Chương 08 Giấu công lầu!
- Trang chủ
- [Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
- Chương 08 Giấu công lầu!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 08 Giấu công lầu!
Chương 8: Tàng Công Lâu!
Trong diễn võ trường, giờ là thời gian nghỉ ngơi, các võ sư thấy đám người tụ tập hàn huyên cũng không ngăn cản.
Ánh mắt Hạ Thần dừng lại trên một thiếu niên chừng 12, 13 tuổi, dáng vẻ có chút lạnh lùng. Thiếu niên tên là Hạ Dật Thần, vừa nãy hắn đã bắt chuyện với người này nên biết.
Đây là một vị chi thứ Hạ gia, trong Đại Nhất Thống thời đại tương lai sẽ uy chấn thiên hạ, thống lĩnh Đại Võ Thiết Kỵ, tung hoành trên chiến trường Đông Hoang.
Nhưng bây giờ, vị Thần Tướng này vẫn còn non nớt.
Hạ Thần lại nhìn sang một thiếu niên khác, Hạ Hạo Vũ!
Đây là cháu ruột của Lục gia gia Hạ Thần, tương lai thành tựu cũng kinh người không kém.
“Thần ca, huynh muốn ra ngoài lịch luyện ư!”
Hạ Văn vui vẻ nói, Hạ Thần vừa kể cho cậu ta nghe việc mình muốn đến Tàng Công Lâu, sau đó sẽ ra ngoài.
“Đệ cũng sắp đột phá đến bát phẩm rồi, đến lúc đó đệ sẽ tìm Thần ca!”
Hạ Văn không có ý đồ xấu, cộng thêm tính tình trẻ con, nghĩ gì nói nấy, không hề có ý khác.
Hạ Thần giật mình, Hạ Văn còn mấy tháng nữa mới 12 tuổi mà đã sắp đột phá bát phẩm, quả nhiên không hổ danh là một trong những tướng tinh sáng nhất Hạ gia trong phiên bản Đại Nhất Thống tương lai. Thiên phú của cậu ta quả nhiên danh bất hư truyền.
“Bất kể là Hạ gia hay Đại Võ triều, thế hệ trẻ tuổi thiên kiêu đều như măng mọc sau mưa, hoàng kim đại thế sắp đến rồi.”
Hạ Thần thầm lẩm bẩm trong lòng, lòng không khỏi khuấy động. Hoàng kim một đời hiện tại vẫn chưa trưởng thành, 600 năm khí vận tích lũy của Hạ gia sẽ được giải phóng toàn bộ trong lần này, đưa Hạ gia lên một đỉnh cao khác.
Mình nhất định phải sớm nắm lấy cơ hội…
Tàng Công Lâu!
Cao ốc này có tổng cộng bảy tầng.
Trước đây Hạ Thần mới đến đây một lần, khi học đao pháp cơ sở.
Lần này, nhờ có đại công nên hắn được đặc cách tùy ý ra vào sáu tầng dưới.
Hạ Thần không vội vàng, đi thẳng lên lầu năm, sau đó vào lầu một, tiến đến dãy kệ bên phải, cầm lấy một quyển rồi bắt đầu xem.
“Kinh Phong Kiếm Pháp!”
Hạ Thần lướt nhanh qua, nhưng tâm tư lại không đặt trên kiếm pháp.
“Thu nhận công pháp!”
Hạ Thần thầm nói trong lòng.
Công pháp đang được thu nhận!
[1%]
[25%]…
[100%]
Trong mắt Hạ Thần xuất hiện một giao diện ảo. Dù hắn đã sớm tiến vào thế giới này và không còn là người chơi, hệ thống phụ trợ này vẫn còn, hơn nữa toàn bộ quyền hạn đều mở ra cho hắn.
Ví dụ, phụ trợ lĩnh ngộ tiến giai đao pháp, hoặc như hiện tại là chức năng thu nhận công pháp!
Ban đầu, người chơi chỉ có chức năng cơ bản nhất là gia tăng độ thuần thục.
Đơn giản và thô sơ, nhưng hệ thống phụ trợ của hắn đã tiến hóa đến phiên bản linh khí khôi phục.
Vậy nên, dù người chơi từ thời Nữ Đế giáng lâm, Hạ Thần vẫn có thể hoàn ngược bọn họ nhờ vào các chức năng vượt trội hơn vài phiên bản…
Hạ Thần vừa đi vừa xem, nhưng thực chất là đang nhanh chóng thu nhận toàn bộ công pháp ở lầu một Tàng Công Lâu.
Dù sao thì hầu phủ đã tích lũy hơn 600 năm, dù đã qua sàng lọc, những công pháp bình thường không được vào Tàng Công Lâu, nhưng công pháp ở lầu một vẫn mênh mông như biển khơi.
Hạ Thần chỉ tập trung thu nhận những công pháp được đánh dấu quan trọng, rồi từ bỏ lầu một, tiến vào lầu hai.
Công pháp ở lầu hai chủ yếu dành cho tu luyện bát phẩm luyện tinh kính, không chỉ có kiếm pháp, đao pháp, thương pháp, kích pháp mà còn có các loại công pháp đoán thể vận khí.
Ngoài ra còn có các loại quân trận pháp môn. Thậm chí, Hạ Thần còn thấy một vài pháp môn tu luyện thuật sĩ.
