trước, nàng cảm nhận được thiên uy đáng sợ, bản thân hèn mọn như sâu kiến.
Rốt cuộc nam nhân này có bí mật gì?
“Tiểu thị nữ của ngươi sắp đến rồi, nhưng chuyện của chúng ta còn chưa nói xong, ta thể hiện thành ý của mình, ta thả ngươi ra, ngươi cứ tiếp tục, lát nữa không có ai thì chúng ta lại bàn tiếp, thế nào, hay là không cần bận tâm tiểu thị nữ của ngươi, chúng ta cứ tiếp tục?”
Hạ Thần liếc nhìn ra ngoài cửa, thu hồi ánh mắt, cười hỏi.
“Lát nữa bàn tiếp!”
Tô Tô cũng liếc nhìn ra ngoài cửa, do dự một chút rồi nói.
Hạ Thần nở một nụ cười rạng rỡ, rồi thật sự buông Tô Tô ra, Tô Tô cảm nhận được bàn tay trên eo mình rời đi, sau đó nhìn Hạ Thần chuẩn bị nhảy lên xà nhà, nghiến răng.
“Đừng lên xà nhà, ta… ta muốn tắm!”
“Ta biết mà, ta nói ngươi cứ tiếp tục, không cần để ý đến ta!”
Hạ Thần mỉm cười quay lại, nhìn Tô Tô cười nói.
Tô Tô lập tức nghẹn lời, người này quá vô sỉ, người kinh thành đều khen hắn có phong thái quân tử, nhưng Tô Tô cảm thấy tính cách của hắn quá nhiều mặt, căn bản không như người ngoài nói.
“Ngươi mà thật lên xà nhà, ta sẽ hô hoán đấy!”
Tô Tô cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, trong mắt lộ vẻ quật cường.
Nàng đang tắm mà Hạ Thần trốn trên xà nhà thì chẳng phải nhìn không sót thứ gì sao?
Tuy hai người đã rất thân mật, thân thể tiếp xúc không ít, trong sạch cũng sớm đã mất trong tay hắn, nhưng bảo Tô Tô tắm rửa trước mặt hắn, nàng vẫn không làm được.
“Nhưng trong phòng đâu còn chỗ nào để trốn?”
Hạ Thần nhún vai.
Tô Tô nghe vậy, hơi do dự rồi cắn răng:
“Ngươi lên giường ta trước đi, ở đó có màn che!”
…
Thái Tổ hoàng đế phẩm đức thuần hậu, có phong thái quân tử, lại có đạo tâm kiên định phi thường, không chìm đắm trong nữ sắc, chưa từng đặt chân đến thanh lâu.
Với nữ tử đều dùng lễ mà đối đãi, kính cẩn giữ khoảng cách, dù có giai nhân ngưỡng mộ Thái Tổ mà muốn tự tiến cử gối chăn, Thái Tổ cũng cự tuyệt, từ trước đến nay không có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với giai nhân.
—— « Hạ Sử » quyển 10, Thái Tổ hoàng đế bản kỷ