Hạ gia dùng võ lập nghiệp, nhưng 600 năm tích lũy quá thâm hậu. Trong lịch sử, họ đã tiêu diệt một vài môn phái thuật sĩ phản loạn, thu hết công pháp của chúng.
Hạ Thần tập trung thu nhận những quân trận pháp môn. Thế giới này võ phu thuật sĩ vô cùng đáng sợ, nhưng quân trận do sĩ tốt tạo thành, ngưng tụ sát khí vô song, đủ để chém giết võ phu thuật sĩ.
Không nán lại lâu, Hạ Thần phát hiện những quân trận này đều là cơ bản nhất, phần lớn là tiểu trận ba người, năm người, chỉ có một phần nhỏ có thể tạo thành quân trận bảy người.
Hạ Thần không quá để tâm, loại quân trận pháp môn này là bí mật bất truyền, là gốc rễ của thế gia tướng môn.
Còn loại quân trận do vạn người, thậm chí mười vạn người tạo thành, chủ soái có thể tụ lại toàn quân chi lực, gia trì lên bản thân, giúp chủ soái có thể vượt cấp chiến đấu, lấy dưới phạt trên, tuyệt thế quân trận như vậy, dù trong Hạ gia cũng vô cùng trân quý, không phải ai cũng được học.
Hạ Thần đoán rằng loại công pháp này ít nhất phải được cất giữ ở tầng năm Tàng Công Lâu trở lên.
Toàn bộ Đại Võ, số thế gia tướng môn có quân trận từ vạn người trở lên chắc chắn không quá mười ngón tay…
Trong Tàng Công Lâu, ở một nơi sâu kín.
Hạ Hoàng và Hạ Hồng nhìn nhau, từ lâu đã phát hiện ra hành động kỳ lạ của Hạ Thần ở hai lầu.
Hai người là Tứ gia gia và Lục gia gia của Hạ Thần. Người mà Hạ Thần thấy ở diễn võ trường, Hạ Hạo Vũ, chính là cháu ruột của Hạ Hồng.
Thường ngày, chức trách của họ là trấn thủ Tàng Công Lâu. Lúc trước, họ đột nhiên được gọi đến Công Huân Lâu, biết Hạ Thần đã cải tiến đao pháp cơ sở, nên ấn tượng về Hạ Thần rất sâu sắc.
“Hắn đang làm gì vậy, cưỡi ngựa xem hoa à?”
Hạ Hồng nghi ngờ hỏi, với 70 năm kinh nghiệm của ông mà cũng không hiểu rốt cuộc Hạ Thần đang làm gì!
“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?”
Hạ Hoàng tức giận vuốt râu, ông cũng không hiểu.
“Tiểu tử này ngộ tính rất tốt, nhưng dù sao cũng còn quá trẻ, tâm trí chưa định.
Thiên phú võ đạo lại không tốt lắm, phải dẫn dắt cẩn thận, nếu không sinh ra tâm tính nóng vội, e rằng cả đời thành tựu có hạn!”
Hạ Hồng xem xét kỹ lưỡng một lúc, lắc đầu bình phẩm về Hạ Thần.
Võ giả coi trọng việc xác định mục tiêu, không do dự, thế như chẻ tre.
Còn Hạ Thần lại tâm trí không kiên định, mỗi lần cầm một quyển công pháp lên thì căn bản không xem kỹ, lại nhanh chóng buông xuống, tâm tính như vậy không có lợi cho việc thành đại sự.
“Ai, đáng tiếc, cũng khó trách Hạ Uyên, tiểu tử kia không quan tâm đến đứa con này, dồn hết tâm tư vào đứa con út Hạ Hạo!”
Hạ Hồng không khỏi thở dài, thu hồi ánh mắt, không quan tâm nữa.
Hạ Thần hoàn toàn không biết nhất cử nhất động của mình đều bị người ta quan sát, hơn nữa còn bị bình phẩm.
Nhưng dù biết, hắn cũng không hề để ý.
Bề ngoài hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vô cùng mừng rỡ. Nhìn những con số 100% trên bảng hệ thống, khóe miệng hắn không khỏi nở một nụ cười.
Toàn bộ Tàng Công Lâu mênh mông của Hầu phủ, lần này hắn muốn chuyển đi tất cả.
Hạ Thần cảm nhận thời gian, đã qua một canh giờ. Hắn nhanh chóng thu nhận một vài công pháp đặc thù ở lầu hai, rồi từ bỏ những thứ còn lại, hướng đến lầu ba.
Công pháp ở lầu ba ít hơn nhiều so với tầng một và hai, nhưng chất lượng rõ ràng cao hơn một bậc. Hạ Thần thậm chí thấy một vài công pháp Đạo gia, Phật gia. Những kinh điển Phật môn và chân ý Đạo gia được đặt riêng ở một khu vực.
Hạ Thần không ngờ trong hầu phủ lại có cả những công pháp này. Trong phiên bản linh khí khôi phục rực rỡ hào quang, công pháp của Phật gia và Đạo gia thật sự không đơn giản. Một vài kinh điển bây giờ trông có vẻ bình thường, nhưng đến thời đại đó lại bộc phát ra những áo nghĩa chân pháp sáng chói.
Có người từ “La Hán Kinh” lĩnh ngộ ra La Hán hô hấp pháp, có người từ “Thái Bình Kinh” quan tưởng ra Tiên Cung thái bình hình, một bước bước vào siêu phàm…
Hạ Thần vô cùng coi trọng kinh văn của hai nhà này, dẫn đầu thu nhận.